Linh Chu
Chương 1661
Phong Phi Vân lại đẩy về cho hắn, ánh mắt trầm xuống, nói:
- Dù sao hiện giờ toàn bộ mọi người trong Thánh đình Chúa tể cung đều đang tìm Chúa tể Đỉnh Tỳ mất trộm, hiện giờ Chúa tể Đỉnh Tỳ ở ngay trong tay ngươi, nếu người Thần Thiên Tước phủ biết rõ ngươi trộm đi Chúa Tể Đỉnh Tỳ, đến lúc đó... Aizz.
- Mẹ nó, rõ ràng là ngươi đưa đồ chơi này cho ta mà.
Tất Ninh Suất rất muốn ném cái đỉnh trong tay xuống đất, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.
Phong Phi Vân cười nói:
- Thế nhưng mà ta không phải người của Thần Thâu Môn, không có bản lĩnh lớn như vậy, có thể trộm đi Chúa tể Đỉnh Tỳ.
- Mẹ nó, ngươi lừa ta.
Tất Ninh Suất nói.
Phong Phi Vân nói:
- An tâm chớ vội, việc này quan hệ trọng đại, ngươi có lẽ sẽ trở thành người cải biến toàn bộ lịch sử Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, suy nghĩ một chút xem, tương lai trên sử sách ghi lại "Thần Thâu Môn Tất Ninh Suất đơn thương độc mã trộm đi Chúa tể Đỉnh Tỳ, xuất nhập Thánh đình Chúa tể cung như chỗ không người, cuối cùng thay đổi vận mệnh Đệ Lục Trung Ương Vương Triều. "
- Ngẫm lại xem, trên sử sách nếu ghi lại một bút như vậy thì ngươi có thể lưu danh muôn đời rồi.
Tất Ninh Suất nhẹ nhàng liếm liếm bờ môi, sau đó nhìn nhìn Chúa tể Đỉnh Tỳ trong tay, đã có chút động tâm rồi.
Đột nhiên, một đạo bóng dáng màu xám bay ra, nhanh như lưu tinh, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai đoạt lấy Chúa tể Đỉnh Tỳ trong tay Tất Ninh Suất.
Phong Phi Vân biến sắc, tốc độ đối phương thật nhanh, thậm chí ngay cả hắn còn chưa kịp phản ứng thì Chúa tể Đỉnh Tỳ đã bị cướp đi rồi.
- Ông ngoại.
Tất Ninh Suất nhìn chằm chằm vào Tất mỗ gia đứng ở cạnh góc tường.
Tất mỗ gia cấm lấy Chúa tể Đỉnh Tỳ, hai tay không ngừng vút ve trên đỉnh tỉ, hai mắt tỏa sáng nói:
- Đây quả thật là Chúa tể Đỉnh Tỳ trong truyền thuyết, ta rõ ràng trộm Chúa tể Đỉnh Tỳ đến tay rồi, chuyện này nếu truyền đi, danh khí Thần Thâu Môn ta khẳng định sẽ phóng đại.
Tất Ninh Suất ho khan hai tiếng, có chút lúng túng nói:
- Ông ngoại, đây không phải là ngươi trộm mà.
Tất mỗ gia liền tranh thủ cất Chúa tể Đỉnh Tỳ vào, nói:
- Đây chính là cơ hội tốt để lưu danh muôn đời, cháu trai, ngươi đừng có đoạt với ta, giờ ta sẽ mang Chúa tể Đỉnh Tỳ đến Thánh đình bảo khố, thời điểm gia gia ta danh chấn thiên hạ đã đến rồi.
Trong lòng Tất Ninh Suất vẫn còn có chút lo lắng, vội đuổi theo.
Phong Phi Vân thở dài một hơi thật sâu, hai ông cháu này thật đúng là đủ hiếm thấy, hiện giờ chỉ có thể hi vọng bọn hắn kịp thời đưa Chúa tể Đỉnh Tỳ đến Thánh đình bảo khố thôi.
Khi Phong Phi Vân đi ra, thì trên quảng trường bên ngoài đã có rất nhiều khách mời đến, nhưng phần lớn đều là người trẻ tuổi, đại nhân vật cấp bậc Tước gia đều đi tòa cung điện lở lửng trên bầu trời kia.
- Phổ Thiên Tước gia Đệ Thập Nhị Trung Ương Vương Triều giá lâm.
- Bạch Nhạn Yêu tộc Hóa Thần Yêu Vương đến.
...
Nguyên một đám đại nhân vật tiến đến, còn có Vương giả Yêu tộc giá lâm, toàn bộ Thánh đình Chúa tể cung đều sôi trào lên.
Phong Phi Vân nhìn thấy một tiên ảnh bay vào tThánh đình Chúa tể cung, nàng mặc tiên y màu trắng, lưng đeo một thanh cổ kiếm, như lưu tinh xuyên thẳng qua trong hư không, lóe lên rồi biến mất.
- Hiên Viên Nhất Nhất.
Phong Phi Vân rõ ràng trông thấy Hiên Viên Nhất Nhất lướt qua trước mắt hắn, nhưng chỉ nháy mắt nàng lại biến mất vô tung, tốc độ quả thực nhanh đến có chút dọa người.
Chẳng lẽ nhìn hoa mắt.
- Phong Phi Vân, ta phụng Thánh Thần chi mệnh, lần này nhất định phải mang ngươi đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
Hiên Viên Nhất Nhất đứng ở sau lưng Phong Phi Vân, mang theo một cái mũ rộng vành màu trắng, che khuất tiên nhan nghiêng thế, yên tĩnh như một cây tiên hòa, trên người tản mát ra một tia thánh mang, mang đến cảm giác cực kỳ yên lặng
Phong Phi Vân xoay người, nhìn nàng một cái, cười nói:
- Mấy ngày không gặp, tu vị Thánh nữ điện hạ lại tiến một bước dài, chẳng lẽ là tiến nhập Niết Bàn đệ bát trọng rồi sao?
- Tu vi của ngươi cũng không yếu hơn trước kia.
Phong Phi Vân có Phượng Hoàng Thiên Nhãn, Hiên Viên Nhất Nhất cũng có Thông Minh Đạo Tâm, tuy rằng nàng nhìn không ra Phong Phi Vân có phải đã tiến nhập Niết Bàn đệ cửu trọng không, nhưng có thể khẳng định là tu vi của hắn cường đại hơn rất nhiều, khẳng định đã đi vào Niết Bàn đệ bát trọng.
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Lần này sau khi ta trở lại Thủy Nguyệt Thiên Cảnh đã bị Thánh Thần trách phạt.
- Nha?
Phong Phi Vân nói.
- Bởi vì ta tu luyện Thánh Tính Thiên của 《 Tâm Ngự Tĩnh Tâm Kiếm Điển 》.
Hiên Viên Nhất Nhất nói.
Phong Phi Vân cười nói:
- Loại chuyện bí ẩn này, ngươi rõ ràng nói cho Thủy Nguyệt Đình, nàng không giết ngươi, đã coi như không tệ rồi.
Hiên Viên Nhất Nhất đã quen Phong Phi Vân bất kính với Thánh Thần, tên bán yêu này chính là một cuồng đồ to gan lớn mật, nói:
- Thánh Thần nói, trước khi không bước vào Vũ Hóa cảnh, cưỡng ép tu luyện Thánh Tính Thiên sẽ khiến đạo tâm bất ổn, tỷ lệ tẩu hỏa nhập ma sẽ gia tăng gấp 10 lần.
- Thế nhưng ngươi cũng không tẩu hỏa nhập ma mà.
Phong Phi Vân nói.
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Đó là bởi vì Thánh Thần tự mình thay ta củng cố tu vị, hao phí ngàn năm nguyên lực.
Phong Phi Vân khinh thường nói:
- Thủy Nguyệt Đình là một nữ nhân ích kỉ, nàng làm như vậy, nhất định là muốn lợi dụng ngươi.
- Thánh Thần không phải người ích kỉ, nếu ngươi còn dám khinh nhờn Thánh Thần, ta hôm nay sẽ lấy tính mệnh của ngươi.
Phong Phi Vân cũng không nói thêm gì, thật lâu sau, nói:
- Là nàng bảo ngươi đến bắt ta sao?
- Thánh Thần chỉ muốn mời ngươi đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh làm khách thôi.
Hiên Viên Nhất Nhất nói.
Phong Phi Vân mỉa mai nói:
- Nàng chỉ sợ là muốn biết vì sao ta lại biết được bí mật 《 Tâm Ngự Tĩnh Tâm Kiếm Điển 》, sau đó lại diệt khẩu ta thôi.
Hiên Viên Nhất Nhất lắc đầu, cảm thấy Phong Phi Vân quá cực đoan, nghĩ mọi người quá xấu.
Đúng lúc này, trên thiên mạc có một mảnh mây đen đè ép xuống, lập tức liền khiến vòm trời trở nên đen tối, có vô số tia chớp và lôi đình đan vào, một đạo điện mang to như chén ăn cơm từ trên trời đánh xuống, đánh thẳng xuống Thánh đình Chúa tể cung.
BA~.
Phía trên Thánh đình Chúa tể cung xuất hiện một màn hào quang nửa hình trọn, bao trùm lại trọn cả tiên thành, điện mang đánh lên đó chấn cho màn hào quang run lên kịch liệt.
Màn hào quang này chính là trận pháp thiên mạc của Thánh đình Chúa tể cung, do 999 tòa trận pháp kết nối thành, có thể nói là cực bích bất phá.
Nhưng tầng trận pháp thiên mạc này lại bị điện quang trên trời đánh cho chấn động kịch liệt, bởi vậy có thể thấy được lực hủy diệt của đạo điện quang kia lớn đến mức nào.
Trong Thánh đình Chúa tể cung truyền ra một tiếng hừ lạnh:
- Hôm nay Đệ Lục Trung Ương Vương Triều cử hành quốc yến, bọn đạo chích các nơi lại dám tiến đến quấy rối.
Trên tầng mây, một nam tử mặc ngân giáp lỗi lạc mà đứng, chung quanh thân thể có một đầu Vạn trượng Kim Long xoay quanh, dưới chân giẫm một đầu Đại Bằng lớn, có một cổ uy thế bễ nghễ thiên hạ.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
14 chương
1207 chương
8 chương
26 chương