Linh Chu

Chương 1825

Kim Ô Bá hoàng tử lạnh lùng cười: - Hừ! Ngươi sợ? Đáo lại Kim Ô Bá hoàng tử là một phật thủ ấn to lớn, vân tay như sông, ngón tay như cột chống trời. Càn Khôn chưởng ấn thiên địa. Thế giới phật pháp ngưng tụ trong không trung, lực lượng một kích kia quá kinh khủng, như thể nguyên Tiên Hư động thiên biến thành thế giới phật pháp. Phong Phi Vân đứng trong không trung, người lơ lửng, chân đạp đài sen bảy mươi hai phẩm, vòng sáng sau lưng lấp lánh ánh sáng thần tính vô thượng. Kim Ô Bá hoàng tử biết Phong Phi Vân cường đại, không dám khinh địch. Kim Ô Bá hoàng tử biến thành bản thể, móng vuốt sắc bén xé rách hư không đối kháng với Càn Khôn chưởng ấn thiên địa. Bùm! Móng vuốt của Kim Ô Bá hoàng tử rách ba đường, đổ máu ròng ròng. Phong Phi Vân bị đánh bay xa hơn mười dặm. - Mới bao lâu mà sao lực lượng của hắn tăng trưởng nhiều như thế? Kim Ô Bá hoàng tử rất khó tin, chỉ một chiêu gã đã bị Phong Phi Vân đánh bị thương. Lúc ở Đan Đỉnh Quỷ thị Kim Ô Bá hoàng tử chỉ kém hơn Phong Phi Vân một bậc. Kim Ô Bá hoàng tử không biết rằng sau Đan Đỉnh Quỷ thị, có Tiêu thánh dùng tiếng tiêu giúp Phong Phi Vân ngộ đạo, lại lĩnh ngộ ấn ký ảo ảnh đạo thân Oa Hậu Đại Thánh, lại dùng bao nhiêu là Vũ Hóa huyết đán. Tu vi của Phong Phi Vân tăng mảng lớn, bây giờ dù không thể đối kháng bán thánh cũng có thể đánh vài chiêu với một số bán thánh yếu. Bán thánh chia làm bán thánh thất trọng, bát trọng. Tu vi chỉ kém một tầng nhưng sức chiến đấu cách biệt xa gấp mấy lần, thậm chí mấy chục lần. Chiến Thiên tước gia, Hộ Thánh chiến thần của Trung Ương vương triều thứ sáu thuộc hàng bán thánh bát trọng. Chiến Thiên tước gia là đỉnh bán thánh bát trọng. - Trấn áp cho ta! Lực lượng thiên kiếp, địa kiếp, tử kiếp trong người Phong Phi Vân, tia chớp đì đùng trên bầu trời, dung nham dưới lòng đất sôi trào. Thiên kiếp và địa kiếp tấn công trên dưới. Lực lượng tử kiếp trực tiếp oanh kích Kim Ô Bá hoàng tử. Điều động ba tầng kiếp lực một lúc, cảnh tượng như tận thế. Kim Ô Bá hoàng tử bị đánh bó tay. Mọi người thấy ngạc nhiên, cho rằng Phong Phi Vân dùng đại thần thông dẫn đến thiên tượng, địa tượng. Bọn họ thầm khâm phục và khuất phục, không ai dám tưởng tượng đây đều là kiếp lực Phong Phi Vân điều động. Chỉ có Thiên Toán thư sinh nhìn ra chút manh mối. Mặc dù lúc Phong Phi Vân thi triển kiếp lực cố ý che giấu vài thứ nhưng không lừa được mắt Thiên Toán thư sinh. Bùm bùm bùm bùm bùm! Kim Ô Bá hoàng tử bị đánh lắc lư như cọng cỏ ngã trái ngã phải, toàn thân đầy máu. Bầu trời rực rỡ sắc vàng bị nhuộm đỏ máu. - Vào trong lô đi! Phong Phi Vân dạp vai phải Kim Ô Bá hoàng tử. Răng rắc, áo giáp vàng bị đạp bể, mảnh sắt đâm vào người Kim Ô Bá hoàng tử, máu phun ra. Tam vị chân hỏa lô đổ ập xuống, miệng lô sinh ra lực hút như vòng xoáy. Kim Ô Bá hoàng tử phát ra tiếng gầm giận dữ, nhưng thân thể không nghe lời bay vào trong lô. Đột nhiên hư không sinh ra gợn sóng, một luồng sáng chói mắt bay ra như lửa thần dương. Bốn hòn đảo tiên nổi bị đốt cháy thành bốn quả cầu lửa khổng lồ. Phong Phi Vân buộc phải bỏ qua Kim Ô Bá hoàng tử, quay người vỗ một chưởng đánh nát bốn quả cầu lửa to lớn. Bốn pháo hoa nở rộ btrong không trung, đốm lửa rơi như mưa. Kim Ô Bá hoàng tử thừa dịp vùng hoát tam vị chân hỏa lô ức chế trốn thật xa, vẻ mặt vui mừng. Đến. Mắt Phong Phi Vân bắn ra ánh lửa, nghiêm túc nhìn hư không: - Đã đến rồi? Người đánh nhau với Phong Phi Vân nãy giờ chỉ là phân thân của Kim Ô Bá hoàng tử, sức chiến đấu cỡ một nửa Bá hoàng tử, còn là từ tám mươi năm trước. Kim Ô Bá hoàng tử bây giờ đã ra khỏi thên mộc thần trì, lại hấp thu thái cổ thiên mộc, lĩnh ngộ đạo thiên mộc. Tu vi của Kim Ô Bá hoàng tử mạnh mẽ đến mức nào? Phong Phi Vân không dám vỗ ngực bảo có thể đánh bại Kim Ô Bá hoàng tử. Đám vương giả thế hệ trẻ nhân tộc biểu tình nghiêm túc. Kim Ô Bá hoàng tử được gọi là một trong bốn sinh linh đỉnh cao nhất thế hệ trẻ, ngang ngửa với Phượng Hoàng Thiên Nữ, Thập Tam Thái Tử của long tộc. Tồn tại đẳng cấp như thế không đơn giản, nếu chân thân Kim Ô Bá hoàng tử đến thì bọn họ phải hết sức cẩn thận. - Nếu ngươi không xuất hiện thì ta không nương tay. Phong Phi Vân lại Lạc tiên nữ Càn Khôn chưởng ấn thiên địa đánh phân thân Bá hoàng tử, tam vị chân hỏa lô đè xuống. Phong Phi Vân không định thu Bá hoàng tử vào tam vị chân hỏa lô mà muốn đánh nát đầu gã. - Bán yêu, ngươi lộ mũi nhọn qua đáng. Một chân Bá hoàng tử chân thân thò ra từ hư không, dấu chân hình người, vàng chói, nóng cháy. Bàn chân dài tám trăm trượng. Bá hoàng tử chân thân lần đầu tiên công kích Phong Phi Vân, gã không ở trong Hỗn Độn thiên thành mà cách ba ngàn vạn dặm, ra tay cách hư không bao la vô ngần. Dấu chân thò ra, Bá hoàng tử chân thân chưa đến Tiên Hư động thiên, mới chỉ vào Hỗn Độn thiên thành. Phong Phi Vân xòe tay bóp nát dấu chân của Kim Ô Bá hoàng tử, đập nát đầu Bá hoàng tử phân thân rồi thu vào tam vị chân hỏa lô. Bá hoàng tử chân thân quát to: - Ngươi dám? Thanh âm tựa như thần lôi thiên phạt, hàng ngàn tia chớp trên bầu trời giáng xuống. Chỉ hai chữ ngươi dám phát ra lực lượng dẫn động thiên lôi thật sự, đánh hơn mười anh kiệt nhân tộc tu vi siêu đẳng miệng mũi chảy máu té dưới đất, ngất xỉu. Một con kim ô vạn trượng bay ra khỏi hư không, như mặt trời xoay quanh thành bánh xe màu vàng to lớn. Có hàng vạn thần luyện pháp tắc màu vàng bay theo kim ô. Một lão nhân tóc vàng lơ lửng chính giữa bánh xe, tựa như thái dương cổ thần linh. Thiên Toán thư sinh đứng bật dậy, vẻ mặt bình tĩnh biến mất, nghi ngờ kêu lên: - Pháp tướng Tứ Thánh tổ sư? Kim Ô yêu tộc từng có một thời đại cực kỳ huy hoàng, mười Kim Ô thánh tổ xuất thế, mỗi thánh tổ có thực lực trùng kích thánh linh. Đó là mười vị thánh tổ thật sự của Kim Ô yêu tộc, tất cả kim ô tôn bọn họ là thần linh, tổ sư. Đồn rằng Tứ Thánh tổ sư là mình người đầu chim, khi sinh ra đã biết tiếng người. Kim Ô Bá hoàng tử tu luyện đạo Tứ Thánh tổ sư, tu luyện Tứ Thánh thiên cơ bia, sắp đến thiên cơ quỷ thần kiếm đệ cửu trọng. Kim Ô Bá hoàng tử thi triển ra pháp tướng Tứ Thánh tổ sư, pháp tướng tương đương với lực lượng thiên đạo của Tứ Thánh tổ sư. Tuy Tứ Thánh tổ sư đã chết nhưng để đạo thánh linh mãi mãi tồn tại trong thiên địa, chờ xem ngươi có bản lĩnh mượn dùng không. (Khổng Tử, lão tử đều là thánh nhân, dù bọn họ chết nhưng đạo vẫn truyền thừa. Người nghiên cứu sâu về tri thức nho gia, đạo gia là có thể mượn dùng tri thức hai vị thánh nhân để lại. Đạo lý thành vũ khí phê phán thế nhân, tấn công đối thủ. Cái gọi là pháp tướng thánh linh cũng tương đương như thế, chẳng qua mượn lực lượng đạo pháp thánh linh đọng lại trong thiên địa.) Tuy thánh linh chết, thân thể mục nát nhưng đạo pháp không bao giờ diệt, tán trong thiên địa, vẫn còn tồn tại hoàn chỉnh.