Dù biết hậu quả sẽ khủng khiếp… Cũng từ đó,cả 2 thành 1 cặp bài trùng,gắn bó với nhau như hình với bóng.Cùng luyện võ, thực hành bài học hủy diệt với nhau. Mei sở trường về giải các khóa mật mã và chế tạo vũ khí,đặc biệt là boom, còn Shelly sử dụng súng rất chuẩn,có khả năng đặc biệt với máy móc, truy nhập mạng thông tin mà kẻ địch ko thể phát hiện được.Shelly là trẻ mồ côi,vào tổ chức chưa lâu lắm. Tuy nhiên,có sự trùng hợp kì lạ khi cả 2 lại đc sinh ra vào cùng 1 ngày.  Shelly rất ít nói, ánh mắt lúc nào cũng lạnh lùng,chỉ khi bên cạnh Mei thì nó mới biết cười.Ngược lại,dù ở bất cứ đâu,bất cứ hoàn cảnh nào  Mei cũng cười. Cô bé thường ra mặt bênh vực Shell vào ~ ngày đầu cô bé kia gia nhập “tổ chức” để rồi bị cấm túc mà ko 1 lời than van. 1 ngày nọ, “Tổ chức” có 1 cuộc thi tuyển chọn ra ~ người thật sự mạnh và có năng lực trở thành thành viên chính thức của tổ chức, ~ người còn lại hoặc bị giết,hoặc bị xóa kí ức rồi bán cho bọn buôn trẻ em. Mei và Shell lại ngẫu nhiên bị chọn làm kẻ địch. Giữa trận đấu, 2 đứa trẻ đều cố tình nhường cho nhau… Cuối cùng bị giam vào phòng lạnh… Dù bị khóa tay lại,Mei vẫn rất bình thản và lạc quan.Cô bé nhìn qua Shell - Đáng lẽ bạn ko nên nhường mình. - Mei cũng vậy thôi. - Vì mình ko thể đánh nhau với người bạn thân nhất này đc. Mei nhìn Shell rồi cười. Bất chợt,Shell nói: - Có lẽ ngày mai mình sẽ ko còn ở đây nữa.Mình có 1 chuyện muốn nói với bạn… - Thôi nào, bạn đang nghĩ tới chuyện sẽ bị bán đi đúng ko? Mình nhất quyết sẽ ko để chuyện đó xảy ra. Cho dù thế nào,chúng ta vẫn mãi mãi là cặp bài trùng. - Nhg… Mình ko giỏi lắm,lại yếu ớt.Mình nhất định sẽ bị đem đi. Còn bạn thì mạnh mẽ,lại là con gái của ông Trình. Họ sẽ ko làm gì bạn đâu. Mei đưa tay ngăn Shell đừng nói nữa. Ánh mắt cô nhóc như bảo Shell “Hãy tin mình đi!”. Ánh mắt ấy làm Shell có thêm tự tin. Nó gật đầu,nhìn cô nhóc rồi bảo:- Hứa với mình đi Mei, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé? Bạn ko bao giờ đc quên mình. Dù sau này lớn lên cũng vậy nhé? - Mình hứa mà. Sắc mặt Shell ko tốt. Cô bé thường yếu hơn các bạn nên luôn dựa vào Mei. Cái lạnh của căn phòng có vẻ như đang lấy đi sức sống của nó. Mei bảo Shell nép vào mình để cả 2 sưởi ấm cho nhau. Bên cạnh Mei, Shell cảm thấy rất bình yên… Giữa khuya đêm đó,Mei tự mình cởi trói đc.Cô bé cởi trói cho Shelly và muốn cô bé ấy sẽ cùng trốn đi với mình… - Chúng ta phải đi thôi,ko thể đợi Dark tới đem chúng ta đi đc. - Chúng ta biết đi đâu? - Đâu cũng đc.Nhg mình nhất định sẽ đi khỏi nơi này.Bạn đi cùng mình nhé? Họ nhìn nhau 1 lúc rồi Shelly gật đầu.2 cô bé con trốn đi trong đêm,giữa rừng cấm.Nhg kế hoạch của họ nhanh chóng bị phát hiện.Shelly ko thể chạy theo kịp Mei. - Họ sẽ đuổi kịp chúng ta mất thôi.Gắng lên,chỉ cần qua đc hàng rào kia thôi.Chúng ta ko đc bỏ cuộc,Shell à. - Mình ko đi đc nữa rồi.Mình ko đi nữa.Bên ngoài kia bạn còn nhà để về.Còn với mình,1 đứa trẻ mồ côi thì nơi đã là nhà rồi.Tìm tự do cho mình đi Mei.Chỉ cần bạn ko đc quên mình là đc rồi. Mei nhìn Shelly 1 lúc rồi gật đầu. - Bảo trọng nhé. Nhg mình hứa sẽ tìm mọi cách liên lạc với bạn. Sẽ đem bạn khỏi đây! Từ giờ tới lúc đó hãy tự bảo vệ mình. - Mình biết mà. Mei để lại cô bạn mà đi.Phía bên kia hàng kẽm gai là thế giới mà Mei  muốn tung cánh ở đó.Mei rất thông minh.Cô bé biết cách dùng ~ gì đã học để vô hiệu hoá lưới điện và thoát ra ngoài…Khi bọn người muốn bắt cô bé chạy tới cũng là lúc cái bóng nhỏ nhắn vượt khỏi hàng rào, nhưng ko quên quay người nhìn lại,vẫy tay chào và tươi cười với họ… Tuy ko thể bắt đc cô bé,nhg chính sự ranh ma quỉ quái ấy càng tăng thêm sự thú vị hiện rõ trên khuôn mặt người đứng đầu tổ chức đào tạo bí mật. - Mei, cô bé sẽ là con virus nguy hiểm nhất mà ta từng đào tạo… - Vậy còn con nhóc này? Gã nhấc bổng Shell lên. Cô bé đã lịm đi vì sốt cao. - Giữ nó lại.Có thể nó sẽ giúp ta biết con bé kia trốn tới đâu.Vả lại,ván cờ này ko thể thiếu mất con nhóc Shelly này đc!