Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4305 : Hoằng Diễm chết
Ầm ầm...
- Con sâu cái kiến mà thôi, thực cho rằng ngay từ đầu có thể phong ấn ta sao, ta làm bộ bị phong ấn, chỉ là muốn biết bên ngoài có bao nhiêu thế lực không lượng sức muốn chiếm ta mà thôi, cũng tránh để đến lúc đó đi tìm kiếm. Mặt khác ta cũng rất muốn biết thủ đoạn cuối cùng của ngươi là gì, vậy mà các ngươi thật cho rằng có thể phong ấn ta, buồn cười.
Thân ảnh tử kim nói với Hoằng Diễm, sau đó phát tay đánh ra một chưởng.
Phanh...
Trong nháy mắt chưởng ấn lôi đình đã che khuất bầu trời, đánh thẳng vào thân hình khổng lồ của Hoằng Diễm.
Vào lúc này trong mắt Hoằng Diễm mang theo rung động và kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng, lúc này lôi đình đánh lên người của hắn.
Trong chưởng ấn này mang theo khí tức hủy diệt giống như diệt thế!
Mọi người nhìn thấy chưởng ấn đánh lên người Hoằng Diễm, khí tức bá đạo hủy diệt bao phủ, linh hồn tịch mịch.
Nhìn thấy chưởng ấn đánh Hoằng Diễm thành tro bụi, khí tức hủy diệt mênh mông tỏa ra, không gian chấn động dữ dội, lôi đình trận trận, lôi hải gào thét.
- Con sâu cái kiến mà dám phong ấn ta, muốn chết.
Khi thân ảnh tử kim đánh chết Hoằng Diễm, cả phiến không gian Hoằng Ấn Thiên Diễm này nhanh chóng biến mất, nó tiêu tán vào trong hư vô.
Thân ảnh tử kim tru sát Hoằng Diễm, hành động mây trôi nước chảy, không có chút tốn sức nào, lúc này thậm chí không có đặt Dạ Mị, Thanh Lôi Thân Vương, Phi Long Thân Vương vào trong mắt, ở trước mặt hắn, đám người Dạ Mị cũng chỉ là con kiến, căn bản không đáng giẫm lên một cước, thân ảnh tử kim lại nói:
- Ngươi không muốn bị khống chế, ta sẽ giúp ngươi một tay.
Ô...
Luân Hồi Hư Vọng Đao rung rung, phạm âm vang vọng, tâm thần mọi người chấn động, âm thanh đao minh này sinh ra lực lượng không cách nào chống cự.
Ầm ầm!
Thân ảnh tử kim phát tay, hai tay bắn ra lôi quang sáng ngời, tử kim lôi quang tỏa sáng, lập tức ngưng tụ thành tử kim lôi cầu khủng bố.
- Đi!
Thân ảnh tử kim quát, kim cầu trong tay sáng ngời bay thẳng về phía Luân Hồi Hư Vọng Đao, lập tức tương liên với không gian chung quanh.
Ầm ầm!
Lôi đình trận trận, lôi hải cuồn cuộn, Luân Hồi Hư Vọng Đao được lôi điện quấn quanh, thân đao không ngừng rung rung.
Ô ô...
Âm thanh vang vọng, trên Luân Hồi Hư Vọng Đao tỏa ra uy thế ngập trời, thân đao chấn động làm không gian chung quanh vỡ ra.
- Rất mạnh!
Những người ở xa nhìn thấy cảnh này đều trốn tránh, đáy lòng đầy sợ hãi, hoàn toàn không phản kháng, linh hồn chấn động dữ dội.
...
- Lôi đình diệt hồn, tan đi!
Một lát thời gian, thân ảnh tử kim hét lớn, ống tay áo run lên, ngưng kết thủ ấn, trong mi tâm có điện quang xuất hiện, điện quang làm đám người Dạ Mị đang đứng xa xa sởn gai ốc.
XÍU...UU!!
Ngay sau đó điện quang tử kim tỏa ra khí thế hủy diệt, lôi đình lập tức bao phủ Luân Hồi Hư Vọng Đao, sau đó lôi quang nổ tung hủy diệt rất mạnh.
Oanh!
Âm thanh trầm đục nổ tung, Luân Hồi Hư Vọng Đao lập tức tỏa ra hào quang chói mắt, hào quang sáng ngời làm rung động lòng người, hào quang sinh ra khí tức khiếp người...
Ông ông...
Giờ phút này Luân Hồi Hư Vọng Đao tỏa ra phạm âm biến hóa không ít, phạm âm hóa thành tiếng sấm, ít đi chói tai, chấn động linh hồn cũng êm dịu...
- Đại sự không ổn...
Ở giữa thiên địa, trên hư không tối tăm, một đạo thân ảnh già nua đang khoanh chân ngồi đó cảm thấy chấn động rất mạnh.
Phốc...
Hắn há miệng phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt co rúm, ánh mắt đầy kính sợ, thì thào nói nhỏ:
- Vì sao Luân Hồi Hư Vọng Đao bị xóa phong ấn linh hồn, đây rốt cuộc là ai làm, trong Thánh Cảnh của Tuyên Cổ Điện không cho người có tu vị cao hơn ngũ nguyên Hóa Hồng đi vào, căn bản không người ai có bổn sự này, chẳng lẽ... Tử Lôi Huyền Đỉnh căn bản không có bị ảnh hưởng bao nhiêu, Luân Hồi Hư Vọng Đao, đại sự không ổn..."
PHỤT...
Lão giả già nua phun máu tươi, linh hồn của hắn bị ảnh hưởng cực lớn, nội tâm đau xót, lại tiếp tục phun máu tươi liên tục...
Oanh!
Trong thiên địa xa xa, thế giới Linh Vũ đột nhiên chấn động, loại rung động này sinh linh của thế giới Linh Vũ vô cùng quen thuộc.
Cả thế giới Linh Vũ run rẩy, không ít thân ảnh bay lên không trung, thần sắc vui mừng.
Người trong thế giới Linh Vũ biết rõ, thế giới Linh Vũ rung rung như thế sẽ tăng thêm năng lượng thiên địa, tất cả sinh linh sẽ đạt được chỗ tốt lớn.
Trong cửa vào Thánh Cảnh Tuyên Cổ Điện chấn động khủng khiếp, năng lượng thiên địa nồng đậm hội tụ lại, không gian vặn vẹo, năng lượng thiên địa bàng bạc kéo tới thật nhanh.
- Động tĩnh này là Tử Lôi Huyền Đỉnh xuất hiện biến cố sao?
Trên ngọn núi nơi đây, thiên lôi vần vũ, mọi người nghi hoặc.
Ánh mắt Kim Tuyên Hồng Tôn ngưng trọng, nói:
- Không biết người Chí Tôn Điện phái đi là ai, Tử Lôi Huyền Đỉnh cũng không nên xảy ra chuyện gì.
- Đây không phải khí tức Tử Lôi Huyền Đỉnh chấn động, là có người đột phá.
Trên đỉnh Tử Kim Sơn, Hậu Khánh Lâm quan sát thiên địa chung quanh, hắn lập tức nói ra dự đoán của mình.
Đôi mắt Diễm Hoàng ngạc nhiên nhìn Hậu Khánh Lâm:
- Long đầu, đột phá với dấu hiệu không nhỏ như thế, sẽ là ai?
- Ta không biết, nhìn biểu hiện đột phá và động tĩnh của Thánh Cảnh thì có lẽ không phải người bình thường.
Ánh mắt Hậu Khánh Lâm chấn động, đôi mắt như câu hồn đoạt phách của người ta, lập tức nói nhỏ:
- Động tĩnh trong Thánh Cảnh không nhỏ, hy vọng không xảy ra biến cố gì mới tốt.
......
Ông...
Trong không gian lôi hải, Luân Hồi Hư Vọng Đao đã tiêu trừ linh hồn lực gông xiềng mình, trong nội tâm kinh hãi, cũng làm người ta như nghe được âm thanh của thiên nhiên, tâm thần nhộn nhạo, năng lượng không ngừng bành trướng, giống như đang hoan hô và được giải thoát.
- Tử Lôi, Hư Vọng ta thiếu nhân tình của ngươi.
Tiếng nói như phạn âm vang lên, bỗng dưng trong thân đao bắn ra hào quang xa xưa, lúc này một thanh niên mặc trường bào đen trắng xuất hiện.
Một thân ảnh hư ảo tỏa ra khí tức vô cùng lăng lệ bộc phát, ánh mắt một nửa thuần trắng, một nửa đen kịt, giống như tất cả đều là hư vô, nhìn thấy thân ảnh này, ánh mắt sinh ra chấn động không nhỏ, nam tử trung niên này giống như hư ảo và thực tại, ánh mắt nhìn một cái có thể làm linh hồn người ta bị chấn nhiếp.
Thân ảnh tử kim nhìn qua thân ảnh hư ảo, khí tức trên người của hắn cũng chấn động, vừa mới xóa đi linh hồn ấn ký trong người Luân Hồi Hư Vọng Đao cũng hao phí không ít khí lực của hắn, nói:
- Hư Vọng, trận chiến lúc ấy tới bây giờ, ngươi còn chưa khôi phục sao?
Nam tử trung niên lắc đầu, nói:
- Ta vẫn không khôi phục, bằng không cũng không bị người ta cưỡng ép nhận chủ.
Nam tử trung niên vừa nói xong, bỗng nhiên cả lôi hải run lên, thân ảnh khổng lồ của Lục Thiếu Du vẫn không có động tĩnh gì, lập tức có năng lượng thiên địa hội tụ tới, mà thân hổ khổng lồ của Lục Thiếu Du cũng sinh ra điện quang màu xanh lập lòe.
- Là Lục Thiếu Du đột phá.
- Lục Thiếu Du sắp đột phá vào thời điểm này?
Thân hổ khổng lồ biến hóa, ánh mắt mọi người sợ hãi nhìn Lục Thiếu Du, khí tức chấn động này chính là dấu hiệu đột phá.
Truyện khác cùng thể loại
110 chương
738 chương
352 chương
32 chương
668 chương
11 chương
803 chương