Linh Chu
Chương 1780
Phong Phi Vân triệu hoán Thiên Tủy Binh Đàm ra, ngưng tụ thành thanh trường mâu.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy giết vào đi.
Thượng Quan Minh Tiêm, Mao Ô Quy, thánh thực quả ngồi trên lưng Huyết Giao theo sau lưng Phong Phi Vân.
Tây Môn Xuy Tiêu đứng ở giữa sườn núi, chân đạp tảng đá to nhìn sông núi tan vỡ, xác chết đầy rẫy. Tây Môn Xuy Tiêu thổi khúc tiêu du dương, tiêu điều và thê lương.
Các tu sĩ yêu tộc khi nghe tiếng tiêu thì trở nên chậm chạp, vẻ mặt mờ mịt. Một số 05p tu vi thấp ngã rầm rầm dưới đất.
Khi Phong Phi Vân lao lên đỉnh Thần Thánh phong, những 05p bị tiếng tiêu mê hoặc mới tỉnh lại.
- Có người xông Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, là viện binh nhân tộc!
Yêu vương đầu mọc hai sừng đen, mặc chiến giáp linh khí thập tứ phẩm khinh miệt nhìn phía trước:
- Viện binh gì? Chẳng qua là một người!
Ầm!
Trong mây mù, một cây trường mâu trắng đâm thủng hư không, xuyên qua thân thể yêu vương. Cơ thể yêu vương nổ tung thành bãi máu.
Phong Phi Vân bay ra khỏi mây mù, cầm trường mâu, không thèm nhìn xác yêu vương dưới đất. Phong Phi Vân giọng mặt đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khí thánh linh khuếch tán bốn phương tám hướng, giết mấy trăm tu sĩ yêu tộc thành mấy trăm bãi máu. Cửa ải nguy hiểm bị sụp đổ, các yêu tộc canh cửa chết hết.
- Grao!
Thượng Quan Minh Tiêm, Tây Môn Xuy Tiêu, Mao Ô Quy, Mao Thành Thật ngồi trên lưng Huyết Giao lúc này mới bay lên. Thấy cửa ải sụp đổ, xác yêu tộc đầy đất thì kinh hoàng.
Bọn họ không thấy Phong Phi Vân đâu, hắn đã lao vào trong.
Tây Môn Xuy Tiêu há to mồm có thể nhét trứng gà:
- Phong huynh thật mạnh mẽ.
Thượng Quan Minh Tiêm kinh ngạc nói:
- Đây là cửa thứ nhất trên Thần Thánh phong, được gọi là giải kiếm quan. Tu sĩ nào đến Thủy Nguyệt Thiên Cảnh bái phỏng không thể mang theo chiến binh linh khí, cửa ải vì thế có tên này.cửa nguy hiểm còn ở phía sau, chắc chắn yêu tộc sẽ phái chí cường đến trấn giữ.
Khi đám người Thượng Quan Minh Tiêm chạy hướng đỉnh Thần Thánh phong, trên đường vượt qua tám tòa thành cổ cửa hiểm. Đa số tu sĩ yêu tộc trong thành cổ chết hết, cửa hiểm bị phá, thành cổ sụp đổ, bọn họ không gặp kẻ thù nào. Tất cả bị Phong Phi Vân giết trước.
Tốc độ mau, sát phạt độc ác, ra tay sắc bén. Huyết Giao từng là ác bá thái cổ thánh yêu tộc cũng thấy sợ.
Mãi khi bọn họ chạy đến bên ngoài Thủy Nguyệt Thiên Cảnh mới thấy đám tu sĩ yêu tộc.
Có côn bằng bay trên trời, thân thể to lớn, yêu khí cuồn cuộn, cánh che rợp trời. Mấy ngọn đồi bị côn bằng đánh bay.
Có con rết dài vài trăm thước bò, mấy cái chân rết sắt thép sắc bén rạch đá to lóe hỏa hoa. Con rết phun khói độc, tu sĩ trong phạm vi mấy chục dặm thành bãi nước mũ.
Côn bằng yêu tộc, kim ô yêu tộc, thắng ngư yêu tộc, quỳ ngưu yêu tộc, minh hổ yêu tộc . . . Yêu khí lấp đầy không gian, không khí đen kịt thánh thổ biến thành ma địa.
Mấy vạn tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh đang tấn công, tám mươi phần trăm là nữ nhân.
Đây là các đệ tử Thủy Nguyệt Thiên Cảnh ra ngoài rèn luyện, biết Thần Thánh phong bị công kích liền chạy về ngay cứu viện.
Nhưng tu vi của bọn họ không cao, số người ít ỏi, bị vây chết tại đây. Các đệ tử không thể xông vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, cũng không cách nào lùi lại chín cửa ải sau lưng.
- Sư tổ!
Thượng Quan Minh Tiêm cứu một nữ nhân áo trắng Vũ Hóa đệ tứ trọng, nhát kiếm chém đứt con rết dài mấy trăm thước.
Con rết chưa chết, biến thành hai con rết nhỏ, chưa kịp bỏ trốn đã bị Huyết Giao nuốt trọng.
- Ngon quá, ăn thả cửa!
Mắt Huyết Giao sáng rực thả Tây Môn Xuy Tiêu, Mao Ô Quy xuống, nó lao vào bầy tu sĩ yêu tộc. Huyết Giao phun lửa đốt chín mấy chục đại yêu đẳng cấp Vũ Hóa, hút vào miệng.
Sư tổ của Thượng Quan Minh Tiêm là một nhân vật có địa vị rất cao trong Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, cao hơn nàng tám bối phân, tên là Kỷ Tĩnh Am. Kỷ Tĩnh Am chiến đấu kiệt sức, mặt trắng như tờ giấy.
Kỷ Tĩnh Am bị thương khá nặng, một cánh tay bị con rết cắn đứt, sử dụng linh khí cầm máu gắn lại tay cụt.
Vẻ mặt Kỷ Tĩnh Am sốt ruột nói:
- Minh Tiêm, sao ngươi trở về? Mau đi thái cổ Thánh Phật Miếu cầu viện, quá nhiều cường giả yêu tộc, e rằng Thủy Nguyệt Thiên Cảnh sẽ thương vong nặng nề. Thủy Nguyệt Thiên Cảnh chưa từng gặp đại kiếp nạn lớn thế này.
Thượng Quan Minh Tiêm bình tĩnh nói:
- Sư bá, trước khi đệ tử trở về đã phái Si Tuyền Nhi, Thiên Bích Tâm, Lạc Thiền, Hoàng Oanh đi linh giới, phật giới, Hỗn Độn thiên thành, Đại Quang Minh giới cầu viện. Tin tưởng viện quân rất nhanh sẽ đến, Thủy Nguyệt Thiên Cảnh sẽ không bị gì.
Ánh mắt Kỷ Tĩnh Am vui mừng nói:
- Minh Tiêm, ngươi không uổng là thần nữ tế tự hồng y của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, làm rất tốt.
- Tránh ra!
Hai tay Phong Phi Vân nâng tam vị chân hỏa lô, hỏa lò to dần, cuối cùng trướng to mấy ngàn trượng, lấp đầy hư không.
Huyết Giao la lên:
- Má ơi!
Đuôi Huyết Giao dính lửa tam vị chân hỏa lô, nó vội trốn đi.
Mao Ô Quy biết Phong Phi Vân sắp phát đại chiêu, vội vàng đội thánh thực quả trên đầu, đụng thủng tường sụp bay ra xa mấy trăm dặm.
Tam vị chân hỏa lô thu hết yêu tộc trong phạm vi mấy trăm dặm, quét sạch mặt đất. Có mấy ngàn tu sĩ yêu tộc bị hút vào trong lò luyện chết. Năm phút sau Phong Phi Vân mở tam vị chân hỏa lô ra, đổ ra hơn hai trăm viên Vũ Hóa huyết đan.
Tu sĩ yêu tộc chưa đến Vũ Hóa cảnh thì bị luyện thành bột, huyết khí tụ tập vào hơn hai trăm viên Vũ Hóa huyết đan.
Rào rào! Rào rào! hơn hai trăm viên Vũ Hóa huyết đan.
Mỗi viên Vũ Hóa huyết đan rực rỡ như ngôi sao, chiếu bầu trời sáng chói, bảo dược tăng tu vi.
Huyết Giao nuốt nước miếng:
- Trời, không uổng là tam vị chân hỏa lô, chỉ trong phút chốc đã luyện ra hơn hai trăm viên Vũ Hóa huyết đan. Mỗi viên Vũ Hóa huyết đan ít nhất sánh bằng một gốc tam nguyên cổ dược.
Phong Phi Vân thu hơn hai trăm viên Vũ Hóa huyết đan về, lại lấy tam vị chân hỏa lô ra quét sạch tu sĩ yêu tộc hướng khác, lại ngưng tụ ra hơn tám mươi viên Vũ Hóa huyết đan.
Các nữ tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh ngây người, thần nhân từ đâu ra? Như thiên binh thiên tướng giáng trần, đánh đâu thắng đó, không ai chặn nổi. Yêu vương gặp hắn cũng sợ.
Kỷ Tĩnh Am thẫn thờ, nàng không ngờ vào phút nguy hiểm thế này có một cường giả đến cứu viện kịp lúc.
Thượng Quan Minh Tiêm nói:
- Sư tổ, Phong công tử là bằng hữu tốt của Minh Tiêm, Minh Tiêm mời hắn đến trợ trận.
Trong cửa Thủy Nguyệt Thiên Cảnh bay ra một con côn to, đôi cánh giương rộng bảy mươi dặm, vảy to như mặt trời, mắt như trời trăng.
- Tam vị chân hỏa lô, các hạ là sứ giả phượng hoàng yêu hậu phái đến? sinh linh côn tộc này tu vi đến Vũ Hóa đệ ngũ trọng, được phong làm Nhược Lãng Đại yêu vương, trong nhân tộc tương đương với thánh hiền giả.
Phong Phi Vân không nói không rằng ném, tam vị chân hỏa lô qua, đập vào người Nhược Lãng Đại yêu vương. Ba miếng vảy cá tróc ra, vảy dính máu đại yêu vương, đất bị đập thủng ba lỗ to mấy trăm thước.
Tam vị chân hỏa lô đốt người Nhược Lãng Đại yêu vương khét mảng lớn.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
14 chương
1207 chương
8 chương
26 chương