Linh Chu
Chương 1504
Lưu Tô Lục đứng ở đỉnh núi, vui vẻ đứng nhìn. Dáng người nàng yểu điệu thanh tú, nàng cũng không ngăn cản bọn họ. Nàng và Cửu Tiêu Tiên Thành chỉ là quan hệ hợp tác thôi, ân oán giữa Cửu Tiêu Tiên Thành với Phong Phi Vân thì nàng tự nhiên không xen vào. Chỉ cần Lưu Tô Tử không chạy thoát là đủ rồi.
- Thất Quận Chúa, nếu như hôm nay ta lại trợ giúp ngươi thoát khốn lần nữa, thì ngươi nên phong cho ta phần lãnh thổ lớn một chút.
Phong Phi Vân cười dài một tiếng, trên người không có bất cứ vẻ sợ hãi gì. Hắn mang theo một vạn con Linh Thú chiến hồn hùng hổ xông ra ngoài.
Sau khi Phong Phi Vân đạt tới Niết Bàn Đệ Ngũ Trọng đỉnh cao, hắn đã sớm nghĩ đến phải đại chiến một hồi cho thật sướng tay. Hơn nữa ân oán giữa hắn và Cửu Tiêu Tiên Thành sớm muộn đều phải giải quyết, coi như không có gặp phải Lưu Tô Tử, thì người Cửu Tiêu Tiên Thành cũng không có khả năng buông tha hắn.
- Nếu như là ngươi thật sự có bản lãnh cao như vậy, ta không ngại mời làm kẻ đứng đầu tùy tùng của ta .
Lưu Tô Tử nhẹ nhàng vuốt vuốt mái tóc dài, đôi môi khêu gợi khẽ cong làm hiện ra một nụ cười hiểu ngầm .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.
Phong Phi Vân đồng thời đánh nhau với hai vị tử sĩ mặc giáp đen. Chưởng lực của hắn nện vào Thiết Giáp của bọn họ, lực lượng của một vạn vị tu sĩ Niết Bàn Đệ Ngũ Trọng đồng thời bùng phát dữ dội, đánh bay hai vị tử sĩ này rơi đi xa hơn mười trượng .
Nhưng mà áo giáp trên người bọn họ không bị nứt rách. Chúng liền nhảy dựng lên, đều tự xuất ra một cây chiến mâu to bằng miệng bát.
- Sát.
- Sát.
Tử sĩ không sợ hãi tử vong, trên người chúng lao ra hai đạo khí tức điên cuồng thịnh nộ đáng sợ.
- Muốn chết.
Phong Phi Vân gọi ra Thiên Tủy Binh Đảm, hóa thành một cây trường thương.
- Rầm.
Thiên Tủy Binh Đảm đục một lỗ ở trên Huyết Giáp của một tử sĩ, đánh cho thân thể của hắn bị ép vỡ thành huyết bùn, sau đó ném bay đi ra ngoài.
Một vị tử sĩ khác cầm chiến mâu trong tay mà xông đến, lực lượng hung hãn vô cùng.
Phong Phi Vân vươn một tay ra, túm chặt chiến mâu trong tay của hắn rồi một cước đã bay hắn đi ra ngoài.
Thiên Tủy Binh Đảm hóa thành một trận kiếm vũ bay theo. Giữa không trung xuyên thủng vị tử sĩ cầm chiến mâu trong tay, thân thể của hắn bị cắt thành trăm ngàn mảnh, áo giáp trên người đều vỡ thành mảnh vụn.
Trong nháy mắt hắn đã giết chết hai vị tử sĩ cường đại .
Lão già với mái tóc bạc phơ kia chính là một vị tiên hiền Cửu Tiêu Tiên Thành, tên gọi Tiêu Bách Minh.
Ánh mắt của lão như điện, lão chậm rãi xòe bàn tay ra, hóa thành một cái thủ ấn khổng lồ chụp về hướng đỉnh đầu Phong Phi Vân .
Đây là một vị hiền giả Vũ Hóa Đệ Nhất Trọng có lực lượng dời núi lấp biển, lão ép tới tầng mây trên màn trời đều phải sa xuống theo.
Phong Phi Vân cũng không giao phong chính diện với lão, mà là dùng Luân
Hồi Tật Tốc xông vào giữa đám tu sĩ trẻ tuổi Cửu Tiêu Tiên Thành. Cánh tay vung lên, hắn liền đánh bay hai tên tu sĩ trẻ tuổi đi ra ngoài.
Tiêu Bách Minh thấy Phong Phi Vân nhảy vào trong đám tu sĩ thế hệ trẻ tuổi Cửu Tiêu Tiên Thành thì lập tức thu hồi bàn tay, sợ gây tổn thương cho các đệ tử Cửu Tiêu Tiên Thành .
- Thật đúng là xem nhẹ ngươi. Tất cả đồng loạt ra tay, ai có thể giết chết được bán yêu này, là có thể được một kiện kiếm phôi của Cửu Tiêu
Thần Kiếm làm phần thưởng.
Tiêu Bách Minh hạ lệnh .
Lực lượng kiếm phôi của Cửu Tiêu Thần Kiếm có thể so với Thập Phẩm Linh
Khí, khiến cho những tu sĩ này của Cửu Tiêu Tiên Thành liền có khí thế điên cuồng, đồng thời bắt đầu liều mạng .
Cùng lúc đó, Lưu Tô Lục cũng mang lại một số cường giả, giờ phút này đã động thủ cùng Lưu Tô Tử .
Phong Phi Vân triển khai Vạn Thú Chiến Vực, một vạn con Linh Thú chiến hồn xuât hiện ra. Chúng đều là tu vi Niết Bàn Đệ Ngũ Trọng, nên chỉ trong thời gian ngắn ngủi một cái hô hấp liền giết chết hơn hai mươi vị đệ tử trẻ tuổi Cửu Tiêu Tiên Thành, thây phơi đầy trên mặt đất, máu tươi thấm sâu ba thước.
- Tiểu tử, đi tìm chết cho ta đi.
Bảy lão già đã tu luyện mấy ngàn năm đồng thời xông về hướng Phong Phi
Vân, ai nấy đều xuất ra Cửu Phẩm Linh Khí, uy lực chết chóc đúng làm cho người ta rất sợ hãi.
.. .
- Ngao.
Song chưởng của Phong Phi Vân giơ lên một cái, phía sau có vạn thú gầm rống tựa như ngàn vạn quân mã xuất hiện ở sau lưng hắn.
Lực lượng của một vạn con Linh Thú chiến hồn đều ngưng tụ ở trên người hắn, song chưởng công kích về phía trước, đánh bay bảy lão già này .
Mỗi lão già đều ho ra máu, trong mắt tràn đầy vẻ kinh dị .
Tại sao lực lượng của hắn lại mạnh như vậy.
Phong Phi Vân thừa thắng xông lên, chân đạp hư không, liên tiếp đánh ra ba quyền, giết chết ba lão già ngay giữa không trung .
Ba lão già này ở trên ngực cũng đều có một lỗ thủng rỏ máu cực lớn, lục phủ ngũ tạng biến thành phấn vụn, thây nằm trên mặt đất.
Bốn lão già bị thương khác thì đều bị hù dọa, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Thế này cũng quá dũng mãnh, thật đúng là giết người như đồ heo giết chó.
Bọn họ lại lần nữa xuất ra Cửu Phẩm Linh Khí, đồng thời nện về hướng Phong Phi Vân quyết đối chọi tiếp .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.
.. .
Quyền của Phong Phi Vân so sánh Cửu Phẩm Linh Khí còn cứng rắn hơn. Hắn liền thu lấy cả bốn món Cửu Phẩm Linh Khí, sau đó dùng Thiên Tủy Binh
Đảm luyện hóa binh hồn và nhuệ khí bên trong, làm phát ra âm thanh "rầm rầm", cuối cùng biến thành muôn vàn khối sắt vụn mà rơi rụng trên mặt đất.
- Rầm.
Phong Phi Vân đạp một cước xuống, xuyên qua thân thể một lão già trong đó, làm thân thể bị chia năm xẻ bảy.
Phong Phi Vân ngưng tụ xuất ra Phượng Hoàng Hỏa Thần Vực, hóa thành ba con Liệt Hỏa Phượng Hoàng dài hơn mười thước mà đột phá đi ra ngoài.
Chúng liền luyện chết ba lão già còn lại, hóa thành một đám tro bụi.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!.
Một tia chớp lóe lên sáng lòa, từ trên trời giáng xuống. Nó to áng chừng như vại nước, mang theo một lực hủy diệt khổng lồ mà chém xuống.
Phong Phi Vân khởi động Kim Tàm Phật Vực, thân thể được ngàn vạn Phạn văn bao bọc, hóa thành một tòa Phật Noãn ( trứng phật) màu vàng .
- Ba.
Điện quang công kích trên Phật Noãn, làm cho mặt đất rung động kịch liệt. Một cỗ lực phá hủy kia bổ cho Phật Noãn nứt ra một khe hở, một đạo lực lượng rơi xuống trên cánh tay Phong Phi Vân, chém cho một nấc ống tay áo thành tro bụi.
- Cửu Tiêu Thiên Lôi .
Tiêu Bách Minh cánh tay khô héo, ánh mắt lấp lánh. Lão đứng ở trên một cung điện đá đổ nát, trong tay là cây Ô Mộc Thần Trượng ( gỗ mun ). Lại lần nữa lão đánh ra đạo điện mang thứ hai .
Phong Phi Vân triển khai Luân Hồi Tật Tốc, thân thể hóa thành những tia chớp ánh sáng lung linh. Hắn tránh né chớp điện trên màn trời đánh xuống. Bàn tay từ cách không tung ra một kích. Hắn đánh ra vô số thú
ảnh, phá cho cung điện đá dưới chân Tiêu Bách Minh hóa thành làn bụi mù mịt.
Truyện khác cùng thể loại
1291 chương
36 chương
832 chương
36 chương