Linh Chu
Chương 1741
Huyết Giao khinh thường nói:
- Nói thật là nếu không phải ta sơ sẩy thì đã không bị nó tổn thương. Nếu ta nghiêm túc, một móng vuốt có thể đập chết hai con.
Phong Phi Vân nhìn Huyết Giao:
- Ngươi đi dụ nó ra.
Huyết Giao chỉ vào mình:
- Ai? Ta?
Phong Phi Vân gật đầu.
Huyết Giao biến sắc mặt nói:
- Ui da, bụng của ta, má ơi, lại đau rồi, chắc tại đêm qua ngủ bị cảm lạnh. Ui da!
Phong Phi Vân nói:
- Ngươi không dám đi?
Huyết Giao ôm bụng:
- Ai bảo ta không dám? Ta bị đau bụng thật, ui ui.
Thánh thực quả nói:
- Chúng ta đừng ép Huyết Giao thúc thúc, ta thấy hôm qua thúc thúc bị đánh sợ rồi. Hay để ta dụ tên to con đó ra?
- Cái gì? Bản vương mà bị con cá chạch đất kia đánh sợ? Tiểu tử, ta cảnh cáo ngươi đừng nói lung tung! Đi thì đi, các ngươi nhìn kỹ đây, xem ta hôm nay dạy cho nó bài học!
Huyết Giao quyết tâm biến hình bản thể thành con giao đỏ khổng lồ bay lên trên sa mạc.
Huyết Giao rống to đinh tai nhứ óc:
- Cá chạch đất, lăn ra cho ta, bản vương muốn đấu đơn với ngươi!
Dưới đất vọng lên tiếng rống rung trời lấn át giọng Huyết Giao:
- Grao!
Khí lạnh dày đặc như thể một thái cổ am thần thức tỉnh.
Mao Ô Quy sợ hãi dựng đứng lông tơ, nhanh chóng trốn về:
- Trời, chắc chắn chỗ này phong ấn một con quái vật ghê gớm, nếu không phải trong Đồng Lô sơn ức chế tu vi, áp chế tu vi của nó dưới Vũ Hóa thì khí thế của quái vật này sẽ khủng khiếp đến cỡ nào?
Phong Phi Vân, Tây Môn Xuy Tiêu cảm giác áp lực lớn lao, đã hiểu tại sao Huyết Giao bị đánh bầm dập.
Mặt đất rung rinh, khí lạnh toát ra ngoài, thanh âm khàn đục vang lên, khí thế khiếp hồn người:
- Ngày hôm qua ngươi đã bị ta đánh bại còn dám đến khiêu khích?
Huyết Giao rất thích sĩ diện, không chịu thua:
- Ngày hôm qua, ngày hôm qua . . . a, hôm qua là ca của ta. Ca ca của ta tên Thứ Giao Vương, ta tên Nhữ Giao Vương.
Thanh âm dưới lòng đất càng trầm:
- Hừ! Thì ra ca của ngươi tên đậu bức.
Huyết Giao bất mãn nói:
- Này, phát âm chính xác chút. Đọc theo ta: Thứ - Giao - Vương, không phải đậu - Bức. Xem ra lão huynh bị nhốt ở đây lâu nên nói ngọng.
Ầm!
Một móng vuốt to bay khỏi mặt đất, cát vàng mấy ngàn dặm di chuyển tụ thành vòng xoáy to. Cát vàng đầy trời, cuồng phong rít gào.
Lòng đất vang tiếng xích sắt di chuyển.
Móng vuốt vỗ Huyết Giao té dưới đất, vảy rụng đầy, người đẫm máu.
Lực lượng móng vuốt quá lớn, chỉ đơn thaunà sức mạnh, không dùng thuật pháp thần thông, thân thể yêu vương không đối kháng lại.
Móng vuốt định ra tay nữa nhưng bị các sợi xích giam cầm kéo xuống lòng đất.
Huyết Giao chật vật trốn về.
- Để ta nhìn xem nó có lai lịch gì!
Phong Phi Vân triệu hoán Thiên Tủy Binh Đàm ra biến thành trường mâu, tự mình đi khiêu chiến.
Huyết Giao chặn đường Phong Phi Vân, nói:
- Cho ta mượn thần binh của ngươi, mới rồi ta thua nó vì không có binh khí tiện tay.
Phong Phi Vân thấy Huyết Giao cố chấp, đồng ý cho nó mượn Thiên Tủy Binh Đàm.
Huyết Giao cầm Thiên Tủy Binh Đàm lại bay lên trên không trung sa mạch khiêu chiến, nói năng bỗ bã chọc giận đối phương. Có vẻ Huyết Giao giận thật.
Thanh âm dưới lòng đất mất kiên nhẫn nói:
- Nhữ Giao Vương, sao lại là ngươi nữa?
Huyết Giao nói:
- Ngươi nhận lầm giao. Đại ca, nhị ca của ta thua trong tay ngươi, ta là Cương Giao Vương, đệ đệ của bọn họ. Yêu nghiệt, đi ra chịu chết!
Huyết Giao đứng trên bầu trời, tay cầm Thiên Tủy Binh Đàm, khí thế bay lên chín tầng mây chém thần ma.
Phong Phi Vân lắc đầu, không yên lòng.
Ầm!
Quả nhiên Huyết Giao lại bị quái vật dưới lòng đất ném bay, bị thương càng nặng hơn, xương cốt kêu răng rắc sắp gãy, không bò dậy nổi.
- Cái . . . Này không tính . . . Ta chưa chuẩn bị xong . . .
Huyết Giao xỉu.
Móng vuốt cực kỳ dữ tợn, tràn đầy vảy, sắc bén dọa người, không biết là của sinh vật gì.
Nó lạnh lùng nói:
- Ba yêu vương bình thường cũng dám đến khiêu chiến với ta? Chán sống sao? Nếu ta thoát khốn thì thiên địa sẽ loạn.
Thanh âm bay đến đâu là cát vàng đầy trời.
Phong Phi Vân lắc người, các ngươi luồng sáng, tay cầm Thiên Tủy Binh Đàm hóa thành chiến đao dài bảy thước.
Quái vật dưới lòng đất cảm nhận sát khí ngút trời, khinh thường nói:
- Con kiến bình thường cũng dám vác đao với ta?
Tóc Phong Phi Vân bị gió kéo thẳng tắp, ánh mắt kiên quyết mà sắc bén, nhát đao chém xuống.
Bùm!
Chiến đao chém vào móng vuốt, làm rách vảy.
Ào ào!
Lưỡi dao kéo dài xuống dưới xé một cái lỗ dài mấy trăm thước, bên trong chảy ra máu đỏ như suối.
Phong Phi Vân chưa đáp xuống đất, hắn vặn người lại vọt lên, một chưởng vỗ vào lòng bàn tay vuốt to, đánh nát mấy chục khối vảy trên móng vuốt.
- Vảy cứng quá!
Phong Phi Vân vốn cho rằng với thân thể của mình cộng .sức chiến đấu vô địch dưới Vũ Hóa có thể một chưởng đánh nát vuốt Hùng Nhị, không ngờ chỉ đánh nát được mấy chục khối vảy.
Quái vật dưới lòng đất kiêng dè hỏi:
- Đây là cường giả nào giá lâm có thể tổn thương được ta?
Quái vật dưới lòng đất vội thụt móng vuốt xuống lòng đất.
Cùng lúc đó, khí thế ngút trời từ dưới đất dâng lên, mạnh mẽ hơn lúc đối chiến với Huyết Giao gấp vô số lần.
Rào rào! Rào rào!
Lòng đất vang tiếng xích sắt bị kéo, tiếng thùng thùng như quái vật đụng vào mặt đất, Đồng Lô sơn rung rinh theo.
Mao Ô Quy, thánh thực quả, Tây Môn Xuy Tiêu thụt lùi ra sau, vì hơi thở dưới lòng đất cho cảm giác như tận thế đến.
Phong Phi Vân cầm Thiên Tủy Binh Đàm đứng thẳng trong sa mạc:
- Rốt cuộc ngươi là sinh vật gì? Bị ai phong ấn tại đây?
Quái vật dưới lòng đất rất bá đạo nói:
- Muốn biết đáp án thì tự mình xuống tìm đi!
Thanh âm chứa dã tính.
Phong Phi Vân chém vào sa mạc xé mặt đất nứt một khe hở lớn, nhảy xuống.
Bùm!
Mặt đất khép lại, như cái miệng to nuốt Phong Phi Vân.
Trước mắt trở nên tối tăm.
Phong Phi Vân tài cao gan lớn, không hề hoảng hốt, người tự toát ra đoàn lửa chiếu sáng không gian.
Không gian dưới lòng đất không nhỏ, rất rộng rãi.
Nơi này âm u ẩm ướt, khí lạnh cóng da ngang ngửa quỷ môn quan.
Rào rào! Rào rào!
Sâu trong bóng tối truyền ra tiếng xích sắt, giọng nói âm trầm vang lên:
- Thì ra là bán yêu, tu luyện đến cảnh giới cỡ này thật hiếm gặp. Không đúng, không đúng, trên người của ngươi có dòng máu long tộc, ngươi là bán yêu có huyết mạch long tộc . . . Grao!
Móng vuốt khổng lồ công kích Phong Phi Vân, lực lượng cường đại kinh khủng, một vuốt có thể đập nát tinh cầu.
Phong Phi Vân vội đỡ, hai chưởng đẩy ngang, đánh ra vạn thú chiến pháp sức công kích gấp vạn lần.
Ầm!
Hai tay Phong Phi Vân đánh náy mấy chục khối vảy trên móng vuốt, nhưng hắn cũng bị đẩy lùi mấy chục bước.
Lực lượng của quái vật dưới lòng đất rất mah, nó chỉ mới phát huy sức mạnh cơ thể.
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Đầu mày Phong Phi Vân toát ra anh khí, triệu hoán tam vị chân hỏa lô biến thành cái lò to như ngọn núi cao, chủ động công kích đánh vào quái vật dưới lòng đất.
Một sợi xích huyền ngọc thô cỡ thùng nước bay ra từ bóng tối va chạm với tam vị chân hỏa kêu đinh đang, chiến uy hừng hực.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
14 chương
1207 chương
8 chương
26 chương