Liệt Tâm
Chương 15
Mộ Diệp nghe bên tai ầm một tiếng vang dội, tâm thần như vỡ ra từng mảnh.
Lâu Sâm thuận thế ngăn chặn thân thể Mộ Diệp Khiến hắn cuối cùng không thể nhịn được kêu lên: “Không muốn!”
“Không muốn cái gì?” Lâu Sâm cắn cắn lỗ tai Mộ Diệp, cúi đầu cười:“Đệ không muốn cứu tính mạng của y?”
“Bệ hạ, van cầu người, không nên ở chỗ này…”
Mộ Diệp mở miệng nói, nhưng hoàn toàn không biết bản thân đang nói cái gì, chỉ cảm thấy nếu nhìn Diệp Ảnh nhiều một chút, nhất định sẽ điên mất.
Có lẽ, hắn thực ra đã điên rồi?
“Đệ nếu nghe lời sớm một chút, sẽ không gặp phải phiền toái nhiều như vậy.” Lâu Sâm sờ sờ tóc Mộ Diệp, vẫn rất nhẹ nhàng hôn hắn, hiển nhiên là muốn nhìn dáng vẻ tan nát âm can của hắn.
Đương nhiên, Lâu Sâm là Thiên đế tôn kính không gì sánh được, đối với người đâm một kiếm vào ngực mình, sao lại có thể đơn giản bỏ qua?
Mộ Diệp hiện tại cái gì cũng không dám nghĩ, chỉ nhắm mắt lại, không ngừng xin tha: “Bệ hạ, cầu người…”
Lâu Sâm cười cười, đột nhiên ôm lấy Mộ Diệp ném lên giường, sau đó chậm rãi ngồi vào bên giường, tay nhanh chóng cởi bỏ quần áo hai người.
Mặc dù vào lúc này, thái độ của Lâu Sâm vẫn vô cùng ưu nhã tự nhiên, ngón tay như ngọc mơn trớn nửa thân trần Mộ Diệp đang nằm trong ngực, sau đó dừng lại ở vết thương kết vảy không lâu trên ngực hắn, hỏi:
“Vết thuơng này vì sao lại có?”
Mộ Diệp biết nói ra thì sẽ bất lợi đối với Diệp Ảnh, quay đầu không có trả lời.
Lâu Sâm cũng không tiếp tục truy hỏi, cúi đầu liếm lên vết thương dữ tợn của Mộ Diệp.
“Uhm…”
Mộ Diệp kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng lập tức cắn chặt răng, không cho mình phát ra âm thanh nữa.
“Thế nào? Sợ y nghe tiếng kêu của đệ sao”
Lâu Sâm liếc mắt như có như không nhìn về phía Diệp Ảnh, nhưng tựa hồ làm việc này là nhằm vào y, cố ý gặm cắn lên hai điểm hồng anh của Mộ Diệp: “Thế nhưng, ta rất muốn nghe.”
Nói xong lại cắn lên hai điểm hồng anh trước ngực Mộ Diệp, dùng hàm răng cọ xát qua lại để nó từ từ đứng lên. Hai tay cũng theo hông Mộ Diệp trượt xuống, thuần thục dò vào trong khố, nhẹ nhàng cầm lấy nơi yếu ớt nhạy cảm nhất của nam nhân.
Mộ Diệp mặc dù cố gắng hết sức giữ tĩnh táo, nhưng thân thể đã quen thuộc với tình dục rất nhanh liền phản bội ý chí, Mộ Diệp xấu hổ kêu thành tiếng: “ a …… a a……”
“Thật ngoan.” Lâu Sâm tiến tới hôn một cái lên trán Mộ Diệp, thanh âm cũng từ từ trở nên khàn khàn: “Đệ kêu càng lớn, thì ta càng làm cho đệ sung sướng.” Vừa nói, vừa lấy tay nắm lấy hạ thể của hắn, nhanh chóng nhu động.
Mộ Diệp cảm thấy một trận tê dọc sống lưng, không tự chủ được nâng cao eo mềm dẻo nghênh hợp động tác của y, nhưng rất nhanh tỉnh lại hung hăng cắn môi của mình.
Mộ Diệp lần này dùng mười phần lực, trên môi lập tức chảy ra máu, bởi vì đau đớn, dục hỏa trong thân thể cũng theo đó tiêu giảm không ít.
Nhưng Lâu Sâm tựa hồ vì vậy mà nổi giận, nhíu lông mày, cười lạnh nói: “Đệ cứ quật cường đi, cuối cùng cũng phải chịu khổ.”
Trong khi nói chuyện, dùng đầu gối chen vào mở ra hai chân của Mộ Diệp, ngón tay không chút lưu tình đâm vào mật huyệt của y.
“Ách ……” Bị tiến vào quá mức thô bạo làm cả người Mộ Diệp run lên, thân thể giống như bị tê liệt, hai tay nắm chặt thành quả đấm.
Lâu Sâm ngón tay cũng không dừng lại, tùy ý trừu sáp mấy cái rồi rút ngón tay ra, ngược lại vững vàng ngăn chặn Mộ Diệp, đem lửa nóng dục vọng của mình đi vào.
Vật cứng kiên đĩnh từng tấc từng tấc xâm nhập dũng đạo khô khốc.
Mộ Diệp đau đến không thể thốt ra tiếng, nghĩ đến Diệp Ảnh nhìn thấy một màn này, không biết sao tâm càng lúc càng đau, chỉ cảm thấy tim như bị đao cắt, hận không thể ngất đi, nhưng hạ thân bị kịch liệt va chạm lại rõ ràng vô cùng khiến hắn không thể ngất được.
Lâu Sâm đi vào rút ra mấy lần, động tác dần dần trở nên thuận sướng, ghé vào lỗ tai Mộ Diệp thở dốc: “Hình như chảy máu rồi, nhưng đệ chính là thích như vậy đi? Bởi vì bên cạnh có người nhìn cho nên thân thể cũng biến thành đặc biệt nhạy cảm.”
Nói xong, ngay điểm nhạy cảm của Mộ Diệp trừu sáp một cái.
“A…… ” Mộ Diệp khẽ kêu lên tiếng, quả nhiên đem vật cứng rắn bên trong cơ thể siết chặt hơn.
Lâu Sâm rất thích dáng vẻ lúc này của Mộ Diệp, đưa tay sờ sờ tóc của hắn, từ từ lộ ra nụ cười: “Đúng là chơi như vậy còn chưa đủ kích thích, có phải hay không?”
Mộ Diệp nghe vậy trong lòng rùng mình, chờ khi phục hồi tinh thần Lâu Sâm đã từ trong cơ thể Mộ Diệp đi ra ngoài, đồng thời đưa tay đem hắn bế lên, để hắn ngồi đưa lưng về phía mình – như vậy bộ dáng hai chân mở rộng khuất nhục của Mộ Diệp vừa vặn có thể rơi vào trong mắt Diệp Ảnh.
“Không muốn!” Mộ Diệp quát to một tiếng, giãy dụa giằng co, dẫu có chết cũng không chịu nhìn thẳng vào Diệp Ảnh, không muốn Diệp Ảnh nhìn thấy mình trong hoàn cảnh này.
Nhưng rất nhanh liền bị Lâu Sâm nắm được cằm, sau đó lại bị cảm giác nóng rực đau đớn khi dị vật xông vào thân thể lần nữa, nam căn to lớn lại đụng phải điểm mềm mại bên trong.
“Thật không muốn?” Lâu Sâm vừa đĩnh động eo, vừa đem hai chân Mộ Diệp kéo rộng hơn, môi mỏng thân mật dính vào bên tai Mộ Diệp, phảng phất như đang bày tỏ tình cảm, nói những câu rung động lòng người nhất:
“Nhưng bên trong đệ lại vừa nóng vừa mềm cắn chặt ta không buông.”
“……” Mộ Diệp liều mạng lắc đầu, thần chí gần như hỏng mất. Lâu Sâm lại không chịu buông tha, một tay ôm hông của Mộ Diệp, một tay kia lần nữa nhu lộng lấy hạ thân của hắn, ôn nhu dụ dỗ: “Đệ tự động cử động đi.”
“Không…..”
“Đệ không muốn cứu người kia sao? Nhanh động a!”
Mộ Diệp chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh, căn bản không cách nào tưởng tượng tâm trạng của Diệp Ảnh bây giờ sẽ như thế nào, chỉ có thể tận lực không suy nghĩ vô ích để phối hợp với lệnh của Lâu Sâm cử động thân thể.
Mật huyệt khó khăn phun ra nuốt vào dục vọng nóng rực. Bởi vì tư thế giao hợp, mỗi một lần đụng chạm là xâm nhập vào chỗ sâu nhất, cảm giác giống như bị đâm thủng làm cho Mộ Diệp nhịn không được run lên, bên dưới rất nhanh trở nên một mảnh ướt át.
“Rất thoải mái sao? Vì sao phải nhắm mắt lại?”
Lâu Sâm đưa ngón tay vói vào trong miệng Mộ Diệp không ngừng khuấy đảo, cố ý nói nhỏ bên tai y: “Tên kia… luôn một mực nhìn đệ.”
“Ô — ”
Mộ Diệp hoảng hốt cuối cùng triệt để lâm vào trạng thái thất thần, mờ mị mở hai mắt, trước mắt lại một màu trắng xoá, cái gì cũng không nhìn thấy.
Chỉ có luật động dưới thân vẫn đang tiếp tục, trong chốc lát Lâu Sâm đã bị ép buộc đến khoái cảm, y ôm chặt Mộ Diệp phun những dòng tinh nóng bỏng vào trong dũng đạo chật hẹp.
Sau khi cơn cực khoái trôi qua Lâu Sâm há mồm cắn lấy cổ Mộ Diệp, gằn từng chữ cười nói: “Nhớ kỹ, đệ là của ta.”
Truyện khác cùng thể loại
208 chương
312 chương
54 chương
123 chương
114 chương