Linh Chu
Chương 1700
Nữ nhân áo xanh đứng gần, nàng nhìn Mao Ô Quy:
- Ngươi còn muốn kiên trì bao lâu?
Mao Ô Quy dựng mái che, nói:
- Ta không kiên trì, ta chỉ cảm thấy hắn không dễ dàng chết . . . Chết như vậy. Lại giữ mấy ngày . . . Thêm mấy ngày . . .
Nữ nhân áo xanh vươn một tay ra đón giọt nước, nói:
- Năm xưa Thanh Liên nữ thánh cũng vậy, canh giữ một gốc duẩn không sống bao lâu, mỗi lần đều bảo với mình là canh giữ thêm mấy ngày, nhưng trông chừng hơn một vạn năm sau duẩn không sống, nàng đã chết.
Mao Ô Quy nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Ta không ngốc như thế! Ta chỉ canh chừng thêm mấy ngày, vài ngày nữa . . .
- Vậy được rồi.
Nữ nhân áo xanh liếc Phong Phi Vân một cái, xoay người đi.
Ngay khi nữ nhân áo xanh quay người, trời sáng tia chớp đánh thủng mái che trong tay Mao Ô Quy, đánh vào cái xác trên tảng đá xanh. Xác chết bị tia chớp đánh khét đen, bốc khói, tia điện chạy dọc.
Mao Ô Quy ném mái che đi, chỉ lên trời chửi:
- Tía nó, ông trời kia, hắn đã chết rồi mà vẫn không chịu buông tha? Lão tử liều mạng!
Mao Ô Quy định xông lên đấu với ông trời.
- Gia gia, bình tĩnh đi, bình tĩnh.
- Quy gia, bình tĩnh, bình tĩnh.
Thánh thực quả, Huyết Giao khuyên nhủ Mao Ô Quy.
Nữ nhân áo xanh đang đi chợt dừng bước, xoay người nhìn xác chết cháy đen, trong mắt tràn ngập khó hiểu.
Mới rồi nữ nhân áo xanh thấy xác chết nhúc nhích một chút.
Mao Ô Quy hét lên:
- Các ngươi đừng cản ta! Ta cảnh cáo các ngươi, lão tử mà nổi giận thì ông trời cũng sợ ta!
Xác khét đen trên tảng đá xanh khẽ rên:
- Ui ui.
Huyết Giao lên tiếng:
- Ủa? Các ngươi mới nghe được tiếng gì không?
- Bà nội nó, đừng đánh trống lảng. A, hình như có thanh âm thật.
Mao Ô Quy chớp mắt, nghiêng tai lắng nghe, lúc thì bên trái, lúc thì bên phải.
Nữ nhân áo xanh con ngươi co rút:
- Các ngươi nhanh chóng tránh ra đi.
- A? Mỹ nữ mới nói gì?
Một con rùa, một trái cây, một con Huyết Giao cùng nhìn nữ nhân áo xanh.
Xẹt xẹt!
Cái xác khét đen nứt rạn, một cái vỏ già nua cỡ móng tay rơi xuống lộ ra da thịt trắng bóc, tỏa ánh sáng thánh linh rực rỡ.
Vết nứt lan rộng như mạng nhện. Xác già vỡ ra, khí thánh linh khiếp người hùng hồn khuếch tán, ánh sáng rực rỡ chói mắt đâm đau mắt người.
Ầm!
Ánh sáng chói mắt đánh bay Mao Ô Quy, thánh thực quả, Huyết Giao ra ngoài. Cả ba hét to, bị đánh bay xa mấy ngàn dặm.
Ánh sáng thánh linh bao bọc một nam nhân trẻ tuổi bay vọt lên cao như sao băng, phá tan bầu trời bay lên cao.
Khí thế hùng hồnd lan tràn, sinh linh cách mấy chục ức dặm cảm nhận được, phập phồng lo sợ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Giờ phút này, Đan Đỉnh Quỷ thị rúng động, tất cả cường giả cùng chạy đến Thanh Liên linh sơn. Dao động quá mãnh liệt, không khác gì một vị thánh linh xuất thế.
Luồng thánh quang bắn lên cao, ánh sáng rực rỡ, khí thế khổng lồ hù sợ nhiều sinh linh trong màn mưa run lập cập.
Rào rào! Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Một tia chớp giáng xuống thánh quang.
Tia chớp, ánh sáng chói lòa chiếu sáng thanh niên trong thánh quang, hiện đường nét hình người tuấn tú.
Nam nhân trong thánh quang đánh một đấm, nổ nát tia chớp thành từng đoàn tia điện.
Ngay sau khi, các tia chớp công kích nam nhân, có mấy ngàn tia chớp, mỗi một cái như thần kiếm chém trời.
Bùm!
Ngư gia bay ra khỏi đạo quan, biến thành tia sáng đáp xuống đỉnh Thanh Liên linh sơn. Ngư gia nhìn chằm chằm nam nhân trong thánh quang, đôi tay già nua run rẩy.
- Hắn . . . Hắn thành công, từ niết bàn phá tan trói buộc, đến cảnh giới mà người đi trước không ai đạt được, trời, hắn phá tan trói buộc, phá tan trói buộc . . .
Lão nhân kích động khóc ròng, nỗi lòng dao động kịch liệt khó thể bình tĩnh.
Rốt cuộc có bán yêu chính thức phá cỡ nguyền rủa, đi con đường mới, con đường không ai suy đoán được.
Ngư gia đứng trên đỉnh Thanh Liên linh sơn nhìn bầu trời, cười to bảo:
- Ai nói bán yêu không thể trở thành cường giả? Ai nói bán yêu bẩm sinh đê tiện? Ha ha, chờ xem đi, sau ngày hôm nay sẽ có vương giả trong bán yêu xuất thế, mai sau chém thánh linh!
Tiếng cười như sấm, kiêu ngạo nhìn xuống chúng sinh.
Phong Phi Vân phá vỡ thể xác cũ, trọng sinh trong niết bàn, tu luyện ra thánh linh nội đan, tu vi tiến bước dài. Khí thế trong người Phong Phi Vân hùng dũng kinh động nhiều người.
Đám tu sĩ Đan Đỉnh Quỷ thị chạy đến trước tiên, trong mắt tràn ngập khó tin.
Tám ngày trước rõ ràng thấy Phong Phi Vân đã chết.
Tám ngày sau Phong Phi Vân chết đi sống lại, khi xuất thế trời dị tượng, lôi điện oanh kích.
Cảnh tượng chỉ có khi yêu nghiệt cái thế xuất thế.
- Quá khó tin, bán yêu phá vỡ Vũ Hóa cảnh.
- Bán yêu phá vỡ Vũ Hóa cảnh!
- Trời nguyền rủa bị phá, trời cũng không ngăn được hắn!
Nữ thiên kiêu xinh đẹp của Ma Điệp yêu tộc mắt sáng răng trắng, khuôn mặt xinh đẹp giật mình kêu lên:
- Ta thấy hắn không đơn giản phá nguyền rủa, khí thế quá mạnh mẽ, có khí thánh linh vòng quanh người hắn!
Trên bầu trời vô số tia chớp giáng xuống, không chỉ đánh vào người Phong Phi Vân, rơi xuống đất thành biển sét.
Có mấy tu sĩ Vũ Hóa cảnh không né kịp bị sét đánh trúng, hộc máu, người bốc khói đen té dưới đất.
Phong Phi Vân ngửa đầu rống to:
- Grao!
Phong Phi Vân phun ra một đoàn thánh linh khí bắn ngược lên trời, đâm thủng tầng mây. Hàng ngàn tia chớp bị chém đứt.
Lúc này Phong Phi Vân đã phá tan cảnh giới nhưng lực lượng thánh linh nội đan trong cơ thể quá mạnh, hắn khó thể khống chế. Cho nên khí thánh linh trút ra ngoài dẫn đến thiên địa dị tượng, tạo thành sóng gió lớn hấp dẫn nhiều tu sĩ đến.
Phong Phi Vân đứng trong biển sét, mỗi lỗ chân lông tỏa hà quang như các tinh long vòng quanh cơ thể.
Trong đầu Phong Phi Vân, đoàn linh hồn phượng hoàng chậm rãi hòa tan, dòng khí linh hồn khuếch tán khắp người.
Phong Phi Vân chỉ suy nghĩ giây lát liền quyết định:
- Ta là Phong Phi Vân, không cần linh hồn nào khác, sẽ không giữ linh hồn phượng hoàng trong não, đi lên con đường của Ngư gia. Nếu vậy . . . Hãy làm linh hồn của thánh linh nội đan đi!
Phong Phi Vân kiên quyết chưa từng có, hắn dứt khoát dẫn linh hồn phượng hoàng vào vị trí vốn là đan điền, luyện hóa vào thánh linh nội đan.
Linh hồn phượng hoàng và thánh linh nội đan dung hợp, lại lột xác. Thánh linh nội đan hiện ra hoa văn lông chim, lóe ánh lửa nhạt.
Phong Phi Vân có cảm giác rất kỳ diệu, như thể trong người thêm một sinh mệnh, mọc thêm đôi mắt. Phong Phi Vân vận dụng tinh thần là có thể cảm giác mọi thứ trong người.
Phong Phi Vân dung hợp linh hồn phượng hoàng và thánh linh nội đan gieo một hạt mầm, chuẩn bị cho tương lai trùng kích cảnh giới thánh linh.
Hiện giờ Phong Phi Vân đã tu luyện ra thánh linh nội đan nhưng cách cảnh giới thánh linh thật sự còn rất xa xôi.
Nếu so thánh linh là người trưởng thành thì Phong Phi Vân mới là thai nhi trong bụng mẹ.
Nội đan cỡ trứng chim cút lơ lửng trong người Phong Phi Vân, trên nội đan có hoa văn phượng hoàng lóe tia lửa, toát ra từng lũ khí thánh linh như ngôi sao lửa nổi trong vũ trụ.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
14 chương
1207 chương
8 chương
26 chương