Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4278 : An bài Thánh Cảnh 2
Hậu Khánh Lâm nhìn qua Lục Thiếu Du, nói:
- Còn lần này, mục tiêu của bọn chúng là thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, trong Thánh Cảnh, cường giả Tuyên Cổ Điện không cách nào đi vào, hoàn toàn không thể dò xét bên trong.
- Chí Tôn Điện nhìn chằm chằm vào Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Ánh mắt Lục Thiếu Du âm tầm, hắn bắt buộc phải có Tử Lôi Huyền Đỉnh, Lục Thiếu Du có được một cái Tử Lôi Huyền Đỉnh, cho nên vô ý thức đã sớm xem Tử Lôi Huyền Đỉnh là vật của mình.
Lúc này nghe có người nhìn chằm chằm vào Tử Lôi Huyền Đỉnh, đối với Lục Thiếu Du mà nói, không thể nghi ngờ là động tới nghịch lân của hắn.
Hậu Khánh Lâm nhìn thần sắc của Lục Thiếu Du, hắn mỉm cười, mở mồm nói:
- Bọn họ dám động thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, tự nhiên biết rõ Tử Lôi Huyền Đỉnh khó có thể dung hợp cùng bá đạo, cho nên cũng có chuẩn bị vạn toàn, bằng không sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Chúng ta bây giờ trong thời gian ngắn không biết người Chí Tôn Điện trà trộn vào là ai, thậm chí có thể không ngoài ba người thân vương mới, trực tiếp tìm tòi khó tránh đánh rắn động cỏ, trong Thánh Cảnh những lão nhân chúng ta không thể tiến vào, cho nên...
Lục Thiếu Du nhìn qua Hậu Khánh Lâm, nói:
- Điện chủ muốn ta làm cái gì?
Điện chủ Tử Lôi Điện Hậu Khánh Lâm nói đến nước này, Lục Thiếu Du cũng biết điện chủ Tử Lôi Điện cần mình hỗ trợ, sợ rằng cũng vì chuyện này.
Hậu Khánh Lâm mỉm cười, hắn đứng trước người Lục Thiếu Du, khí tức không chấn động, nhưng tự nhiên sinh ra khí tức thật mạnh, loại khí tức này giống như có thể dung hợp với hư không, căn bản không cách nào khu trừ, nói với Lục Thiếu Du:
- Ta bây giờ có thể đủ triệt để tín nhiệm, có thực lực cùng khả năng ngăn cản người Chí Tôn Điện cũng chỉ có thể nghĩ đến ngươi, cho nên mặc kệ lúc này Chí Tôn Điện an bài thủ đoạn gì, ta đều hy vọng ngươi có thể bảo vệ thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, tuyệt đối không thể để Tử Lôi Huyền Đỉnh rơi vào trong tay Chí Tôn Điện, nếu sớm biết như vậy, đến lúc đó chúng sẽ như hổ thêm cánh.
- Nếu bọn chúng sớm có an bài, nhất định là tình thế bắt buộc, bằng không cũng không dễ dàng bạo lộ, mà một mình ta muốn ngăn cản, sợ là khó a?
Lục Thiếu Du nhìn qua Hậu Khánh Lâm, hiện tại nội tâm của hắn ngưng trọng, hắn nhất định phải có được Tử Lôi Huyền Đỉnh, đột nhiên nghe nói có thế lực lớn đánh chủ ý lên Tử Lôi Huyền Đỉnh, đây chính là chuyện làm nội tâm Lục Thiếu Du ngưng trọng.
- Người Chí Tôn Điện ở trong Thánh Cảnh, sợ rằng dễ dàng bạo lộ, trong đó có thể có người lợi dụng ân oán giữa ngươi và chủng tộc Minh Linh, đến lúc đó khó tránh bị châm ngòi ly gián, làm đệ tử Tuyên Cổ Điện lưỡng bại câu thương, ngươi phải một người ngăn cản, dùng thực lực của ngươi, thế đơn lực bạc a.
Vừa dứt lời, tay Hậu Khánh Lâm vung lên, trong tay xuất hiện một ngọc bài, trên ngọc bài này có bí vân giống Thân Vương Lệnh, hắn đưa ngọc bài cho Lục Thiếu Du, nói:
- Đến cuối cùng thời khắc mấu chốt, chờ ngươi xác định ai là người Chí Tôn Điện, cứ vận dụng ngọc bài, đến lúc đó tất cả đệ tử Tuyên Cổ Điện sẽ nghe lệnh của ngươi.
Lục Thiếu Du xoay chuyển ánh mắt, hắn không có tiếp ngọc bài, hỏi Hậu Khánh Lâm:
- Trách nhiệm này quá lớn, tại sao ta phải giúp Tuyên Cổ Điện?
Hậu Khánh Lâm nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Chớ ngang ngạnh trước mặt ta, đây không phải đang giúp Tuyên Cổ Điện, mà là đang giúp chính ngơi, chẳng lẽ ngươi nguyện ý để Chí Tôn Điện chiếm Tử Lôi Huyền Đỉnh sao, tuy bọn chúng không nhất định mang Tử Lôi Huyền Đỉnh rời đi, nhưng mà vạn nhất bọn chúng thật có cơ hội thừa cơ, sợ rằng ngươi cũng không muốn, đừng nói ngươi không muốn nhận chủ Tử Lôi Huyền Đỉnh, khống chế bán thánh khí đứng đầu thập đại bán thánh khí, cho nên đây không phải ngươi giúp Tuyên Cổ Điện, mà là Tuyên Cổ Điện cho ngươi cơ hội.
- Không phải đèn cạn dầu.
Lục Thiếu Du nghe xong thầm than một tiếng, vốn còn muốn chiếm chỗ tốt từ trong tay điện chủ Tuyên Cổ Điện Hậu Khánh Lâm, nhưng xem bộ dáng không có hy vọng, lập tức thu ngọc bài trong tay Hậu Khánh Lâm vào trong nhẫn trữ vật.
- Ta sẽ hết sức.
Lục Thiếu Du thu hồi ngọc bài sau đó gật đầu với Hậu Khánh Lâm, dù sao chyện Tử Lôi Huyền Đỉnh hắn không thể làm như không biết, bất kể là vì mình hay giúp Tuyên Cổ Điện, ngọc bài này đều có tác dụng rất lớn.
Hậu Khánh Lâm lại chắp tay lần nữa, giơ tay nhấc chân gian sinh ra khí chất bá tuyệt thiên địa, nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Có chút chuyện ta hiện tại không có thời gian giải thích với ngươi quá nhiều, nhưng mà ở trong Thánh Cảnh, ta hy vọng ngươi không nên có quá nhiều ma sát với người chủng tộc Minh Linh.
- Ân oán giữa ngươi và chủng tộc Minh Linh ta có nghe qua không ít, ngươi phải biết chủng tộc Minh Linh sẽ không dưới Nhân tộc, đối phó chủng tộc Minh Linh không có nghĩa là tất cả, cho dù đại biểu đại bộ phận, nhưng mà ít nhất người chủng tộc Minh Linh không ở trong đám này. Ví dụ như trong Tuyên Cổ Điện, có một nửa là người chủng tộc Minh Linh, sẽ không dưới Nhân tộc Thú tộc bao nhiêu, nếu lúc này ngươi dung hợp Tử Lôi Huyền Đỉnh trở thành Thánh Chủ của Tuyên Cổ Điện, điện chủ Thánh Lôi Điện, chẳng lẽ ngươi khu trục toàn bộ cường giả chủng tộc Minh Linh ra khỏi Tuyên Cổ Điện hay sao?
Hậu Khánh Lâm hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nghe vậy, hắn cau mày.
- Ngươi đi về trước đi, chuẩn bị ngày mai tiến vào Thánh Cảnh, chuyện trong Thánh Cảnh ngươi không được nói với bất cứ ai, chính mình chú ý một ít, ta cũng không ngờ trách nhiệm này lại rơi vào vai của ngươi, có lẽ đây là thiên ý...
Tử Hư Thôn Thiên Hậu Khánh Lâm nói câu cuối cùng, thân ảnh của hắn biến mất không một tiếng động trước mặt Lục Thiếu Du, lập tức biến mất không biết.
- Thực lực rất mạnh!
Lục Thiếu Du lại cảm thán một tiếng, ánh mắt bình tĩnh, trong đầu lẳng lặng hình thành ý nghĩ của mình, lúc này mới lập tức rời đi.
Thời điểm Lục Thiếu Du bước ra khỏi Thần Lôi Điện cũng đã là hoàng hôn của ngày hôm nay.
Thiếu niên lúc trước dẫn Lục Thiếu Du đến Thánh Lôi Điện vẫn chờ ở bên ngoài, nhìn thấy Lục Thiếu Du thì hành lễ, nói:
- Thân Vương đại nhân, rốt cuộc ngươi đã đi ra, ngày mai sẽ phải tiến vào Thánh Cảnh nhận chủ thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, sớm chúc Thân Vương đại nhân thành công.
- Thời gian không còn sớm, ngươi cũng nên sớm quay về đi.
Lục Thiếu Du nhìn qua thiếu niên, hắn cười khổ, nói:
- Ta sẽ nhớ kỹ ngươi.
- Đa tạ Thân Vương đại nhân.
Thiếu niên nghe vậy, lúc này mới mừng rỡ rời đi.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời hoàng hôn đã hàng lâm, Lục Thiếu Du cầm Thiên Trụ giới, tâm thần khẽ động, hai thân ảnh cao ngất xuất hiện.
Hô...
Hai người hít sâu một hơi, chính là Lôi Tiểu Thiên cùng Lục Linh hai người, trong Thiên Trụ giới tầng thứ tư, bốn ngày đã qua hơn nửa năm, thương thế của hai người được nhiều đan dược và thể chất cường hãn chữa khỏi.
- Lục soái, sao ngươi đi đến Thánh Lôi Điện?
Lục Linh nhìn qua Thánh Lôi Điện khổng lồ sau lưng, dường như cảm thấy kỳ quái.
Lục Thiếu Du cười yếu ớt, hắn không nói về chuyện Chí Tôn Điện, nói với Lục Linh:
- Ta nhàn rỗi nhàm chán thuận tiện đi sang mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
12 chương
56 chương
122 chương
376 chương