Linh Chu
Chương 1676
Thuyền nhỏ cứ du đãng bên ngoài Huyết Hà, khi thì bị sóng biển đẩy lên đầu sóng cao mấy trăm thước, khi thì chìm vào sâu mấy trăm mét, như tùy thời đều muốn lật úp, bị bọt nước xé tan thành mảnh nhỏ.
Oanh
Trung tâm vòng xoáy kia bay ra một đầu thuồng luồng màu đỏ như máu, thân thể tráng kiện, lân phiến còn lớn hơn cả cái ki hốt rác, thân thể dài chừng tám mươi dặm.
Trong miệng thuồng luồng phát ra một tiếng thét dài, vang vọng bầu trời đêm, những lệ quỷ đang gào rú kia đều bị một tiếng giao rống này chấn cho hồn phi phách tán, một cổ yêu khí mãnh liệt nhét đầy hư không, vô số đạo lý và quy tắc đều hội tụ vào trong thân thể nó.
- Trong sông này lại có cả một đầu Huyết Giao.
Phong Phi Vân biến sắc, tuy rằng đã sớm cảm giác được trong sông có hung tà chiếm giữ, nhưng vẫn bị khí tức đầu Huyết Giao này dọa cho kinh sợ.
Huyết Giao Yêu tộc chính là một trong Thái Cổ Thánh Yêu tộc, Tiên Thiên thể chất đã rất cường đại, hơn xa nhân loại, đặc biệt là chúng khát máu thành tánh, huyết khí cường đại hơn Yêu tộc khác rất nhiều
Tu vị đầu Huyết Giao này cực kỳ cường đại, tuyệt đối không phải Vũ Hóa cảnh bình thường, có thần thông nghiêng trời lệch đất.
Phong Phi Vân lấy ra Bán Thánh Lệnh Phù, trên tấm Bán Thánh Lệnh Phù này đã có chín khe hở, chỉ có thể dùng thêm một lần nữa.
Hắn định sử dụng cơ hội lần cúi của tấm Bán Thánh Lệnh Phù này để cứu lấy thiếu nữ kia.
Nữ tử mang thanh y kia ngồi trên thuyền nhỏ, mặc cho sóng biển cuốn lấy thế nàoả, nàng vẫn ngồi cực kỳ yên tĩnh, liếc mắt qua Huyết Giao bay trên vòm trời kia nói:
- Thứ Giao Vương, ngươi còn muốn chạy trốn đến khi nào đây?
- Thanh Y, bổn vương đã ở dưới đầu Huyết Hà này 300 năm, ngươi lại tìm đến, ngươi khinh người quá đáng rồi, hôm nay chúng ta quyết một trận tử chiến đi.
Thứ Giao Vương thét dài một tiếng, trong miệng nhổ ra một biển lửa, lập tức liền bốc hơi cả Huyết Hà, vạn dặm đại địa thiêu đốt lên hỏa diễm hừng hực, nham thạch và sơn thể đều bốc cháy lên, rất nhanh liền biến thành nham tương.
Thứ Giao Vương này chính là một Vương giả Yêu tộc, phàm là tồn tại có thể phong Vương ở Yêu tộc đều có thể so với "Đại Hiền Giả" trong tộc đàn nhân loại, đều có thần thông kinh thiên động địa, huống chi Thứ Giao Vương còn là Thái Cổ Thánh Yêu tộc, so với Yêu Vương bình thường càng thêm cường đại.
- Mẹ nó, Thiên Quỷ Giới này thật không phải là nơi người ở, trong vòng một ngày đã nhìn thấy hai Yêu Vương rồi, cường giả sao lại nhiều vậy chứ.
Mao Ô Quy chửi ầm lên, ngồi ở trên Thánh Thực Quả, xa xa né ra, nhưng vẫn bị một tòa núi lớn sụp đổ nện trên người, vùi vào trong đất.
Thanh y nữ tử kia đứng trên thuyền nhỏ, chậm rãi vươn một cánh tay mảnh khảnh, trực tiếp bắt lấy Thứ Giao Vương, tựa như bắt một con lươn vậy.
Thân thể Thứ Giao Vương không ngừng nhỏ đi, cuối cùng thật sự trở nên chỉ dài như cá chạch, toàn thân đỏ thẫm, tản mát ra ánh lửa, bị Thanh y nữ tử cất vào trong giỏ trúc, treo ở đầu thuyền.
Thuyền nhỏ bay lên, bay trên vân yên, biến mất trong màn đêm.
Phong Phi Vân trong tay nắm lấy Bán Thánh Lệnh Phù, nhìn qua hướng thuyền nhỏ rời đi, sờ lên cái cằm, thật lâu sau mới cười cười, sau đó cất Bán Thánh Lệnh Phù vào.
- Ha ha, Phong Phi Vân, ngươi muốn anh hùng cứu mỹ nhân, lại không nghĩ đến người ta lợi hại hơn ngươi nhiều, nên biết trên đời này có rất nhiều nữ nhân kỳ thật đều rất cường đại, cũng không cần nam nhân đến cứu.
Mao Ô Quy từ trong đất bùn bò lên, run rẩy thân thể, chấn rơi bùn cát lên mặt đất.
Phong Phi Vân cười nói:
- Ai nói nàng là nữ nhân.
- Chẳng lẽ nàng là một nam nhân sao?
Mao Ô Quy nói.
Mao Lão Thực cũng từ trong đất bùn chui ra, nói:
- Nếu là một nam nhân, Nhị đại gia tuyệt đối sẽ không nhìn chằm chằm lâu như vậy rồi.
Phong Phi Vân nói:
- Nàng là một nữ yêu.
- Nữ yêu? Sao ta không cảm giác được yêu khí trên người nàng?
Mao Ô Quy kinh ngạc nói.
Phong Phi Vân cũng lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu.
Đan Đỉnh Quỷ Thị, cũng không ở trên mặt đất, mà ở dưới lòng đất.
Một người nếu lần đầu đến Đan Đỉnh Quỷ Thị, nói không chừng tốn hao mấy trăm năm cũng không tìm thấy cửa vào Đan Đỉnh Quỷ Thị.
- Thế nhân đều nói Thiên Quỷ Giới chính là nơi cách Địa Ngục gần nhất, nhưng bọn hắn lại không biết Đan Đỉnh Quỷ Thị cách Địa Ngục càng thêm gần.
Phong Phi Vân đi trong một không gian đen kịt, trong không gian đen kịt này có một con đường hẹp lơ lửng, một mực kéo dài vào sâu trong hắc ám, như nối thẳng vào Địa Ngục vậy.
Con đường này tự nhiên không phải đi thông Địa Ngục, mà là thông đạo đi đến Đan Đỉnh Quỷ Thị.
Nếu ngươi cho rằng Đan Đỉnh Quỷ Thị chôn dưới lòng đất Thiên Quỷ Giới, vậy thì ngươi sai rồi.
Đã từng, có một vị Vũ Hóa Hiền Giả tiến đến tìm kiếm Đan Đỉnh Quỷ Thị, đánh cho lòng đất lún xuống tám nghìn dặm cũng không thể đào được Đan Đỉnh Quỷ Thị,
Nói ngắn lại, đây là một chỗ vô cùng thần bí, ngay cả một ít Thánh Linh thời kỳ Viễn Cổ cũng không hiểu đây rốt cục là tồn tại thế nào.
Rất nhanh, phía trước lộ càng ngày càng nhiều, tu sĩ trên đường cũng càng ngày càng nhiều, từ bốn phương tám hướng đi đến, tu sĩ các Đại Yêu tộc cũng có, thậm chí có một ít tu sĩ âm tà, cũng không có thật thể, như một đám Quỷ Hồn lơ lửng trên không trung.
- Muốn tiến vào Đan Đỉnh Quỷ Thị, trước giao nộp một quả Trùng Động Linh Thạch.
Một đám tu sĩ bọc lấy huyết bào, lộ ra huyết khí, tay cầm trường kích, đứng ở cửa lớn quỷ thị.
Đám tu sĩ này cũng không biết là tồn tại thế nào, dù sao không phải người cũng không phải yêu, mang đến cho người một loại cảm giác áp bách cường đại.
Đến Đan Đỉnh Quỷ Thị, coi như là những Vương giả Yêu tộc, Tước gia Nhân tộc cũng đều phải dựa theo quy củ của nơi này làm việc, không ai dám sinh sự cả.
Phong Phi Vân nộp một quả Trùng Động Linh thạch, sau đó, đi vào Đan Đỉnh Quỷ Thị.
Tòa quỷ thị này, Phong Phi Vân kiếp trước đã từng đến, chỉ là đã qua hơn một vạn năm, sớm đã người và vật không còn rồi.
- Đây là Long tộc côi bảo từ Chí Tuế Giới đưa đến, các hạ, qua xem thử đi.
Một lão quỷ đứng ở bên ngoài quỷ cốc, áo bào Nhân tộc hư thối, bên trong áo bào tràn ra một đoàn khói đen, dưới tóc lơ lửng c một đoàn U Linh hỏa.
Trong cánh tay hư ảo của hắn nắm một khối mộc đầu, trên mộc đầu mọc ra từng khối Long Lân, tản mát ra mùi thơm ngát nhàn nhạt .
Phong Phi Vân chỉ liếc qua đã nhìn ra nhánh mộc đầu trong tay lão Quỷ kia chính là "Vạn Niên Long Mộc", chỉ có Chí Tuế Giới mới có, bất quá phẩm chất quá kém, không nằm trong phạm vi cân nhắc của Phong Phi Vân, chỉ nhìn thoáng qua liền lập tức rời đi.
- Hương liệu của Hồ tộc Đại La Giới, tiểu huynh đệ Nhân tộc có muốn xem qua không, chỉ cần thoáng rắc một chút lên người liền có thể duy trì thân thể ngàn năm thơm ngát, mua một chút tặng cho nữ tử mình yêu quý đi.
Một tiểu hồ ly mọc ra một cái đuôi nhỏ đứng trên bậc thềm ngọc, ăn mặc áo lông hồng nhạt khêu gợi, bộ ngực sữa tuyết trắng cơ hồ muốn nhảy ra khỏi áo vậy.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
14 chương
1207 chương
8 chương
26 chương