Liệp Bộ
Chương 10 : Hội triển lãm (8)
“Trung uý, đã có kết quả xét nghiệm.” Một người mặc áo dài trắng, trên tay cũng mang găng tay màu trắng, ngón tay nâng gọng kính trên mũi, pháp y nói.
“Từ các mẫu vật chúng ta lấy được, vật duy nhất có chứa thuỷ ngân là cái này.” Giơ lên túi mẫu vật, pháp y mặt đầy nghiêm túc nói.
Son môi!? Conan nhìn chằm chằm túi nhựa kia, một tay xoa cằm, âm thầm suy nghĩ. Yuu Nakajima trang điểm như vậy, dùng son môi cũng không kỳ quái… Ánh mắt chậm rãi chuyển hướng về hai người đang quỳ trên sân khấu, Aki Kubo và Itou Miwa tựa hồ đều bi thương, cúi đầu nhìn Yuu Nakajima. Nhưng mà, Conan trong lòng thầm nghĩ, thân là trợ lý, không thể nghi ngờ Itou Miwa là tình nghi lớn nhất.
“Son môi? A! Tôi biết hung thủ là ai! Cô Itou Miwa, hung thủ chính là cô. Cô…”
Trong lúc Conan đang suy nghĩ, Kogoro Mori đột nhiên mở miệng, tự tin vươn tay chỉ vào Itou Miwa.
Conan trong lòng cười gượng, thật sự rất hiếm thấy. Nhưng mà, có cảm giác sự tình không phải đơn giản như vậy.
Itou Miwa ngẩng đầu, tựa hồ mờ mịt nhìn Kogoro Mori, đôi mắt sưng đỏ khiến Mori lúng ta lúng túng ngậm miệng.
“Cũng không nhất định là hạ độc, bố, có khả năng là thành phần kim loại trong đồ trang điểm vượt chỉ tiêu.” Ran Mori nhìn Itou Miwa đang nhìn mảnh son môi chằm chằm, nói với Mori.
“A haha, cũng đúng!” Mori xoa xoa đầu, cười ha ha… Người bên cạnh đầu đầy hắc tuyến.
Conan sau khi nghe được ngẩn người ra, quả thật có khả năng, nhưng hàm lượng kim loại trong đồ trang điểm vượt mức cho phép cũng không thể giết được người.
Pháp y bên kia gật gật đầu liên tục nói với Ran Mori: “Son môi này có hàm lượng thuỷ ngân cực thấp, trừ phi ăn một lượng lớn, hơn nữa người ăn có bệnh thận, nếu không không có khả năng chết được.”
“Ăn một lượng lớn? Là lớn bao nhiêu?” Vị trung sĩ thân hình to lớn kia hỏi.
“Mỗi ngày lượng hấp thu vào vượt quá 0.5g thì sẽ xuất hiện hoa mắt, thường xuyên ăn sẽ tổn hại trung khu thần kinh, dẫn đến tử vong. Nhưng mà đây là đối với người mang bệnh thận, người bình thường cho dù ăn quá liều lượng thì cũng sẽ bài tiết ra một phần, có thể sẽ mắc một số bệnh nhẹ, nhưng không thể chết được.” Pháp y giải thích đâu vào đấy.
Mà lúc này Itou Miwa đột nhiên có phản ứng, tựa hồ là cực kỳ kích động, dường như có chút cuồng loạn. Cho dù vừa rồi Mori nói cô là hung thủ cũng không có bộ dáng như vậy.
“Tôi biết, tôi biết nguyên nhân Yuu chết.” Itou Miwa kích động nói, biểu tình trên mặt cũng không quá vụng về, cô đứng lên, đứng giữa sân khấu.
Tất nhiên mọi người đều nhìn cô, chờ cô nói tiếp. Conan cũng vậy, hoặc là nói cậu muốn biết, cô gái này đến cùng muốn làm gì.
“Yuu có thói quen ăn son môi, một thỏi son trong một hai ngày đã dùng xong, hơn nữa, hơn nữa…Yuu bị bệnh suy thận mãn tính.” Itou Miwa kích động nói, nước mắt lại chảy xuống.
Quả thật một câu này khiến mọi người khiếp sợ, Yuu Nakajima này thế nhưng lại suy thận, chưa từng có báo nào đưa tin… Mà Yuu Nakajima chết, lại là vì ăn son môi!
Dưới đài mọi người đồng thời bóp cổ tay, Conan vẫn như cũ nhìn chằm chằm mặt Itou Miwa.
Lúc này Aki Kubo đột nhiên hoảng sợ hồi thần, thanh âm hắn khàn khàn, ôm chặt thân thể Yuu Nakajima. “Yuu đã ngừng ăn son môi, ngừng ăn lâu rồi…”
Mặt Itou Miwa tràn đầy nước mắt trong nháy mắt trở nên cứng ngắc, quay đầu, tựa hồ không thể tin nhìn Kubo, “Không có khả năng, rõ ràng son môi cứ hai ngày là dùng xong.” Itou Miwa phản bác nói, cô rõ ràng cứ hai ngày là đổi son môi mới.
Aki Kubo ngẩng đầu, trong đôi mắt kia tràn đầy tuyệt vọng. “Đó là bởi vì… Bởi vì Yuu không muốn người khác biết, cậu ấy bị bệnh, đã là suy thận giai đoạn cuối, còn nhiễm độc niệu (1). Cậu ấy căn bản ăn không vô cái gì, kể cả son môi vị trái cây trước đây cậu thích ăn nhất, bây giờ cũng muốn nôn ra…” Aki Kubo hai mắt đỏ bừng, môi lại khô nứt, cho dù nói chuyện thật chậm, nhưng đôi môi khô khốc kia muốn nứt ra rồi, một tia máu đỏ thẫm thoáng hiện ra.
“Nhiễm độc niệu!?” Itou Miwa thì thảo lặp lại, trên mặt biểu tình phức tạp.
Như vậy Itou Miwa, quả thật có thể xác định, hung thủ là cô ta. Nhưng mà, Yuu Nakajima nếu không còn ăn son môi, vậy vì sao anh ta lại bị trúng độc?
Nhớ đến lời nói của Aki Kubo, trước khi biểu diễn Yuu Nakajima chỉ uống qua… Trung dược kia?
Nghĩ đến đây, thừa dịp mọi người không chú ý, Conan lẻn vào trong hậu trường.
“Chú ơi, chú giúp cháu xét nghiệm cái này với ạ, là bác Mori bảo cháu làm.” Trộm vại sành ra, Conan lôi kéo vị pháp y qua bên cạnh nói.
Tự nhiên nghe đến tên Kogoro Mori, pháp y kia lập tức gật đầu.
Kết quả xét nghiệm quả như mong đợi của Conan, vại sành kia quả thật có dấu hiệu của thuỷ ngân, hơn nữa đủ để tử vong.
Pháp y đem kết quả xét nghiệm đưa cho trung uý, nói: “Sếp, căn cứ kết quả xét nghiệm, cũng căn cứ khẩu cung nhân chứng, có thể khẳng định, Yuu Nakajima là vì uống thuốc này mà chết. Tôi kiểm tra Trung dược còn xót lại, phát hiện ra một loại thuốc, tên tiếng trung là chu sa (2). Trong chu sa có một lượng thành phần thuỷ ngân vô cùng lớn.”
“Nói như vậy, nguyên nhân tử vong của Yuu Nakajima chính là do uống phải cái này, chu sa?” Trung sĩ hỏi ngược lại.
“Đúng vậy.”
“Vậy, cô Itou Miwa, cô còn cái gì để nói? Hung thủ chính là cô! Thân là trợ lý vẫn luôn bị Yuu Nakajima quở trách nhục nhã, cho nên cô thẹn quá thành giận, cho chu sa vào thuốc của Yuu Nakajima để độc chết cậu ta. Sự tình vụ án tôi nghĩ chính là như vậy.” Kogoro Mori nói có trật tự, người bốn phía nghe đều gật gật đầu, nhất là biết được thái độ đối xử của Yuu Nakajima với Itou Miwa.
Haha, haha, Conan lại cười gượng, bác thật là dám nói, nhưng xem ra lần này là chó ngáp phải ruồi.
“Miwa?” Hiển nhiên Aki Kubo cảm thấy lời nói của Mori có chút lý lẽ, kinh ngạc bi ai ngẩng đầu, hô một tiếng.
“Đùa gì vậy!” Itou Miwa trên mặt còn chảy nước mắt, quay đầu nhìn Aki Kubo, liền trấn định nói, “Dược này là Yuu tự mình nấu, em chỉ phụ trách tắt bếp mà thôi. Hơn nữa hôm nay lúc em tắt đi, rõ ràng cô và đứa nhóc này cũng ở đó, tôi làm cái gì chẳng lẽ các người không nhìn được?” Itou Miwa chỉ vào Ran và Conan, điều chỉnh ngôn từ nói, “Hơn nữa nồi thuốc vẫn luôn đặt bên ngoài phòng, mà tôi và Aki luôn luôn ở phòng hoá trang cùng Yuu, nếu nói tôi là nghi phạm, như vậy mọi người lui tới hậu trường đều khả nghi…”
Kogoro quay đầu hỏi Ran Mori, người phía sau liền gật đầu.
Quả thật, khi đó mình nhìn động tác của Itou Miwa, Conan trong lòng nghĩ, cảm giác có điều gì đó bị bỏ sót.
“Thuốc hôm nay là tôi mang đến cho Yuu.” Aki Kubo nói như vậy, hiển nhiên cũng không tin tưởng hung thủ là Itou Miwa. Nhưng khi hắn nói chuyện, biểu hiện trên mặt lại vô cùng bi thống, nếu thật sự nồi thuốc này khiến Yuu Nakajima tử vong, như vậy hắn chính là gián tiếp giết người.
Kogoro Mori thay đổi suy nghĩ, chỉ ngón tay vào Aki Kubo: “Như vậy hung thủ chính là cậu, Aki Kubo.”
“Không, không có khả năng, tôi kiểm tra qua, nồi thuốc chu sa này hẳn là nấu hơn ba mươi phút, thuỷ ngân bên trong đã hoàn toàn bị giải phóng. Nếu là sau khi nấu xong mới bỏ vào, bột phấn sẽ tạo kết tủa, người bình thường không có khả năng uống được.” Pháp y một bên lên tiếng giải thích.
Kogoro Mori lại phải xoa đầu, “Chẳng lẽ lúc bác sĩ kê đơn đã kê quá nhiều, hay là Yuu Nakajima tự tử?” Thì thào tự nói, âm thanh cũng không nhỏ.
Pháp y mang kính mắt kia lại nói: “Trên thực tế tôi biết được, chu sa không thích hợp để sắc thuốc, đặc biệt Yuu Nakajima bị bệnh thận như vậy, lượng bác sĩ kê nhất định phải cực nhỏ, đồng thời cũng trộn lẫn với nhiều loại dược liệu khác.”
“Quả thật như lời pháp y nói. Yuu không thích uống thuốc, nhưng cũng sợ bị đau cổ họng, cho nên đã bảo bác sĩ kê số lượng vừa phải… Sắc thuốc, cũng đã uống được một thời gian rồi, đều… không có vấn đề gì cả…” Aki Kubo vừa nói, vừa vuốt ve mái tóc bằng phẳng của Yuu Nakajima, động tác cực kỳ ôn nhu.
“Có lẽ lần này liều lượng dược quá lớn…” Pháp y suy đoán, “Nhưng bình thường các nhà thuốc đối với các loại dược liệu có chứa độc như chu sa đều sẽ có ghi chép lại…”
Nghe được như vậy, rất nhanh liền có cảnh sát đến các tiệm thuốc Trung dược hỏi.
Conan nhíu mi nghe, chẳng lẽ thật sự là kê nhầm lượng thuốc?
Một tay vuốt cằm, Conan lại lâm vào trầm tư.
Mà lúc này, trong đám người lại đột nhiên phát ra một tiếng mắng tức giận, tựa hồ là tàn thuốc rơi trúng người nào đó…
Nóng?
Một tia sáng lướt nhanh qua đầu Conan, đúng vậy, chính là chỗ đó, chính là chỗ đó không thích hợp!!
“Anh pháp y, có thể cho em xem bình thuốc kia được không?” Conan lại lôi kéo vạt áo pháp y.
Pháp y cười cười, “Lần này cũng là thám tử Mori phân phó? Nhóc con gạt người không phải là thói quen tốt nha!” Hiển nhiên đã biết Conan nói dối, pháp y trêu chọc.
Conan đỏ mặt, ngược lại không hề nghĩ đến pháp y Osaka lợi hại như vậy, ngại ngùng đến gần tai pháp y nói nhỏ. Thầm nghĩ, bác Mori, lần này không phải là cháu không muốn cho bác náo động. Nhưng sân khấu to như vậy, trừ phi Conan kéo Mori đến hậu trường, không thì căn bản không thể dùng tiêm gây mê… Mà trước mặt pháp y thông minh, đây coi như là lựa chọn tốt nhất.
Nghe lời Conan nói, pháp y kia không ngừng gật đầu, cuối cùng, vươn tay sờ sờ đầu Conan, trên mặt tươi cười tựa hồ có chút kỳ lạ, “Nhóc con, nhóc rốt cuộc là ai? Thông minh như vậy, hử…?”
Tim Conan nảy lên, không hiểu vì sao cậu cảm giác vị pháp y này có chút quen thuộc, ngẩng đầu muốn nhìn ra manh mối, pháp y cũng đã đứng lên, rồi cầm lấy vại sành trong túi vật mẫu liền rời đi.
Conan nhìn tấm lưng kia, lo sợ nghi hoặc thật lâu, cuối cùng cong khoé miệng nhấc lên một nụ cười…
————
Chú thích:
(1) Nhiễm độc niệu: hay còn gọi nhiễm trùng tiết niệu, là sự suy yếu chức năng thận mãn tính phát triển đến giai đoạn cuối, người bệnh cảm thấy các triệu chứng như: mệt mỏi, ăn uống kém, chóng mặt nhức đầu, đi tiểu nhiều về ban đêm… Kiểm tra máu có ứ đọng nhiều Creatinin khi bệnh tiến triển đến thời kì nhiễm độc đường tiết niệu, ngoài thận bị phá huỷ thương tổn nghiêm trọng, hầu như tất cả các hệ thống của cơ thể cũng đều chịu ảnh hưởng ở mức độ khác nhau, do đó biểu hiện lâm sàng vô cùng phức tạp.
(2) Chu sa: Chu sa hay thần sa, đan sa, xích đan, cống sa, là các tên gọi dành cho loại khoáng vật cinnabarit của thủy ngân sẵn có trong tự nhiên, có màu đỏ. Thành phần chính của nó là sulfua thủy ngân (II) (HgS). Mặc dù chu sa được coi là có độc tính rất cao, nhưng nó vẫn được sử dụng dưới dạng bột trộn lẫn với nước, trong y học cổ truyền Trung Hoa. Mặc dù chu sa không được dùng trong y học phương Tây, nhưng những người hành nghề theo y học cổ truyền Trung Hoa đôi khi cũng kê chu sa như một phần trong đơn thuốc, thông thường trên cơ sở của cái gọi là “dĩ độc trị độc”. Theo y học cổ truyền Trung Hoa, chu sa có vị cam (ngọt), tính hàn (lạnh) và có độc. Được sử dụng dưới dạng uống, chu sa được coi là có tác dụng “giải nhiệt” và an thần, trấn kinh. Nó cũng được dùng như là một loại thuốc để làm giảm tác động của tim mạch nhanh, trấn an và điều trị chứng mất ngủ, điều trị viêm họng và các chứng viêm lét miệng/lưỡi. Nó còn được dùng ngoài da để điều trị một số rối loạn và nhiễm trùng ngoài da.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
37 chương
37 chương