Nghe tiếng hét lớn, Lunar nhanh chóng chạy xuống tầng hầm – nơi mà Hùng đang bị cô giam lỏng. - Anh Hùng, bình tĩnh lại nào! - AAAA!!! – Hùng gào thét dữ dội. Đã mấy hôm rồi, mỗi ngày Hùng đều gào thét như kiểu bị ma quỷ ám vậy, cậu ta không ý thức được mình đang làm gì, ở đâu. Có lần, Hùng còn đánh Conifer suýt bỏ mạng, Lunar đành phải giam lỏng người chồng của mình xuống tầng hầm dù cô cũng không muốn một chút nào. - Tha lỗi cho em. – Lunar đấm một cú thật mạnh vào bụng Hùng, cậu ta rú lên một tiếng rồi bất tỉnh. Ra khỏi hầm, cô khóa cửa lại xong trở lạ. Phúc đứng đợi sẵn ở bên noài, khi cô vừa lên là nó hỏi ngay: - Hùng sao rồi chị? - Anh ấy … chị không biết chuyện gì đang xảy ra nữa, anh ấy cứ suốt ngày gào thét như mấy kẻ điên vậy. Phúc tự hỏi có khi nào việc cậu ta đánh Sinestrea trọng thương khiến tâm lí bị ảnh hưởng nặng hề hay không. Có thể lắm chứ, Hùng yêu Sinestrea mà, dĩ nhiên Hùng không muốn người mình yêu phải chịu đau đớn. Thật trớ trêu, hai người yêu nhau lại phải đối đầu nhau ở hai chiến tuyến. - Nhóc nói ai yêu nhau? - Hả? Đâu có nói gì đâu … - Phúc giật mình, nhìn lên thì thấy Lunar đang nhìn vào mắt mình. Lunar chất vấn: - Ai? - À em nói … nói … - Nói ai? – Cô ép thằng Phúc vào tường, chân đá lên cao. Sau giây phút hoảng sợ ban đầu, Phúc đặt tay lên cằm suy nghĩ rồi ngồi xuống. Mắt của Phúc nhìn thẳng vào giữa hai chân của Lunar, cô nàng ngớ người: - What? - Màu tr… AAA! – Phúc chưa kịp nói gì thì ăn đòn cước bổ từ trên xuống. Lunar bỏ đi một mạch: - Đừng có giỡn mặt với chị. - Má … bà Lunar đá đau quá! Không chừng chấn thương sọ não … – Phúc ôm đầu nghiến răng rên rỉ. Cô đi một vòng suy nghĩ về tình trạng của Hùng hiện tại, rốt cuộc cậu ta bị gì? Suốt thời gian qua, cô không đọc được những gì đang xảy ra trong đầu Hùng nên cô không biết giải quyết thế nào cho đúng. Thông tin duy nhất mà cô đọc được chính là Sinestrea – một cái tên lạ hoắc. Hỏi Phúc, nó từ chối cung cấp thông tin: - Có những chuyện chị không nên biết thì hơn. - Tại sao? - Đừng hỏi. Một bàn tay bất ngờ vỗ lên vai cô: - Hey! Lunar! - Ai vậy, Adam sao? – Cô quay lại. - Làm gì mà đi một mình buồn quá vậy? Đi với tôi không? Lunar đẩy Adam ra và nói: - Xin lỗi, tôi có … - Tôi có cầu hôn cô đâu mà lo. Cô phụ tôi chuẩn bị cho trận chiến sắp tới đi, kẻ địch sắp đến rồi. Cô gật đầu, Adam dẫn Lunar ra trước cổng. Quân ta xây một hào mìn khoai tây với mật độ tương đối dày xung quanh căn cứ, kẻ địch xông vào chắc chắn sẽ tổn thất. Chưa kể, Adam còn cho quân ta xây hàng rào điện ma thuật bên ngoài nữa, luồng điện có hiệu điện thế 500.000 Vôn đủ sức giết tất cả những kẻ chạm vào. Chưa hết, Adam còn cho xây các tháp canh xung quanh, mỗi tháp cách nhau 500 mét, trên đó trang bị đủ súng máy, súng tỉa, đạn dược để phòng thủ. Lunar nhìn phòng tuyến liền hỏi: - Nếu phòng tuyến này sập thì quân ra rút thế nào? - Cứ yên tâm, phòng tuyến mìn này được xây dựng đủ để quân ta đi qua mà không để lại thương vong. Chưa hết đâu, thấy cuối trận địa mìn không? - Thấy. - Những cánh cửa đó được thiết kế đặc biệt, chỉ cần đi vào, ấn nút thì sẽ có những củ khoai tây to tướng chắn kín cửa lại, muốn qua cũng không dễ đâu. Lunar gật gù rồi nhìn lên trời, cô hỏi tiếp: - Thế nếu địch tấn công trên trời xuống thì đánh thế nào? Kiểu bọn chúng dùng máy bay đánh bom rải thảm xuống ấy. Theo như tôi được biết, máy bay thường bay ở độ cao 10000 – 12000 mét, ngọn núi này chỉ cao tầm 4000 mét, bọn chúng dư sức đánh bom ấy. Adam cười phá lên khiến Lunar ngạc nhiên: - Ngươi cười cái gì? - Theo tôi. – Adam dẫn cô đến một căn phòng đặc biệt. Căn phòng nằm trong căn cứ và là nơi làm việc của thủ lĩnh Conifer, đây là phòng điều khiển tên lửa phòng không. Căn cứ được trang bị rất nhiều tên lửa với sức công phá từ vừa đến lớn, đủ sức phá tan nát những chiếc máy bay hạng nặng. Với bao nhiêu đây, cô cũng tạm an tâm về việc phòng thủ. Chưa kể, sức tấn công của phe ta cũng là lớn khi những cây đậu của Hùng đã được nhân giống hàng loạt trong căn cứ, việc sử dụng trở nên rất thuận tiện mà không phụ thuộc vào Hùng. Tuy nhiên, Lunar cũng rất lo lắng bởi Hùng cũng là một mắt xích quan trọng trong lực lượng, không có anh thì sẽ gặp khá nhiều khó khăn. - Hiện tại bọn họ đang nghiên cứu tạo ra bí và cây ăn thịt người, hai cây này khá nguy hiểm nên chưa tạo ra được. - Hừm … Được! – Lunar gật gù. (Tiệm net Con C) - Tên Raz này lâu lắc quá. – Liliana lẩm bẩm. - Này, tôi đến rồi. – Raz chạy tới, hai tay chống gối thở hồng hộc – Có việc gì kêu tôi gấp vậy? Nàng hồ ly chín đuôi ngay lập tức tra chìa khóa ra mở cửa tiệm, đã lâu không dọn dẹp nên phòng đóng bụi, cả hai hắt xì liên tục. - Bụi quá … - Để tui quét sơ qua máy rồi nói tiếp. Cũng may là máy còn xài được. Lau dọn xong bàn máy chủ, cô nói với Raz: - Nghe đây: Lill vừa báo với tôi rằng bọn lực lượng Sa Đọa đang giữ video nhạy cảm của Alice. Bọn chúng sẽ đăng lên web đen vào lúc 12h trưa nay, bằng mọi giá phải thủ tiêu đó, nếu không mọi việc sẽ vô cùng nguy hiểm. Rõ chưa? - Biết rồi. Raz ngay lập tức mở máy chủ lên rồi bắt đầu xâm nhập hệ thống của kẻ địch. Lill dùng mã Morse báo cho Liliana biết rằng bọn chúng đã đưa video lên máy tính để chuẩn bị đăng tải. Hệ thống của LSĐ khá phức tạp và có độ bảo mật cao, Raz tính toán chắc cũng lâu nên ngay lập tức anh gọi điện cho người đồng đội của mình. - Alo! - Ai đấy, Capheny đây. - Chỗ của cô có máy vi tính không, phụ tôi. Chúng ta cần truy cập vào hệ thống máy tính của bọn lực lượng Sa Đọa để xóa cái video nhạy cảm của Alice, bằng không chúng sẽ đăng tải lên web đen đấy. Capheny gãi đầu: - Khó nha … chỗ tui làm gì có máy tính. - Căng, hệ thống của tụi nó phức tạp lắm, mình tôi khó mà đột nhập vào được. Tôi cần sự giúp đỡ của cô. - Để tui kiếm máy tính. Raz thúc: - Nhanh nha, 12h trưa là hết hạn đấy. Cô nhìn lên đồng hồ, bây giờ là 8h50 sáng,, chỉ còn hơn 3 tiếng nữa thôi. Cô ngay lập tức chạy đến chỗ Quillen: - Thưa ngài, ngài có máy vi tính không ạ? - Ngươi cần làm gì? - Dạ chuyện là thế này … - Capheny kể lại mọi việc. Tên thủ lĩnh nghe vậy ngay lập tức hét to: - Dextra đâu? - Có mặt! – Cô nàng nhảy ra, đầu tóc ướt nhẹp, chắc đang gội đầu do trên đầu toàn xà bông. - Ngươi mau lấy xe chở Capheny đến tiệm net của Liliana nhanh lên. - Để làm gì vậy ạ? Quillen trừng mắt: - NHANH LÊN! - DẠ DẠ ĐI LIỀN … - Dextra vắt chân lên cẳng kéo Capheny chạy ra chỗ để xe. Không đội nón, không mang giày dép, cả hai lên xe dzọt rất nhanh. Sinestrea gọi với: - Chị ơi! Chị đi chơi hả? Cho em theo với! - Chơi cái con mắt mày! – Dextra gắt lên. Cô nàng ỉu xìu quay vào nhưng gặp ngay ánh mắt của Shiri,, một ánh mắt thèm thuồng. Hắn nhìn xuống ngực của cô rồi gằn giọng: - Tim của ngươi chắc ngon lắm. - Ư ư ~ - Cô run sợ vội bỏ chạy. - Đứng lại mày! - Hắn nắm tóc của cô nàng rồi kéo lại. Sinestrea dùng thanh kiếm của mình cắt mớ tóc bị Shiri kéo rồi nhanh chóng chạy. Shiri rút cây quyền trượng ra phóng thẳng về phía cô nàng, nó bay bổng lên theo hình vòng cung rồi rơi “phập” xuống trước mặt Sinestrea. - Ui … - Đứng đó, ta tới. – Hắn liếm môi tiến lại. (Quay trở lại tiệm net) Capheny tới nơi, cô lao vào tiệm rồi lấy ghế ngồi gần Raz. Cô nhìn vào màn hình thấy câu hỏi: “ Giải bài toán sau. Cầu thủ A mặc áo số mấy, biết áo của A có hai chữ số. Số hàng chục tăng gấp 3, số hàng đơn vị tăng gấp 4 thì số mới nhận được lớn hơn số ban đầu 43 đơn vị. Nếu làm ngược lại thì số mới nhận được lớn hơn số ban đầu 62 đơn vị.”. Capheny ngạc nhiên: - Sao lại có bài toán này? - Đây là bài toán thứ hai để giải mật mã gồm 8 chữ số. Cái video thì tôi tìm được rồi, nhưng để xóa nó cần phải có mật mã. Tui dốt Toán nên không giải được. - Câu đầu hỏi gì mà giải được hay vậy? Raz kể: - Câu đầu hỏi năm sinh của Marie Curie, đáp án là 1867. - Thôi tập trung câu này. Để tôi giải cho. – Capheny vốn tự tin trong việc giải Toán nên cô ngay lập tức bắt tay vào. Đầu tiên, Capheny đặt hai ẩn x, y. Kế tiếp, cô dùng công thức của số có hai chữ số ghép vào được 10x + y, đây là số ta cần tìm. - Do số hàng chục gấp 3, hàng đơn vị gấp 4, ta có thế này: 40x + 3y, mà hiệu của nó là 43 … - Capheny viết ra giấy “40x + 3y – (10x + y) = 43 30x + 2y = 43”. Tương tự, phương trình thứ hai là 20x + 3y = 62. Lấy máy tính ra, cô nàng bấm “tạch tạch” nhưng đột nhiên giật mình: - Thôi chết … sao ra số kì vậy nè? -10/31 và 1131/31, Capheny nhìn vào tờ giấy không biết mình làm sai ở đâu. Raz bảo: - Mượn cái máy tính. - Ờ … - Ui giùi ui …. Bà nhập vô 200x + 3y thì sao mà đúng được. Khi sửa lại phép tính, máy tính mới đưa ra đáp án chính xác. X = 2, y = 1, ta có A mặc số áo 21. Capheny gãi đầu: - Khó chịu mấy bài toán này thật. - Còn một bài nữa, không biết phải Toán không đây. - Vẫn nó. – Cô nàng cười nhạt. Bài toán cuối cùng có nội dung như sau: “Tính nhẩm phép nhân, biết đáp án có hai chữ số”. Rồi trên màn hình hiện “roẹt roẹt” hàng loạt chữ số có bốn chữ số, cứ 0,1 giây lại nhảy một số. Capheny và Raz đều đứng hình không biết đường nào mà lần với đống này. Dãy số tầm hơn trăm số, khó mà nhẩm nổi ngay cả đối với các nhà toán học nổi tiếng. Chợt Raz click chuột nhầm một nút, dãy số chạy lại. Capheny căng mắt nhìn dãy số nhưng chỉ thấy được số đầu là 1782, những số sau cô chịu. Raz nhìn lên màn hình, số lần click chuột để nhìn lại dãy số là con số 1. Như vậy, chỉ còn một lượt nhìn nữa. Capheny chợt nảy ra một sáng kiến, cô lấy điện thoại quay lại màn hình: - Chuẩn bị nha … thôi để tui bấm trước cho chắc. Rồi, click chuột đi. Dãy số kia được điện thoại của Capheny ghi lại. Xong xuôi, cô bắn video lên máy tính, mở phần mềm cắt ghép video ra làm chậm để dò số. Raz lo bấm máy tính. - Đọc nha … 1782 x 2987. - OK. - Nhân 4321 … 9941 … 3433 … Raz cứ bấm máy tính liên tục, cậu ta thắc mắc bài toán này thằng làm ra mã chắc cũng chẳng bao giờ mở nổi mã. - Nhân 2676. - Ớ chết … Math Error rồi. - Thôi chết … làm sao giải được nữa? Tính tay thôi. Raz quát: - Cô điên à? Số nó nhân mười mũ 99, giải bằng kiểu gì? - Hic hic … tiêu rồi … Trong lúc Capheny đang ôm đầu tuyệt vọng thì Raz lướt phần chỉnh sửa, cậu ta chợt nhận ra số cuối cùng là con số 0 tròn trĩnh. Raz nhảy lên ăn mừng: - AHA! Có cách rồi! - Cách gì? - Số cuối là số 0, mà phép tính toàn là phép nhân. - ĐÚNG RỒI! – Capheny đập bàn - Nhân số 0 vô thì tất cả thành 0! Ông hay quá Raz ơi! Capheny hí hửng nhập số 0 vào đáp án, nhưng đột nhiên … “không chính xác”, màn hình hiện lên. Cả hai đều không tin nổi vào mắt mình, tại sao lại có thể sai được? 0 nhân với số nào cũng bằng 0, sao lại sai? Chợt Raz nhớ ra một chuyện: - Ê ê … số có hai chữ số, nghĩa là 00 mới đúng. - Thôi tiêu rồi … - Capheny lại ôm đầu tuyệt vọng – Alice ơi, chị xin lỗi em … Raz thở dài định rời khỏi máy thì chợt màn hình hiện lên dòng chữ “Sắp xếp các chữ số đã cho theo thứ tự tăng dần”. - Này, còn cơ hội. Nhập mã này. - Sắp xếp ư? Cái này quá đơn giản, mấy số nãy giờ là 1867, 21 và 00. Mật mã sẽ là 00112678 … CÁI GÌ? Mật mã vừa rồi không chính xác, cả hai lại không hiểu chuyện gì nữa. Sao lại sai? - Ê đúng rồi … xếp thế này xem: 00211678. “BÍNH BOONG”, một tiếng chuông vang lên. Cả hai đã mở được đoạn video kia và đã kết nối vào máy tính của phía bên kia. Capheny nhanh chóng Shift + Delete xóa ngay cái video nói trên. Vừa đúng thời điểm, may quá. Như vậy là xong. Capheny nằm dài ra ghế: - Khỏe rồi. - Sao rồi Capheny? – Dextra bước ra. - Ủa … cô vẫn còn ở đây hả? Liliana bê mấy dĩa cơm chiên ra: - Mọi người vất vả rồi, ăn đi. - Cảm ơn nha. (Lâu đài Bóng Đêm) - Cái gì? – Volkath nổi điên lên – Video mất rồi sao? - Dạ xin lỗi ngài … - Grakk run sợ. - Có cái video cũng giữ không xong, ta chán ngươi quá! Rulan bước ra xoa dịu cơn thịnh nộ của tên Volkath: - Xin ngài cứ bình tĩnh, thần đã lường trước tình huống này rồi. - Sao cơ? - Thần đã sao lưu tầm chục cái video vào cái USB này rồi, ngài cứ yên tâm. Không cần phải đăng tải cái video kia vội, lần sau chúng ta sẽ đăng. Volkath cười lớn: - HA HA HA! Hay lắm! Đúng là vợ của ta! Nào, chúng ta đi ăn trưa thôi. Nhưng bọn họ không ngờ được rằng, Lill đứng ngoài đã nghe được tất cả mọi chuyện.