Liệp Giả Thiên Hạ, Thế Giới Thợ Săn
Chương 456 : Trưởng Phòng Kế Hoạch
Cho dù Tinh Linh Vương hay là Ma Vương Nagas, trong Vận Mệnh đều là NPC số một, trong lịch sử của Vận Mệnh đều lưu lại vang dội thành tích của họ. Nhiệm vụ liên quan tới NPC này dĩ nhiên là bậc sử thi, còn là sử thi cao cấp… Mấy nhiệm vụ như vầy, dưới một trăm cấp đi làm là điều không khoa học.
Tuy rằng biết trước kết quả này, nhưng Diệp Từ và Lưu Niên vẫn không cam lòng, đi bộ vài vòng ở Trác Cốc Thánh Sơn, ngoài việc nhận ra cấp bậc hiện tại có thể chống được lạnh lẽo nơi này, còn nhận ra bây giờ tới đây căn bản là đi tìm chết. Cấp bậc nhỏ bé tới đáng thương. Ở Trác Cốc Thánh Sơn, một quái nhỏ nhất đều là Boss cấp tinh anh. Hơn nữa, cấp bậc toàn bộ trên 150. Còn nếu muốn đẩy lên đỉnh núi, chỉ sợ đoàn không đủ trăm người tinh anh là không có khả năng.
Hai người lén lút đi lại, trốn một con người tuyết đằng xa đang coi ai không ra gì đi tới đi lui, trông rất nhàn hạ. Không nghĩ đến tên đáng ghét này suýt nữa muốn mạng hai người. Nếu không phải kĩ năng Ngất kia như bug giả chết phỏng chừng hai người không có can đảm đứng ngốc chỗ này quan sát nó rồi.
“Anh có bạo kích không?”
Diệp Từ nhớ lại thời điểm mình chiến đấu với người tuyết, công kích đến sát thương cao còn không thấy chứ đừng nói bạo kích. Bởi vì chuyện này mà rối rắm một lúc lâu, cô cũng biết đây là chuyện tất nhiên. Nhưng trong lòng vẫn không thoải mái, cho nên mới hỏi Lưu Niên tìm lại cân bằng. Lưu Niên nhìn thấy Diệp Từ biểu hiện có phần tức giận thì vươn tay gài tóc mai của cô ra sau tai, quyết định giấu đi vận may trong sát thương mà mình đánh ra, thở dài một hơi.
“Làm sao mà bạo kích được, cấp bậc chênh lệch cao lắm, cấp bậc trừng phạt quá lớn”
Nghe như vậy Diệp Từ thấy trong lòng thoải mái hẳn, trong lòng tức giận bất bình cũng bớt đi một chút, hướng về người tuyết kia nhe răng.
“Chênh tới 40 cấp đúng là phiền phức, nếu 20 cấp chúng ta còn có biện pháp”
Nhưng lời này không sai, vì trong Vận Mệnh cấp bậc trừng phạt thấp nhất là 20 cấp. Chỉ cần dưới 20 cấp đều có thể đánh ra sát thương, may mắn còn có thể phá phòng, nhưng vẫn không thoát được kết quả là không bạo kích được. Lưu Niên nghe Diệp Từ nói xong không đón hùa cũng chẳng phản bác, chỉ gật gật đầu nở nụ cười:
“Vậy khi nào đến 130 cấp chúng ta lại quay lại xem”
Việc đã đến nước này, có ăn vạ ở đây cũng không có kết quả. Diệp Từ tuy rằng không cam lòng cũng chỉ có thể áp xuống đi theo Lưu Niên rời khỏi bản đồ này.
Vừa rời khỏi Trác Cốc Thánh Sơn, Lưu Niên nhận được mật của Áp Sa Long, anh lướt qua Diệp Từ bên cạnh khó ở nói chuyện với Áp Sa Long một hồi lâu mới cắt liên lạc. Diệp Từ đang khoanh tay trước ngực nhìn anh nhướng mày.
“Có chuyện gì sao?” “Tây Bộ Đại Lục liên minh đánh nhau với liên minh Thịnh Thế rồi ”
Lưu Niên chỉ thở dài một hơi, dường như đây là một chuyện vô cùng phiền toái. Hoặc nói, với Lưu Niên hiện tại là chuyện phiền phức. Bởi vì đánh nhau dưới hai tiếng là không đánh xong. Tất nhiên, đánh lâu như vậy cũng chẳng thành vấn đề, chỉ là với mấy trận quy mô như vậy, người chơi cùng loại như anh cho dù ở đâu cũng phải tập hợp khẩn. Không quản là đang luyện cấp hay chế tạo đời sau, quả thật rất gài người.
Diệp Từ gật gật đầu, bỗng nhiên nhíu mày.
“Thịnh Thế gần đây đi khiêu khích mọi người rất nhiệt, chẳng lẽ họ mạnh lên rồi sao?”
“Chắc chắn là mạnh lên, đánh nhau với Thịnh Thế là chuyện hao sức tốn của, họ không thiếu tiền cũng không thiếu người. Liên minh của chúng ta chỉ có thay phiên đánh mới đối phó được”
Lưu Niên đau đầu day day huyệt thái dương, anh gần đây cứ bị kéo về đánh nhau, đánh đến mức anh cũng mệt. Một chút kĩ thuật đều không có, hoàn toàn là biển người và đốt tiền. Nhưng mà với những người phát tài từ người chết thì lại vô cùng trông đợi. Cho nên mới có câu, mỗi người trong lòng đều có một ác ma hiếu chiến, phải xem thử là ma đó tỉnh hay chưa, không tỉnh thì nói là mọi người giữ hòa khí, còn nếu tỉnh…
Diệp Từ khẽ cong cong môi, nói đến chuyện liên minh, rồi nghĩ về Thiên Thiên Hướng Thượng là người khởi xướng đầu tiên. Bây giờ mỗi lần Nam Bộ Đại Lục và Đông Bộ Đại Lục có đánh nhau, họ đều nhanh chân chạy trước. Thói đời ngày sau chính là như vậy.
Lưu Niên vươn tay chỉnh đốn lại quần áo của Diệp Từ, để thêm kín kẽ rồi thở dài một hơi.
“Anh về trước, ở đây quái cấp cao, em cẩn thận”
“Yên tâm”
Diệp Từ cười với Lưu Niên, tỏ vẻ anh lo lắng thật quá mức dư thừa. Rồi vẫy vẫy tay bảo anh mau về đi. Lưu Niên nhìn cô một cái, không nói nhiều xoa xoa hồi thành thạch rồi biến thành ánh sáng trắng biến mất.
Nhìn thấy Lưu Niên biến mất rồi, Diệp Từ cũng cảm thấy không cần thiết ở đây ngốc. Cô lại lười luyện cấp, chi bằng đi đấu trường luyện PVP. Từ sau khi Vận Mệnh thông báo cuộc thi, đấu trường càng lúc càng nóng. Lần này, hầu như tất cả mọi người đều tham gia, khiến cho đấu trường trở nên nóng hơn bao giờ hết. Ngoài ra còn cổ vũ rất cả người chơi tham gia, nên lượng báo danh vượt qua 50% số người chơi. Làm cho đấu trường và công hội chiến trở nên nóng càng thêm nóng. Tính đi đấu trường luyện tập giống Diệp Từ cũng rất nhiều người.
Chỉ là vốn dĩ hình thức 5vs5 ở đấu trường trước giờ hot thì thay thế thành 1vs1 và 2vs2. Dù sao PVP chính vẫn là kĩ thuật của bản thân, rèn luyện kĩ năng của bản thân vẫn là chính yếu.
******* Phòng trưởng phòng kế hoạch Vận Mệnh
Vọng Giang Nam đang ngồi sau một bàn làm việc, phía trước là năm màn hình lớn, vừa gõ phím vừa ngẩng đầu nhìn màn hình trước mắt, vui vẻ vô cùng. Bởi vì biểu hiện của anh xuất sắc, anh chính thức đã trở thành trưởng phòng kế hoạch. Hiện tại anh đã chính thức trở thành chúa tể của Vận Mệnh sau này. Thế nhưng khi đạt được đến phong cảnh hiện tại, anh chẳng những phải nắm bắt toàn bộ phương hướng phát triển của trò chơi sau này. Còn phải giải quyết rất nhiều chuyện nhỏ to lớn bé, dựa theo thị trường trò chơi hiện tại mà điều chỉnh hướng phát triển của trò chơi không ngừng đổi mới. Đây là chuyện mà trước kia còn là một nhân viên anh không nghĩ đến.
May mà trải qua một thời gian luống cuống chân tay, hiện tại Vọng Giang Nam càng lúc càng quen việc, trở thành ngày càng đảm đương được công việc hiện tại. Mà thành tích của anh đạt được cũng làm vừa lòng ông chủ của Vinh Diệu, không nghiêm nghị quản chế anh mà càng lúc càng cho anh nhiều tự do và quyền lực để Vọng Giang Nam có thể làm tốt hơn. Có thể nói hiện tại Vọng Giang Nam đã ngày càng gần với thân phận đời trước của anh- cha đẻ của Vận Mệnh.
Trong lúc Vọng Giang Nam đang vui vẻ vô cùng, cửa văn phòng của anh có tiếng gõ theo tiết tấu rất nhẹ. Chỉ nhờ vào tiếng gõ này cũng không đoán được sau cửa là ai.
“Mời vào”
Vọng Giang Nam đầu cũng không buồn nâng chỉ nói vậy. Sau đó đi vào là một người đàn ông vận trang phục khéo léo chỉnh tề, mắt mang một kính vàng trông rất lịch sự trang nhã. Trong tay cầm một chồng giấy tờ lại gần Vọng Giang Nam rồi nói:
“Vọng tổng, đây là số liệu thị trường tháng này”
Vọng Giang Nam tay vẫn còn đang gõ liên tục. So sánh với người đến này, Vọng Giang Nam không ăn vận tây trang giày da, mà cực kì nhàn hạ. Áo thun quần jean, trên cổ là thẻ nhân viên. Bề ngoài cũng vì quá bận mà trông có vẻ cẩu thả. Anh gật gật đầu, mơ màng nói:
“Thần Võ số liệu cũng trong đó sao?”
“Cũng có ở đây, tôi thu nhập Thần Võ đối chiếu với chúng ta thống kê lại, tất cả đều có trong này”
Anh đưa lên bảng biểu. Vọng Giang Nam nhận lấy, lướt qua ý bảo người này ra ngoài. Anh ta là thư kí Đường Nam được tổng bí thư Kiều Lương ở phòng thư kí đưa tới cho Vọng Giang Nam. Rõ ràng là một nam nhân, nhưng làm việc cẩn trọng mà tinh tế. Còn có sự phân tích lí trí logic của đàn ông, thật sự là nhân tài hiếm có. Cũng vì có anh trợ giúp, Vọng Giang Nam mới có thể nhanh như vậy lên được chức vụ này.
Báo cáo này được làm cẩn thận tỉ mỉ, Vọng Giang Nam nhìn tới cũng không cần nghĩ nhiều có thể tìm được thứ mình muốn thấy. Anh đọc nhanh như gió toàn bộ, rồi cẩn thận quan sát biểu đồ so sánh với Thần Võ sau khi Vận Mệnh phát triển lên. Hiện tại, cho dù Vận Mệnh có làm tốt đến mấy cũng khó lòng so sánh với mấy trò chơi thâm niên như vậy. Tuy rằng họ có rất nhiều kế hoạch mới, nhưng nếu so sánh Thần Võ và Vận Mệnh sau khi update phiên bản mới, số người chơi Vận Mệnh giảm xuống là điều tất nhiên. Từ tháng trước thống kê tới bây giờ nhân số có thể nhìn ra được. Nhưng mà Vọng Giang Nam cũng không vì vậy mà rối rắm hay nhục chí. Anh tiếp tục lật xem bảng biểu phía sau.
Mặt sau càng rõ ràng hơn, Đường Nam thậm chí thống kê cả người chơi gia nhập Thần Võ và số người bỏ Vận Mệnh. Vọng Giang Nam thật sự bội phục Đường Nam, số liệu cơ mật như vậy mà anh cũng làm ra được. Không biết anh là từ đầu đào ra được không rõ.
Mấy số liệu mà Đường Nam đều có phân tích, hơn nữa có những số liệu quan trọng cần chú ý anh đều đánh dấu lại. Tổng kết bảng biểu, Vọng Giang Nam nhìn thấy tổng kết của Đường Nam như sau:
“Theo báo cáo, tuy rằng lượng người chơi Thần Võ có ảnh hưởng đến Vận Mệnh, người chơi xói mòn nhanh hơn, nhưng người mới chơi Vận Mệnh cũng không ngừng tăng lên. Cho thấy xói mòn chỉ là tạm thời, làm tốt kéo về người chơi cũ, bồi dưỡng ưu đãi người chơi mới là trọng điểm hiện tại. Cần chú ý là, hiện tại Thịnh Thế trong trò chơi chiếm đến 30% chi phối kinh tế, nếu trong tương lai họ không rút khỏi trò chơi toàn bộ, Vận Mệnh có tồn tại hay không thì là hiện tại có làm tốt phương án chống đỡ hay không.”
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
137 chương
64 chương
11 chương
10 chương