Linh Chu
Chương 583
Đây là một tòa bí cảnh cấp thấp tồn tại trong kẽ hở không gian. Mà Ngự Thú Tháp chính là đầu mối then chốt nối liền Nguyên thế giới và dị thú Hồn Cảnh. Không nghĩ tới tại Thần Tấn Vương Triều cũng xuất hiện bậc đại hiền như thế, lại có thể đả thông bí cảnh thông đạo.
Phong Phi Vân kiến thức rộng rãi. Đừng nói là bí cảnh cấp thấp, coi như là bí cảnh trung cấp bí cảnh cao cấp, Tiểu Thiên thế giới, đại thiên vị diện... thì hắn đều đã tùng đi qua không ít nơi.
Loại thế giới tồn tại trong không gian kẽ hở là quá nhiều, căn bản vô phương làm công tác thống kê. Bí cảnh cấp thấp này là một trong số đó.
Bí cảnh, tựa như một cái bọt khí nhỏ trong biển khơi, chỉ cần người có đủ tu vi hoặc là mượn dụng cụ đặc thù nào đó là có thể mở ra " vách bọt khí ", tiến vào trong không gian "Bọt khí".
Dị thú Hồn Cảnh, liền tương đương với một mảnh đại lục ở trong không gian của một cái bọt khí.
Mặc dù cái này chỉ là một bí cảnh cấp thấp, nhưng mà nó vẫn rộng lớn vô biên vô hạn, có xứ sở trên vạn dặm, những tảng đá trôi nổi bên trong thật sự quá nhiều, tính ra có đến ngàn vạn cái, tựa như một tiểu vũ trụ.
Ở trong bí cảnh đều không có thành hình mặt đất và bầu trời, mà rơi vào trạng thái không ổn định, lúc nào cũng đều có thể sụp đổ, căn bản không thích hợp cho nhân loại ở lại. Nó chỉ có thể dùng để lưu đày tù phạm, trang bị làm nơi tu luyện, thành lập thị trường ngầm không thể lộ ra....v..v....
Chỉ có Tiểu Thiên thế giới và đại thiên vị diện mới thành hình, thì có được bầu trời và mặt đất, ánh mặt trời và đại dương, có thể có sinh mệnh đặc thù do chính mình sinh ra.
Thân thể Phong Phi Vân vừa động, liền xuất hiện ở trên một tảng vẫn thạch thật lớn trôi nổi cách đó xa hơn mười dặm. Một khối vẫn thạch trôi nổi cao gần vạn trượng, dài đến năm mươi dặm, có thể so với một dãy núi nhỏ.
- Không có linh khí, không có phép tắc của đạo để ngăn cách khí tức.
Trong miệng Phong Phi Vân đang tự nói một mình.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!
Trên đỉnh đầu, Hằng Hà gột rửa một mảnh mây mù từ chân trời lao nhanh mà đến. Hào quang vạn đạo, dị thú tru lên, phô bày ra một cảnh tượng hào hùng của thời Thái Cổ hồng hoang.
Có trên vạn con dị thú chiến hồn đang vút ngang trời, biến thành một nước lũ được tạo thành từ dị thú, cực kì rung động lòng người. Trông rất giống như trong khoảng không vũ trụ, khi mà hai dải thiên hà đâm vào nhau.
Dẫn đầu chính là một con Tù Ngưu cao ba trăm thước, so sánh với thú chiến Kỳ Ngưu thì cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Trên người nó phát tán ra ngoài một cỗ lực lượng kia làm cho tất cả đá tảng trôi nổi chung quanh đều đua nhau vỡ nát, biến thành phấn vụn.
- Linh Thú hồn ngàn năm !
Trong lòng Phong Phi Vân cả kinh, hắn nhìn chăm chú con Tù Ngưu kia đang lao ở phía trước nhất vạn thú. Rồi hắn vội vàng che giấu khí tức trên người, bay đến phía sau tảng đá mà ẩn dấu đi.
Dị thú tu vi sáu trăm năm, chiến lực có thể so với Thần Cơ đại viên mãn đứng đầu.
Dị thú tu vi bảy trăm năm, chiến lực có thể so với Thiên Mệnh Đệ Nhất Trọng, Thiên Mệnh Đệ Nhị Trọng.
Dị thú tu vi tám trăm năm, chiến lực có thể so với Thiên Mệnh Đệ Tam Trọng, Thiên Mệnh Đệ Tứ Trọng.
Dị thú tu vi chín trăm năm, chiến lực có thể so với Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng, Thiên Mệnh Đệ Lục Trọng.
Tu vi ngàn năm, liền được xưng là Linh Thú, chiến lực có thể so với Cự Kình.
...
Đương nhiên, đây đều là chỉ những con dị thú bình thường. Nếu như một số dị thú có được Thái Cổ Thánh Thú huyết mạch, như vậy chiến lực phải tính toán khác đi.
Đương nhiên ở nơi này huyết nhục thân thể của dị thú đều đã bị hủy diệt, còn lại vẻn vẹn chỉ là dị thú chiến hồn, lực lượng so sánh với dị thú đích thực thì yếu hơn đến một phần ba.
Một dòng nước lũ dị thú chiến hồn này liền nhanh chóng bay đi, biến mất ở trong không gian đen ngòm của bí cảnh loạn thạch.
Phong Phi Vân lúc này mới bay ra từ phía sau tảng đá lớn, rung động trong lòng vẫn cực kì lớn. Khó trách Ngự Thú Tháp lại cấm chỉ người ngoài đột nhập vào bên trong, chỉ là một tòa dị thú Hồn Cảnh thì giá trị liền không phải chuyện đùa. Không ngờ có được nhiều dị thú chiến hồn như vậy, nhưng lại còn có cả Linh Thú chiến hồn. Nếu như là bị người đoạt đi, tổn thất nặng nề a.
Vạn Tượng Tháp không hổ là thánh địa Đệ Nhất Thiên Hạ, nội tình thật sự thâm hậu, căn bản không phải thế lực tu tiên khác có khả năng bằng được.
- Với tu vi hiện tại của ta, gặp phải dị thú chiến hồn tu vi tám trăm năm có lẽ còn có thể chạy thoát. Nhưng mà gặp phải dị thú chiến hồn tu vi chín trăm năm, đó là hẳn phải chết không nghi ngờ. Dị thú Hồn Cảnh mặc dù là một chỗ thánh địa tu luyện, nhưng mà lại bất kì lúc nào cũng đều có thể mất mạng ở chỗ này.
Trong lòng Phong Phi Vân suy tính như thế.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Đột nhiên, tảng đá dưới chân bắt đầu di động, một dòng khí lạnh từ phía đông lan tràn đến đây. Khí lạnh đi qua nơi nào, trên bề mặt tảng đá liền đóng lại một tầng băng tinh thật dầy.
- Ngao!
Một con dị thú chiến hồn dài năm thước bay ra từ trong một cái hang động trên tảng đá. Đây là một con Băng Vân Thử tu vi năm trăm năm, trên người bao phủ một tầng ánh sáng lành lạnh màu lam. Nó há ngoác cái miệng, lộ ra một loạt hàm răng sắc bén.
Phong Phi Vân một cước đạp trên tảng đá, nện vỡ lớp băng tinh trên bề mặt tảng đá. Vô số tảng băng lạnh giá như lưỡi dao sắc bén bay ngược trở về, đánh lên Băng Vân Thử chiến hồn.
- Rầm!
Chiến hồn thật lớn trực tiếp bị chấn nát, biến thành một từng đợt từng đợt khói rồi mất đi trong bí cảnh.
Vạn Tượng Tháp tích lũy trên vạn năm, dị thú chiến hồn trong dị thú Hồn Cảnh quá nhiều. Coi như một ngày chỉ thả một con dị thú chiến hồn vào trong chỗ này, thì đến hiện tại ít nhất cũng là có mấy trăm vạn con dị thú chiến hồn ở đây.
Chết một con dị thú chiến hồn, căn bản là không coi là cái gì.
Những Đại gia tộc cũng có chỗ để nhốt dị thú chiến hồn, nhưng mà số lượng còn kém rất xa vô phương so sánh với Vạn Tượng Tháp. Dù sao bọn họ không có bí cảnh khổng lồ vô biên vô tận để lưu đày dị thú chiến hồn. Nếu có thể cầm giữ khoảng một ngàn con dị thú chiến hồn cũng rất không tồi rồi.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Tảng đá dài mấy chục dặm này bắt đầu chấn động mãnh liệt. Khí lạnh hết đạo nọ tiếp đến đạo kia thổi tới, có trên trăm con dị thú chiến hồn bay ra từ trong hang động.
Đều là Băng Vân Thử, một mảnh Linh Mang tràn ngập trong không gian, toàn bộ bọn chúng đều mang theo địch ý nhìn chăm chú Phong Phi Vân.
Cả tảng đá đều đã bị một lớp băng tinh thật dầy bao phủ, biến thành một tòa băng thạch thật lớn.
- Mẹ ơi! Chọc phải hang ổ Lão Thử rồi !
Phong Phi Vân vội vàng triển khai Luân Hồi Tật Tốc, bay đi từ trên tảng đá, hóa thành một luồng sáng trắng lóa rồi nhảy tới trên một tảng đá khác trôi nổi ở ngoài vài trăm thước. Thân hình lại mờ đi, hắn lại đã đến trên một tảng đá khác trôi nổi ở ngoài ngàn thước...
Truyện khác cùng thể loại
803 chương
22 chương
1254 chương
101 chương