Liêu Thần
Chương 136 : Người cá biển xanh 13
Edward Hill vừa vào đến cửa, thì nhìn thấy hai mẹ con cô đang ngồi ở vị trí gần cửa sổ.
Bước chân hắn hơi ngừng một chút, vốn dĩ muốn giả vờ như không có việc gì mà rờiđi, nào biết khi đối diện với thiếu nữ đang mặc một thân thiếu gia quý tộc lộ ra nụ cười xán lạn, vẫy tay chào hắn, hơn nữa còn trực tiếp gọi tên hắn, mời hắn ngồi xuống ăn cùng, Edward Hill như bị ma xui quỷ khiến mà đi qua. hắn đi đến trước mặt hai mẹ con cô, lấy mũ tướng quân xuống, nho nhã lễ độ nói: „Chào buổi trưa, nữ sĩ tôn kính.“
Elena không nghĩ đến hắn thật sự qua đây, trong lúc nhất thời phản ứng không kịp.
Nhưng Trì An lại phi thường tự nhiên mà mời hắn cùng nhau ngồi, nói: „Hill trưởng quan không ngại mời chúng tôi một bữa trưa ngon miệng chứ?“
Lời này nếu rơi vào tai người khác thì sẽ nghĩ cô quả thật da mặt dày đến không tin được, thậm chí còn vượt quá tu dưỡng của giới quý tộc, không có quý tộc nào sẽ lớn giọng bảo người khác mời mình ăn cơm. Dĩ nhiên, quý tộc cũng không thiếu chút tiền cơm kia, thường mời người cùng nhau đi vào ăn cơm, sau đó ghi vào trướng của mình.
Mà Edward Hill là một quý tộc, bao nhiêu người ở trước mặt hắn, đều sẽ tự động bảo trì tu dưỡng cực tốt, ngay cả tính toán mời hắn cùng ăn cơm, cũng sẽ dùng lời lẽ uyển chuyển để nói, rất ít giống như Trì An vậy, không biết xấu hổ mà nói thẳng ra, khiến người ta không có biện pháp từ chối.
Nếu không phải người ngoài nhìn thấy Trì An là một quý tộc thiếu gia, thì sẽ hoài nghicô có dụng tâm không tốt.
Phải biết rằng, với thân phận của Edward Hill, không biết có bao nhiêu tiểu thư quý tộc muốn mời dùng bữa chung, hy vọng có thể lọt vào mắt hắn.
Edward Hill chỉ sửng sốt một chút, rất nhanh phản ứng lại, „Đây là vinh hạnh của ta.“
Mãi cho đến khi người hầu mang cơm trưa của bọn họ lên, Elena mới phản ứng trở lại, nhịn không được bắt đầu đánh giá người thanh niên ngồi đối diện. Tiếp đó, bà quỷ dị phát hiện hắn cùng con gái mình trò chuyện nhau thật vui, tuy có một số việc bà nghe có chút mơ hồ, nhưng lại có thể nhìn ra sự ăn ý giữa hai người.
Đối với người tên Edward Hill này, Elena tự nhiên cũng là nghe nhiều nên biết, thật sựngười này quá nổi danh ở Kình đảo và các đảo nhỏ xung quanh, hắn xuất thân là quý tộc, bản thân lại có dung mạo anh tuấn và tu dưỡng cực tốt, tuồi còn trẻ nhưng đã là Đội trưởng Đội tuần tra hải quân 7, năng lực phi phàm, rất được các tiểu thư quý tộcyêu thích, đem hắn liệt vào danh sách „Người chồng trong mơ“ nhất.
Đàn ông như vậy, cũng là con rể mơ ước trong lòng các bà mẹ.
Elena đã từng ảo tưởng qua, nếu con gái bà có thể gả cho nhân vật như Edward Hill vậy, bà cũng có thể an tâm.
„Những tên hải tặc ẩn trên đảo đã tra ra hết sao?“ Trì An hỏi hắn.
„không có, còn có một ít còn không điều tra ra.“ Edward Hill nói, chân mày lạnh lùng hơi nhíu lại.
Trì An nhìn ra tinh thần hắn hôm nay không tốt lắm, khả năng sau khi bắt giữ hải tặc vào đêm qua, hắn cũng không có nghỉ ngơi, từ giữa cũng có thể đoán ra thái độ của quân đội đối với chuyện này, vô cùng coi trọng, ngay cả người có địa vị như Edward Hill cũng phải tự mình ra mặt.
„Nếu có cần trợ giúp gì, Hill trưởng quan cứ nói.“ Trì An mỉm cười nói.
Nghe được lời này, thần sắc Edward Hill khẽ động, tựa hồ có chút kinh ngạc.
Khi ở trên thuyền, khi Edward Hill tự mình mời cô gia nhập hải quân, thì rõ ràng cảm giác được chí hướng của cô không đặt ở nơi này, thậm chí cũng không muốn lo chuyện bao đồng, cho nên hiện tại cô nói lời này, thật sự làm hắn có chút kinh ngạc.
Nhưng rất nhanh chóng, Edward Hill đã hiểu rõ vì sao Trì An nói như vậy.
Khi bọn họ dùng cơm, một tiểu thư quý tộc mặc chiếc váy dài đính trân châu mang theo một đám hộ vệ hùng hổ đi vào, khi nhìn thấy hai mẹ con Elena, cô ta cười lạnhmột tiếng, vênh váo tực đắc đi tới, khi chuẩn bị mở miệng nói gì đó, thì nhìn thấy hai người đang ngồi chung với Edward Hill.
Nháy mắt Molly Jones cứng đờ, cơ hồ không biết phản ứng gì.
Khi nhóm người của cô ta đi vào, Edward Hill đã phát hiện ra, chờ đến khi cô ta đến trước bàn bọn họ, mới ngẩng đầu lên nhìn, dùng giọng điệu lạnh lùng hờ hững nói: „Chào buổi trưa, Jones tiểu thư!“
Mặt Molly Jones đỏ bừng, giọng có chút phát run, „Hi, Hill tiên sinh, thì ra ngài ở chỗ này dùng cơm...“
Hiển nhiên cô ta không đoán được Edward Hill ở bên trong, điều này làm cho cô takhông biết làm sao.
Tiếp theo, cô ta kinh hô một tiếng, rốt cuộc phản ứng lại bản thân mình mặc một chiếc váy bị cafe làm dơ chạy đến đây, lại còn làm cho Edward Hill nhìn thấy bộ dáng của mình như vậy, thật sự là việc phi thường thất lễ, không có phong độ quý tộc.
Vẻ mặt Molly Jones như sắp khóc, trái tim pha lê bị thương trước mặt nam thần mình ngưỡng mộ, rốt cuộc duy trì không được tức giận. cô nghẹn ngào một tiếng, trừng mắt nhìn hai mẹ con Elena, sau đó nhanh chóng xách váy chạy đi.
Chờ sau khi cô ta rời đi, Edward Hill mới quay đầu nhìn về phía Trì An. hắn là người thông minh, chỉ suy nghĩ một chút thì đã rõ vừa rồi Molly Jones đến tìm hai mẹ con này, chứ không phải đến gặp mình. Lại nhìn đến dung nhan không chỉnh tề của cô ta lúc đó, trong lòng ẩn ẩn hiểu rõ giữa hai bên đã phát sinh xung đột.
Trì An cười khanh khách mà nhìn hắn, một chút cũng không hề chột dạ hoặc quẫn bách vì đã lợi dụng hắn, rất thản nhiên mà giải thích: „Lúc trước chúng tôi cùng vị Jones tiểu thư kia có phát sinh chút xung đột, nhưng cũng không phải chuyện lớn gì.“
Edward Hill ý vị thâm trường mà liếc mắt nhìn cô một cái, cũng không tức giận. Tối hôm qua Trì An gần như là cứu hắn một mạng, lại vì hắn mà chế phục tên hải tặc chạy trốn, giúp họ bớt rất nhiều việc, đây cũng là nguyên nhân mà hắn chịu ngồi chỗ này vào lúc này.
Trong lòng hắn mơ hồ có chút đáng tiếc, người này không phải con trai...
Sau khi dùng cơm trưa xong, Edward Hill cho phó quan đi theo mình đi tính tiền, hắnthì cùng hai người chào tạm biệt, sau đó thì rời đi.
Mãi cho đến sau khi hắn rời đi, Elena vẫn luôn không nói gì từ nãy giờ mới dám thở phào một tiếng. trên đường về nhà, Elena rối rắm hỏi: „Angel, vị Edward Hill trưởng quan kia, dường như rất quen thuộc với con, ngài ấy...“ Trong lúc nhất thời Elena không biết nói thế nào.
Trì An cười khanh khách, „Con giúp ngài ấy một lần, hôm nay ngài ấy chịu vào dùng cơm cùng chúng ta coi như là trả lại con ân tình đó. Elena, nếu mẹ còn cần giúp đỡ gì, có thể tìm ngài ấy.“
Hôm nay cũng coi như là cô cùng Edward Hill làm một cuộc giao dịch miệng, đây là chuyện ta tình ngươi nguyện, cho nên khi Trì An nói lời này thì vô cùng nắm chắc.
Đột nhiên Elena trầm mặc.
Trì An liếc nhìn bà một cái, cũng không gấp. Có một số việc phải từ từ đến, Elena nghẹn nhiều năm như vậy, chịu nhìu ủy khuất như vậy, chỉ cần có thề tìm được cơ hội, tự nhiên bà sẽ làm cho bản thân tốt hơn một chút.
Sau khi màn đêm buông xuống, Trì An thay một chiếc váy, bên hôn đeo một chiếc thắt lưng, càng tôn lên vòng eo nhỏ nhắn của cô, xách kiếm đi ra khỏi nhà.
Trì An đi đến bờ biển, rất xa đã nghe được tiếng ca của hải yêu.
Tiếng ca này làm cô có chút trầm mê, nhưng vì khoảng cách quá xa, cho nên cũngkhông có khống chế được suy nghĩ của cô, chỉ làm cô cảm thấy phi thường dễ nghe, nhưng không đến mức lạc mất tâm trí.
Trì An đi đến địa phương ước hẹn cùng Siren, thì nhìn thấy người cá đã chờ sẵn ở đó, hơn nữa trên đá ngầm còn có một cái rương phai màu vì bị ngâm trong nước biển. Cái rương cũng không lớn, tựa như một cái hộp mà giới quý tộc dùng để cất giữ trang sức châu báu, vẻ ngoài được điêu khắc hoa văn tinh xảo, cho người ta cảm giác mộc mạc vô cùng, lộ vẻ hoa lệ khiêm tốn.
„Đây là cái gì?“ Trì An tò mò hỏi.
Người cá không nói chuyện, chỉ ý bảo cô mở ra.
Sau khi Trì An mở ra, thiếu chút nữa bị ánh sáng từ châu báu và đồng vàng toát ra làm mù mắt, phát hiện đồ vật trong rương đều là châu báu và vàng.
Trì An quay đầu nhìn hắn, hai mắt sáng lấp lánh.
Người cá vẫn dùng thần sắc bình tĩnh như cũ mà nhìn chăm chú cô, trên thực tế có chút khẩn trương, thấy cô nhìn qua, lập tức nói: „Này đó hẳn là có thể mua một con thuyền đi?“
Trì An thiếu chút nữa là cười ra tiếng, rốt cuộc cũng hiểu rõ ý tứ hắn, đây là cho cô để mua thuyền.
„Có thể, có thể mua một con thuyền vô cùng tốt và lớn nha.“ cô cười vui vẻ mà nói, tiến lại gần hôn hắn một cái, ngẩng đầu nhìn hắn, cười hỏi: „anh nghĩ gì mà đưa đồ cho em? Châu báu và đồng vàng này là từ đâu ra?“
„Mấy thứ này ở dưới đáy biển rất nhiều, từ những thuyền bị đắm.“ hắn nói, dừng lạimột chút, lại tiếp tục nói: „Nếu em thích, đêm mai anh lại mang cho em mấy rương.“
Lúc này Trì An thật sự cười ra tiếng, vô cùng nhiệt tình nhào qua mà ôm hắn gắt gao,nói: „không cần, một rương này là đủ rồi, Siren, em thích anh quá đi!“
Tuy người cá không nói gì thêm, nhưng lại duỗi tay ôm lấy cô vào lòng, đuôi cá ở trong nước vẫy đập nhẹ nhàng, nhìn ra được tâm tình hắn rất vui.
Trì An cùng hắn ôm nhau trong chốc lát, sau đó đem chuyện xảy ra với mình ngày hôm nay chậm rãi kể hắn nghe.
Tuy rằng không cảm thấy bản thân mình đang báo cáo công việc hàng ngày là để tránh người đàn ông này sau này lại phát điên nhốt cô vào phòng tối, nhưng mỗi khi hai người gặp mặt, Trì An sẽ tự động đem chuyện trong ngày của mình chia sẻ cùnghắn.
Sau khi nghe cô kể xong, quả nhiên người cá có chút không cao hứng, bóp eo cô, bếcô lên, tầm mắt hai người giao nhau, hắn lạnh lủng nói: „không cần thân cận cùng nhân loại giống đực khác.“
Trì An vô cùng tự nhiên mà dạ một tiếng.
Sắc mặt của hắn lúc này mới tốt hơn một chút, bàn tay mát lạnh còn dính nước biển vuốt mặt cô, tiếp tục nói: „Chuyện Kình đảo, anh sẽ giúp em tra, những tên hải tặc dám khi dễ em, anh sẽ triệu hồi hải thú đi tiêu diệt bọn chúng.“ không có ai so với người cá hiểu rõ đại bản doanh của đám hải tặc ở nơi nào, muốn tiêu diệt chúng quả thật vô cùng dễ dàng.
Trì An: „...“ thật quá hung tàn.
Có một người đàn ông hung tàn như vậy, Trì An phát hiện thật tiện lợi, ở thế giới này,không gì có thể so với sức chiến đấu lợi hại của hải thú do người cá triệu hồi, đây cũng là nguyên nhân đầu tiên mà người cá có thể trở thành bá chú của đại dương.
Hai người thân mật trao đổi hơi thở với nhau, đột nhiên nơi xa lại truyền đến tiếng ca của hải yêu.
Thần sắc Siren có chút không vui, nhẹ nhàng che lỗ tai cô lại, nói: „không cần nghe!“
Trì An liếc mắt nhìn hắn một cái, kéo tay hắn xuống, tò mò hỏi: „Khu vực gần đây có người cá sao? Tại sao đột nhiên họ lại ca hát?“ rõ ràng mấy ngày trước đều không có nghe được tiếng ca của người cá.
„không phải ở gần đây, hôm nay là ngày trăng tròn, người cá...“ hắn liếc mắt nhìn cômột cái, chung quy không có đem hai chữ cuối nói ra.
Trì An chớp chớp mắt, vốn dĩ muốn hỏi, nhưng nhìn hai mắt thâm trầm của hắn, côsáng suốt mà không hỏi tới.
Mãi cho đến khi ánh trăng ngã về phía Tây, Trì An mới chào tạm biệt hắn, cố hết sức mà ôm rương châu báu về nhà.
Đêm nay không gặp gì ngoài ý muốn, Trì An bình an về đến nhà, đem rương châu báu ném vào góc phòng khách, tắm rửa rồi đi ngủ.
Buổi sáng, Trì An bị Elena đánh thức.
„Angel, cái rương trong phòng khách là sao?“ Elena quả thật muốn điên rồi.
Trời biết, sáng sớm bà thức dậy, phát hiện trong phòng khách có một cái rương cổ xưa dính hơi nước, sau khi mở ra phát hiện là một rương châu báu và đồng vàng, thiếu chút nữa là điên rồi. Cả đời bà đều không gặp qua nhiều châu báu và đồng vàng như vậy, căn bản không biết phản ứng như thế nào, tiếp theo lại nghĩ đến vì sao cái rương này lại ở trong nhà?
Này giống như là tiền phi nghĩa từ trên trời rơi xuống, chỉ cần là con người, đều sẽ chịu chấn động.
Elena rất nhanh ý thức được đây là do con gái mình mang về, cho nên trước tiên đi lăn lộn con bé.
Trì An vẫn còn mơ màng vì buồn ngủ nên nói: „Là hải yêu tặng con...“
Elena: „...“
Chờ đến khi Trì An ngủ đủ, sau khi rời giường phát hiện hôm nay Elena thế nhưngkhông có đi làm, mà ngồi ngơ ngác trong phòng khách. Hôm nay cũng không phải là ngày nghỉ của Elena, đối với việc bà không đi làm, Trì An có chút kinh ngạc.
„Chào buổi sáng, Elena.“ Trì An chào bà.
Elena miễn cưỡng nhìn cô cười một cái, hỏi: „Con yêu, ăn sáng nhé?“
„Dạ.“
Chờ Trì An bắt đầu ăn sáng, Elena vẫn là ngồi ở chỗ đó nhìn cô, ánh mắt là lạ.
Trì An nghĩ nghĩ, cuối cùng nhớ tới hôm nay trong cơn mơ màng, hình như mình đã lỡ miệng nói gì, không trách Elena sẽ có phản ứng như vậy.
Trì An bình tĩnh ăn xong bữa sáng, quyết định cùng Elena nói chuyện rõ ràng.
Nghe con gái nói, con bé yêu một hải yêu đã cứu nó, hơn nữa quyết định đời nàykhông phải hải yêu đó thì không gả, Elena thật sự muốn điên rồi.
„anh ấy là một người cá, vô cùng mỹ lệ, nếu mẹ nhìn thấy anh ấy, mẹ sẽ tán thưởng vẻ đẹp của anh ấy. không có ai có thể đối tốt với con so với anh ấy, ở thời điểm con gặp nguy hiểm, anh ấy đã cứu con, Ares là bạn của anh ấy, lúc trước Ares cứu con cũng là do ý của anh ấy. Trong khoảng thời gian này, con cùng anh ấy thường xuyên gặp mặt, con đã yêu anh ấy thật sâu...“
Trì An có ý dùng thần sức của thiếu nữ đang ảo mộng về tình yêu của mình mà kể chuyện.
Elena: „...“
Nghe xong Trì An điểm tô cho chuyện xưa „Bá đạo hải yêu yêu mình“, Elena hít mộthơi thật sâu, bình tĩnh nói: „Con yêu, con phải biết rắng, hắn là người cá, là hải yêutrong truyền thuyết! Hải Thần đã quy định, hải yêu là vĩnh viễn không thể lên bờ, mà con người không có cách nào sinh sống dưới biển, cho nên con người và hải yêu làkhông có khả năng yêu nhau.“
Giống loài khác nhau, làm sao có thể yêu nhau?
„Chuyện này thì không sao cả, về sau con có thuyền, con sẽ sống trên thuyền, chúng con có thể mỗi ngày bên nhau.“ Trì An không để bụng nói.
„Angel!“ Elena có chút tức giận nói, „Hải yêu là sự tồn tại vô cùng đáng sợ, bọn họ có thể triệu hồi hải thú để chiến đấu, dễ dàng mà phá hủy một đảo cỡ nhỏ, mang đến nguy hiểm cho con người. Hơn nữa, bản tính của bọn họ cũng thập phần hung tàn, sẽkhông làm bạn cùng con người, hải yêu làm sao có thể yêu con người?“
„Vì sao không thể?“ Trì An hỏi lại.
Elena nhíu mày, hải yêu vì sao không thể yêu con người? Vì con người không phải là động vật thủy sinh, hải yêu cùng con người, một bên chỉ có thể sinh hoạt trong nước,một bên chỉ có thể sinh hoạt trên bờ, cái này không phải rõ ràng sao?
Bà chưa từng nghe nói qua con người và hải yêu có tình yêu gì.
Cho nên khi nghe được Angel nói yêu một người cá, phản ứng của Elena mới lớn như vậy.
„Elena, mẹ không thể có thành kiến với hải yêu, mẹ biết nói đều là quan niệm xưa nay của con người! trên thực tế, hải yêu cũng có những đặc tính khác nhau. Ít nhất, anhấy là bất đồng! Elena, mẹ nghĩ lại đi, nếu con cùng hải yêu yêu nhau, về sau khi con ra biển, hải yêu sẽ trợ giúp con, sẽ không cần lo lắng hải thú công kích! Trong đại dương, đó chính là thiên hạ của hải yêu, không có gì an toàn so với điều này, anh ấy sẽ bảo hộ con bình an, dù là hải tặc, cũng không thể làm gì con, Elena, mẹ xem, hải yêu thậttốt!“
Elena nghe đến đó, đột nhiên cũng cảm thấy hải yêu khá tốt... không đúng, bà không thể để con gái thuyết phục được, hải yêu dù tốt thế nào, thì đó cũng là hải yêu!
Con người và hải yêu là không có khả năng bên nhau!
Cuối cùng, Elena vẫn bị ba tấc lưỡi không xương của Trì An thuyết phục – lần đầu tiên Elena biết, con gái bà lại có tài ăn nói tốt như vậy.
Bà có chút vô lực nói: „Angel, mẹ chỉ hy vọng con hạnh phúc, điều này quan trọng hơn bất kỳ thứ gì.“
„Cám ơn mẹ, yêu anh ấy, con thật hạnh phúc.“ Trì An cười thật ngọt ngào, tiếp theothì thay quần áo đi ra bến tàu xem thuyền. hiện tại, Elena cuối cùng cũng hiểu vì sao con gái kiên trì mua thuyền như vậy, với mộtrương châu báu và đồng vàng như bây giờ, mua thuyền cũng không phải là hy vọng xa vời.
Chờ đến tối, bà nhìn con gái trang điểm xinh đẹp ra cửa, rốt cuộc hiểu rõ con békhông phải nỗ lực quen với việc mặc váy để khôi phục thân phận nữ giới, mà là trang điểm xinh đẹp để đi gặp tình nhân – tuy người tình nhân này có chút khác biệt.
Elena có chút phiền não.
Bà cảm thấy lúc này bản thân tràn đầy phiền não, mà những chuyện phiền não này,không có chuyện nào có thể cùng người ngoài nói, chỉ có thể nghẹn trong lòng.
Tối hôm nay, Siren mang đến một tin tức cho Trì An.
„Bọn họ muốn tìm trái tim của đại dương? Đó là gì?“ Vẻ mặt Trì An ngơ ngác.
Siren dựa vào đá ngầm, đem thịt một con cá biển mà hôm nay hắn đặc biệt mang đến cho cô đút cô ăn, nói: „Trong truyền thuyết, đây là vật may mắn của Hải Thần, có được nó là có thể triệu hồi hải yêu, có được quyền bá chủ ở đại dương. Nhưng mà, ta cảm thấy đó chỉ là một lời nói dối của loài người.“ không có ai có thể hiểu rõ hải yêu so với hải yêu vương, hải yêu không phải là loài mà con người có thể triệu hồi, trừ phi hải yêu chịu qua người nào đó giúp đỡ, vì báo ân, mới cùng người đó thành lập quan hệ bạn bè, trợ giúp bọn họ khi đi biển sẽ thuận lợi hơn một chút, không chịu hải thú công kích.
Giống như nhóm hải tặc Bộ Xương Khô có được hải yêu trợ giúp, cũng vì như thế, hảiyêu trợ giúp chúng triệu hồi hải thú, làm cho chúng có thể hoành hành ngang ngượctrên biển, chỉ ở điểm này, thì lợi hại hẳn những hải khác.
„Vậy trái tim của đại dương ở Kình đảo sao?“ Trì An kinh ngạc hỏi.
„Đúng vậy, nghe nói bị Đảo chủ Kình đảo cất giấu làm của riêng, rất nhiều hải tặc muốn có được nó.“ Siren trả lời.
Cuối cùng Trì An cũng hiểu vì sao mấy tháng nay Kình đảo gặp nhiều chuyện khôngmay như vậy, cảm giác Đảo chủ thật xui xẻo.
Cảm khái một trận, Trì An cũng đem chuyện này buông xuống, cùng Siren nói chuyện mua thuyền.
Có rương châu báu Siren cho mình, Trì An đã nghĩ qua, quyết định không mua thuyền,cô muốn cho người đóng một chiếc thuyền riêng cho cô, hơn nữa dựa theo ý tưởng của cô mà làm, so với mua còn thích hợp hơn.
„Đóng thuyền thì cần thời gian dài một chút, nhưng sau khi thuyền đóng xong, sẽ tiện cho anh lên thuyền. Em muốn trong khoang thuyền làm một bể bơi nhỏ, về sau anhmuốn lên thuyền, hoặc là xuống nước cũng được.“
Siren nghe xong thì vô cùng vừa lòng, sau khi hắn vừa lòng lại đưa cho Trì An mộtrương châu báu và đồng vàng, làm cho Trì An càng có nhiều tiền để chế tạo một con thuyền thuộc về bọn họ, hơn nữa còn đưa ra ý kiến của mình.
Vì về sau có thể ở bên cô, hắn càng muốn đem cái thuyền kia cải tạo thành nơi càng hợp với yêu cầu của người cá.
Trì An cười tủm tỉm đồng ý.
Người đàn ông của mình a, dĩ nhiên là do mình sủng!
Truyện khác cùng thể loại
140 chương
126 chương
172 chương
74 chương
14 chương
41 chương
17 chương