Linh Chu
Chương 1768
Có người trong Hoang Ma lâm thấy một cột sáng xanh abứn lên cao, là hơi thở của Thiên Linh Lung.
Tin tức truyền về, đám tu sĩ không ngồi yên chạy đi Hoang Ma lâm.
Viên Tam Tam cười gian:
- Nghe nói Thiên Linh Lung là phôi thai thánh linh dụng cụ, thánh vật có thể trở thành thánh linh dụng cụ. Nếu rơi vào tay thái cổ thánh yêu tộc chúng ta thì không trả lại.
Viên Tam Tam nhún chân bay lên cao, đụng thủng nóc phi thiên ngọc điện bay hướng Hoang Ma lâm.
Thanh Loan thánh nữ, Bại Nguyệt hoàng tử bay lên trời, biến mất sau đám mây, tốc độ siêu mau.
Thượng Quan Minh Tiêm biến sắc mặt nói:
- Tuyệt đối không thể để Thiên Linh Lung rơi vào tay đám yêu tộc!
Nếu Thiên Linh Lung rơi vào tay yêu tộc chắc chắn bọn họ sẽ không trả lại cho Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, dù sao bọn họ cướp từ tay phi tặc, không liên quan gì Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
Đây sẽ là tổn thất lớn cho Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, cũng là mối nhục lớn với toàn nhân tộc.
Phong Phi Vân sờ cằm thầm nghĩ:
- Trong Thiên Linh Lung có một viên linh hồn linh thạch, nếu ta có nó thì chỉ thiếu Lượng kiếp chuyển thế cổ dược là có thể hồi sinh Nam Cung Hồng Nhan.
Hồi sinh Nam Cung Hồng Nhan cần ba chủ dược gồm: Lượng kiếp chuyển thế cổ dược, linh hồn linh thạch, tinh huyết đại thánh.
Hiện giờ trong người Phong Phi Vân có ba giọt tinh huyết đại thánh, nếu có thêm linh hồn linh thạch thì tiến một bước dài trên đường hồi sinh Nam Cung Hồng Nhan.
- Phong huynh đoán trước như thần, đoán chính xác thật, không có đánh nhau. A? Phong huynh, Phong huynh . . .?
Tây Môn Xuy Tiêu quay đầu lại không thấy bóng dáng Phong Phi Vân đâu.
Hoang Ma lâm là một cấm địa nguy hiểm trong Đại Quang Minh giới. Cây cối trong Hoang Ma lâm ăn thịt người, tảng đá đổ máu, khói độc vĩnh viễn không tan. Bình thường không có tu sĩ dám bước vào Hoang Ma lâm một bước.
Nhưng đối với vương giả thế hệ trẻ thì mấy thứ này chẳng là gì. Tu vi của bọn họ mạnh hơn nhiều thế hệ trước, có nhiều thủ đoạn, sẽ không bị Hoang Ma lâm bình thường hù chùn chân.
Phong Phi Vân mặc trường bào, tay áo bay bay từ trên trời giáng xuống. Phong Phi Vân đứng bên hồ nước trong Hoang Ma lâm, nhìn núi rừng trập trùng phía xa. Phong Phi Vân như con chim ưng bay lên, xông vào Hoang Ma lâm tràn ngập khói đen.
Phong Phi Vân lại đáp xuống:
- Sao hai ngươi ở đây?
Trong cánh đồng đầy xương mãnh thú, Phong Phi Vân thấy Mao Ô Quy, Huyết Giao đang tìm kiếm gì đó.
Không biết có phải Mao Ô Quy, Huyết Giao nghèo đến bị điên rồi không mà thấy xương mãnh thú tu vi cường đại là nhét vào túi. Lúc tu vi của Phong Phi Vân thấp sẽ xem chúng nó là bảo bối, nhưng bây giờ không cần nữa.
Mao Ô Quy, Huyết Giao thấy Phong Phi Vân xuất hiện ở đây còn tưởng hắn tìm chúng nó tính sổ, định bỏ chạy.
Phong Phi Vân cười tủm tỉm lấy mắt đại ma long ra ném lên ném xuống. Mao Ô Quy, Huyết Giao cảm nhận hơi thở đại ma long, nhũn chân bò về.
Bùm!
Hai chân Huyết Giao mềm nhũn quỳ xuống:
- Phong gia, xin tha cho ta. Chuyện bắt cóc thần nữ tế tự bạch y toàn do Quy gia đề nghị, không liên quan gì ta một chút linh thạch!
Phong Phi Vân cất mắt đại ma long, nói:
- Chuyện kia không cần nhắc lại, sao các ngươi chạy tới đây?
Huyết Giao nhẹ lòng, đứng dậy trả lời:
- Chúng ta đi theo một cái bóng đến đây, nhưng tới chỗ này thì mất dấu, chúng ta đang tìm đây.
Hôm đó Mao Ô Quy, Huyết Giao sợ bị Phong Phi Vân tính sổ nên ra ngoài lánh nạn, trên đường đi chúng ta gặp một cái bóng bí ẩn. Hai tên rảnh rỗi sinh nông nổi theo đuôi cái bóng.
Đây là đầm lầy, xếp đầy xương trắn. Những mãnh thú trong Hoang Ma lâm khi về già sẽ chọn tới đây chờ chết, quanh năm suốt tháng đọng lại xương cốt nhiều như biển, thành vùng đất mãnh thú ngủ say vùi xương.
Đưa mắt nhìn thi vụ đằng đằng, quỷ hỏa lơ lửng.
Sâu bên trong là một mảnh hắc ám, loáng thoáng nghe tiếng gầm khủng bố vọng lại, như thú lại như quỷ.
Phong Phi Vân hỏi:
- Mấy hôm nay các ngươi ở trong Hoang Ma lâm có thấy một luồng thánh quang xuất hiện?
Mao Ô Quy nheo mắt nói:
- Ngày hôm nay sâu trong đầm lầy có luồng sáng trắng bắn lên trời nhưng rất nhanh vụt tắt.
Mao Ô Quy hỏi dò:
- Không lẽ có báu vật?
- Thiên Linh Lung.
Phong Phi Vân bay vào đầm lầy đen như mực, tiến vào sâu trong biển xương.
Mao Ô Quy, Huyết Giao nhìn nhau, lộ vẻ mừng như điên đuổi theo Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân, Mao Ô Quy, Huyết Giao đi hai ngày trong đầm lầy nhưng không thấy bóng dáng kia đâu, không tìm ra Thiên Linh Lung, ngược lại bị một số tử linh hung dữ công kích.
Ầm!
Một bộ xương trắng khổng lồ bay ra từ lòng đất, hốc mắt rực cháy hai đốm lửa ma trơi bị Huyết Giao một vuốt cào nát thành đống xương vụn.
- Chỗ này chưa phải nơi sâu nhất, chắc bên trong còn thứ kinh khủng hơn nữa.
Phong Phi Vân nhìn sâu trong đầm lầy, sương mù mông lung, tử khí đậm đặc. Phong Phi Vân cảm giác có điều lạ, dường như có người cố ý dụ bọn họ xông vào mảnh đất chết chóc này.
Mao Ô Quy hít hà, kéo ra một người chết từ đống xương cốt.
Người chết toàn thân đẫm máu, mặt bị xé nát, chỉ có thể phán định đây là một nữ nhân, mới chết không lâu, máu chưa khô.
Phong Phi Vân nhìn xác nữ, nhíu mày nói:
- Đây là tu sĩ của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, trên người nàng dính chút yêu khí, chắc bị tu sĩ yêu tộc giết. Đi, chúng ta đuổi theo xem sao.
Phong Phi Vân bước nhanh hơn, trên đường đi lại thấy xác mấy nhân tộc. Có bị móc tim, có bị ăn mất đầu, có chỉ còn lại cái chân đẫm máu.
Đằng trước truyền đến kiếm khí và yêu khí khuấy động không gian Xung quanh.
Ba cường giả yêu tộc đang hợp sức đối phó với một thần nữ tế tự bạch y.
Ba cường giả yêu tộc có tu vi Vũ Hóa cảnh, thuộc thắng ngư yêu tộc. Bọn họ đánh thần nữ tế tự bạch y bị thương khá nặng, nguy hiểm trùng trùng.
Một anh kiệt thắng ngư yêu tộc lạnh lùng cười:
- Tốt nhất hãy cam tâm làm nữ hầu cho hoàng tử của chúng ta, hầu hạ hoàng tử điện hạ đi. Nếu không hôm nay ba chúng ta sẽ khiến thần nữ tế tự bạch y Thủy Nguyệt Thiên Cảnh có bầu bán yêu, ha ha ha ha ha ha!
- Vô sỉ!
Người Si Tuyền Nhi phát ra thánh quang rực rỡ, thân ngà ngọc như tinh linh bay trên biển xương trắng. Mỗi lần Si Tuyền Nhi đều né thoát khỏi sát kiếm.
Một thanh chiến kiếm bay trước mặt Si Tuyền Nhi, kiếm như mưa sao băng.
Dưới đất có hơn mười cái xác nhân tộc, máu thịt bầy nhầy. Chỉ còn một mình Si Tuyền Nhi chiến đấu, nhưng nàng cũng bị thương nhiều chỗ.
Ba tu sĩ thắng ngư yêu tộc toàn là nhân vật đỉnh cao, nếu chỉ đấu với một người thì Si Tuyền Nhi còn cơ may thắng nổi. Nhưng đấu với ba người cùng lúc, Si Tuyền Nhi không có cả cơ hội chạy trốn.
Phập!
Một thắng ngư yêu tộc cơ thể biến thành con thắng ngư, đuôi cá vẫy trong không khí. Một luồng yêu khí sắc bén rạch ngực Si Tuyền Nhi thủng một lỗ to, máu đổ ồ ạt.
- Ha ha ha ha ha ha! Nếu hoàng tử của chúng ta thuần phục một thần nữ tế tự bạch y làm nữ phó thì nhân tộc mất hết mặt mũi.
Một tu sĩ thắng ngư yêu tộc sử dụng chiêu cấm pháp giam cầm chiến kiếm của Si Tuyền Nhi.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
14 chương
1207 chương
8 chương
26 chương