Linh Chu
Chương 399
Cường giả Linh Bảo Tháp đã phát giác được tầng thứ tám mươi mốt có biến cố, một người cách không ra tay, một bàn tay đánh ra, lực lượng chín đầu kỳ ngưu bay tới, chín đầu ngưu ảnh đột nhiên từ trong hư không lao ra, tựa như có một cánh cửa bị đánh vỡ vậy.
Oanh!
Chín đầu kỳ ngưu bị thần bí chủ nhân một chưởng đánh tan, ngọn lửa trên người hắn thiêu đốt càng thêm cường thịnh, bao trọn lấy tầng thứ tám mươi mốt, đồng thời cùng năm tôn cường giả tuyệt đỉnh cách không giao thủ.
Những người này đều không phải chân thân hàng lâm, nhưng chiến lực lại không yếu hơn chân thân bao nhiêu, có người cách không đánh qua một cái cổ đỉnh, có người ngưng tụ ra chưởng ấn ngất trời từ trên trời giáng xuống, càng có người tế ra hắc bút từ ngoài tháp bay tới, như thần mâu phá tan màn nước.
Ầm ầm!
Thần bí chủ nhân đứng trong tháp, lỗi lạc bất động, lấy một địch năm, trong thân thể lao ra một biển lửa, vô số thần lãng phốc cuốn, vậy mà không chút rơi vào hạ phong, phần khí thế kia quả thực như Hỏa thần trấn Cửu Thiên.
Nhanh, nhanh, nhanh!
Phong Phi Vân và Tất Ninh Suất ở tầng thứ tám mươi mốt tìm kiếm Ẩn Tằm
Sa La, đều sử xuất ra chiêu số mạnh nhất của mình, Phượng Hoàng Thiên
Nhãn của Phong Phi Vân, diệu thủ không không của Tất Ninh Suất quả thực phối hợp đến không chê vào đâu được, lục xoát trọn tầng thứ tám mươi mốt đến long trời lỡ đất.
Một người động hư xem vật, một người thâu thiên trích tích, cho dù chính bọn hắn không thừa nhận là Đạo môn song kiệt cũng không ai tin cả
Linh Bảo Tháp tầng thứ tám mươi mốt đã gà bay chó chạy, Tất Ninh Suất tốc độ và động tác đều cực nhanh, từ hai hàng giá sách đến trang sách cũng đã bị hắn lật ra một lần, quả thực thần tốc.
Phong Phi Vân vận chuyển Phượng Hoàng Thiên Nhãn, cũng chỉ có Phượng
Hoàng Thiên Nhãn mới thấy được Ẩn Tằm Sa La, cấp tốc qua lại trong tầng thứ tám mươi mốt, những nơi đi qua, không một thứ gì có thể thoát khỏi mắt hăn.
- Đây là một bức thư pháp...
Phong Phi Vân đứng trước một mặt trên thạch bích, trên đó treo một bức thư pháp của đại sư vào ngàn năm trước, thẻ tre thật dài xếp đặt, dùng đồng bút điêu khắc, ba phần độ mạnh yếu, khí tức phiêu dật.
Trên chữ cổ ngàn năm trước kia lưu động lấy quang mang kỳ dị, tạo thành đường vân vặn vẹo, kết hợp thành một tòa kỳ trận.
- Bức thư pháp này có cổ quái, giữa thẻ tre không có sợi tơ kết nối, nhưng lại xếp đặt chỉnh tề, liền lại với nhau, có cổ quái!
Đôi tặc mâu của Tất Ninh Suất cũng phát hiện ra điều dị thường của bức thư pháp này, vươn tay ra muốn thu nó lại mang đi.
Oanh!
Tay của hắn vừa mới vươn ra, chữ cổ trên thẻ trúc kia liền vội nhanh chóng chìm nổi, xếp đặt thành một tòa thần trận cổ xưa đánh ra một mảnh linh quang màu trắng, phản chấn cánh tay hắn về.
Làn da giữa ngón tay nghiền nát, xương cốt đau đớn đến muốn nứt, tràn ra một tia máu tươi.
- Mẹ nó!
Tất Ninh Suất không tin tà, lấy ra một kiện Bảo Khí như Phỉ Thúy Cổ
Ngọc, muốn phá vỡ trận pháp trên thẻ trúc, nhưng Bảo Khí kia mới vừa đụng qua, đã bị trận pháp trên thẻ trúc bắn nát, biến thành ngọc phấn trên đất .
- Ta đến!
Trên cánh tay Phong Phi Vân quấn quanh lấy bốn đạo vầng sáng, màu đen, màu đỏ, màu xanh, màu trắng, hoàn toàn bao lấy cánh tay hắn, cưỡng ép bức tới thẻ tre, ngón tay kia chậm rãi xuyên thủng vầng sáng trận vân.
Hắn lấy thủ chỉ làm bút, ở trên thẻ trúc khắc ngược lại vân, muốn thay đổi quy luật trận pháp trên thẻ trúc.
Oanh!
Trên cánh tay Phong Phi Vân nứt ra ba đạo huyết vân, bị trận pháp trên thẻ trúc kia phá vỡ, nhưng cùng lúc đó, chữ cổ trên thẻ trúc cũng bị thay đổi, trận pháp bắt đầu nghịch chuyển, tất cả thẻ tre đều phát ra động tĩnh đùng đùng.
Lực lượng trận pháp phản công về, tác dụng lên trên thẻ trúc.
BA~!
Một tiếng vang nhỏ, một mảnh thẻ tre bị chấn vỡ, biến thành sương mù màu xanh.
BA~, BA~, BA~...
Tiếng vang liên tiếp vang lên, tất cả thẻ tre đều bạo toái, bị trận vân trên thân mình bắn cho thành cặn bã.
Trên mặt Tất Ninh Suất lộ ra vẻ kinh dị, hắn tự nhận là đối với nghiên cứu trận pháp đã rất sâu, nhưng Phong Phi Vân còn lợi hại hơ ncả hắn, lại có thể sửa nghịch trận pháp, phản công trận pháp của ngươi khác trở về, quả thực không bội phục cũng không được.
Thuật pháp trên bức thẻ tre kia nghiền nát, biến thành một mảnh sương mù màu xanh!
Phong Phi Vân hai mắt như lửa, trên mặt lộ ra cuồng hỉ, vươn tay chụp vào trong sương khói màu xanh kia, tựa hồ như nắm thứ gì đó trên tay vậy.
- Là Ẩn Tằm Sa La, Ẩn Tằm Sa La vậy mà giấu ở bên trong một bức thẻ tre, ta hiểu rồi, những thẻ tre kia cũng không phải là không có chỉ nối, kết nối thẻ tre đúng là Ẩn Tằm Sa La, chỉ là chúng ta không nhìn thấy thôi. Phong Phi Vân, con mẹ nó ngươi thực là nhân tài ah, ngươi sao lại phát hiện ra thế?
Tất Ninh Suất kích động không thôi, tuy rằng nhìn không thấy trong tay
Phong Phi Vân đang cầm gì, nhưng hắn suy đoán nhất định là Ẩn Tằm Sa La không thể nghi ngờ.
Phong Phi Vân tự nhiên không sẽ nói cho hắn biết, giữa thiên hạ chỉ có
Phượng Hoàng Thiên Nhãn mới có thể trông thấy ẩn tằm ti, mà hắn vừa hay lại tu luyện Phượng Hoàng Thiên Nhãn, đây là một bí mật, người nào cũng không thể nói được.
Bởi vì hắn muốn dùng cái này để đối phó thần bí chủ nhân!
- Đưa Ẩn Tằm Sa La cho ta!
Thần bí chủ nhân hóa thành một mảnh mây lửa, một bàn tay từ trong mây lửa duỗi ra, đoạt tới Ẩn Tằm Sa La trong tay Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân ngăn cản tượng trưng hai cái, liền không hề tranh chấp với hắn nữa, trong lòng thầm nở nụ cười:
- Ẩn Tằm Sa La với ta mà nói cũng không có gì, chỉ cần ngươi dám mặc vào Ẩn Tằm Sa La xuất hiện ở trước mặt ta, ta liền có thể biết ngươi là ai rồi!
Thần bí chủ nhân có thể mặc vào Ẩn Tằm Sa La, đánh chết cự kình, nhưng lại tuyệt đối không thể gạt được con mắt Phong Phi Vân, giao Ẩn Tằm Sa
La cho hắn, mới có thể khiến hắn lộ ra sơ hở, bắt được hắn.
Sau khi thu Ẩn Tằm Sa Lau, thần bí chủ nhân cực kỳ vui mừng, không muốn dừng lại trong Linh Bảo Tháp nữa, thân thể biến thành một đạo hỏa diễm thần toa, trực tiếp phá vỡ cửa tháp tầng thứ tám mươi mốt, bay về phía thiên mạc.
- Lớn mật, rõ ràng đánh cắp Ẩn Tằm Sa La, còn muốn chạy trốn?
- Đuổi theo!
...
Năm đại cao thủ Linh Bảo Tháp đồng thời đuổi theo, thân thể hóa thành năm đạo thanh hồng, tựa như năm khỏa lưu tinh bay trên trời.
Qua trong giây lát, Linh Bảo Tháp liền trở nên yên tĩnh, rất nhiều người đều đuổi theo giết thần bí chủ nhân, muốn đoạt lại Trấn Tháp chi bảo
"Ẩn Tằm Sa La" .
- Chúng ta cũng chạy mau!
Phong Phi Vân khắc ra một tòa độ trận liên đài, thân đứng trên độ trận liên đài, những trận vân trong Linh Bảo Tháp căn bản không cách làm gì được hắn, giống như đạp trên một chiếc thuyền nhỏ, đi trên mặt hồ nước chảy xiết vậy.
- Mẹ nó, chờ ta một chút!
Tất Ninh Suất từ trong lòng ngực lấy ra một cái thiết bàn lớn như bánh nước, như gà đứng một chân đứng trên thiết bàn, thân thể lung la lung lay. Thiết bàn liền chuyển động, cũng như độ trận liên đài, lướt đi trên trân vân.
Truyện khác cùng thể loại
1291 chương
36 chương
832 chương
36 chương