Linh Chu
Chương 332
XÍU... UU!!
Thân thể Phong Phi Vân như kiếm, bắn thẳng đến mà lên, có khí tức sắc bén Bạch Hồng quán nhật trực tiếp xuyên phá cung điện, bay đến giữa không trung, sau đó lại từ trên xuống dưới, một chưởng đè xuống.
Bảy đầu hư ảnh kỳ ngưu màu xanh từ trong lòng bàn tay lao ra, phát ra bảy tiếng tru liên rung trời động địa, giống như một đám Thần Ngưu ngang trời mà qua vậy.
- Bá!
Bên trong cung điện, một cổ huy hoàng chi khí bay lên, chấn vỡ cung điện đang nhanh chóng rơi xuống, vô số vách tường và gạch ngói vụn tung bay bốn phía, một đầu mãng xà dài đến 16 mét lao ra, há miệng nhổ một cái, một mảnh hắc khí ăn mòn lập tức bắn ra.
Trong cung điện cực lớn kia vậy mà có một đầu Cự Mãng, trên người dài khắp Thanh Lân, giữa lân phiên chảy ra mủ dịch, một đôi xà nhãn đen kịt mà độc ác lớn như đầu người.
Lưỡi rắn đỏ tươi phun ra nuốt vào, thập phần khiếp người!
Xuy xuy!
Mãng xà chi thân còn lớn hơn cả thùng nước cấp tốc bay trong không khí, đụng nát một đầu hư ảnh kỳ ngưu trong đó, trên lân phiến ứa ra ánh sáng màu đỏ, phóng về phía Phong Phi Vân.
- Xà vụ thật độc!
Ống tay áo Phong Phi Vân bị xà vụ dính vào, lập tức đã bị ăn mòn thành màu đen, biến thành đen xám.
Thân thể trầm xuống, Phong Phi Vân rơi xuống trên mặt đất, Cự Mãng cũng theo đó vọt xuống, thân hình bị khói đen đậm đặc bao lấy, toàn thân tanh hôi khiến người phải buồn nôn.
"Oanh! "
Bên người có một tòa cung điện màu xanh bay lên, lăn áp qua, bùi mù đầy đất, đá vụn bay khắp bốn phía, một đầu hạt độc tử cao bốn mét phá vỡ vách tường dày một mét, huy động hai cái cự kìm sắc bén như đao lao đến.
Đát đát!
Cự hạt giẫm nát phiến đá trên mặt đất, tốc độ bay nhanh, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Phong Phi Vân.
Bá!
Thân hình Phong Phi Vân lóe lên, lướt ngang tầm hơn mười trượng, tránh thoát khỏi đợt giáp công của cự mãng và cự hạt.
Đây là tình huống gì đây, chẳng lẽ ở trong Vô Sát Tử Thành, trong mỗi một tòa cung điện đều chiếm cứ một đầu độc vật cổ xưa, chiến lực quả thực không dưới dị thú bốn trăm năm năm, tăng thêm kịch độc trên người chúng nó, lực phá hoại quả thật còn mạnh hơn cả dị thú.
Thật giống như đáp lại suy nghĩ trong lòng Phong Phi Vân vậy, hơn mười tòa cung điện chung quanh đồng thời bắt đầu rung động.
Oanh!
Hơn mười tòa cung điện đồng thời đánh tới Phong Phi Vân, đây là một màn tràng cảnh to lớn, đặc biệt chấn nhiếp nhân tâm, giống như hơn mười toà núi nhỏ bay nhanh trên bầu trời vậy.
Đây nào phải Vô Sát Tử Thành chứ, quả thực khắp nơi đều là sát cơ.
- Hắc Thủy Thuật!
Phong Phi Vân điểm ra một ngón tay, xuyên qua một tòa cung điện, bên trong huyết vụ tuôn ra, truyền ra một tiếng hí thê lương, một đầu Cự
Tích bị Hắc Thủy Thuật tiêu diệt.
Bá!
Phong Phi Vân tốc độ cực nhanh, đi xuyên qua giữa những độc vật này, không ngừng đánh ra từng đạo Hắc Thủy chi thuật, ngắn ngủn không đến nửa canh giờ đã có mười ba cổ thi thể khổng lồ ngang dọc trên mặt đất, có mãng xà dài hơn mười thước, độc hạt cao hơn bốn mét, có ngô công mọc ra trên trăm cái chân...
Tất cả thi thể đều bạo liệt, hóa thành từng đoàn từng đoàn độc vật, biến thành một mảnh độc vân, đậm đặc gắn vào đỉnh đầu Phong Phi Vân, phô thiên cái địa ép xuống dưới.
- Âm hồn bất tán!
Phong Phi Vân không muốn lại tiếp tục dây dưa nữa, trong lòng bàn tay sinh ra một đóa hỏa liên đỏ thẫm, bay thẳng trời cao, khói độc đầy trời lập tức bị đốt sạch.
Khói đen tan hết, vầng sáng rơi vãi xuống!
Linh thạch nhô lên cao, giống như một vòng trăng tròn không tỳ vết sáng tỏ vạn dặm, sáng ngời mà yên tĩnh.
- Vô Lượng Tháp tầng thứ ba thông qua!
Hào quang rơi lả tả đến đỉnh đầu Phong Phi Vân, ở trong đầu của hắn ngưng tụ thành một đạo thần thức, đạo thần thức thứ tư đúng thời cơ mà sinh.
Thần Cơ đỉnh phong chính là tu luyện thần thức, mỗi khi luyện ra một đạo thần thức, chiến lực cũng sẽ mạnh hơn một phần, cảnh giới cũng theo đó tăng lên một đoạn.
Oanh!
Mặt đất sụp đổ, đất thạch tan vỡ, một đầu thang đá hiện ra ra, kéo dài vào bóng tối trong lòng đất, đây là thông đạo tiến vào Vô Lượng Tháp tầng thứ tư.
Phong Phi Vân không hề có chút do dự lập tức đi vào.
Ba tầng trước đều dễ dàng xông qua, hơn nữa còn chiếm được rất nhiều chỗ tốt, nhưng bắt đầu từ tầng thứ tư thì khảo nghiệm chính thức đã đến.
- Hoan nghênh tiến vào Vô Lượng Tháp tầng thứ tư!
Thanh âm này, lúc này cũng không phải trực tiếp vang lên trong óc Phong
Phi Vân nữa, mà là một cô gái mặc áo đen đang nói với Phong Phi Vân.
Vô Lượng Tháp tầng thứ tư hoàn toàn vượt quá dự liệu của Phong Phi Vân, bởi vì nơi này thật sự bình thường, hoàn toàn phù hợp với tất cả tiêu chuẩn của một tòa Cổ Tháp, có vách tường treo cổ họa, có cửa sổ thanh mộc, có bàn học, có cái ghế, thậm chí còn có một giá sách.
Giống như là tháp cao thư phòng!
Cũng bởi vì nơi này quá mức bình thường, cho nên mới lộ ra quá không bình thường, có biến hóa rõ ràng so với ba tầng trước, tầng thứ nhất là
Huyền Không Thạch Đài, tầng thứ hai là Thiết Lao, tầng thứ ba là Vô Sát
Tử Thành, đều là nơi hung sát.
Xem ra bắt đầu từ tầng thứ tư chính là một đường ranh giới!
Cô gái áo đen kia an vị ở trước bàn sách, đang mở ra một bản thẻ tre, ngẩng đầu, cười nói với Phong Phi Vân.
- Vô Lượng Tháp tầng thứ tư không phải sẽ an bài ngươi làm đối thủ của ta đấy chứ?
Phong Phi Vân cười nói.
- Ta gọi Cổ Du, Thần Cơ Đại viên mãn, ngươi nếu có thể đủ chiến thắng ta, liền xem như xông qua Vô Lượng Tháp tầng thứ tư.
Cô gái mặc áo đen kia thu hồi dáng tươi cười, nghiêm túc nói:
- Ngươi bây giờ có thể nhận thua, ta sẽ trực tiếp đưa ngươi về tầng thứ ba.
Khảo nghiệm Vô Lượng Tháp tầng thứ tư vậy mà cũng đã là một vị cao thủ Thần Cơ Đại viên mãn, cái này cũng quá biến thái rồi, cảnh giới cao hơn Phong Phi Vân quá nhiều, khó trách rất nhiều người đều bại lui ở tầng thứ tư, không cách nào tiến vào tầng thứ năm.
Tầng thứ tư cũng đã xuất hiện cao thủ cấp bậc Thần Cơ Đại viên mãn, tầng thứ năm, tầng thứ sáu hẳn sẽ càng thêm biến thái.
Phong Phi Vân rốt cục không kỳ quái, vì sao bọn người Bắc Minh Dường và
Huyết Vũ lại thua ở tầng thứ năm, không cách nào tiến vào tầng thứ sáu, tầng thứ tư cũng đã đáng sợ như thế, độ khó của tầng thứ năm có thể nghĩ.
Đương nhiên Thần Cơ Đại viên mãn cũng có phân ra cao thấp, cô gái mặc áo đen này chính là loại yếu nhất trong Thần Cơ Đại viên mãn, bất quá cũng chỉ là so với Thần Cơ Đại viên mãn thôi.
Phong Phi Vân cười lắc đầu, hắn đã sớm muốn đánh một trận với cao thủ cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn rồi, hôm nay rốt cục đã được như nguyện, làm sao có thể nhận thua?
- Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng, một khi chiến đấu bắt đầu, ta sẽ không lưu thủ đâu, ngươi có thể ngay cả cơ hội hô nhận thua cũng không có đâu.
Cô gái mặc áo đen vẫn đứng cạnh bàn học, thản nhiên nói, ngón tay còn nắm lấy cuốn thẻ tre kia.
- Bắt đầu đi!
Phong Phi Vân gọn gàng dứt khoát nói.
Truyện khác cùng thể loại
1291 chương
36 chương
832 chương
36 chương