Linh Chu
Chương 1622
Một vầng hồng nhật từ trên thiên khung bay đến, đem thiên địa xung quanh mấy ngàn dặm đều chiếu sáng, vô số tà khí cùng ma sát bị khu trừ, tựa như một viên hằng tinh vực ngoại đụng vào mặt đất.
- Oanh long long!
Nhiệt độ trong không khí bạo tăng, đến đá đều bốc cháy lên, một cỗ lực lượng cái thế huy hoàng trùng kích xuống, đem tất cả tu sĩ của Âm Gian giới đều kinh sợ.
Hồng nhật hạ xuống, thiên khung run rẩy, có mấy ngàn vị tàn nhân của Âm Gian giới bị cỗ lực lượng kia áp chết, ngay cả linh hồn cũng bị bóp diệt.
Một cỗ lực lượng này đáng sợ chí cực, tựa như thiên địa cũng biến thành hỏa lô.
- Hồng nhật lâm không, thiên hạ vô song, là Hồng Trú Nhân Tước đứng đầu Diệp Hồng cảnh đến rồi.
Sắc mặt của Nghiêu Hồn liền biến đổi, đối với Hồng Trú Nhân Tước có chút kiêng kỵ, đây cũng không phải là một tước gia bình thường, đã đạt đến một độ cao đáng sợ, ở trên chiến trường vạn tộc lập được chiến công hiển hách, được phong là Chiến Thần.
Những tước gia khác không được cường đại như vậy.
Nghiêu Hồn chính là Thất đệ tử của Chuyển Luân Vương, cũng là lão bối bá chủ tu luyện vạn năm, tự nhiên sẽ không bị Hồng Trú Nhân Tước hù sợ, triển khai Chuyển Luân bí thuật, hướng về phía hồng nhật kia oanh tới.
Hồng nhật rực rỡ, quang mang chói mắt, có vô số bóng dáng của hỏa diễm chiến thú bay ở chung quanh hồng nhật.
Một vị bạch y nam tử đứng ở vị trí trung ương hồng nhật, tiêu sái thong dong, ngón tay điểm ra, một vầng hỏa hồng sắc quang quyền nở rộ, tựa như là vầng sáng của mặt trời bộc phát ra lực lượng phá hủy thiên vũ tinh thần.
- Phốc!
Nghiêu Hồn ngã bay ra ngoài, trong miệng hộc máu, tóc dài xõa tung, hết sức chật vật, trong lòng hết sức hoảng sợ, Hồng Trú Nhân Tước thế như cường đại đến mức này, một chiêu đã đánh bại hắn, để cho hắn cảm thấy không cam lòng.
- Trời ạ, là tước gia đến!
- Cảnh chủ đại nhân đến, chúng ta được cứu rồi!
- Cảnh chủ đại nhân thần thông vô địch, chút ít tà nhân kia của Âm Gian giới nhất định thúc thủ chịu trói.
Lưu Tô Tử cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu Cảnh chủ chạy đến, như vậy hết thảy đại cục tự nhiên có Cảnh chủ chủ trì.
Trên thực tế Âm Gian giới đã sớm che giấu thiên cơ, chặt đứt hư không, Cảnh chủ của các đại cảnh căn bản là không biết Thánh Đình phá sinh nguy cơ, cho dù biết Thánh Đình bị vây công cũng không thể đuổi đến nhanh như vậy.
Hồng Trú Nhân Tước sở dĩ sẽ xuất hiện ở chỗ này đó là bởi vì lúc Lưu Tô Tử cùng Bát thế tử của Thần Thiên tước phủ trở mặt, lão tổ của Diệp Hồng cảnh liền đem tin tức truyền về Diệp Hồng cảnh, Hồng Trú Nhân Tước không yên lòng về Lưu Tô Tử, cho nên mới đi tới Thánh Đình, chỉ là hắn một mực đều không hiện thân, cho đến hôm nay cường giả của Âm Gian giới vây công Thánh Đình thì hắn mới không xuất thủ không được.
- Không gian bên ngoài đều bị phong kín rồi, theo ta đi Trung Đình tinh đi!
Ống tay áo của Hồng Trú Nhân Tước lay động, đem những tu sĩ kia của Diệp Hồng cảnh toàn bộ đều thu vào trong tay áo càn khôn, sau đó chân đạp hư không hóa thành một đạo hồng sắc lưu tinh hướng Trung Đình tinh bay đi.
- Ha ha, Hồng Trú Nhân Tước lại ở Thánh Đình, thật là anh hùng xuất thiếu niên.
Trên thương khung, một dạo thủ chưởng khổng lồ hướng về phía vầng hồng nhật kia chộp tới, xuyên qua thanh minh hư không, bàn tay kia so sánh với ngôi sao còn phải khổng lồ hơn.
Người xuất thủ chính là một vị vương gia của Âm Gian giới, muốn bắt lấy Hồng Trú Nhân Tước.
- Biện Thành Vương tiền bối, ngày khác lại gặp các ngươi!
Hồng Trú Nhân Tước tế ra một thanh hồng sắc thiên kiếm, đứng ở hư không hướng về phía bàn tay khổng lồ kia nghịch chiến một kiếm, kiếm khí như tinh hà liên tiếp trời đất, đem bàn tay khổng lồ kia đánh vỡ ra, sau đó bay đi, xông vào trong Trung Đình tinh.
Trên hư không, một cái bóng người khổng lồ nhẹ kêu một tiếng:
- Tốt cho một tên Hồng Trú Nhân Tước, tu vi thế nhưng đạt tới trình độ này rồi, xem ra đệ lục trung ương vương triều những năm này còn là có một ít cường giả sinh ra.
...
Trong hư không, hư vô hỗn loạn.
Phong Phi Vân mặc Long Lân Phượng bì y, trên lưng mọc ra hai cái Phượng Hoàng hỏa diễm vũ dực khổng lồ, đánh ra Tam Vị Chân Hỏa lô, đồng thời chém ra từng đạo Tử Kiếp lực, mỗi một đạo Tử Kiếp lực đều sẽ chém rụng trên trăm năm tuổi thọ của Cố bát thiếu gia, cho dù hắn có Bát quái đạo ấn hộ thân cũng không ngăn cản được lực lượng của tử kiếp.
Cố bát thiếu gia hết sức chật vật, tóc tai bù xù, máu đen đầy người, đang chật vật chạy trốn, nhưng mà tốc độ của Phong Phi Vân lại nhanh hơn so với hắn.
Vốn lấy tu vi Vũ Hóa đệ nhất trọng của hắn có thể dễ dàng thắng được Phong Phi Vân, nhưng mà Phong Phi Vân lại tu luyện Kiếp Diệt Vạn Đạo pháp.
Lực lượng của Kiếp không có chỗ nào là không vào, sau khi trải qua một phen khổ chiến cuối cùng đem Cố bát thiếu gia đẩy vào hạ phong, chỉ có thể chạy trốn.
- Ta biết rồi, ta biết rồi, Phong Phi Vân, ngươi tu luyện một loại Kiếp lực, đây là thần thông tu luyện cấp kỵ, ngươi sẽ không có kết quả tốt.
Cố bát thiếu gia bị kiếp lực chém mất hơn ngàn năm tuổi thọ, bị thương cực kỳ nghiêm trọng, lúc này đột nhiên không trốn nữa, tính toán cá chết lưới rách với Phong Phi Vân.
Ánh mắt của Phong Phi Vân bễ nghễ, tóc dài đen như thác nước, trong ánh mắt ma tính lẫm liệt, nói:
- Hôm nay ngươi phải chết!
- Đó cũng không phải do ngươi!
Cố bát thiếu gia cắn chặt hàm răng, một đạo huyết sắc điện văn kia ở mi tâm lóe lên, bên trong lao ra hơn ngàn đạo điện lưu, đem thân thể của hắn bao phủ.
Khí tức trên thân hắn càng lúc càng cường đại, có vô số điện lưu quấn quanh trên người hắn.
- Lôi Thần Nộ!
Cố bát thiếu gia thi triển ra một loại cấm thuật tà đạo, thúc dục lực lượng trong thân thể kéo lên một cái độ cao trước nay chưa từng có.
Dĩ nhiên như vậy mà nói, hắn liền chỉ có thể phát huy ra một kích tất sát, nếu như một kích này không giết chết được Phong Phi Vân, như vậy hắn liền không có lực lượng tái chiến.
Phong Phi Vân cảm giác được hư không xung quanh phảng phất đều muốn đông cứng, áp lực trên người càng ngày càng lớn, da đầu đều giống như muốn nứt ra.
Sắc mặt của Phong Phi Vân bình tĩnh, điều động Thánh Linh nội đan trong đan điền, từng tia Thánh Linh chi khí từ trong nội đan tràn ra, chạy khắp toàn thân, khiến cho hắn trở nên càng lúc càng thần thánh trang nghiêm, một cỗ Thánh Linh kình khí từ trong thân thể của hắn phóng thích ra, tuy rất mỏng manh nhưng mà như cũ lại rất khiếp người.
Thủ chỉ của Phong Phi Vân hướng về phía trước điểm ra một chỉ, đầu ngón tay bay ra một đạo Thánh Linh kiếm ba, tựa như một đạo kích quang trảm phá thiên vạn đạo lôi điện, đem hư không phân cách ra.
Thánh Linh chi khí không thể đỡ được, cho dù là Cố bát thiếu gia thi triển ra cấm thuật như Lôi Thần Nộ, như cũ khó thoát khỏi kết quả thân vẫn, da thịt trên người lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được đang nhanh chóng héo rút, biến thành một cỗ bạch cốt.
Truyện khác cùng thể loại
1291 chương
36 chương
832 chương
36 chương