Liêu Trai Đại Thánh Nhân
Chương 126 : Bốn khảo nghiệm
Hà Thủ Ô tinh đi tới tầng mây thứ chín, đây là tầng mây cao nhất trong Thiên Cung.
Trong Thiên Cung có một vị Tiên quan, cũng giống như Huyện lệnh dưới nhân gian. Ông ta cao cao tại thượng, quản lý thần tiên oan tình.
- Tiên Quan đại nhân, lão hủ có oan tình a. Xin Tiên quan đại nhân vì lão hủ làm chủ.
Hà Thủ Ô tinh một bộ thê thảm không thôi dáng vẻ quỳ trên mặt đất, phảng phất bị lớn lao oan tình vậy.
Tại chủ vị là một nam tử mặc áo bào đỏ có hình thể to lớn, không thể xâm phạm như tượng thần miếu thờ dưới thế gian bên trong,.
- A, là ngươi à Hà Thủ Ô tinh, không phải ngươi sắp thành tiên rồi sao? Làm sao đến nơi này của ta kêu oan.
Tiên quan nhìn Hà Thủ Ô tinh, hơi kinh ngạc nói.
Bất quá nghe giọng điệu này lại là đã sớm nhận ra đối phương là ai.
Hà Thủ Ô tinh kêu khóc nói:
- Xin Tiên quan làm chủ vì lão hủ. Xem chút nữa lão hủ bị tặc nhân đoạn mất con đường thành tiên. Ngài nhìn râu, rễ cây của lão hủ mà xem. Chỉ cần nhô ra đều bị tặc nhân chặt hết trơn rồi…
- Chớ có kích động, ngươi kể lại đầu đuôi cho ta nghe nào. Nếu đụng phải yêu ma quỷ quái, bản quan sẽ gửi một phong thư đưa đến Lôi bộ, mời Lôi Công tru sát yêu tà, đòi lại một cái công đạo vì ngươi.
Tiên quan nói.
Hà Thủ Ô tinh đáp:
- Tiên quan đại nhân ở trên cao ơi. Lão hủ không phải đụng trúng yêu quái, cũng chẳng gặp quỷ, mà là phàm nhân, chuyện là như thế này...
Ông ta một năm một mười kể hết chuyện xảy ra mấy hôm nay.
Đương nhiên trong thời gian này không thể thiếu việc thêm mắm thêm muối, miêu tả Lý Tu Viễn thành tặc nhân tội ác tày trời, là ác bá một phương. Còn ông ta là yêu quái vô tội.
- Tiên quan đại nhân a, người cần phải vì lão hủ làm chủ a.
Sau khi tiên quan sau khi nghe xong trầm ngâm một chút:
- Ngươi nói tặc nhân hại ngươi gọi là Lý Tu Viễn?
- Vâng, vâng ạ, đại nhân. Hắn tên Lý Tu Viễn.
Hà Thủ Ô tinh nói.
- Ở huyện Quách Bắc huyện?
Tiên quan hỏi.
- Đúng, đúng, không sai, hắn tự xưng là Lý Tu từ huyện Viễn Quách Bắc. Tiên quan cũng biết cái này tặc nhân ư.
Hà Thủ Ô tinh mừng rỡ nói.
Lúc này Tiên quan biến sắc, lập tức nghiêm túc:
- Hà Thủ Ô tinh, ngươi không biết ngươi đã dính đại nhân quả rồi sao? Nhân quả của ngươi chưa hết. Thời điểm thành tiên sẽ có lôi kiếp đánh vào người, bổ cho ngươi hôi phi yên diệt.
- Cái gì?
Hà Thủ Ô tinh kinh hãi nói:
- Tiên Quan đại nhân, người không tính sai chứ? Lão hủ là cỏ cây tinh hoa đắc đạo, thiên sinh địa dưỡng, chỉ cần không xuống núi rừng, không tạo giết chóc, sẽ không có thiên kiếp, thuận thuận lợi lợi thành tiên thành đạo.
- Trước đây lấy công đức phía của ngươi hẳn đã sắp đủ. Thế nhưng hiện công đức ngươi đã mất hết, không có công đức che chở, ngươi phải chịu lôi kiếp. Dù ngươi được thiên sinh địa dưỡng, không dính nhân quả nhưng muốn thành tiên còn cần trải qua một đạo nhân kiếp, Lý Tu Viễn chính là nhân kiếp của ngươi.
Tiên quan nói.
Hà Thủ Ô tinh vội nói:
- Trước kia Lão hủ từng nhập thế hơn mười năm, hành y tế thế, trị bệnh cứu người vô số. Công đức vô lượng, đã sớm có thành tiên công đức. Vì cái gì đang êm đẹp công đức lại mất hết?
- Việc này để bản quan tra một chút.
Tiên quan nhíu nhíu mày, lật quyển kia sách thật dày bên cạnh.
Thư tịch không phải vàng không phải ngọc, cũng không phải trang giấy. Nội dung là đủ loại quá khứ, nhân quả của tiên nhân, không khác gì đá Tam Sinh tại Địa Phủ vậy.
Sau một lát, bỗng dưng Tiên quan ngẩng đầu lên, vung tay, một đạo pháp lực từ trong tay áo bay ra, hiện ra cnahr tượng.
Cảnh tượng bên trong, một ngọn núi chỗ giữa sườn núi, một vị nam tử trẻ tuổi đang vây quanh một cái lư đồng, nhóm lửa luyện đan.
- Người này ngươi có biết không?
Tiên quan hỏi.
Toàn thân Hà Thủ Ô tinh run lên.
Tiên quan lại vung tay lên một cái. Hình tượng biến đổi, qua ba mươi năm sau, thanh niên trẻ tuổi đã biến thành một lão tiều phu nhưng hắn vẫn vây quanh lư đông nhóm lửa luyện đan.
- Tiều phu bị một câu lừa gạt của ngươi vât tại đây ba mươi năm. Điều này đã hao tổn hết công đức của người, vì thế ngươi mới có nhân kiếp.
Tiên quan nói.
Hà Thủ Ô tinh vội vàng đáp:
- Dù lão hủ làm thế nhưng hẳn là công đức vẫn chưa thể hao hết chứ!
- Không sai, dù vậy công đức ngươi vẫn còn nhiều. Có điều không đủ để ngươi thành tiên. Trước đó khi Lý Tu Viễn cầu y với ngươi, ngươi đã ra ba yêu cầu cho hắn?
Tiên quan hỏi.
- Đúng vậy, lão hủ muốn nhìn thành ý của hắn một chút. Nào biết tặc nhân ghê tởm như thế, bắt lão hủ muốn một đạo chặt lão hủ nấu thuốc.
Hà Thủ Ô tinh vừa tức vừa cả giận nói.
Truyện khác cùng thể loại
286 chương
1592 chương
26 chương
38 chương
208 chương
101 chương