Linh Chu
Chương 1841
Răng Cửu Thiên Yên Vũ trắng, da như tuyết, Cửu Thiên Yên Vũ mong chờ ai oán nhìn Phong Phi Vân.
Cửu Thiên Yên Vũ thỏ thẻ:
- Đêm nay . . . Không ở lại sao?
Câu này rõ rành rành là ám thị.
Nam nhân nào nghe mỹ nhân hỏi như thế dù bận công chuyện gì cũng sẽ gác sang bên, không đi nổi.
Phong Phi Vân nhìn ánh mắt Cửu Thiên Yên Vũ ai oán, hít sâu, nói:
- Ngày mai là hội luận đạo vạn tộc, việc này liên quan đến tương lai nhân tộc. Ta phải . . . Trở lại chuẩn bị.
Tốc độ lần thứ hai Phong Phi Vân từ chối, đối với Cửu Thiên Yên Vũ kiêu ngạo, xinh đẹp là sỉ nhục.
Cửu Thiên Yên Vũ chẳng hề bực tức, môi đỏ son mím lại:
- Ta chờ Phong công tử vinh diệu quay về, khi đó sẽ chuẩn bị một bình rượu nhạt cùng quân say.
Đây là lời mời lần thứ ba.
Phong Phi Vân không tiện từ chối Cửu Thiên Yên Vũ, hắn đồng ý. Phong Phi Vân rời khỏi Tiên Hư động thiên, không quay về Oa Hậu miếu, không đi cổ kiếm trai mà đến thẳng phủ thành chủ Hỗn Độn thiên thành.
* * *
Hỗn Độn thiên thành, trong một phủ đệ đậm đặc yêu khí.
Kim Ô Tứ hoàng tử bị nâng về, người nát bét không thành hình nhưng sức sống chưa mất.
Kim Ô Bá hoàng tử ngồi xếp bằng trong thần lô nóng cháy, vô số hỗn độn chi khí chảy vào thần lô. Tam vị chân hỏa trong thần lô bùng cháy càng dữ dội, ai đến gần thần lô trong vòng trăm trượng sẽ bị đốt thành tro.
Thần lô này giống y như tam vị chân hỏa lô trong tay Phong Phi Vân, nhưng thánh văn trên thần lô hơi thay đổi, khắc chữ khác.
Giọng Kim Ô Bá hoàng tử vọng ra từ thần lô:
- Bất Tử Bất Quá!
Thanh âm tràn ngập uy nhiếp khổng lồ, làm kim ô trong phủ đệ quỳ dưới đất, run cầm cập.
Ngọn lửa như hao sen bay vào người Kim Ô Tứ hoàng tử, cơ thể gã lành lặn lại ngay. Kim Ô Tứ hoàng tử đứng lên, nhưng gã rất suy yếu, tu vi đã bị phế hoàn toàn.
Mặt Kim Ô Tứ hoàng tử trắng bệch, nghiến răng, mắt đầy căm hờn:
- Đại ca nhất định phải báo thù cho ta, giết Bất Tử Bất Quá, còn có tạp chủng bán yêu Phong Phi Vân!
Thanh âm Kim Ô Bá hoàng tử như thiên thần vọng ra từ thần lô:
- Ta chỉ có một đệ đệ ruột là ngươi, Bất Tử Bất Quá phế bỏ tu vi của ngươi là đánh mặt ta. Còn về bán yêu Phong Phi Vân mặc dù lĩnh ngộ pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh nhưng cách bán thánh cảnh còn một bước xa. Hội luận đạo vạn tộc sẽ là ngày chết của hắn!
Vù vù vù vù vù!
Tam vị chân hỏa lô rực cháy, bên trong toàn là lực lượng hủy diệt đột nhiên có sức sống dồi dào chất chứa hình thành cái bóng thần mộc.
Khí thế của Kim Ô Bá hoàng tử liên tục tăng vọt, gấp đôi, gấp hai, cuối cùng sức sống cường đại phá mở điện vũ, hình thành thần mộc lửa to lớn.
Thần mộc cành lá sum xuê, đỉnh thiên lập địa, như thần thụ nối trời và đất.
Kim Ô Tứ hoàng tử mừng rỡ reo lên:
- Đại ca lĩnh ngộ đạo thái cổ thiên mộc?
Kim Ô Bá hoàng tử thu về ảo ảnh thiên mộc to lớn, bước ra từ tam vị chân hỏa lô. Người Kim Ô Bá hoàng tử rực rỡ sắc vàng, trong da thịt cháy lửa, một miếng da có thể chém núi cao, trong mỗi lỗ chân lông tuôn ra đốm lửa như mặt trời nhỏ.
Kim Ô Bá hoàng tử hít sâu, trong người có tiếng sấm nổ vang, nói:
- Đạo thái cổ thiên mộc là đạo chí dương trong thiên địa, là đạo sinh mệnh. Ý niệm của ta thông suốt, thánh pháp tự nhiên, đã ngưng tụ ra ba mươi sáu đạo tắc thánh linh. Bây giờ dù có là mười Phong Phi Vân cũng không đánh lại ta, có thể chém pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh.
Kim Ô Tứ hoàng tử kích động nói:
- Bất Tử Bất Quá . . .
Đại ca của gã là đệ nhất thiên hạ trong thiên địa, là thần thoại!
Kim Ô Bá hoàng tử nói:
- Ngươi yên tâm, Bất Tử Bất Quá bị thương ngươi thì hắn chết chắc, nhưng chờ đối phó nhân tộc trước đó. Nhân tộc muốn trùng kích thái cổ thánh tộc, vậy ta sẽ chém hết tám vương giả thế hệ trẻ nhân tộc trong hội luận đạo vạn tộc, cắt đứt mơ tưởng không thực tế của bọn họ.
Kim Ô Tứ hoàng tử phụ họa:
- Đúng! Đặc biệt là Phong Phi Vân, bán yêu đê tiện dám trấn áp phân thân của đại ca, phản rồi!
Linh giác Kim Ô Bá hoàng tử máy động cảm ứng cái gì, nhếch mép nói:
- Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử, Bại Nguyệt hoàng tử đến. Chắc bọn họ tìm ta bàn bạc chuyện đối phó vương giả thế hệ trẻ nhân tộc.
* * *
Hỗn Độn thiên thành, phủ thành chủ.
Một chiến tướng trông chừng phủ thành chủ bước ra từ hư không, ngăn trước mặt Phong Phi Vân:
- Ai đó?
Phong Phi Vân đưa ra lệnh bài thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành.
Tướng lĩnh trông chừng phủ thành chủ nghiêm túc quỳ xuống hành lễ:
- Thuộc hạ chính chào thành chủ thứ chín!
Giờ Phong Phi Vân là vương giả thế hệ trẻ, đại nhân vật trong nhân tộc.
Huống chi Phong Phi Vân còn là thành chủ thứ chín Hỗn Độn thành, địa vị cao quyền nặng, có thể điều động tài nguyên khổng lồ.
Phong Phi Vân nói:
- Ta muốn đi bảo khố tài nguyên của Hỗn Độn thiên thành, ngươi hãy dẫn đường.
Bảo khố tài nguyên của Hỗn Độn thiên thành xây trong phủ thành chủ, có cao thủ tuệt đỉnh trấn giữ. Chỉ mấy thành chủ Hỗn Độn thành mới có tư cách vào bảo khố tài nguyên.
Phong Phi Vân lấy lệnh bài ra đặt vào tượng đá, cánh cửa bảo khố tài nguyên mở ra. Các ánh sáng chói mắt tràn ra ngoài, như dòng sông bảo khí.
Phong Phi Vân bước vào trong, không khí dao động như màn nước, hắn biến mất.
Ngay sau đó Phong Phi Vân hiện ra giữa hư không, đến thế giới tràn đầy bảo quang. Trong thế giới này có núi, nước, sông, hồ, vách đá cheo leo.
Phong Phi Vân đi trên đường núi gập ghềnh, dưới chân là linh thạch màu sắc khác nhau, sặc sỡ chói mắt. Chân đạp xuống phát ra tiếng rào rạo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vách núi chất bằng linh thạch sụp đổ.
Phong Phi Vân nhìn phương xa, mặt đất mấy ngàn dặm toàn là linh thạch, linh quang ngút trời hình thành cột sáng nối trời và đất.
- Quá khoa trương, số lượng báu vật nơi này không thể thống kê.
Đây là bảo khố sửa lại từ tòa bí cảnh cao cấp, vô biên vô hạn, tích lũy tài phú không biết bao nhiêu ức năm của Hỗn Độn thiên thành. Dù mỗi ngay chỉ có một khối linh thạch đặt trong bảo khố, năm rộng thái dài cũng sẽ tích lũy vạn ức linh thạch.
Đây là tài phú của một tộc, thánh linh cũng thua xa.
Phong Phi Vân nhích người đi tới mấy vạn dặm, đừng bên cạnh một hồ nước. Đường kính hơn một ngàn thước, bên trong không chứa nước mà là tinh hoa phật khí, ánh vàng rực rỡ, đậm đặc kinh người.
Thiên quốc tích lũy một vạn năm số lượng tinh hoa phật khí mới tụ lại thành dòng sông dài hơn một ngàn nước, bị Phong Phi Vân tiêu hao hết sạch. Tinh hoa phật khí trong hồ nước gấp mấy vạn lần.
Phong Phi Vân đến vì tinh hoa phật khí, để tăng thực lực linh thú chiến hồn trong thân thể.
Phong Phi Vân đứng giữa hồ nước vàng, chân đạp mặt nước, hai tay duỗi ra. Phong Phi Vân thả một vạn linh thú chiến hồn ra ngoài, thoải mái hấp thu tinh hoa phật khí giữa hồ.
Những linh thú hung mãnh nhảy nhót như vật sống, chúng nó chui vào hồ nước vàng, uống ừng ực phật khí.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
14 chương
1207 chương
8 chương
26 chương