Liệp Giả Thiên Hạ, Thế Giới Thợ Săn
Chương 9 : Người Quen Cũ.
Diệp Từ cố nín cười, liên tục gật đầu:“Vâng vâng vâng, chị gái Lang Y Nhân.”
Đặt tên này, nghĩ thế nào cũng thấy một hình ảnh đầy hài hước…… Bất quá, Diệp Từ tuyệt đối để chuyện này trong bụng, đánh chết cô cũng không nói.
“Đúng rồi, mình vừa mới biết Đổng Âm cùng Dịch Thương cũng chơi trờ chơi đấy……” Lưu Sướng bỗng nhiên lại đổi đề tài.
Diệp Từ không biết làm sao để tiếp lời.
Diệp Từ, Lưu Sướng, Đổng Âm còn có Dịch Thương chính là bốn đứa nhỏ của Tứ Hợp Viện.
Đã từng mỗi ngày cùng nhau đi học, cùng nhau tan học, từng đi thi cùng nhau, cùng lấy thành tích, cùng bị đánh, sinh nhật hàng năm cũng cùng nhau trải qua. Nhưng con người không thể nào đơn thuần mãi mãi, càng lớn lại càng cô đơn, những ngày đơn thuần như vậy rốt cuộc bắt đầu thời điểm nào thì thay đổi?
Có phải tại thời điểm cô thay đổi mà bắt đầu đổi thay hay không?
Diệp Từ thậm chí không dám nhớ lại năm đó chính cô làm sao thương tổn Đổng Âm cùng Dịch Thương, chỉ là hiện tại nghe thấy Lưu Sướng nhắc đến tên của bọn họ, trái tim cô không chịu khống chế đập mạnh lên, sau đó vùng ngực đau đớn vô cùng, giống như bị một tảng đá đè mạnh.
“Từ, Từ, cậu làm sao vậy?” Lưu Sướng hỏi gần nửa ngày, nhưng Diệp Từ không hề đáp lại, liền đề cao thanh âm một chút, thuận lợi kéo tinh thần đang lơ lững của Diệp Từ về.
“Không có gì, nghe cậu nói chuyện thôi.” Diệp Từ vội vàng che dấu việc cô thất thần, cười trả lời.
May mắn, may mắn cô sống lại. Hiện tại cô còn có cơ hội thay đổi, lúc này cô chưa có phản bội Đổng Âm và Dịch Thương, cô còn có thể bổ cứu .
Lưu Sướng lại liên miên cằn nhằn không ít, cuối cùng hai người trao đổi id trong game, mới chuẩn bị gác điện thoại ngủ. Đương nhiên, cái tên đầy trung tính của Diệp Từ khiến Lưu Sướng chê cười một hồi.
Buổi tối nằm ở trên giường, Diệp Từ tuy mơ mơ màng màng lại không nỡ ngủ, trong đầu không ngừng nhớ đến hình ảnh lúc bốn người còn ở bên nhau, tuổi thơ tràn đầy những ngày tháng tốt đẹp. Mà sau khi lớn lên những ngày như vậy hình như càng lúc càng ít, về phần kiếp trước cô sống lạnh lùng gần mười năm, giờ ngay cả nghĩ đến thậm chí cô cũng không dám. Chỉ là cô vẫn nhớ rõ, bản thân làm sai rất nhiều, mà hiện tại, đúng là thời khắc để sửa chữa.
Một đêm ngủ đến hồ đồ nhưng đồng hồ vẫn đúng hạn đến 7 giờ sáng reo vang đánh thức Diệp Từ.
Rửa mặt chải đầu một phen, Diệp Từ lại đăng nhập trò chơi.
Còn chưa tiến vào đã thấy trò chơi đã được đổi mới, nhìn nội dung một chút, nguyên lai là thông báo các loại bảng xếp hạng. Hơn nữa trước khi vào trò chơi có thể lần nữa lựa chọn hiện hoặc ẩn tên id trên bảng xếp hạng?
Diệp Từ lựa chọn ẩn. Hiện tại cô không muốn mình quá nổi bật.
Vào trò chơi, ở bên cạnh các loại thao tác quả nhiên hiện lên bảng xếp hạng, Diệp Từ nhớ lại, năm đó bảng xếp hạng hình như cũng là sau ngày tuyên bố mở trò chơi được cập nhật, từ điểm ấy xem xét, cô sống lại dù có mang đến sự thay đổi, cũng không có ảnh hưởng lắm đến toàn cục của Thế giới.
Nhìn bảng xếp hạng, Diệp Từ do dự một hồi, vẫn lựa chọn mở ra.
Không có nguyên nhân gì khác, cô chỉ muốn nhìn một chút, tại bảng xếp hạng cô còn nhận biết bao nhiêu người.
Bất kể là kẻ thù cũng tốt, chỉ nhớ được tên cũng được, hoặc là bạn bè…… Có lẽ lúc trước Diệp Từ đã không hề có bạn bè.
Vận Mệnh thực chuyên nghiệp, bảng xếp hạng không có giống như các trò chơi bình thường khác thêm các loại đệ nhất mỹ nhân hay các loại xếp hạnh linh tinh gì đó, mà chỉ có năm loại xếp hạng vừa đơn giản lại trực tiếp.
Bảng xếp hạng Level, Bảng xếp hạng tài phú, Bảng xếp hạng trang bị, Bảng xếp hạng độ hoàn thành nhiệm vụ, Bảng xếp hạng giá trị thiện ác.
Ở phía dưới bảng xếp hạng cá nhân còn có bảng xếp hạng: Bảng xếp hạng công hội, Bảng xếp hạng tài phú, Bảng xếp hạng trang bị, Bảng xếp hạng độ hoàn thành nhiệm vụ, Bảng xếp hạng giá trị thiện ác.
Bởi vì bây giờ còn đối phương chưa chấp nhận thành lập công hội, nên tại Bảng xếp hạng công hội toàn bộ vị trí đều trống, Diệp Từ liếc mắt một cái liền đem tất cả sự tập trung tập hợp tại Bảng xếp hạng cá nhân.
Bảng xếp hạng cá nhân chứa hai mươi danh tính game thủ, Diệp Từ tại năm bảng xếp hạng – một trăm cái tên tìm những người mà cô từng biết.
Vận Mệnh là game của toàn cầu, cho nên trên bảng có không ít game thủ có tên nước ngoài, chẳng qua tên của bọn họ đều bị hệ thống tự động phiên dịch trở thành tiếng Trung, thoạt nhìn có chút quái dị. Nhưng trong đó xuất hiện một người khiến Diệp Từ sửng sốt — Lưu Niên.
Nếu cô nhớ không lầm, người này là một game thủ quốc tịch Mỹ dành giải nhất tại cuộc thi pvp, chức nghiệp của anh cũng là Tinh linh Thợ săn. Năm đó hai người ở cuộc thi pvp có ba lần cơ hội cùng giao thủ, hai lần trước thực lực có thể nói là ngang nhau, nhưng tại trận đấu cuối cùng thao tác của anh khiến cô hoa cả mắt, tinh chuẩn đến cực điểm, công kích những điểm trí mạng không chút lưu tình, so với lúc trước hoàn toàn bất đồng.
Lúc sau Diệp Từ mới hiểu được, hai trận đấu trước đó Lưu Niên cố ý che dấu thực lực của anh.
Không hề nghi ngờ, trận quyết đấu ấy người thua là Diệp Từ, Diệp Từ bị đánh bật ra khỏi vị trí thứ ba của giải PVP. Nhưng đợi đến lúc Diệp Từ muốn khiêu chiến lần nữa thì anh ấy đã biến mất …… Đó là điều mà Diệp Từ tiếc nuối mãi và không thể nào thực hiện được.
Sau cuộc thi Pvp ấy, Lưu Niên được xem là thần. Video về các thao tác của anh được mọi người điên cuồng tìm kiếm, tùy tiện xem một video của anh lượt view cũng trên mấy chục triệu.
Chắc là cũng theo thời điểm ấy, Diệp Từ bắt đầu phá lệ lưu tâm với chức nghiệp Thợ săn này, điên cuồng nghiên cứu về cách tấn công cũng như phòng thủ của Thợ săn, đến lúc sau thậm chí còn nghiên cứu thêm các loại địa hình của toàn bộ Vận Mệnh.
Bỗng nhiên bật cười, lại nói tiếp cô chắc nên cám ơn Lưu Niên. Nếu không phải anh có lẽ sau khi cô sống lại sẽ không có khả năng biết rõ game Vận Mệnh đến vậy.
Lúc này đây, nhất định phải tìm cơ hội cùng người nọ so một hồi.
Dùng thân phận Thợ săn pk Thợ săn .
Game thủ Trung quốc đều từ những trò chơi gần giống như thế này phát triển, cho nên lúc tăng cấp nhanh hơn game thủ các quốc gia khác rất nhiều.
Điều này cũng đúng, Bảng xếp hạng từ vị trí thứ năm trở lên tất cả đều là game thủ Trung Quốc: Buông Muội Tử Kia Ra, Nhất Danh Kim Nhân, Thanh Thiên Bạch Địa, Khoản Đông, Thất hiệp Nhất Chi Hoa. Mấy người này chẳng những level tăng nhanh, ngoại trừ Bảng giá trị thiện ác những bảng khác đều có bài danh.
Diệp Từ nhìn vài cái tên nhịn không được cười thành tiếng, quả nhiên là sống lại, ở đâu cũng có thể thấy được người quen. Đã từng là kẻ thù, hiện tại lại quen thuộc đến độ khiến nội tâm của cô không ngừng cảm động. Diệp Từ nhìn nhìn Bảng xếp hạng Level thứ nhất danh Buông Muội Tử Kia Ra cư nhiên đã đạt đến cấp 7 40% cách cô chỉ một chút.
Phải biết rằng cô đang dùng đường tắt, biết bug, là người sống lại, Buông Muội Tử Kia Ra đã đạt tới trình độ này, không thể không nói, anh chình là một gã thăng cấp cuồng, nghĩ nghĩ chắc chắn cả đêm hôm qua anh không ngủ.
Tắt Bảng xếp hạng, Diệp Từ tính đi tiếp tế một ít mũi tên, hôm nay lại chiến Hang Động Băng Giá, cô không tin sự xui xẻo của cô như cũ kéo dài đến nay ngay cả một kiện trang bị cũng không có!
Người còn chưa chạy đến ngã tư đường gần nơi ở của Dasa, Diệp Từ liền nhận được một lời mời kết bạn, cô thấy là Lưu Sướng “Lang Y Nhân”. Không hề nghĩ ngợi, Diệp Từ lập tức thêm đối phương vào danh sách bạn tốt.
Kế tiếp cô chợt nghe thấy giọng nói hơi lớn của Lưu Sướng vang lên: “Ai nha, ai nha, công tử nhà ta mấy cấp rồi?”
Diệp Từ ẩn tàng toàn bộ thuộc tính, nếu cô không mở thuộc tính ra, game thủ chỉ có thể thấy trang bị mà không thể thấy tên và cấp bậc của cô.
“Cậu cấp mấy?” Diệp Từ nghĩ nghĩ, không vội trả lời câu hỏi của Lưu Sướng, ngược lại hỏi cấp bậc của cô ấy.
Nói đến đây Lưu Sướng bắt đầu phấn khởi, cô rời giường sớm như vậy mục đích lớn nhất chính là muốn khoe khoang với Diệp Từ đầu tiên! Phải biết rằng đêm qua khi cô cúp điện thoại, đăng nhập game lần nữa chơi đến tận bốn giờ sáng mới đi ngủ.
“Cấp 5! Mình còn học xong một kỹ năng nữa! Có thể gọi Hỏa cục cưng ! A ha ha! Hâm mộ mình đi!” Giọng Lưu Sướng đầy các loại khoe khoang, lại có kiêu ngạo! “Nói, tưởng chơi kiểu nhân vật nào, nói cho mình! Mình mang cậu! Mình đây hiện tại rất mạnh! Đánh quái rất tàn bạo đấy……”
Lưu Sướng vẫn còn hưng phấn, Diệp Từ tò mò mở miệng: “Ngày hôm qua lúc cậu gọi điện cho mình không phải nói chỉ mới cấp 3 sao?”
“Này……” Lưu Sướng nhất thời nghẹn họng, một lát sau mới thanh thanh cổ đem chuyện tình tổ đội luyện cấp đến nửa đêm nói ra.
Diệp Từ thở dài một hơi: “Trong trò chơi tuy rằng cũng có thể nghỉ ngơi, nhưng vẫn không thoải mái hơn việc giấc ngủ tự nhiên …..” Cô liền hỏi tiếp: “Cậu muốn đi thử phó bản không?”
“Phó bản!” Lưu Sướng vừa nghe thấy từ này ánh mắt lập tức sáng lên, hận không thể vào phó bản ngay lập tức.
“Vậy cậu đến Tinh linh Sâm Lâm đi, mình ở ngã tư đường chờ cậu, chúng ta đi Hang Động Băng Giá.”
“Tốt! Mình lập tức tới đó!” Lưu Sướng bỏ ngay ý tưởng truy tìm trai đẹp trong thôn, chạy ngay đến Tinh linh Sâm Lâm, vừa chạy vừa hỏi: “Hang Động Băng Giá có phải là phó bản ngày hôm qua có nhân vật thần bí một mình vượt qua hay không?”
Mà nhân vật thần bí nào đó hàm hồ hừ hừ vài câu: “Kêu Đổng Âm cùng Dịch Thương cùng tới đi……”
“Khỏi kêu, hai người kia một là Nhân tộc, một là Nhân thú, cách bọn mình đến vạn dặm! Mình vừa liên hệ, đến giờ mới cấp 3!”
Nếu vậy Diệp Từ đành hỏi id của Đổng Âm cùng Dịch Thương, thêm bọn họ thành bạn tốt. Bốn người lập tức thành lập kênh bạn tốt tán gẫu.
Trong đó giọng lớn nhất vẫn là Lưu Sướng, cô ở kênh trắng trợn khoe ra với hai người, đổi lấy là phản ứng vừa hâm mộ vừa ghen tị, Diệp Từ nghe cả ba điên điên khùng khùng đấu võ mồm, trong lòng dâng lên một loại ấm áp.
Dường như, thời gian ấu thơ bị mất đi một lần nữa trở về bên người.
Truyện khác cùng thể loại
136 chương
17 chương
77 chương