Linh Chu
Chương 359
Rất hiển nhiên 《 Long Hoàng
Đao Quyết 》 của Phong Phi Vân chính là do Thần Vương truyền lại, Thần
Vương có mục đích gì, vừa nhìn đã hiểu ngay, cái này là muốn bồi dưỡng
Phong Phi Vân trở thành Thần Vương đời sau, bằng không thì không có khả năng truyền 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 cho hắn được.
Đây chính là điển tịch chỉ có đệ tử hoàng tộc mới có thể tu luyện.
Có thể xuất hiện ở Thiên Tài Biệt Phủ ai mà không phải là dong nhân, sau khi khám phá ra đao pháp của Phong Phi Vân thì đồng thời đều chấn động không nhẹ, có người đã lặng lẽ chạy ra Thiên Tài Biệt Phủ, muốn truyền tin tức kinh thiên động địa này ra ngoài.
Thần Vương đã chọn ra người rồi sao?
Hiện giờ ánh mắt tất cả mọi người nhìn Phong Phi Vân đều có chút không giống với lúc trước, ngay khi hắn dùng ra 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 thì đã in dấu lên tiêu chí Thần Vương tương lai, sẽ trở thành nhân vật cấp bậc bá chủ của Thần Tấn vương triều trong tương tai.
Phong Phi Vân giờ phút này lại không biết chấn động do mình tạo thành lớn thế nào, hơn một tháng qua hắn luốn đi theo Thần Vương tu luyện Đao
Quyết, hôm nay cũng đã tu luyện thành chiêu thứ nhất "Long Hoàng Nhất
Đao Sát" được ba phần chân tủy, nhưng còn chưa thành thạo lắm, vừa vặn định mang mấy tên cao thủ Bắc Minh gia tộc này ra để thử đao.
PHỐC!
Lão giả Thần Cơ đỉnh phong thứ hai bị một đao chém nát, miệng vết thương hình thành, một đao chém đôi thân thể, từ vị trí vai phải một mực bổ tới vị trí nách trái, huyết tuyền từ trong thân thể tuôn ra, tung tóe đầy người Bắc Minh Đường cách đó không xa.
Chỉ trong hai cái chớp mắt ngắn ngủi, liền có hai gã cao thủ bị mất mạng, đều là Thần Cơ đỉnh phong tu luyện ra chín đạo thần thức, mà Phong Phi Vân lại vẫn vừng vàng ngồi trên mặt ghê, một tay đề đao, phong khinh vân đạm, chiến lực như vậy thật sự có chút nghe rợn cả người.
- Quá lớn mật, giết người Bắc Minh gia tộc ta, nhất định phải đền mạng.
Vị lão giả cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn kia hổn hển, thậm chí có người dám công nhiên đồ sát cao thủ Bắc Minh gia tộc, quả thực là quá không để Tứ đại môn phiệt vào mắt rồi.
Hắn thi triển tuyệt học linh thông, dùng thổ thạch ngưng cổ đỉnh, liên tiếp tế ra mười cái cổ đỉnh, mỗi một cái đều cao ba trượng, lơ lửng trong không khí, bộc phát ra hào quang màu tím, lưu động lấy quang mang như kim loại.
Tu sĩ cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn không phải chuyện đùa, không phải
Thần Cơ đỉnh phong có thể so sánh được, mười cái cổ đỉnh tuy là do thổ thạch ngưng tụ thành, nhưng lại như do tử thiết tế luyện mà thành, chiếm cứ gần một nửa không gian nơi này.
Tất cả mọi người đều có thể cảm giác được một cổ lực lượng đại khí huy hoàng nhét đầy Thiên Địa, chỉ có thể ngạnh kháng, không cách nào đào thoát.
- Long Hoàng Nhất Đao Sát!
- Long Hoàng Nhất Đao Sát!
- Long Hoàng Nhất Đao Sát!
. . .
Phong Phi Vân dùng hết khí lực toàn thân, trên người linh mang nổ bắn ra, liên tiếp bổ ra mười đao, mười đầu trường không màu trắng từ giữa lưỡi đao bay ra, chém cho mười cái đại đỉnh kia thành cặn bã, một lần nữa biến thành thổ thạch.
Mười âm thanh bạo liệt vang lên, cổ đỉnh nát bấy, hóa thành bùn đất màu vàng.
Mười đạo Bạch Long hội tụ, đồng thời chém tới vị lão giả cảnh giới Thần
Cơ Đại viên mãn, 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 không thể đỡ, trên đó ngưng tụ Hoàng giả chi khí ở giữa thiên địa, bá đạo khiếp người.
Bành, bành, bành, bành, bành, bành, bành, bành, bành, bành!
Vị lão giả cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn kia sắc mặt đại biến, trong tay không ngừng đánh ra linh thông đẹp mắt, liên tiếp lui về phía sau, nhưng tất cả linh thông đều không thể ngăn trở mười đạo đao khí, đao thứ mười đã phá vỡ linh thông thuật pháp của hắn, một đao bổ vào trên ngực hắn.
Xương sườn trên lồng ngực đều đứt gãy, ngũ tạng đều bị đao khí chấn nát, thân thể biến thành một đống thịt nhão ngang dọc trên mặt đất, thi thể nằm trong vũng máu.
Ông trời... ơ... i!
Vậy mà, thậm chí ngay cả tu sĩ cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn cũng chết dưới đao của Phong Phi Vân!
《 Long Hoàng Đao Quyết 》 quả thực không thể đỡ!
Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn chằm chằm vào thiếu niên trước mắt, hắn vẫn còn vừng vàng ngồi trên mặt ghế, chưa bao giờ di động qua một bước, nhưng ba vị cao thủ thế hệ trước lại máu tươi ba bước.
Bắc Minh Đường kinh ngạc nhìn một màn trước mắt, đặc biệt là trông thấy ba bộ tử thi trên mặt đất, trong lòng càng thêm phát run, Phong Phi Vân vậy mà đã cường đại đến tình trạng như thế? Chợt, hắn cảm giác được một cổ tử vong chi khí đánh úp lại, Phong Phi Vân lại nhấc đao, một đao chém tới hắn.
Đây là muốn lấy tính mệnh của hắn.
- Không, ta quyết không thể chết!
Bắc Minh Đường trong lòng hò hét như thế, lần nữa ngưng tụ Bắc Minh hàn khí, chuẩn bị liều chết đánh cược một lần.
PHỐC!
Bắc Minh hàn khí căn bản không ngăn được Long hình đao khí, Bắc Minh Hàn Băng Khải cũng bị đánh nát!
- Đường huynh ta chính là một trong bát đại thiên tài cấp bậc sử thi, Bắc Minh Bại Thiên, ngươi không thể giết ta!
Trong lòng Bắc Minh Đường sinh ra cảm xúc không thể ngăn cản, gào rú một tiếng.
- Giết đúng là ngươi!
Một đao vừa rồi đã phá vỡ Bắc Minh Huyền Băng Khải, đao thứ hai liền muốn Bắc Minh Đường nuốt hận tại đây.
- Hừ, Yêu Ma Chi Tử thật sự cuồng vọng, thậm chí ngay cả người trong Tứ đại môn phiệt chúng ta ũng dám giết, hôm nay nếu không giáo huấn ngươi một chút, tương lai chẳng phải người nào cũng dám đụng đến người Tứ đại môn phiệt chúng ta sao?
Nam tử một mực ngồi ở bên cạnh kia bỗng nhiên đứng dậy, thân thể tựa như U Linh, lướt ngang ba trượng xa, vươn một tay ra, trên cánh tay mang theo một cái thiết trảo tràn đầy lân mịn.
Bành!
Thiết trảo kia ngang trời mà qua, rộng đến vài thước, một trảo chém ra liền bóp nát Long hình đao khí.
Hắn chắn trước người Bắc Minh Đường, hai mắt đỏ tía, tay trảo lay động ô quang, chăm chú dừng ở trên người Phong Phi Vân.
- Ngươi cũng là đệ tử Tứ đại môn phiệt?
Phong Phi Vân thu hồi cự đao, trong lòng có chút cẩn thận nhìn chằm chằm vào nam tử kia.
Nam tử này hừ lạnh một tiếng, đứng chắp tay, có chút khinh thường nói:
- Phong Phi Vân, thực lực của ngươi cách cường giả một đời tuổi trẻ chân chính vẫn còn chênh lệch không nhỏ, làm người chớ nên quá cuồng vọng.
Con trai trưởng Hổ Thiên Hầu dùng thần thức truyền âm cho Phong Phi Vân, thanh âm vang lên trong đầu:
- Người này là một vị hậu duệ quý tộc của Ngân Câu gia tộc, cũng là một trong các nhân vật lĩnh quân của một đời tuổi trẻ Ngân Câu gia tộc.
Tam hoàng tử Đại Thực quốc cũng là thần thức truyền âm cho hắn, nói:
- Người này tên là Đông Phương Mục, chính là thiên kiêu bài danh top 5 trong một đời tuổi trẻ Ngân Câu gia tộc, thiên phú thẳng truy một trong bát đại thiên tài cấp bậc sử thi - Đông Phương Kính Thủy.
- Thi ra là đệ tử Ngân Câu gia tộc, một trong Tứ đại môn phiệt!
Phong Phi Vân liền động dung.
Con trai trưởng Hổ Thiên Hầu và Tam hoàng tử Đại Thực quốc sở dĩ mở miệng nhắc nhở hắn, chỉ sợ cũng là sợ hắn đồng thời đắc tội với Bắc Minh gia tộc và Ngân Câu gia tộc, ai cũng không dám đồng thời đắc tội hai đại môn phiệt này, coi như là Thần Vương cũng phải suy nghĩ vài phần.
Truyện khác cùng thể loại
1291 chương
36 chương
832 chương
36 chương