Linh Chu
Chương 482
Nếu như chỉ chậm hơn một chút, như vậy chỉ sợ không phải có vết máu đơn giản như vậy, thân thể cũng bị chém ngang lưng.
Một giọt máu màu vàng mang theo tơ máu màu đỏ hiện ra.
Trong lòng Phong Phi Vân hoảng sợ, kiếm quyết này thật đáng sợ!
Toàn lực thúc dục Bất Tử Phượng Hoàng Thân, huyết dịch màu vàng tuôn ra, tốc độ nhanh gấp hai lần, vô số linh khí không ngừng rót vào trong người của hắn.
- Thanh kiếm thứ sáu, trong ba mươi chiêu Phong Đại Ngưu nhất định chết tại chỗ, ồ, không đúng... Xảy ra chuyện gì...
Một ít tu sĩ cường đại ở đây cảm nhận được khí tức không đúng, cảm giác thiên địa linh khí không ngừng hỗn loạn, không ngừng hội tụ vào gió lốc, mà phong nhãn chính là áo giáp của Phong Đại Ngưu.
Đây là một loại thoát biến, giống như thiên địa bổn nguyên rung động.
Loại cảm giác này giống như cái kén trên nhánh cây rung động, trong tích tắc kén sẽ phá vỡ, sẽ biến thành bướm bay đi.
Vốn La Phù công chúa cũng đã chuẩn bị ra tay, cho dù chủ động nhận thua cũng phải bảo vệ Phong Đại Ngưu một mạng, không muốn thiêu tài tuyệt đỉnh chết trong tay Nạp Lan Tuyết Táng, nhưng mà bàn tay trắng như ngọc của nàng vừa vươn lên đã thu hồi lại, nàng cũng cảm giác được khí tức không tầm thường.
Đây là sắp đột phá cảnh giới?
Rất nhiều thiên tài tuyệt đỉnh vào lúc sống chết trước mắt đều có thể kích phát tiềm lực thân thể, do đó phá tan bình cảnh, đột phá cảnh giới.
Rất nhiều người ở đây đều cho rằng như thế.
- Phong Đại Ngưu này đúng là không đơn giản, không chỉ có có thể bức Nạp Lan Tuyết Táng xuất ra sáu thanh cổ kiếm, lại có thể trong lúc sống chết kích phat tiềm lực bản thân, tăng cảnh giới lên.
- Nếu cảnh giới của hắn tăng thêm một bước, có lẽ có thể bức Nạp Lan Tuyết Táng sử dụng kiếm thứ bảy.
Một ít người tu vị cường đại đều nhìn ra Phong Đại Ngưu mới mở ra sáu mươi bốn tòa mệnh huyệt, tiềm lực cực lớn, tu vị sau khi tăng lên sẽ vô cùng cường đại.
- Nhưng mà Nạp Lan Tuyết Táng tuyệt đối sẽ không cho hắn cơ hội tăng tu vị lên.
Tất cả mọi người vận chuyển ra linh nhãn, nhìn xuyên qua ảo diệu của sáu thanh kiếm quan sát Phong Đại Ngưu, trong khoảng thời gian ngắn hắn trúng năm vết kiếm, xem ra Nạp Lan Tuyết Táng đã động sát cơ chân chính.
Năm đạo kiếm thương này kiếm khí không tiêu tán, cắt nát làn da và tiến vào trong người đối thủ.
Oanh!
Trên người Phong Đại Ngưu kim quang bắn ra, vị trí ngực có linh quang sáng ngời xuất hiện, phun ra hào quang mờ mịt, có một mệnh huyệt mở ra.
Đây là mệnh huyện thứ sáu mươi năm.
Linh thạch cùng linh dược có thể phụ trợ tu sĩ phá tan mệnh huyệt, nhưng mà Phong Đại Ngưu hiện tại mở mệnh huyệt không phải bằng vào lực lượng linh thạch cùng linh dược, mà là hắn kích phát tiềm năng bản thân, nứt vỡ thân hình, xông phá mệnh huyệt.
Mỗi khi mở một mệnh huyệt thì lực lượng sẽ tăng thêm một ít.
Oanh, oanh, oanh!
Lại có ba tiếng nổ vang lên.
Ba mệnh huyệt ở đùi trái Phong Đại Ngưu đã mở ra, trong mệnh huyết có ba đạo linh quang bắn ra ngoài, lốc xoáy lưu động như ba phong nhãn nhỏ.
Mệnh huyệt thứ sáu mươi sáu, sáu mươi bảy, thứ sáu mươi tám đã mở ra.
Mệnh huyệt trên đùi mở ra, có thể vận chuyển linh khí tới chân, tốc độ trở nên nhanh hơn.
Bất Tử Phượng Hoàng Thân thay máu lần thứ tư rất gian nan, huyết dịch muốn theo linh động, chuyển chất phác, đạt tới cảnh giới Phản Phác Quy Chân và trở lại thành màu đỏ cũng không phải giống như người bình thường.
Quá trình này nhất định phải hấp thu rất nhiều linh khí vào trong cơ thể, những linh khí này đa số sẽ lắng đọng trong huyết dịch, nhưng mà thân người thừa nhận linh khí có hạn, điều này sẽ dẫn tới câu thông với linh khí và thiên địa càng càng bức thiết.
Vì vậy quá trình này sẽ phải dẫn phát xông phá mệnh huyệt, để hoàn thành tiến trình thay máu.
Oanh, oanh, oanh...
Tiếng oanh minh vang lên liên tục, thân thể Phong Phi Vân không ngừng có máu chảy ra, vô số mệnh huyệt bị cưỡng ép va chạm bắn ra ngoài.
Mệnh huyệt thứ sáu mươi chín, thứ bảy mươi... Thứ chín mươi ba, thứ chín mươi bốn!
Tốc độ lưu chuyển huyết dịch trong người không ngừng nhanh lên, cũng đã vượt qua hạn chế cực hạn thân thể thừa nhận, phát sinh va chạm bắn ra ngoài cuối cùng hoàn toàn va chạm ở vị trí trái tim.
Mỗi một lần hoàn thành vận hành, đều là một lần rèn luyện với thân thể.
Trải qua một ngàn bốn trăm lần rèn luyện, tốc độ chảy của huyết dịch đạt tới đỉnh.
Oanh!
Thân thể Phong Phi Vân chấn động mạnh một cái, một đám huyết vụ lớn bắn ra khỏi người, làn da đều bị chấn nát, bị máu tươi nhuộm đỏ, đó là máu tươi, máu tươi không ngừng bắn vào mặt đất.
Máu tươi màu đỏ giống như hoa mai rơi trên đất!
Phong Phi Vân nửa quỳ trên mặt đất, giáp đen trên người bị nghiền nát hơn phân nửa, có thể nhìn thấy trong áo giáp có huyết dịch đầm đìa, ai nhìn thấy cũng giật mình.
Sáu chuôi cổ kiếm bay tới đỉnh đầu của hắn, kiếm khí lăng liệt, giống như tùy thời sẽ giáng công kích hung mãnh xuống.
- Mệnh huyệt một trăm lẻ sáu!
Phong Phi Vân chậm rãi đứng dậy, không khí chấn động kịch liệt theo vận động của hắn!
Ba!
Một đạo lôi điện to như bàn tay ngưng tụ thành trong không khí, đánh vào thân thể của hắn.
Thời điểm mọi người còn không hiểu rõ xảy ra chuyện gì, đạo lôi điện thứ hai đã ngưng tụ xong trong không khí, lại đánh vào thân thể của hắn.
Lôi điện này tới từ nơi nào?
Vì sao lại giáng vào thân thể của hắn?
Một màn này thật sự quá quỷ dị, lôi điện kia không có chút sát ý nào, ngược lại cho người ta cảm giác được vận luật thiên địa hài hòa.
Phong Phi Vân đứng ở chỗ đó, huyết dịch trên da bị lôi điện đánh cháy đen, giống như một lớp bùn dán vào người của hắn, giống như lôi điện đánh hắn thành than cốc.
Khí tức của hắn giống như biến mất.
Chẳng lẽ một đời thiên kiêu bị lôi điện đánh chết khó hiểu như thế sao?
Nạp Lan Tuyết Táng niết động kiếm quyết, điều động Cự Khuyết Kiếm từ trên cao chém vào người Phong Phi Vân.
Loong coong!
Trong không khí ngưng tụ một đạo lôi điện lớn đánh thẳng vào Cự Khuyết Kiếm, đánh bay Cự Khuyết Kiếm cắm vào bùn đất.
Đạo lôi điện thứ năm ngưng tụ trong không khí, nó giống như điện xà uốn lượn trên không trung, bay thẳng vào đỉnh đầu Phong Phi Vân, điện quang chạy dọc toàn thân của hắn, cuối cùng hoàn toàn dung nhập vào trong thân thể.
Hắn giống như đứng lặng nơi đó, vẫn không nhúc nhích, áo giáp trên người bị lôi điện hòa tan, hóa thành nước thép, nước theo bao phủ thân thể của hắn, nước thép cứng lại khiến hắn giống như người sắt.
Những lôi điện này quá quỷ dị, có được thiên đạo uy, không thể nào ngăn cản được.
Nước thép đổ vào người nọ, triệt để phong bế toàn thân của hắn, điện quang cũng biến mất, nước thép cứng lại và lạnh như băng.
Người sắt đứng dưới cây mai, có vô số hoa mai thổi tới, hoa mai xen lẫn với tuyết vô cùng thê lương!
Triệt để mất đi sinh khí!
Một tia tánh mạng cũng không cảm thụ được..
- Chẳng lẽ là tà tông không có cao thủ, lại đi ném đá dấu tay, gạt bỏ vị Thần Vũ quân Thiên phu trưởng này?
Rất nhiều người có suy nghĩ này trong lòng.
- Người tà tông quá hèn hạ, sợ hãi uy danh của Thiên phu trưởng đại nhân, không ngờ dùng phương pháp này hại hắn!
Truyện khác cùng thể loại
1291 chương
36 chương
832 chương
36 chương