Liệp quốc
Chương 116 : Ma thuật nguyền rủa sinh mệnh
Ở trong thành Meirica thêm vài ngày, rốt cục khí trời cũng tốt lên, tin tức truyền tới, tuyết đọng trên đường đã tan bớt, khí hậu trở nên ấm dần, đường đi đến đế đô Aosiji Liya cũng đã được nông binh khẩn trương khai thông.
Đoàn người lập tức xuất phát, rời khỏi thành Meirica, tiếp tục đi đến đế đô. Mà lúc này, cùng đi chung với đoàn người, còn có sự tham gia của Afuleika cùng võ sĩ đoàn nanh sói.
Thực lực của Afuleika bất quá cũng chỉ là trung giai võ sĩ, tuy rằng không tầm thường, thế nhưng cũng không thể gọi là chân chính cường giả. Bất quá dọc đường đi chung với Hạ Á, tên võ sĩ này đã bộc lộ ra một tố chất đặc biệt nhất của hắn : kinh nghiệm!
Tương đối khác so với các võ sĩ đồng cấp, Afuleika có kinh nghiệm thực chiến khá phong phú, loại kinh nghiệm này không phải loại quần chiến ở trong quân đội, mà là kinh nghiệm đơn đấu giữa các võ sĩ.
Dù sao hắn cũng tham gia qua vài lần đại hội giác đấu ở Aosiji Liya, hơn nữa bình thường hắn và võ sĩ đoàn của hắn cũng là dùng võ để kiếm sống, cùng mấy võ sĩ đoàn khác luận võ, quả thật cũng giống như là ăn cơm bữa, tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm thực chiến.
Thực lực của Hạ Á hiện tại tuy rằng không tầm thường, nhưng mà hắn lại ít lần cùng người khác quyết đấu, kinh nghiệm thật sự là ít thương cảm. Trên chiến trường chủ yếu là rèn luyện tính dũng cảm cùng kinh nghiệm quần chiến, thế nhưng loại quyết đấu cá nhân như võ sĩ này, cũng không phải là thứ mà võ tướng am hiểu, hơn nữa, dế nhũi cũng là vừa mới bước ra giang hồ, trước lúc lão gia hỏa chết hắn rất ít khi cùng người khác động thủ, chân chính quyết đấu luận võ, kinh nghiệm thật sự là ít tới thương cảm.
Dọc theo đường đi hắn cùng Afuleika thảo luận, Afuleika thật ra cũng không phải là người có lòng dạ quá sâu, đối với các vấn đề của Hạ Á, hắn đều dốc hết túi không hề bảo lưu giải thích cho Hạ Á biết, hắn cũng không có chút nào nghi ngờ, vị "đại cao thủ" này cư nhiên là đang học trộm !?
Ngày thứ hai sau khi rời khỏi thành Meirica, mọi người đi tới ranh giới của quân khu Armenia, căn cứ theo giới thiệu của Afuleika, tiếp tục đi qua rừng cây phía trước mặt, sau đó vượt qua một cái tường thành cổ bị bỏ hoang, coi như là ra khỏi quận Armenia, chính thức thâm nhập vào khu vực trung ương đế đô Aosiji Liya -- cũng là nơi mà người Byzantine gọi là : đại khu trung ương.
Đoàn người cùng xe ngựa chậm rãi tiến về phía trước, võ sĩ đoàn nanh sói của Afuleika thực lực cũng không tầm thường, cư nhiên mỗi người đều có ngựa-- phải biết rằng, bên trong đế quốc Byzantine, có thể cưỡi ngựa đi đường dài, rốt cục cũng có thể xem là có chút giàu có.
Quả nhiên đúng như câu châm ngôn, văn nghèo võ phú. Đám võ sĩ này xem ra cũng có chút tài lực.
Tới buổi trưa, đoàn người đi tới phiến rừng cây ở ranh giới quân khu Armenia, đang chuẩn bị nghỉ ngơi trong chốc lát, bỗng nhiên từ cánh rừng phía trước truyền đến một trận âm thanh hô quát, liền sau đó hơn mười con ngựa từ trong cánh rừng vọt ra ! Người cưỡi ngựa trên mình mặc giáp sắt nhẹ tay cầm trường kiếm, rất nhanh chắn ngang lối đi !
Mà xung quanh trái phải từ hai cánh rừng bên cạnh cũng chạy ra vài đội kỵ mã, nhìn sơ qua nhân số đạt hơn một trăm người ! Nhất thời đem đoàn người của Hạ Á bao vây ở chính giữa !
Chặn ở phía trước mặt là hơn mười tên võ sĩ cưỡi ngựa, đứng giữa là một võ sĩ trung niên, mặc áo giáp kỵ sĩ màu bạc, bộ dạng nhìn qua có chút hào hiệp, bên hông đeo một thanh thập tự trường kiếm màu bạc, áo giáp trước ngực điêu khắc hoa văn, mặt ngoài áo giáp còn có ánh sáng mơ hồ lưu động, vừa nhìn là nhận ra đây là phòng cụ gia trì ma pháp rất hiếm thấy!
Mà ở bên cạnh võ sĩ kia, là một lão già đang ngồi trên ngựa, lão già này mặc trên người một cái áo choàng có mũ, bao phủ lấy đầu, chỉ lộ ra vài lọn tóc màu xám, hai tay lão già đang nắm lấy dây cương, mười ngón tay đều mang đầy những chiến nhẫn có đủ màu sắc, bất luận là bảo thạch trên nhẫn có màu xanh màu đỏ màu lục các loại, xung quanh bảo thạch cũng đều được bao trùm một tầng sương mù màu đen nhàn nhạt, khuôn mặt lão già này ẩn phía trong mũ trùm đầu, nhìn qua giống như là một bóng ma, nhưng mà trước ngực lão có mang một cái huy chương bằng bạc, cái này đã thể hiện được thân phận của hắn:
Một vị ma pháp sư ! Lại là một vị trung cấp ma pháp sư có thực lực không tầm thường!
Tên võ sĩ trung niên mặc giáp bạc đang ngồi trên ngựa, cười nhạt nhìn đám người Hạ Á ở trước mặt, ánh mắt chỉ dừng lên người Hạ Á một thoáng liền lướt qua, rơi vào trên người Afuleika đang ở bên cạnh, dùng một giọng nói hung tàn hét lớn: "Afuleika của nanh sói đoàn ! Ngươi còn nhận ra ta không ! !"
Đám võ sĩ chặn đường này vừa mới lộ diện, sắc mặt của Afuleika nhất thời liền biến đổi! Trang bị của bọn gia hỏa này, so với người của nanh sói đoàn phải hoàn mỹ hơn nhiều lắm, chí ít những võ sĩ cưỡi ngựa kia đều mang trên người một cái áo giáp sắt loại tốt, mà không phải loại giáp da rẻ tiền, trong tay cũng cầm trường kiếm làm bằng tinh cương chế tác theo tiêu chuẩn quân đội, cộng thêm một cái khiên nhỏ dành cho bộ chiến, nhưng trọng yếu hơn chính là, trong đám người bọn họ cư nhiên có vài tên cung thủ đang đứng ở ngoài vòng vây duy trì cảnh giới .
Ma pháp sư, võ sĩ cận chiến, cung thủ công kích từ xa ... Một đội ngũ phối hợp đầy đủ, rõ ràng là so với nanh sói đoàn của Afuleika còn phải cao hơn một bậc.
Afuleika nhìn tên võ sĩ giáp bạc trước mặt, nghiến nghiến hàm răng: "Philip, là con rắn đê tiện nhà ngươi! Ngươi dẫn người chờ ở nơi này, là muốn phục kích ta sao!"
Tên võ sĩ giáp bạc lạnh lùng cười, ánh mắt nhìn về phía Afuleika không chút nào che giấu sự thù hận: "Lần đại hội giác đấu trước đây, chính ngươi đã chém đứt mấy ngón tay của em ta ! Ngươi hẳn là biết rõ, đối với một võ sĩ mà nói, đã không có ngón tay, thì không cách nào tiếp tục cầm kiếm! Ngươi đem hắn biến thành một phế nhân, thì cũng phải biết được sẽ có ngày hôm nay? !"
"Buồn cười!" Afuleika cả giận nói: "Quyết đấu trong đấu trường, mạnh thắng yếu thua, nếu lúc đó ta không xuất toàn lực, em của ngươi sẽ tha cho ta một mạng sao? Công bình quyết đấu, sống chết là do ý trời, ngươi nửa đường phục kích trả thù như vậy, chẳng lẽ không sợ thiên hạ chê cười sao? !"
Tên võ sĩ giáp bạc Philip chỉ cười nhạt, ánh mắt lạnh lùng.
Afuleika thở dài trong lòng, biết rằng ngày hôm nay không tránh được cảnh đổ máu, hắn thoáng nhìn qua Hạ Á ở bên cạnh, thần sắc của Hạ Á rất bình thản, cũng không nói gì, Afuleika trong lòng làm ra một cái quyết định, lớn tiếng nói: "Được ! Ngươi không phải đang muốn báo thù sao? Vậy thì đến đây đi! Những người trên xe ngựa đều là thương nhân đi cùng đường, bọn họ không hề quen biết ta, ta cùng người của ta sẽ lưu lại, ngươi hãy để những người không liên can rời khỏi đây trước đã !"
"Afuleika ngu xuẩn." Philip ha ha cười: "Nếu ta đã chọn loại địa phương này để phục kích ngươi, đương nhiên cũng sẽ không để lộ tin tức ra ngoài ! Bọn người kia sao, đó là bọn họ không may rồi ! Ai bảo bọn họ đi cùng đường với ngươi làm chi !?"
Tên gia hỏa này càng cười càng kiêu ngạo, Tatara đang núp phía sau lưng Hạ Á nhịn không được thở dài: tên này chết chắc rồi.
Quả nhiên, Afuleika vừa tính mở miệng, Hạ Á đã ngăn hắn lại, đồng dạng hắn cũng cắt ngang lời gã mập Guluo đang định nói, lớn tiếng : "Ê, ê, ta nói ngươi, đúng, đúng, ta nói ngươi đấy ! Nửa đường phục kích thương đoàn, giết người cướp của, chẳng lẽ ngươi không sợ pháp luật đế quốc trừng trị sao?"
Afuleika thấp giọng nói: "Hạ Á đại nhân, người này gọi là Philip, thủ lĩnh của võ sĩ đoàn rắn bạc, hắn còn có biệt hiệu gọi là răng độc, thái độ làm người rất thâm độc, làm việc cũng không từ thủ đoạn... chỉ sợ rằng... Võ sĩ đoàn rắn bạc từ trước tới nay luôn lấy sự giàu có cùng tàn nhẫn mà nổi danh, ta đã từng phế bỏ em ruột của hắn, chỉ sợ lần này hắn không chịu bỏ qua ..."
Philip cao giọng cười, bộ dáng tươi cười của hắn quả nhiên có chút kiêu ngạo và tàn ác, nhìn chằm chằm Hạ Á: "Ngươi từ đâu chui ra đây! Hừ, nếu ngươi đã cùng người của nanh sói đoàn ở chung một nơi, vậy thì chỉ có thể trách vận may của ngươi không được tốt ! Nhớ kỹ, nếu có kiếp sau, trước khi giao thiệp bằng hữu, thì phải xem người đó có mạnh hay không đã!"
Nói xong, Philip thoáng cúi thấp đầu, hướng về phía ma pháp sư thấp giọng nói: "Đại sư, lát nữa, còn phải nhờ ngài ra tay."
Tên ma pháp sư phảng phất như rất kiêu căng, thoáng gật đầu, cũng không nói gì, chỉ hừ một tiếng.
Trong lòng Philip tràn đầy tự tin, mắt thấy đối phương không trả lời có nghĩa là đã đồng ý, hắn vung thanh thập tự trường kiếm màu bạc ở trong tay lên trên không, quát lớn: "Giương cung! Bắn! !"
Ra lệnh một tiếng, hơn mười tên võ sĩ rắn bạc đang ở ngoài vòng vây liền kéo cung buông tên, một đợt mưa tiễn bao phủ đỉnh đầu của đám người Hạ Á.
Các võ sĩ Landisi đã sớm đem Guluo cùng đám người thủ lĩnh vây quanh ở giữa, giơ cao thuẫn bài phòng ngự lên, người trong võ sĩ đoàn nanh sói thì càng có nhiều kinh nghiệm thực chiến hơn, các võ sĩ đang ở trên ngựa liền giơ thuẫn bài lên, cùng lúc nhanh chóng phân tán đội hình ra, người còn ở trên ngựa cũng đã làm ra vài động tác né tránh.
Tatara đã sớm nhảy xuống ngựa trong lúc bọn người đang nói chuyện, lúc này rất nhanh liền chui xuống bụng ngựa.
Đợt mưa tiễn đầu tiên hạ xuống, liền thấy trên bánh xe, trên xe ngựa, trên thuẫn bài cắm hơn mười cây tiễn, thế nhưng chỉ có hai ba võ sĩ do không cẩn thận nên bị tiễn bắn trúng, Philip gầm lên một tiếng, tất cả võ sĩ rắn bạc ở xung quanh đều hét lớn, phóng ngựa vọt tới.
Võ sĩ rắn bạc từ bốn phương tám hướng thì liền giống như mấy dòng chảy sắt thép tràn về chính giữa, ở phía của Hạ Á, Afuleika phát lên một tiếng hô quát, các võ sĩ của nanh sói đoàn dưới sự thống lĩnh của hắn, không chút nào để ý tới đám võ sĩ cưỡi ngựa xung quanh, mà trực tiếp xông thẳng về phía trước, đụng thẳng vào đám người Philip đang ở đối diện ! Ý đồ của Afuleika rất rõ ràng, trước tiên dốc hết toàn lực tiêu diệt Philip, một khi có thể đem đầu lĩnh của đối phương giết chết, như vậy sẽ chiến thắng dễ dàng hơn.
Philip phóng ngựa chạy nhanh đến, nhìn thấy Afuleika cũng đang phóng ngựa chạy nhanh về phía bản thân, hắn nhịn không được liền thè lưỡi liếm lấy môi, vẻ mặt rất hưng phấn, mà tên ma pháp sư ở phía sau cũng bắt đầu niệm vài câu chú ngữ, một cái ma pháp gia tốc rơi lên người của Philip, thân mình Philip liền bị một đoàn ánh sáng ma pháp bao bọc, tên gia hỏa này hưng phấn hét lớn một tiếng, cùng lúc toàn thân bộc phát ra đấu khí ánh sáng màu bạc! Đấu khí của tên gia hỏa này, cư nhiên đã đạt được tiêu chuẩn cao giai cấp bảy !
Hai bên hướng thẳng vào nhau, hung hăng tông thẳng vào nhau, nhất thời người ngã ngựa đổ, năm sáu võ sĩ chạy ở phía trước nhất thời bị chấn phải xoay người rơi xuống ngựa, lúc rơi xuống ngựa, bất chấp thân thể đang đau nhức liền nhảy dựng lên cầm lấy vũ khí hung hăng đâm về phía địch nhân.
Người của võ sĩ đoàn nanh sói hiển nhiên bưu hãn hơn một ít, bất quá nhân số thì phía Philip chiếm ưu thế tuyệt đối, rất nhanh người của nanh sói đoàn bị tách ra, võ sĩ rắn bạc ỷ vào nhân số đông đảo, vài đội kỵ mã đánh xen kẽ vào đội hình của võ sĩ nanh sói, mà lúc này, các võ sĩ Landisi lại liên tục lui về phía sau, dùng vài cổ xe ngựa làm thành công sự phòng ngự, người phía trước rút trường kiếm ra phòng ngự, còn người phía sau thì rút cung tiễn ra bắn trả.
Afuleika chính diện đối mặt với Philip, hai người ngồi trên ngựa liều mạng đấu kiếm, Afuleika rõ ràng có chút có thua thiệt, đấu khí trên trường kiếm của hắn dù sao so ra cũng thua kém hơn đấu khí màu bạc trên trường kiếm của Philip về mặt lực lượng, rất nhanh liền bị đập cho có chút lảo đảo, mà bản lĩnh của hắn cũng không phải là trực diện tranh đấu, ở trên ngựa động tác của hắn cũng bị giới hạn về mặt nhanh nhẹn, Philip phảng phất như đã sớm có chuẩn bị, có ma pháp gia trì tốc độ, động tác của hắn càng nhanh và sắc bén hơn, từng kiếm từng kiếm hung hăng hướng về phía người của Afuleika mà giáng xuống, Afuleika liên tục chống đỡ, ngay cả cơ hội để xuống ngựa cũng không có, cuối cùng hắn kêu thảm một tiếng, một kiếm của Philip đâm trúng vai của võ sĩ giáp đen, đấu khí màu bạc nổ tung, nhất thời đem một miếng giáp vai màu đen của Afuleika trực tiếp đánh bay, kèm theo một đoàn máu tươi, Afuleika xoay người xuống ngựa, lúc hạ xuống đất, cố gắng nhịn đau lách người né sang một bên, khuôn mặt của Philip mang theo một nụ cười nhe răng dữ tợn nhảy xuống ngựa đuổi theo, đấu khí màu sáng bạc trong tay hắn hóa thành một đoàn, nhất thời đem Afuleika bao phủ ở trong đó.
Động tác của hắn nguyên bản xa xa không mẫn tiệp bằng Afuleika, thế nhưng lúc này có ma pháp gia tốc, mới có thể sánh kịp với Afuleika, võ sĩ giáp đen cố nén đau nhức, nỗ lực chống đỡ vài chiêu, cố gắng dùng tốc độ để vùng thoát khỏi đối phương, thế nhưng ảnh kiếm thuật một khi mất đi ưu thế về tốc độ, nhất thời uy lực liền suy giảm mạnh, liều mạng đỡ vài kiếm, lại bị kiếm kiếm của Philip đâm trúng vào đùi, lần này đấu khí màu bạc nổ tung trực tiếp mang theo một khối thịt lớn ở trên đùi võ sĩ giáp đen, Afuleika kêu thảm một tiếng, ánh mắt của hắn hiện lên một tia tuyệt vọng, ngã lộn về phía trước, bỗng nhiên dùng toàn lực ném mạnh, trường kiếm trong tay hóa thành một đạo ánh sáng bay về phía Philip, võ sĩ rắn bạc trong lòng đang đắc ý, liền thấy một đạo ánh sáng như thiểm điện lao tới, nhất thời trong lòng hoảng sợ, bất thình lình phóng người nhảy sang một bên, trường kiếm trong tay lướt ngang ngăn cản, chợt nghe ca một tiếng, đạo ánh sáng kia bị kiếm của hắn chém thành làm hai nửa, thế nhưng nửa đoạn mũi kiếm vẫn như cũ lao về phía mặt của hắn !
Philip kêu thảm một tiếng, khuôn mặt tuôn ra một đoàn máu tươi, ngay cả mũ giáp cũng bị đánh rơi xuống đất, liên tục lui về phía sau vài bước, một tay bưng lấy mặt mình, bên trái khuôn mặt của hắn đã xuất hiện một vết cắt thật sâu, thậm chí da mặt cũng bị cắt đứt một miếng, Philip hoảng sợ trong lòng, toàn thân đều toát ra một trận mồ hôi lạnh ! Vừa rồi Afuleika liều mạng ném một kích, bản thân hắn nếu không lách người sang một bên, hoặc là không có ma pháp gia trì tốc độ, chỉ sợ rằng một kiếm này đã cắt phăng đầu hắn!
Lúc này cơn kinh hãi trong lòng hắn đã qua đi, tức thì thay vào đó là cơn giận dữ, Philip hét lớn một tiếng, vọt tới, giơ kiếm chém thẳng xuống đầu của Afuleika, võ sĩ giáp đen không còn vũ khí, một kích vừa rồi hắn cũng đã dùng toàn bộ đấu khí còn lại của mình, vô lực chống cự, chỉ có thể nhắm mắt chờ chết!
Kiếm của Philip hạ xuống, trong lòng hắn mừng như điên, phảng phất như đã nắm chắc sẽ đem đầu đối phương trực tiếp chém ra làm đôi...
Đúng lúc này, bỗng nhiên một mảnh ánh sáng màu đỏ lướt qua, Philip liền cảm giác được tay hắn bị chấn động kịch liệt, xuy một tiếng, thanh thập tự kiếm màu bạc trong tay hắn nhất thời bị chém đứt !
Afuleika tránh được một kiếp, lập tức liền lăn ngay ra ngoài.
"Ê ! Ta đã nói, giết người là phạm pháp đấy." Một giọng nói hung hăng từ bên cạnh Philip truyền đến, liền sau đó là một cổ lực lượng lớn kéo tới, Philip bị một cước đá ngã lăn, Hạ Á đứng vững trên đất, tay cầm một thanh hỏa xoa, trong ánh mắt hiện lên một tia sát khí, bước tới hung hăng chém xuống!
Philip thân là cao giai võ sĩ, đương nhiên sẽ không thể không chịu nổi một kích, bất quá lúc này Hạ Á đã thôi động phi hồng sát khí, hơn nữa còn có hỏa xoa sắc bén, càng thêm sắc bén vô cùng! Philip cầm nửa đoạn đoạn kiếm liên tục ngăn chặn ba chiêu, chợt nghe thấy ba lần âm thanh tan vỡ vang lên, hắn liên tục thối lui về sau, trong tay chỉ còn lại một cái cán kiếm trụi lủi !
Trong lòng hắn hoảng hốt, nhịn không được liền đánh mất dũng khí, dùng sức ném mạnh cán kiếm về phía Hạ Á, xoay người hét lớn: "Đại sư..."
Hạ Á còn muốn đuổi theo giết, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh từ sâu ở trong đầu, giọng nói của Dora có phần sốt ruột : "Ngu xuẩn! Ngươi đuổi theo tên võ sĩ làm cái gì ! Giết tên ma pháp sư kia trước đã ! !"
Từ phía sau truyền tới âm thanh ngâm xướng ma pháp chú ngữ, tên ma pháp sư kia vẫn còn cưỡi ngựa đứng xa ở ngoài vòng chiến, bên cạnh là bốn người võ sĩ rắn bạc đang bảo vệ xung quanh một tấc cũng không rời.
Ma pháp sư giơ hai tay mang đầy nhẫn lên, tay phải không biết lúc nào đã cầm một thanh ma trượng, một đoàn ma pháp ánh sáng hội tụ lại, nhất thời vài đạo ánh sáng màu đen bắn thẳng về phía Hạ Á!
Hạ Á cúi người xuống, lăn ngay ra đất một vòng, thế nhưng mấy đạo ánh sáng kia vừa đánh hụt Hạ Á, liền bay lên không trung, sau đó đánh một vòng quay lại, tiếp tục hướng về phía lưng của Hạ Á mà bay tới, Hạ Á nhất thời da đầu tê dại, cảm giác được trong luồng ánh sáng màu đen kia truyền tới một loại hơi thở lạnh tới thấu xương, khiến cho hắn cực kỳ khó chịu! Hắn rống to một tiếng, hai chân hung hăng nhúng mạnh xuống đất, người rất nhanh vọt thẳng về phía trước, hai cái lên xuống, thì đã vọt tới gần tên ma pháp sư đang ở trước mặt !
Bốn người võ sĩ rắn bạc lập tức rút trường kiếm xông tới, còn tên ma pháp sư thì xoay đầu bỏ chạy-- dù sao ma pháp sư cũng không am hiểu cận chiến.
Hạ Á vung tay hai cái thì đã đâm thủng hai người võ sĩ rắn bạc, thế nhưng tên ma pháp sư cũng đã lần nữa thôi động ma trượng, oanh một tiếng, lần này bắn ra hai luồng ánh sáng màu đen!
Lúc này phía trước và phía sau của Hạ Á đều có ánh sáng màu đen đang bay tới, hắn không cách nào né tránh, liền dùng sức nhào tới một tên võ sĩ rắn bạc, mặc cho kiếm của đối phương hung hăng đâm vào ngực, dù sao hắn cũng có vảy rồng hộ thân, tên võ sĩ kia đâm liên tục vài nhát, thế nhưng trái lại Hạ Á đã lao lại gần người của đối phương, hai tay vặn mạnh, khách một tiếng liền đem cổ của đối phương bẻ gãy !
Ánh sáng màu đen đã vọt tới, Hạ Á xoay người dùng thi thể của tên võ sĩ kia đỡ lấy luồng ánh sáng, nhất thời ma pháp liền khởi động, hắn điên cuồng ném thi thể của tên võ sĩ xuống, thì thấy cổ thi thể nọ còn đang ở trong không khí cũng đã bị hòa tan ! Một cái thân thể còn nguyên vẹn, trong nháy mắt liền giống như băng tuyết tan chảy ra, biến thành một bộ xương màu trắng bạch!
Trong lòng Hạ Á hoảng sợ cực kỳ ! Mắt thấy lại có hai luồng ánh sáng đang bắn tới, hắn chỉ có thể tung chân bỏ chạy, hướng thẳng về phía tên ma pháp sư !
Tên ma pháp sư cũng đang khiếp sợ, sau khi niệm xong lần chú ngữ thứ ba, nhất thời trước mặt hắn xuất hiện nhiều đạo ánh sáng hình thuẫn bảo hộ lấy thân thể, Hạ Á đang chạy nhanh tới, nhất thời tông mạnh vào bức màn thuẫn ! Mà ánh sáng màu đen cũng đã vọt tới gần sau lưng của Hạ Á, hắn liền cảm giác được bản thân giống như là bị một thùng nước lạnh đổ thẳng từ trên đầu xuống! Trong nháy mắt hắn rùng mình liên tục hai lần!
Trong chớp mắt, cái áo khoác nguyên bản đẹp đẽ quý giá liền bị ăn mòn hóa thành nhiều mảnh nhỏ, sau đó từ từ rơi xuống, hóa thành một đống vải vụn bay lượn, ngay tại giữa không trung cũng đã trực tiếp hóa thành bụi phấn ! ! Mà quần áo toàn thân của hắn, bất kể là áo ngoài hay áo trong, thậm chí là áo giáp bằng sắt mặc ở ngoài cùng cũng bị hoàn toàn hòa tan!
Nhưng rốt cục, miếng vảy rồng mặc sát người hắn đã cứu hắn một mạng! Lúc ánh sáng màu đen ăn mòn tới miếng vảy rồng, bên trong cơ thể của Hạ Á, linh hồn lạc ấn của loài rồng liền bị thôi động, nhất thời một cổ khí ấm từ trong vảy rồng được kích phát ra, đem hàn khí màu đen kia trung hòa ! Mặc dù như vậy, thế nhưng dù sao linh hồn lạc ấn của loài rồng trong người Hạ Á quá yếu ớt, trình độ ma lực so với một ma pháp sư trung cấp còn kém hơn nhiều lắm.
Mắt thấy vảy rồng ở phía sau chỉ có thể cản được một hồi, cổ khí ấm kia đang có dấu hiệu bị đột phá, Hạ Á liền lộn ngay một vòng ra đất, rất nhanh liền đem miếng vảy rồng ở phía sau ném thẳng ra ngoài...
Oanh một tiếng, vảy rồng còn đang ở trên không thì cũng đã bị xuyên thủng! Ở vị trí chính giữa vảy rồng xuất hiện một cái lỗ thủng to bằng nắm tay nhìn giống như là bị hỏa thiêu ! !
( Ma pháp bá đạo thật ! ! ) Hạ Á hoảng sợ trong lòng ! Nếu như không phải vảy rồng thoáng chống cự được một chút, để bản thân hắn có thời gian cởi vảy rồng ra, chỉ cần hắn chậm một chút, thì đã bị ánh sáng màu đen kia xuyên trúng vào người! !
Tên ma pháp sư kia liên tục sử dụng vài cái ma pháp, cũng tránh không khỏi có chút uể oải, miệng tiếp tục muốn niệm chú ngữ, thế nhưng âm thanh đã có dấu hiệu hư nhược.
Y phục toàn thân của Hạ Á đều đã bị ăn mòn, nửa thân trên của hắn đã trần trụi, nửa thân dưới của hắn chỉ còn có một cái quần lót, mắt thấy tên ma pháp sư còn muốn phát động ma pháp, Hạ Á há có thể để cho hắn tiếp tục thực hiện ?
Nếu để cho hắn tiếp tục phát động loại ánh sáng ma pháp bá đạo này, bản thân không còn vảy rồng thì chắc chắn không thể ngăn cản!
Hạ Á rống to một tiếng phóng người vọt tới, thân thể đánh mạnh vào tường thuẫn đang bảo về ma pháp sư, nhất thời ánh sáng tường thuẫn phát sinh ra ba động, Hạ Á giơ hỏa xoa lên hung hăng chém mạnh xuống, mang theo một mảnh ánh sáng phi hồng sát khí, hỏa xoa chém sâu vào trong bức tường thuẫn, thế nhưng chỉ bổ vào phía trong được vài thuẫn, thì cảm giác được không thể tiếp tục lướt tới phía trước!
Trong lòng ma pháp sư cũng đã hoảng sợ ! Tâm tư rối loạn, ngay cả chú ngữ đã niệm được phân nửa cũng đã bị cắt đứt, ma pháp hộ thuẫn của hắn đủ để ngăn chặn đấu khí của cao cấp võ sĩ trong thời gian ngắn ! Thế nhưng một kích vừa rồi của địch nhân lại cường hãn như vậy? Mới một bổ đã hầu như đem hộ thuẫn của hắn đánh tan !?
Lẽ nào vũ kỹ của tên gia hỏa này đã đạt tới cấp tám ? !
Trong nháy mắt Hạ Á cũng đã làm ra một cái quyết đoán, hắn bỗng nhiên lui về sau hai bước, hai hay nắm lấy hỏa xoa, hét lớn một tiếng: "Long thứ! ! !"
Oanh! !
Một tia ánh sáng màu đỏ mong mỏng từ đầu hỏa xoa bắn ra, hai tay Hạ Á nắm chặt hỏa xoa hung hăng đâm vào trong ánh sáng ma pháp, nguyên bản hỏa xoa bị ngăn cản một chút, thế nhưng tia sáng màu đỏ của long thứ đi kèm theo hỏa xoa lúc này đã bay thẳng ra, đem bức màn ma pháp vốn kiên cố kia hoàn toàn xuyên thủng!
Tia sáng màu đỏ xuyên thấu qua màn ánh sáng ma pháp, trực tiếp bay thẳng lên người của tên ma pháp sư, tên ma pháp sư há to miệng, nhìn trước ngực ở vị trí trái tim đã bị tia sáng kia xuyên thấu, trong nháy mắt miệng hắn phun ra một đoàn máu tươi, sau đó ngã xuống, từ trên ngựa rơi thẳng xuống đất.
Long thứ vừa xuất ra, nhất thời toàn thân Hạ Á đau nhức kịch liệt, hắn biết bản thân hắn ngay lập tức sẽ bị lực lượng phản phệ cắn trả, cố gắng nhịn đau, đi nhanh về phía trước, lỗ chân lông trên cánh tay đã xuất ra máu tươi, cơ thể tê liệt hầu như mang tới cho Hạ Á một cảm giác muốn té xỉu...
Hắn miễn cưỡng vọt tới bên cạnh thi thể của ma pháp sư, hỏa xoa chém xuống, đem đầu của ma pháp sư cắt đứt, cầm lên trên tay hét lớn: "Ma pháp sư đã bị ông đây giết chết ! Các ngươi muốn chết thì cứ việc tới đây! !"
※※※
Philip mắt thấy tên gia hỏa đáng sợ kia bị trúng một kích của ma pháp sư cư nhiên lại không chết ! Mà còn mạnh mẽ đánh xuyên qua ma pháp phòng ngự của ma pháp sư, hơn nữa còn một kiếm chém bay đầu tên ma pháp sư mà mình đã tốn hao rất nhiều tâm huyết để kết giao.
Nhìn thấy tràng diện này, trong lòng Philip đã hoảng sợ tới cực điểm, còn đâu dũng khí mà tiến tới? !
Tên gia hỏa kia ngay cả ma pháp sư mà còn giết dễ dàng đến như vậy, lại nhớ tới vừa rồi bản thân mình bị đối phương chính tay đánh cho bại lui... Dũng khí trong lòng nhất thời không còn, còn đâu ý định để tiếp tục dây dưa ở lại nơi này?
Mắt thấy ánh mắt của tên giết người Hạ Á đang nhìn về phía bản thân, nhất thời cả người Philip run lên, rống lớn một tiếng: "Rút lui ! Rút lui ! !"
Hắn rất nhanh chém ngã một người võ sĩ của nanh sói đoàn, vọt tới nhúng người nhảy lên lưng ngựa, hung hăng thúc vào bụng ngựa vài cái, mở đường mà chạy.
Đám thủ hạ võ sĩ rắn bạc nhìn thấy thủ lĩnh của mình bỏ chạy, cũng đương nhiên sẽ không ham chiến, gào hét một trận, chạy tán loạn ra bốn phía.
Võ sĩ nanh sói nguyên bản nhân số ít hơn, cũng không có cách nào truy đuổi, chỉ có thể hai mắt mở trừng trừng nhìn đối phương bỏ chạy, nhân số của võ sĩ nanh sói chỉ còn lại phân nửa, mọi người đều mang theo vết thương đẫm máu, rốt cục cũng ngã ngồi xuống trên mặt đất.
Lúc này chiến trường là một đống hỗn độn, trên mặt đất là hơn ba mươi cổ thi thể, người của võ sĩ đoàn nanh sói đã chết hơn mười người, số người còn sống cũng không quá chục, mà võ sĩ Landisi cũng chết và bị thương sáu bảy người, những thi thể còn lại, đều là võ sĩ rắn bạc .
Nhìn địch nhân thối lui, Guluo lập tức gào thét một tiếng, võ sĩ Landisi đều cầm lấy cung tiễn truy bắn, một đợt cung tiễn bắn ra, liền đem vài tên võ sĩ rắn bạc bắn rơi xuống ngựa, chờ cho đối phương hoàn toàn mất bóng, mọi người mới rốt cục buông vũ khí xuống, khuôn mặt mọi người đều dữ tợn, thở hồng hộc.
Tatara sớm đã từ trong xe ngựa chạy ra, vội vàng vọt tới bên cạnh Hạ Á, một tay nâng đỡ lấy Hạ Á: "Lão gia, người sao rồi ? !"
Toàn thân Hạ Á đau nhức, suýt tý nữa là đứng không vững, trọng lượng thân thể đều đặt lên người Tatara, thở dốc hồng hộc, đem đầu tên ma pháp sư ném xuống, cười to ba tiếng, rốt cục ánh mắt đảo một cái, ngã xuống trên lưng Tatara.
Souleaterr cũng đã bị thương, hắn dù sao cũng từng là tùy tùng của đầu bóng lưởng Kevin, cũng biết một ít vũ kỹ, vừa rồi hắn ở bên cạnh người Landisi kề vai chiến đấu, thật ra cũng không bị thương quá nặng, lúc này cũng đã ném trường kiếm xuống, cùng Tatara hai người một trái một phải nâng Hạ Á đi sang một bên ngồi xuống, Hạ Á rốt cục cũng lấy lại được một ít khí lực, cố nén đau nhức, nhìn bốn phía một chút, xác định nguy cơ đã trôi qua, hắn mới lắc đầu mắng một câu:
"Bà mịa nó ! Ma pháp sư quả thực là không dễ đối phó. Ông đây suýt tý nữa là mất mạng ở nơi này... đám ma pháp sư trong thiên hạ, đều đáng chết !"
Nghe thấy lời này, tuy rằng chỉ là lời mắng trút giận, thế nhưng cũng đủ làm cho Tatara phải rụt cái cổ vào.
※※※
Cả đám người bắt đầu chăm sóc người bị thương, người Landisi cùng người võ sĩ nanh sói còn sống bắt đầu dọn dẹp chiến trường, võ sĩ giáp đen Afuleika cũng thụ thương không nhẹ, đang nằm ở dưới đất băng bó vết thương.
Tatara là giảo hoạt nhất, phản ứng đầu tiên của hắn chính là đem cái thi thể của tên ma pháp sư kéo về phía Hạ Á, sau đó đem từng cái từng cái nhẫn trên tay của ma pháp sư toàn bộ tháo ra.
Tatara vừa tháo nhẫn, khuôn mặt hắn lại vừa hiện lên vẻ hưng phấn kích động, nhịn không được hướng về phía Hạ Á thấp giọng nói nhỏ: "Lão gia, giàu to rồi ! Chúng ta giàu to rồi ! Mấy thứ này đều là đồ tốt a! !"
Hạ Á nhướng mắt lên : "Đồ tốt?"
Tatara cố nén hưng phấn: "Đương nhiên là đồ tốt, lão gia ! Mấy thứ này, nếu như ở trong tay người nhất định là không có giá trị, tối đa chỉ đổi ra chút tiền mà thôi, thế nhưng ở trong tay ta... thì có thể biến thành đồ tốt có uy lực hùng mạnh đây!"
"Nga?"
Tatara nuốt nước bọt, hạ thấp thanh âm: "Lão gia, ta vừa nhìn đã biết, cái tên ma pháp sư bị ngài giết, chính là tu luyện một loại ma pháp cực kỳ hiếm thấy trong giới ma pháp - ma thuật nguyền rủa sinh mệnh ! Cho dù là trong giới ma pháp sư, hệ ma pháp này cũng là cực kỳ hiếm thấy!"
Truyện khác cùng thể loại
531 chương
33 chương
148 chương
66 chương
541 chương
1541 chương
386 chương
115 chương
124 chương