Linh Chu
Chương 1776
Trong một rừng phong ở Thiên quốc, lá cây rơi xuống chất một tầng dày phát ra tiếng xào xạc.
Trong rừng phong dựng đứng một khúc xương trắng, một thanh yêu kiếm xuyên thủng người thần nữ tế tự bạch y đóng đinh nàng vào khúc xương trắng.
Thần nữ tế tự hồng y cực kỳ xinh đẹp, vó dáng cao kiều, chỉ thấp hơn Phong Phi Vân nửa cái đầu. Da nàng trắng như tẩm trong ngọc, áo đỏ rách rưới lộ ra da mịn màng, có mấy vết trầy làm người nhìn đau lòng.
Trạng thái tinh thần thần nữ tế tự hồng y rất tệ, nàng sắp bị yêu kiếm khống chế, thành nữ nô lệ của yêu kiếm.
Phong Phi Vân không vội rút yêu kiếm khỏi người thần nữ tế tự hồng y, hắn lạnh nhạt nhìn nàng đau khổ chịu đựng, người run rẩy, đùi ngọc ma sát, quần đỏ nhăn nheo.
Đôi mắt Phong Phi Vân có ma lực nói:
- Bắt đầu từ bây giờ, ta hỏi một câu nàng đáp một câu.
Thượng Quan Minh Tiêm trả lời:
- Tại sao ta phải nghe lời ngươi?
Tuy thể xác và tinh thần Thượng Quan Minh Tiêm mệt mỏi nhưng nàng luôn ngồi bề trên, có sự kiêu ngạo, không cho phép người khác giẫm lên tôn nghiêm của mình.
Phong Phi Vân tiến lên trước một bước, mãi khi con ngươi Thượng Quan Minh Tiêm phản chiếu bóng dáng của hắn.
Phong Phi Vân nói:
- Bởi vì bây giờ nàng rơi vào tay ta. Ta cho nàng sống thì nàng sống, ta kêu nàng chết thì nàng phải chết. Cho ta biết, Thủy Nguyệt thánh thần có thật sự đọ tâm kiếp trong thiên hà không?
Biểu tình và trạng thái Phong Phi Vân hiện tại rất đáng sợ, cộng thêm ý chí Thượng Quan Minh Tiêm đang yếu ớt, lại là nữ nhân, nàng sợ hãi nhẹ gật đầu.
Phong Phi Vân hỏi tiếp:
- Thủy Nguyệt Thiên Cảnh có bao nhiêu cường giả đẳng cấp bán thánh?
Thượng Quan Minh Tiêm cắn răng, nhưng nàng không ngăn được khí thế từ Phong Phi Vân.
Thượng Quan Minh Tiêm bất đắc dĩ nói:
- Trừ bốn người thủ hộ ra Thủy Nguyệt Thiên Cảnh chưa sinh ra cường giả đẳng cấp bán thánh.
Thủy Nguyệt Thiên Cảnh mặc dù có thánh thần uy lâm thiên hạ nhưng nền móng quá yếu, muốn sinh ra một đám tu sĩ Vũ Hóa cảnh còn dễ, nhưng để đến bán thánh cảnh thì quá khó khăn.
Nguyên Trung Ương vương triều thứ sáu chỉ có vài bán thánh.
Sau khi đến bán thánh muốn lên một cảnh giới rất khó khăn, đa số hiền giả Vũ Hóa cảnh kẹt chết trong Vũ Hóa đệ nhất trọng, suót đời không thể đột phá.
Phong Phi Vân hỏi:
- Bốn người thủ hộ và Thủy Nguyệt thánh thần có quan hệ gì?
- Khi thánh thần thành thánh thì thánh uy khắp thiên hạ, vạn tộc đến bái, thịnh huống chưa bao giờ có. Lúc ấy cường giả bốn phương đến đầu phục. Không chỉ các đại thế gia, tông môn nhân loại, còn có yêu tộc.
- Nhưng Thủy Nguyệt Thiên Cảnh nhận đồ đệ cực kỳ nghiêm khắc, ưu tiên nhân phẩm, tâm tính thứ hai, tư chất thứ ba. Nên ít ai đủ tiêu chuẩn vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
- Bốn người thủ hộ là tu sĩ trung thành nhất được chọn lựa từ những người đầu phục này. Nhân phẩm, tâm tính, tư chất rất cao. Gồm Đại Càn Khôn Kiếm Đế, Đại Phổ Độ Phật, Đại Hỗn Loạn Quân Vương, Đại Sinh Mệnh Nữ Vương. Bọn họ bảo vệ bốn phương Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, mãi mãic bảo vệ an toàn cho Thủy Nguyệt Thiên Cảnh . . . A . . . Ư . . .
Người Thượng Quan Minh Tiêm co giật, yêu khí đỏ di chuyển trên làn da trắng, đôi mắt dần mất tia sáng, tối tăm.
Một thiên chi kiêu nữ tâm chí kkiên định sắp thành nữ phó. Một người có phải là nhân kiệt hay không nhìn mắt liền phán đoán được, như mắt của đế hoàng và bình dân khác nhau.
Trong mắt Thượng Quan Minh Tiêm có nhuệ khí, kiêu ngạo, trong suốt đang dần biến mất, thay thế là mờ mịt, thấp hèn, đau thương.
Phong Phi Vân nhìn Thượng Quan Minh Tiêm, nói:
- Bây giờ nàng có hai con đường để đi. Thứ nhất, làm nữ nhân của ta. Thứ hai, nàng bị yêu kiếm hoàn toàn xâm thực thành nữ nô lệ ai cầm yêu kiếm thì nàng nghe lời người đó. Hãy chọn đi.
Phong Phi Vân và Thủy Nguyệt Thiên Cảnh có thù, không tình cảm gì, tại sao hắn phải cứu đệ tử của kẻ thù? Phong Phi Vân không phải thánh nhân, có thù thì trả.
Thượng Quan Minh Tiêm lắc đầu nguầy nguậy:
- Không . . . Không được, ta là thần nữ tế tự hồng y của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, sao có thể trở thành đồ chơi dưới thân nam nhân? Tuyệt đối không được . . .
Thượng Quan Minh Tiêm nghiến răng, người tỏa hánh quang nhiễm da thịt trắng trong suốt. Kiêu ngạo và giáo dục từ nhỏ khiến Thượng Quan Minh Tiêm không thể khuất phục.
Yêu kiếm phát ra tiếng vang khẽ, ngực Thượng Quan Minh Tiêm chảy máu, đánh tan sức chống cự cuối cùng.
Vào phút cuối Thượng Quan Minh Tiêm buộc phải cúi đầu:
- Ta . . . Hứa với ngươi.
Ngón tay Phong Phi Vân nhúc nhích rút yêu kiếm xuyên thấu ngực Thượng Quan Minh Tiêm ra, cơ thể nàng như đống bùn nhão ngã trên người hắn. Thượng Quan Minh Tiêm khẽ hít vào thở ra mang theo mùi thơm.
Thể xác và tinh thần Thượng Quan Minh Tiêm cực kỳ mệt mỏi, nếu không nàng đã chẳng khuất phục. Trên đời này có nhiều người ý chí kiên định, thà chết không chịu khuất phục. Nhưng trên đời có thủ đoạn sống không bằng chết, ít ai ngoan cường nổi.
Một tay Phong Phi Vân ôm thân thể Thượng Quan Minh Tiêm ướt đẫm mồ hôi, ngửi hương thơm như thanh lan. Tay kia cầm yêu kiếm run bần bật, trên yêu kiếm lấp lánh hoa văn quái dị. Các hàng chữ cổ xưa khắc chuỗi xích, rất huyền dị.
- Đây là yêu kiếm do Bại Nguyệt hoàng tử tế luyện ra? Không, chữ trên yêu kiếm có thể ngược dòng đến thái cổ, chẳng lẽ là thái cổ yêu binh?
Phong Phi Vân con ngươi co rút, nhắm mắt lại cảm nhận hơi thở trong yêu kiếm. Tinh thần Phong Phi Vân mới chui vào thân kthì có yêu kshi dồi dào ập đến muốn trấn áp linh hồn hắn.
Phong Phi Vân rút thần thức về ngay, vẻ mặt nghi ngờ, hắn nghĩ đến một yêu binh thời kỳ thái cổ bị các tộc khinh bỉ.
Yêu Hoàng kiếm.
Đồn rằng thời kỳ thái cổ hoàng xà yêu tộc ra một vị chí tôn, thể chất đến đẳng cấp thần thoại, suýt thành đại thánh thứ bốn.
Yêu Hoàng kiếm là yêu binh chí tôn luyện chế ra.
Nghe đồn thể chất của chí tôn đó đến đẳng cấp thần thoại toàn nhờ Yêu Hoàng kiếm.
Nữ nhân bị Yêu Hoàng kiếm cắt rách da sẽ thành nữ nô lệ cho chủ nhân cầm Yêu Hoàng kiếm, mặc kệ nữ nhân có tu vi cao bao nhiêu cũng không thể ngăn cản lực lượng Yêu Hoàng kiếm xâm thực. Các nàng sẽ đem hết tinh khí truyền cho chủ nhân Yêu Hoàng kiếm, nâng cao thể chất của chủ nhân.
Thời kỳ thái cổ có mấy nữ thánh linh bị Yêu Hoàng kiếm trấn áp, thành tựu tiếng ác thời kỳ thái cổ của Yêu Hoàng kiếm. Cho nên Yêu Hoàng kiếm luôn bị tu sĩ các tộc khinh bỉ, xếp vào mười hàng đầu hung binh thái cổ.
Cuối cùng chí tôn hoàng xà yêu tộc chết, vì thời đại đó có sinh linh ưu thú hơn, một trong ba thánh thái cổ, Địa Hoàng Đại Thánh.
Trong tại sao thần thoại thái cổ, Địa Hoàng Đại Thánh chém hoàng xà xong chặt Yêu Hoàng kiếm thành ba khúc trấn áp trong ba cấm địa đại giới khác nhau. Từ nay yêu binh đó không còn xuất hiện trên đời nữa.
Phong Phi Vân cầm yêu kiếm, điều động khí thánh linh trong người rót vào thân kiếm.
Bùm!
Khí thánh linh trùng kích, tầng ngoài yêu kiếm nứt rạn, vết nứt như lớp da đá rơi xuống lộ ra ánh sáng đỏ yêu dị bên trong.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
14 chương
1207 chương
8 chương
26 chương