Linh Khí Bức Nhân
Chương 115 : Đại hạ tương khuynh
Dịch: Thông Nhầm Bố Vợ
"Hứa Quân, ngươi thật, ngươi thật..."
Sở Ca nghĩ nửa ngày, cũng không biết nên dùng từ gì để hình dung biến hóa nghiêng trời lệch đất của hảo huynh đệ, chỉ có thể nói, " những chuyện lạ này, căn bản không phải ngươi có thể nói ra, nhất định có người dạy ngươi nói như vậy, kia đến tột cùng là ai? Là ai nói cho ngươi, Ninh Truy Tinh là chủ mưu phía sau màn?"
"Cái này không quan trọng, quan trọng là ta muốn giúp ngươi, sự tình mà ngươi không dám làm, không làm được, ta giúp ngươi làm, từ nay về sau, con ruồi lải nhải này, sẽ không tạo thành bất kỳ khốn nhiễu gì với ngươi, không tốt sao?" Hứa Quân nói, cánh tay phải duỗi ra, bi thép nhỏ lượn lờ trên nắm tay, trong nháy mắt sắp xếp thành một lưỡi dao có hồ quang điện lượn lờ xung quanh.
Nhìn qua, quanh thân hắn vậy mà có thể sinh ra một từ trường cường đại, tùy ý khống chế kim loại nhỏ bé, tạo ra hình dạng thiên biến vạn hóa, thậm chí bắn ra tốc độ siêu cao.
Hứa Quân giơ tay, lưỡi dao sắt thép cùng hồ quang điện liền chém tới cổ của Ninh Truy Tinh.
Sở Ca vội vàng níu lại cổ áo của Ninh Truy Tinh, dùng sức kéo một phát, đem hắn kéo về phía sau nửa mét.
Răng rắc!
Lưỡi đao của Hứa Quân vừa vặn trảm vào giữa hai chân Ninh Truy Tinh, trên sàn nhà lưu lại vết chém vô cùng sâu.
Ninh Truy Tinh bị dọa đến tay chân run loạn, như muốn hôn mê.
Sở Ca sải bước đến trước mặt Ninh Truy Tinh, giang hai cánh tay, nhìn chằm chằm Hứa Quân: "Vô luận như thế nào, ta không thể để cho ngươi giết hắn."
"Vì cái gì, giết người không bằng giết tâm, tên này đánh võ mồm internet, là muốn giết tâm của ngươi a!" Hứa Quân trừng mắt, giận không kềm được.
"Thứ nhất, chuyện này rất kỳ quặc, trả thù ta cũng không phải là bản ý của hắn, ngươi chậm rãi nghe ta giải thích, phân tích tất cả điểm đáng ngờ cho ngươi nghe."
Sở Ca nhanh chóng nói, " thứ hai, chúng ta là huynh đệ tốt nhất, ta không được phép trơ mắt nhìn ngươi đi ngồi tù, ngươi nếu thật sự giết hắn, nửa đời sau sẽ phá hủy, Hứa Nặc liền thành em gái của tội phạm giết người, Bạch di sẽ khóc đến mù mắt, ngươi suy nghĩ một chút cho bọn hắn!"
Nghe được mẫu thân cùng tiểu muội, Hứa Quân khí thế liền bị áp chế, tốc độ xoay tròn của bi thép nhỏ rõ ràng chậm lại.
"Này là được rồi, bình tĩnh một chút, vô luận ngươi có tin pháp luật hay không, đều không cần xúc động như vậy."
Sở Ca vắt hết óc, nghĩ đến nếu như Hứa Nặc gặp được trường hợp này, đến tột cùng sẽ thuyết phục như thế nào, "Ta giống như ngươi, đều không cho rằng pháp luật là hoàn mỹ vô khuyết, năm đó cha ngươi đối đối đãi với các ngươi như thế nào, ta cũng tận mắt nhìn thấy ——không phải ngay cả ta đều bị hắn đánh a? Ta cũng rất thống hận vẻ ngoài xấu xí và lạnh lùng của pháp luật, còn có một ít người chấp pháp của liên minh qua loa cho xong việc.
"Nhưng ta cũng tin tưởng, vô luận pháp luật hay là chế độ xã hội hay là người chấp pháp, đều sẽ từ từ cải thiện, không ngừng phát triển.
"Dù sao Liên Minh Địa Cầu mới thành lập được ngắn ngủi mấy chục năm, trước đó lại là Kỷ Nguyên Tai Ách vô cùng hỗn loạn, toàn thế giới đều thủng trăm ngàn lỗ, cũng nên có thời gian để chậm rãi khôi phục.
"Coi như ngươi cảm thấy pháp luật không hoàn mỹ, thân là công dân phổ thông, cũng có rất nhiều phương pháp hợp pháp hợp lý để chậm rãi cải biến, giữ gìn ích lợi của chúng ta —— hiện tại ngươi và ta đều là giác tỉnh giả, đăng ký ghi tên liền đạt được cơ hội thay đổi số phận, cũng không phải là việc khó, cần gì phải lấy sức một mình, đối kháng cùng liên minh, đây không phải là châu chấu đá xe, tự hủy tương lai sao?"
"Liên minh? Ha ha ha ha, liên minh!"
Hứa Quân nguyên vốn đã dần dần tỉnh táo, nhưng nghe đến hai chữ "Liên minh", lại kích động lên, "Cho nên nói ngươi thực sự quá ngây thơ, Sở Ca, ngươi rất ưa thích nương tựa vào người khác, nhưng lại không biết đạo lý ngược của "Chỗ dựa", ngươi cho rằng, liên minh còn có thể kiên trì bao lâu trong cơn sóng linh khí khôi phục? Nguyên bản là miễn cưỡng tụ tập lại người sống sót tản mát trên toàn cầu, mọi người bão đoàn sưởi ấm, lại xé da hổ kéo làm cờ, lấy danh hào "Liên Minh Địa Cầu", ngắn ngủi mấy chục năm, có độ trung thành cùng lực ngưng tụ gì? Không bao lâu, tổ chức miệng cọp gan thỏ này sẽ sụp đổ, Địa Cầu sẽ lần nữa tiến vào thời đại Chiến quốc, quần hùng cát cứ, liên minh? Liên minh không dựa vào được, người, chỉ có thể dựa vào chính mình!"
"Cái gì?"
Sở Ca sửng sốt, "Ngươi nói cái gì?"
"Ta nói, Liên Minh Địa Cầu là một cái tổ chức ngụy trang thành quốc gia của người sống sót, rất nhanh, lớp vỏ này đều không chịu nổi."
Hứa Quân khinh thường nói, " giác tỉnh giả có được lực lượng cường đại làm sao có thể chân tâm thật ý kết giao cùng phàm nhân, tạo thành một quốc gia bình đẳng, đoàn kết?"
"... chờ một chút."
Trong đầu của Sở Ca loạn cả một đoàn, " thuyết pháp của ngươi, chẳng phải là bối cảnh thiết lập trong « Địa Cầu vô song », luận điệu của những tổ chức "Siêu năng lực là tối cao", ông trời của ta, không phải ngươi đã gia nhập tổ chức nào đó, bị tẩy não đi?"
"Ta mới không có bị tẩy não, mà là chân chính đã thức tỉnh, thấy rõ ràng chân thực của thế giới này."
Hứa Quân lạnh lùng nói, " ở trong game, đối mặt uy hiếp của cường địch, giác tỉnh giả cùng phàm nhân có thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước, đoàn kết nhất trí —— nhưng trò chơi dù sao chỉ là trò chơi, trong hiện thực, sói cùng dê thật sự có khả năng đoàn kết đến cùng một chỗ sao?
"Không thể nào, Sở Ca, ngươi xem một chút tên phế vật dưới chân ngươi, xem hắn tràn ngập sợ hãi, cảnh giác cùng cừu hận, hắn đã từng gặp qua lực lượng của chúng ta, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không quên một màn này, hôm nay ngươi không để ta giết hắn, hắn cũng sẽ không cảm tạ ngươi, chỉ sẽ tiếp tục sợ hãi ngươi, cảnh giác ngươi, nghĩ trăm phương ngàn kế muốn trừ hết ngươi, ha ha, nói cho cùng, trong mắt phàm nhân, ngươi và ta căn bản không có khác nhau, đều là quái vật, đều là dã thú, đều là ác ma có thể nắm giữ sinh tử của bọn hắn. Chỉ có dưới một tình huống, phàm nhân mới có thể miễn cưỡng chung sống hòa bình với ác ma, đó chính là các trung tâm cường lực của "Liên minh" đeo gông xiềng lên cổ "Ác, đem ác ma trở thành con chó trông nhà hộ viện, đây là chuyện mà liên minh đang làm!"
"..."
Hứa Quân nói có chiều sâu như vậy, Sở Ca căn bản không có cách nào phản kháng.
Hắn cúi đầu xuống, nhìn hai mắt của Ninh Truy Tinh.
Kia thật là một đôi mắt bị sợ hãi tới đông kết, không cách nào dùng bút mực miêu tả.
"Ta giết hắn hay không, không quan trọng."
Hứa Quân biết có Sở Ca quấy nhiễu, chính mình không có cơ hội phán quyết Ninh Truy Tinh, hắn lui về phía sau, đi ngang tủ quần áo lúc, giơ tay lên, bi thép nhỏ vừa mới lún vào tủ quần áo đều bay ra, dung nhập vào loạt bi thép đang bay lượn chập trùng quanh thân Hứa Quân, tựa như mặc vào một bộ giáp sắt đen xì.
"Quan trọng là, hoàn toàn thức tỉnh, nắm giữ vận mệnh của mình đi, hảo huynh đệ của ta!"
Hứa Quân nói xong liền nhảy ra ban công.
Sở Ca vội vàng đuổi theo, chỉ thấy Hứa Quân chạy vội trên đường phố, cưỡi trên một cỗ xe gắn máy đỏ rực như lửa, cấp tốc hướng về phía trước, lập tức sắp biến mất.
"Thao!"
Sở Ca hung hăng mắng một câu, quay đầu lại rống to với Ninh Truy Tinh, "Báo cảnh a!"
Không biết liệu Ninh Truy Tinh phải chăng đã kịp phản ứng chưa, Sở Ca đã vượt qua ban công, tốc độ cao rơi xuống.Lúc rơi xuống ban công lầu ba, lại nhẹ nhàng đạp một cái cả người bay ra ngoài, vững vàng rơi xuống trên mặt đất.
Không kịp thở dốc, Sở Ca dùng hết sức bú sữa mẹ, truy tung xe mô tô của Hứa Quân.
Nơi này là khu dân cư cao cấp, người đi đường không nhiều, Hứa Quân chạy rất nhanh.
Bất quá đồng dạng, tiếng nổ của xe mô tô thể thao cũng không cách nào che giấu, rõ ràng truyền vào trong tai Sở Ca.
Sở Ca sử dụng tứ chi, thật giống như một con viên hầu sống từ mấy chục vạn năm trước, không nhìn tường vây, nhà lầu cùng bất luận chướng ngại vật gì, trực tiếp đi thẳng tắp, theo sát tiếng nổ của xe máy phân khối lớn.
Dù vậy, song phương càng đuổi càng xa, khi Sở Ca truy đến quảng trường đông đúc người, chỉ thấy nơi xa có một chút ánh đỏ, cũng nhanh mất đi tọa độ của Hứa Quân.
Lúc này, hắn nhìn thấy trên quảng trường có một cặp vợ chống sắp kết hộn, ngọt ngào ôm nhau, bên cạnh còn có người quay phim, chụp ảnh, là đang quay album ảnh cưới.
Trong đó một tên quay phim đang điều khiển một cái máy bay không người lái cao cấp có gắn máy quay phim, thông qua vòng điều khiển ở cổ tay để điều khiển.
Sở Ca tiến lên một bước, đoạt lấy bộ kiểm soát trên tay người quay phim.
"A!"
Cô dâu rít gào lên, đám người loạn cả một đoàn.
"Thật xin lỗi thật xin lỗi, ta có việc rất quan trọng, cam đoan sẽ không phá hoại hạnh phúc của các ngươi!"
Sở Ca liên tục nói xin lỗi, ngừng lại một chút, lại nói, " báo cảnh a, còn đứng ngây đó làm gì, các ngươi mau báo cảnh sát a!"
Nói xong, hắn điều khiển máy bay không người lái bay trên không trung, quả nhiên lần nữa khóa chặt được chiếc xe phân khối lớn màu đỏ của Hứa Quân.
Hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, đã ngay cả máy bay không người lái đều "Mượn", lại mượn một chiếc xe gắn máy cũng không có quan hệ gì, Sở Ca chạy dọc theo quảng trường, nhìn thấy mấy chiếc xe gắn máy xanh xanh đỏ đỏ quấn đầy đèn bẩy mầu, mặc dù đều đã khóa lại, nhưng căn bản không làm khó được người học về cơ kkhis như hắn, tùy tiện một ngón tay đều có thể mở ra.
Xe mô tô dưới hông Sở Ca cất tiếng nổi, đèn bẩy màu chớp loạn, hắn một tay vịn tay lái, một tay điều khiển máy bay không người lái, đuổi theo Hứa Quân.
Truyện khác cùng thể loại
187 chương
12 chương
164 chương
2738 chương
81 chương
32 chương
228 chương