Linh Chu
Chương 1486
Tốc độ của Hiên Viên Nhất Nhất cũng rất nhanh, cánh tay ngọc mảnh khảnh không ngừng đánh ra Linh Thạch, chả mấy chốc liền đã lắp ba trăm sáu mươi sáu khối Linh Thạch vào trong các lỗ thủng trên các tảng đá .
- Hoàn Thiên Cảnh, Cửu Uyên Thiên Thai.
Phong Phi Vân nhắc lại .
Hoàn Thiên Cảnh cũng thuộc về một trong mười hai Cảnh ở tây nam!
Phong Phi Vân sở dĩ biết cái tên "Hoàn Thiên Cảnh" này, đó là bởi vì Cửu Tiêu Tiên Thành nằm ở Hoàn Thiên Cảnh, thuộc về bá chủ của một Cảnh .
- Xem ra phải cẩn thận một chút.
Mặc dù Phong Phi Vân tịnh không cho rằng người Cửu Tiêu Tiên Thành sẽ biết được bọn họ muốn đi từ Cửu Uyên Thiên Thai đến đây, nhưng mà cũng phải phòng ngừa vạn nhất, nếu không chết như thế nào cũng không biết.
Hiên Viên Nhất Nhất vẻ mặt chăm chú, đứng ở bên cạnh một tảng đá lớn có hình dáng giống như con voi trắng. Ngọc thể xinh đẹp, nàng vươn một bàn tay nhẹ nhàng đặt tại một chỗ trũng trên tảng đá. Một mảnh linh quang từ trong tay nàng phát tán ra ngoài, lọt vào trong tảng đá.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cổ Trận Đài bị khởi động, muôn vàn tảng đá kì lạ bắt đầu vận chuyển. Chúng phát ra linh quang mờ mịt, sau đó biến mất không thấy tăm tích đâu nữa.
Đến khi linh quang biến mất, Phong Phi Vân và Hiên Viên Nhất Nhất đã bị truyền tống ra ngoài, biến mất khỏi đám các tảng đá kì lạ kia .
- Vụt!
Một đám hoa màu đỏ rực bay tới, tại đỉnh núi nó ngưng tụ thành một bóng người trang điểm đẹp đẽ, vóc người lồi lõm uyển chuyển, da thịt trắng như tuyết, mái tóc dài đen nhánh mà mềm mại, trong mắt hiện ra vài phần diêm dúa lẳng lơ. Nàng cười lạnh một tiếng.
Sau đó, nàng cũng bay vào trong rừng đá Thạch Lâm, lắp những khối Linh Thạch vào các lỗ thủng trên những tảng đá để kích hoạt Cổ Trận Đài.
Hoàn Thiên Cảnh, Cửu Uyên Thiên Thai.
Đây là một khối đá lớn tọa lạc trên cánh đồng bát ngát, khối đá này cũng to hơi quá mức, so sánh quả núi thì phải lớn gấp mấy chục lần, bề mặt cực kì trơn tuột, rộng rãi mà bằng phẳng.
Ánh trăng chiếu xuống khiến cho khối đá này cũng được phủ một tầng ánh bạc, từ trên cao nhìn xuống thì tựa như một cái hồ bạc hình tròn .
- Vụt!
Cổ Trận Đài lóe lên hào quang.
Phong Phi Vân và Hiên Viên Nhất Nhất đã đứng ở trên khối đá, chung quanh gió thổi vù vù, đập vào da đến lạnh cả người.
- Thật hoang vu!
Phong Phi Vân nhìn một chút về hướng bầu trời đêm, rồi liếc mắt nhìn một vòng, rất khó thấy người ở đây.
Hiên Viên Nhất Nhất như một búp sen xanh thanh khiết, linh hoạt kỳ ảo mà thánh khiết, trên người có một loại khí chất siêu thoát thế tục. Nàng nói:
- Tòa Cổ Trận Đài này đã bị hoang phế từ lâu, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là, tám vạn năm trước Cửu Uyên Tiên Thành đã bị diệt vong. Dẫu Cửu Uyên Tiên Thành diệt vong, nhưng mà Cổ Trận Đài lại vẫn còn bảo lưu được, tiếp tục sử dụng đến bây giờ.
Phong Phi Vân cũng đại khái suy tính một chút, khố đá lớn này đích xác chính là rơi từ trên màn trời xuống. Xem ra di chỉ Cửu Uyên Tiên Thành hẳn là ở phía trên vị trí này. Trước đây nhất định là có vô số tu sĩ tụ tập, chính là một chốn thánh địa tu luyện. Nhưng mà hiện tại khẳng định đã rơi xuống đến trên mặt đất.
Tám vạn năm thật sự quá lâu, đã trải qua mấy chục thế hệ, tất cả mọi thứ đều đã mất đi!
Tiên Thành đều là thế lực đứng đầu, là bá chủ một phương, là Vực Chủ khuất phục một số Vực chung quanh, nhưng mà lại vẫn bị hủy diệt. Có thể thấy được ngày đó nơi này nhất định là đã xảy ra một cuộc chiến đấu trời long đất lở, lúc ấy cũng nhất định vô cùng bi tráng.
Trong không khí, thổi gió lạnh, trong gió tựa hồ đều vẫn còn mang theo một vẻ bi thương .
- Đồn đại nơi này có âm hồn cường giả bất diệt, nó bảo vệ cho cả một vùng đất này. Bởi vì đã từng phát sinh vài lần bất trắc, cho nên có rất ít người đi qua tòa Cổ Trận Đài này. Nhưng mà chúng ta muốn đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, thì thông qua nơi này chính là con đường gần nhất, đi thôi! Chúng ta tiếp tục lên đường.
Hiên Viên Nhất Nhất tâm như gương sáng, từ trong lòng của nàng không nhận thấy nửa phần sợ hãi. Thật giống như tất cả sợ hãi trên đời này đều không quan hệ đến nàng .
Liền vào lúc nàng muốn lại mở ra Cổ Trận Đài lần nữa, từ trên bầu trời đêm có một đạo hào quang chói mắt bay tới. Nó xuyên qua vòm trời, đánh về hướng tòa Cổ Trận Đài này .
- Vù vù!
Tiếng xé gió cực kì chói tai, khiến cho không khí đều bốc cháy lên.
Đây là một khối đá lửa đường kính trăm thước, tựa như một tảng thiên thạch từ trên vòm trời rơi xuống .
Tảng đá lửa còn chưa rớt xuống đến nơi, thì một cỗ lực lượng khổng lồ đánh tới cũng đã khiến cho khối đá dưới chân hai người bọn họ bắt đầu chấn động, phát ra rung động kịch liệt.
Đây là một cỗ dao động lực lượng khiến cho ngay cả Vũ Hóa Hiền Giả đều phải lạnh sống lưng
- Quả nhiên có người xuất thủ.
Hiên Viên Nhất Nhất đón gió đứng thẳng, dáng người yểu điệu, đương đầu với tảng thiên thạch kia từ trên trời giáng xuống. Tiên nhan xinh đẹp không có nửa phần dao động, cổ kiếm trên lưng bay ra khỏi vỏ kiếm, kéo theo một đạo Thần Quang sáng lạn giống như một ngôi sao băng lao thẳng lên bầu trời !
Cổ kiếm chém vát xuống, bóng kiếm bành trướng ra dài đến ba trăm thước, như là một thanh Khai Thiên Thần Kiếm.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Tảng đá lửa kia bị xẻ ra làm hai, bay sang hai bên. Sau đó nó nện trên mặt đất hai bên Cổ Trận Đài. Khi hung hăng đâm xuống, nó khoét ra hai hố to đến mấy chục dặm .
Lực đánh vào vẫn còn đang không ngừng lan rộng, làm sinh ra vô số vết nứt, trong đó vể dài nhất kéo dài ra mấy trăm dặm .
- Đi, rời khỏi nơi này, có cường giả tập kích.
Hiên Viên Nhất Nhất vẻ mặt lo lắng, trong đôi mắt tinh tường hiện ra một vẻ nhìn xa trông rộng, hiển nhiên là đang âm thầm suy tính kẻ nào xuất thủ .
Trong bầu trời đêm mênh mông vô tận, gió lạnh thổi phần phật, khí lạnh càng mạnh hơn.
Một cỗ khí lạnh kia khiến cho bầu trời bắt đầu có những bông tuyết trắng bay lất phất.
Một âm thanh trầm trầm mà mênh mông từ ngoài hư không truyền đến
- Chúng ta không có ý xúc phạm Thánh Nữ, chỉ cần Thánh Nữ có thể giao ra bán yêu Phong Phi Vân, chúng ta liền lập tức lùi lại.
Trong lòng Phong Phi Vân cười lạnh, đám người này dĩ nhiên là nhằm vào ta mà đến!
Hắn cũng không nói nhiều, chỉ đứng ở một bên. Hai mắt nhắm lại mà tiếp tục chuyển hóa Linh Thú chiến hồn. Đương nhiên hắn cũng vận chuyển Đại Diễn Thuật, bắt đầu suy tính lai lịch của đối phương.
Hiên Viên Nhất Nhất đứng sừng sững nổi bật, dáng người lồi lõm tinh tế đầy hứng thú, xinh đẹp vượt khỏi đời thường, nàng nói:
- Phong Phi Vân chính là người mà Thánh Thần muốn gặp, lá gan các ngươi thật sự là đủ lớn, cũng dám có ý định nhằm vào hắn .
- Đừng có lấy Thánh Thần đến dọa chúng ta, nếu như chúng ta e ngại Thánh Thần thì cũng sẽ không xuất hiện ở chỗ này .
Âm thanh mênh mông kia trả lời .
Truyện khác cùng thể loại
501 chương
25 chương
105 chương
7 chương
905 chương
386 chương
400 chương