Liệp quốc
Chương 102 : Bắt giữ
Bên trong Dã Hỏa trấn đã sớm trở thành một đống hỗn độn.
Bangfuleite bị giết chết đã kinh động tới quân bộ, mà cùng với chết chung với vị tước sĩ này, còn có tất cả sĩ quan cao cấp đang phòng thủ bên Dã Hỏa trấn, hiện trường đầy thảm khốc, khiến cho mọi người nhìn thấy một lần, cũng không có dũng khí để tiếp tục nhìn lại lần nữa.
Thi thể của Bangfuleite bị nổ tung thành bốn năm mảnh, thân mình hoàn toàn bị thiêu rụi, nguyên bản là một cái bị thịt xinh đẹp, dưới hỏa diễm màu đen của Heisiting đã biến thành một đống thịt khét, mà các tướng lĩnh sĩ quan khác trong đại sảnh cũng đều bị một thương đem nửa thân trên hoàn toàn đánh cho nổ tung. Những người nhặt xác phải tốn đủ nửa ngày thời gian, mới từ trên bàn ăn, trên tường, trên mặt đất của đại sảng thu gom vài chục đống thịt nát tập trung lại, thế nhưng cũng không cách nào may lại thành một cái xác hoàn chỉnh. Đến mức có mấy tên sĩ quan tướng lĩnh, thân mình hoàn toàn bị chia năm cắt bảy ra nhiều phía, ba cái tàn thi của đám sĩ quan, mới có thể miễn cưỡng gom lại thành một cái xác hoàn chỉnh.
Sự kiện chấn động lần này, khiến cho quân bộ của đế quốc vô cùng mất mặt.
Nguyên bản tin tức chiến bại trong cuộc chiến này truyền về, đã làm cho quân bộ của đế quốc cực kỳ hoảng sợ, một mạch tổn thất liền hai cái rưỡi binh đoàn, ngay cả một trong những binh đoàn thép thiện chiến nhất là binh đoàn 13 cũng tổn thất quá nửa, một trận thảm bại như vậy, là một điều hiếm thấy trong suốt bao nhiêu năm qua.
Đúng lúc này, Bangfuleite lại biển hiện xuất sắc, không thể nghi ngờ liền trở thành tấm màn che cuối cùng cho quân bộ.
Trên chiến trường, dám cả gan thách đấu một đối một với người có danh khí rất lớn trong quân đội Odin là Heisiting, sau đó trong một trận quyết đấu công bình, còn đánh bị thương Heisiting.
Có thể nói từ lúc Heisiting quật khởi, hắn đã gây không ít lần chiến bại nhục nhã cho đế quốc Byzantine, chưa từng có người nào trực diện đánh thắng được cơn ác mộng của người Byzantine ở trên chiến trường. Mà lần này, cư nhiên có người đánh bị thương cái tên hung thần Odin kia!
Một cơ hội như thế, quân bộ làm sao lại chịu bỏ qua mà không cực lực tuyên truyền? Lấy việc này để cổ vũ sĩ khí quân lính đang rất thấp sau trận chiến bại, cùng lúc cũng làm giảm bớt cơn giận dữ từ phía hoàng đế trong hoàng cung ở đế đô Aosiji Liya.
Vốn kế hoạch đã được an bài rất chặt chẻ, một cái chiến báo được trau chuốt với lời lẽ rất hoa mỹ được gữi đến đế đô, thậm chí còn giậm mắm giậm muối làm cho trận chiến giữa tước sĩ Bangfuleite cùng Heisiting trở nên vô cùng kinh thiên động địa ! Trong lúc hai đại cao thủ quyết chiến, nào là mỗi cái ánh mắt liếc nhau, mỗi một sát chiêu tung ra, đều được miêu tả vô cùng tỉ mỉ.
Trình độ phóng đại như vậy, nếu như người khác không có chứng kiến trận đánh, chỉ là xem qua chiến báo mà nói, sẽ khiến cho người ta liên tưởng tới trận đánh một vạn năm trước, lúc hoàng đế ma thần đại chiến lần cuối cùng với kỵ sĩ rồng cực mạnh của loài người, chỉ sợ trận đánh đó cũng không bằng với những gì miêu tả trong chiến báo.
Quân bộ đã hạ quyết tâm đem Bangfuleite tuyên truyền thành một ngôi sao mới, chí ít cũng trở thành một thần giữ cửa đứng án phía trước quân bộ! Bọn họ cần có một thần tượng, dân chúng cần có một thần tượng, quân đội cần có một thần tượng!
Sự tình này đã được lan truyền ra ngoài, nguyên bản chỉ cần Bangfuleite đi đến chiến khu quân bộ, thì sẽ có phó đại thần phụ trách quân đội của đế quốc tự tay đeo cho huân chương đại công thần, cử hành một cái nghi thức lãnh huy chương cực kỳ trang trọng.
Sau đó chờ cho vị anh hùng này trở về tới đế đô, thì sẽ tổ chức một cái nghi thức khải hoàn, hoàn toàn khác xa trước đây, ngay cả thái tử điện hạ cũng đã đồng ý tham dự, đồng thời đứng ở trước mặt ngàn vạn dân chúng của đế đô, trao cho vị anh hùng này một cái quân kỳ của đế quốc.
Thế nhưng hiện tại, hiện tại. . . Hiện tại Bangfuleite cư nhiên đã chết!
Hơn nữa lại là bị giết chết một cách vô cùng sĩ nhục !
Heisiting, cái tên đáng ghê tởm đáng hận cộng thêm đáng sợ này! Cơn ác mộng của quân đội đế quốc Byzantine! Hắn cư nhiên dám đơn thân độc mã giết thẳng vào trong phủ của quân phòng vệ Dã Hỏa trấn, gần trăm hộ vệ mặc giáp không cách nào ngăn cản được hắn ! Lại bị hắn chém giết thẳng vào trong đại sảnh, công khai đánh chết Bangfuleite, cùng lúc còn thuận tay đem toàn bộ tướng lĩnh phòng thủ Dã Hỏa trấn hoàn toàn giết sạch !
Sau đó còn cưỡi ngựa xông thẳng vào hơn một nghìn binh sĩ mở ra một con đường máu, mà càng cực kỳ kiêu ngạo chính là, hắn còn lưu lại một câu: "Heisiting của Odin, đã giết chết võ sĩ Bangfuleite của Byzantine cùng với bọn chuột ! !"
Sau đó phóng ngựa chạy thẳng trên đường lớn, trước mặt mấy trăm binh sĩ bảo vệ, mạnh mẽ đánh vỡ cửa thành hiên ngang rời đi ! !
Quả nhiên là hào khí ngút trời, kiêu ngạo tới cực đỉnh! !
Bangfuleite được xưng là "trên chiến trường chính diện đả thương Heisiting", bị giết giống như là một con gà, kết quả như thế, còn đáng để cho quân bộ tiếp tục tuyên truyền hay sao?
Những nỗ lực tuyên truyền trước đây, hiện tại trái lại hóa thành một cái bạt tai hung hăng đánh mạnh vào mặt của quân bộ ! !
Khác không nói, trước tiên là vị hoàng đế bệ hạ ở đế đô đã đặt câu hỏi: các ngươi không phải nói cái tên gia hỏa kia đánh bị thương Heisiting sao? Thế nào lại chết một cách mất mặt đến như thế? !
Làm sao trả lời đây? !
Đám thần dân ở đế đô vô cùng hứng thú cùng sùng bái Bangfuleite hiện tại đang rất phẫn nộ, làm sao để dẹp loạn đây? !
Trò hề, quả thực chính là một trò hề buồn cười nhất thiên hạ ! !
Mà hơn nữa, người trong quân bộ, còn đang phải gánh chịu cơn tức giận riêng tư của thái tử điện hạ. . .
※※※
Khi Hạ Á trở lại Dã Hỏa trấn, thôn trấn đã hoàn toàn đặt trong lệnh giới nghiêm, rất nhiều binh sĩ tuần tra ở đầu đường cuối ngõ, kiểm tra tỉ mỉ những người qua đường.
Việc làm này quả thực là buồn cười-- Heisiting đã giết người sau đó rời đi, lẽ nào hắn còn quay lại một lần nữa sao? Thế nhưng loại hành động cho có lệ này, bản thân quân bộ quả thật cười không nổi.
Hạ Á tốn hao không ít khí lực để đi tới cổng thành, nhất là hắn còn phải mang thêm một tên địa tinh bị thương. Sau một hồi vất vả chứng minh thân phận của bản thân, hắn đi vào trong thành, hắn đi tới nơi cư trú của kỵ binh, hội hợp cùng đám thủ hạ của hắn, đám người Shaerba đã sớm trở nên vô cùng nôn nóng. Nếu như không phải quân bộ đã hạ nghiêm lệnh không cho quân lính nào ra khỏi thành, chỉ sợ đám bạn hữu có tình cảm thân thiết với hắn sớm đã chạy ra ngoài tìm cách tiếp ứng.
Đối với việc không cho quân lính đi ra khỏi thành tìm kiếm, quân bộ giải thích là: sĩ quan trông coi Dã Hỏa trấn đã bị giết chết, trong thành đại loạn, để phòng ngừa quân của Heisiting đột nhiên xuất hiện chiếm thành, mệnh lệnh cho toàn bộ quân sĩ phải đồn trú tại chổ, không được tự ý di chuyển!
Một cái mệnh lệnh quỷ quái như thế, thật sự làm cho đám người Shaerba tức giận tới mức mắng to.
"Trong đầu mấy tên gia hỏa ở quân bộ chắc chắn toàn là rơm rạ ! ! Heisiting nhất định là chỉ một mình tới đây ! Lúc này cần phải nhanh chóng đuổi theo hắn, nói không chừng cò có cơ hội giết chết được hắn ! !"
Shaerba một mặt đấp thuốc cho Hạ Á, một mặt bất bình mắng to.
Hạ Á rốt cục về tới bên cạnh người của mình, trong lòng liền bình tĩnh, thở dài cười nói: "Bọn gia hỏa kia đã bị Heisiting đánh cho khiếp sợ, đừng quên, binh đoàn 2 và 9, chính là bị Heisiting đánh bất ngờ mà tiêu diệt sạch."
Ngay trước đêm Hạ Á trở về, chiến khu quân bộ đã phái tới một đặc sứ, đi theo còn có một nghìn kỵ binh, hỏa tốc chạy tới Dã Hỏa trấn, tiếp quản phòng ngự nơi này.
"Tình huống có chút không tốt." Shaerba lầm bầm một câu, nhìn ra cửa một chút, hạ giọng nói: "Tối hôm qua lúc tên đặc sứ kia tới đây, việc thứ nhất hắn làm, chính là phái người vây quanh địa phương cư trú của chúng ta. Tuy rằng không có cấm xuất nhập, thế nhưng rõ ràng là có ý đề phòng. Thật sự thì con mẹ nó ta cũng không rõ, cái tên bán mông Bangfuleite bị giết chết, thì cùng với việc giám thị chúng ta có gì liên quan! Hắn đâu phải là do chúng ta giết chết !"
Hạ Á hừ một tiếng, lắc đầu, nhè nhẹ hít một ngụm lương khí, hắc hắc cười lạnh nói: "Đừng quên, chúng ta có nhiệm vụ bảo vệ cái tên thỏ mặt trắng bán mông kia, hiện tại hắn bị moi gan. . . cũng là do chúng ta thiếu trách nhiệm. . ."
Shaerba giận dữ: "Cái tên hỗn đản kia vừa vào trong thành thì chui ngay vào trong phủ của quân phòng ngự, ngay cả mặt hắn chúng ta còn không thấy, hiện tại đã chết, lẽ nào tội lỗi cũng đổ lên đầu của chúng ta sao ? !"
"Không đổ cho chúng ta thì đổ cho ai?" Hạ Á mắng một câu: "Toàn bộ tướng lĩnh phòng ngự đều đã chết sạch, sự việc lớn như vậy, chỉ sợ chúng ta phải gánh chịu mọi tiếng xấu giùm cho người khác rồi."
Dự đoán của Hạ Á phi thường chính xác, ngay lúc hắn vừa nằm xuống nghỉ ngơi chưa tới hai giờ, đang nằm ở trên giường, thì bỗng nhiên bên ngoài truyền tới một trận ồn ào huyên náo, trong đó còn có âm thanh hô quát phẫn nộ của Shaerba.
Hạ Á ngồi dậy bước xuống giường, đẩy ra cửa phòng đi ra ngoài, thì thấy trong sân, hơn mười tên kỵ binh thủ hạ của hắn đang giằng co cùng một đội quân của đế quốc, hai bên giương cung bạt kiếm, bầu không khí căng thẳng tới cực điểm, Shaerba đứng ở chính giữa, trong tay cầm theo một thanh lăng chùy, mắng to nói: "Đồ chết tiệt! Người của binh đoàn kỵ binh Luodeliya chúng ta mà ngươi cũng đòi bắt ! Còn dám xông vào làm loạn, thì đừng trách ông đây giết người ! !"
Sĩ quan chỉ huy của đối phương cũng có chút khí phách, lớn tiếng nói: "Ta có quân lệnh trong người, cũng không quản ngươi là thuộc kỵ binh đoàn Luodeliya hay không! Coi như là ngự lâm quân ta cũng phải bắt giữ !"
Hạ Á đi ra, nhẹ nhàng vỗ vai của Shaerba, đẩy hắn qua một bên, ngẫn đầu nhìn đám quân binh trước mặt: "Chuyện gì?"
Tên sĩ quan trước mặt cũng đã hạ kiếm xuống, hai mắt quan sát Hạ Á : "Đại đội trưởng Hạ Á Lôi Minh?"
"Chính là ông đây." Hạ Á hừ một tiếng.
"Ngươi và người của ngươi có trọng trách bảo vệ an toàn cho tước sĩ Bangfuleite, bởi vì người các ngươi cần bảo hộ đã bị ám sát chết, ngươi bị hoài nghi có tội danh không làm tròn trách nhiệm, ta phụng mệnh đến dẫn ngươi về quân bộ tiến hành điều tra! Nếu như ngươi kháng lệnh mà nói, dựa theo quân pháp của đế quốc, ta có quyền giết chết ngươi ngay tại đây! Những người dám ngăn cản quân lệnh, cũng đồng tội xử quyết !"
Trong lòng Hạ Á lửa giận bốc lên, hung hăng nhìn chằm chằm cái tên sĩ quan kia, hắn dù sao cũng đã trải qua một hồi chiến tranh, giết người như rạ, ngay cả chính diện đối mặt với Heisiting cũng từng trải qua, khí thế của hắn lúc này đã khác xưa, ánh mắt tràn đầy lửa giận vừa mới quét qua, nhất thời khí thế của tên sĩ quan kia liền xẹp xuống, thế nhưng do dự một chút, y nhiên giương thẳng kiếm lên, gắt gao nắm chặt, đã có ý định chỉ cần Hạ Á không hợp tác liền sẽ tiến hành xử quyết.
Hạ Á cố nén tức giận, nhìn nhân số hai bên một chút, đối phương hiển nhiên đã có chuẩn bị, bên trong sân có hơn vài chục người, mà bên ngoài sân, theo cửa nhìn ra đường lớn, cũng là dầy đặc bóng người, đao kiếm tỏa sáng, áo giáp như rừng.
"Hừ, đối phó với địch nhân thì không có biện pháp, đối phó với người một nhà thì lại vô cùng can đảm!" Hạ Á nói một giọng rất kinh thường, khiến cho khuôn mặt của tên sĩ quan kia đỏ lên, hơi thở không khỏi yếu đi vài phần, thế nhưng vẫn như cũ kiên trì nói: "Không cần nhiều lời vô ít, xin hỏi Hạ Á Lôi Minh các hạ, ngươi muốn chấp hành hay là kháng lệnh đây!"
Nói xong, hắn vô cùng cẩn thận nhìn chằm chằm Hạ Á.
Nhưng mà câu nói này của hắn, khiến cho phía kỵ binh đều hùng hổ quát lên, đám binh sĩ đang đứng đối diện nhất thời căng thẳng, tất cả ánh mắt đều nhìn chằm chằm Hạ Á, chỉ chờ thái độ của tên gia hỏa này.
Truyện khác cùng thể loại
531 chương
33 chương
148 chương
66 chương
541 chương
1541 chương
386 chương
115 chương
124 chương