Liên Hoa Bảo Giám
Chương 498
Steven đang ngồi bên ngoài chơi với hai đứa nhỏ, nghe Đỗ Trần hô to, sắc mặc cũng hơi đổi, bộ dáng lãng đãng công tử nhất thời biến mất, hoàn toàn biến hồi Bác Bì lãnh huyết cao ngạo, thuận tay ôm lâý hai đứa trẻ liền lao vào trong phòng:
- Lão tam, ở đâu? Đối thủ là ai?
- Hổ Sa tiểu đảo, bất quá Andy vô cùng lo lắng truyền tin, bỏ lại câu nói đầu tiên bảo vệ Tuyết Cơ!
Đỗ Trần trên người đột nhiên xuất hiện một tầng mây mù, bao lấy Steven cùng hai đứa con bay ra ngoài cửa sổ, nhanh tới mức khiến cho Liya thậm chí không thấy rõ bóng người, chỉ cảm thấy Đỗ Trần tựa hồ biến mất giữa hư không.
Đúng là có vận tốc của Thanh Vân cùng phong lôi hai cánh trợ lực!
Bất quá phong lôi hai cánh tuy nhanh, nhưng dù sao Đấu Thần đảo cách Hổ Sa tiểu đảo hơn 150 hải lý, trước khi Đỗ Trần chạy tới, thời gian ngắn ngủi cũng khiến cho Hổ Sa tiểu đảo phát sinh nhiều chuyện.
Andy sau khi báo tin cho Đỗ Trần, trong ấn tượng của hắn thì Đỗ Đức vẫn yếu hơn hắn. Hắn lăng không lao xuống, đi được nửa đường, hắn đột nhiên phát ra một tiếng long ngâm, cả thân thể hóa thành một cự long màu bạc, phát ra hàn phong lao xuống, Hàn Long Cự Phong trận.
Melina đang ảo não vì Mayfair chê trách, cảm thấy sát khí hiện lên trên đầu, ngẩng đầu vừa nhìn, ngạc nhiên phát hiện:
- Long tộc khi nào có thập tam cấp cao thủ? lão thái thái tiện tay một chiêu, sóng ngoài khơi hóa thành hình đinh ba, lao lên không đón đánh Andy.
Andy trong lòng kinh hô:
- Lão thiên ạ, lão thái thái này sợ rằng so với Margaret còn mạnh hơn! hắn không dám ngạnh tiếp đinh ba, long dịch chậm lại, hạ xuống Hổ Sa tiểu đảo, liền đó hai chân cự long chống đất, thả người nhằm về phía Melina.
Melina sửng sốt. Đây là cái quái gì vậy? Một cự long đương nhiên chạy đâm đầu vào mình? Chiêu này, đây là phương thức chiến đấu của hổ lang tộc mà! Nhưng lão thái thái lập tức giật mình hiểu ra, nguyên lai Andy vừa chạy vài bước, thân thể lại biến ảo, cự long màu bạc khổng lồ dần thu nhỏ thân hình, hóa thành một lão bối mãnh hổ màu vàng đâm đầu đánh tới, một vòng ánh đao màu vàng phát sau tới trước, đúng là hổ hoàng rít gào!
Melina lại ngoắc tay, lại một đinh ba, hơn nữa so với vừa rồi còn nhanh hơn, Andy còn muốn biến chiêu đã không kịp, ầm ầm một tiếng, đinh ba kích phá ánh đao, hơn nữa khí thế không giảm, trực lao tới mặt Andy.
Andy nháy mắt, đột nhiên cười hắc hắc:
- Đánh không lại ngươi, tái kiến. Nói xong, tuyết lang ùm một tiếng nhảy vào trong biển.
Melina không hề truy kích bọn người Tuyết Cơ, mà ánh mắt nhìn ra ngoài khơi, dị thú này biến hóa vô thường, thực lực cũng không tệ lắm khiến lão nổi lên hứng thú, nhưng Melina thần niệm đảo qua biển rộng mênh mông... đương nhiên không phát hiện khí tức của Andy, trong nước biển chỉ có mùi vị của hải tộc.
Đang nghi hoặc, oanh long long tiếng phá nước vang lên, một Ngư nhân không lồ cao hơn trăm trượng lao ra khỏi mặt nước, một cái tát khổng lồ ầm ầm đánh xuống đầu Melina. Trong cái tát còn ẩn chứa quang mang lôi điện, tổ hợp dị thú biến dị ngưu nhân vương, điện mang đặc tính.
Một chiêu này thích hợp hải chiến, Andy cực ít sử dụng, nhưng nó cũng là chiêu Đỗ Trần thích nhất. Chiêu này là chiêu của Ngư Nhân vương mà năm đó khi hắn du học bị Dịch Cốt một chiêu giết chết, bất quá sau khi biến dị đã cường hóa hơn rất nhiều.
Melina cười lạnh lùng, chơi trò hải chiến, Andy cùng nàng thì như so người lớn với tiểu hài, nàng nhấc tay nghênh tiếp cự chưởng của Andy...
Bất quá ngay trong khi Andy liên tiếp biến hình xuất ra ba chiêu, những người khác cũng không có nhàn rỗi, Mayfair vừa thấy một đầu biến thần dị thú xuất hiện, thoáng sửng sốt, lập tức cười híp mắt xem náo nhiệt, nàng cũng không nhận ra Andy, nhưng nghe Steven nhắc tới đứa con thứ ba có một tổ hợp dị thú, vì vậy sớm biết khi thấy Andy biến thân lần thứ hai, nhưng cũng không nóng vội, nhìn xem thần sủng của nhi tử có năng lực gì.
Mặt khác, Tuyết Cơ cũng rất hiểu Andy, vội la lên:
- Là Andy, lục tỷ phu chúng ta dụng ánh trăng trợ giúp hắn!
Nói xong, Tuyết Cơ thân thể tại không trung xẹt qua một hồ tuyết đẹp đẽ, nguyệt lân vũ bí pháp tản ra ánh trăng nhu hòa thánh khiết... Charleman mặc dù phong hào là tinh không đấu thần, thiện về tinh quang, nhưng ánh trăng cũng là một loại tinh quang? Hắn cũng xuất ra ánh trăng chiếu lên Andy! Hơn nữa giờ phút này bầu trời tối đen, ba đạo ánh trăng đồng thời chiếu trên người Andy.
Nhìn lại.
Ngư nhân khổng lồ đánh tới nửa đường, đột nhiên phát ra tiếng sói tru, thân thể đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành một lang thân thon dài to lớn, hơn nữa tốc độ đột nhiên nhanh hơn mười mấy lần, Melina đang nhấc tay đối phó cự chưởng của Ngư nhân, nhưng chớp mắt, Ngư nhân biến mất vô tung, thân ảnh màu bạc chợt lóe, một móng vuốt sói hung ác vỗ vào mặt...
Ta, ta bị đánh trúng rồi sao? Ta Tứ Ngự Thần Thú Melina lại bị một hậu bối dị thú đánh trúng sao? Melina cũng không có bị thương nghiêm trọng, hai má thậm chí để lại năm vết hằn mờ nhạt. Nhưng... một chiêu Andy đắc thủ, đột nhiên kéo giãn khoảng cách, nằm trên tiểu thạch, ngửi ngửi mùi tóc bạc giật được, ngân nguyệt thương lang, thét lên đón gío, so với đánh trọng thương Melina khoái trá còn hơn vạn lần, thích ý đâu chỉ ngàn lần...
Tự tôn của Melina thụ trọng thương mà trước nay chưa hề có.
- Hải ngự...
Melina hung dữ nhìn chằm chằm Andy, cơ hồ nghiến răng chỉ phát ra được mấy từ, đồng thời hai tay giang ra, cả người thành hình thập giá.
Mayfair sắc mặt biến đổi, bí pháp truyền âm:
- Andy, lão thái bà này thật sự muốn động thủ rồi, chạy mau.
Lúc này, Đỗ Trần cùng Steven đã chạy tới bầu trời Hổ Sa tiểu đảo, vừa thấy phu nhân Tishan, Đỗ Trần chớp mắt liền hiểu được đại khái mọi chuyện. Còn phải nói sao, dám chắc là tính tình cổ điển của lão cô mẫu phát tác, muốn giáo huấn Tuyết Cơ tại chỗ. Đỗ Trần cực kỳ hiếm khi tức giận, nhưng Melina không thật sự là thân thích của Francis, cũng có thể như mọi kẻ chẳng quen, càng huống chi, Đỗ Trần không phải Francis, vậy hắn còn có gì phải tôn kính Melina sao?
Một mặt Đỗ Trần nhận định vị hôn thê, một mặt Francis chưa bao giờ gặp qua lão bà ngoan cố! Vậy Đỗ Trần thái độ trong lòng cũng không chút giữ ý.
Tỉnh táo quan sát tình thế, thấy Andy ít nhất còn có thể trụ được một lúc nữa, Đỗ Trần lạnh nhạt nói:
- Đại ca, ngươi cùng hai đứa nhỏ trước tiên tránh vào trong Liên Hoa, nơi này giao cho mình ta được rồi.
Steven nhướng mày:
- Ngươi muốn làm gì
Đỗ Trần đau lòng liếc mắt nhìn Tuyết Cơ, cười nanh ác nói:
- Nữ nhân của lão tử không thể bị người khi dễ! Mẫu thân ở chỗ này, sợ rằng hôm nay đánh một trận nàng phải lộ mặt, vậy trước khi chính thức gặp mặt...
Hắn nói đơn giản vài câu, lại cười quái dị nói:
- Hừ, lão tử là lão hắc bang, chuyện phía dưới không cần quý tộc các ngươi.
Steven suy tư một chút, cười hắc hắc nói:
- Lão tam, nhớ kỹ thay ta đòi chút nợ cũ, ngày đó lão thái bà này đánh ta không nhẹ a.
Đỗ Trần gật đầu một chút, phong lôi hai cánh ẩn hình chậm rãi giương ra, trong nháy mắt, tựa hồ Đỗ Trần cùng bầu trời dung hợp làm một, cũng giống như Melina vừa rồi dung hợp đại dương! Bất quá thậm chí còn hơn, cả bầu trời mây đen chậm rãi hội tự, nhất thời sấm gió nghe hiệu lệnh...
Bồ Đào thân sứ, chấp chưởng thiên đại phong lôi.
Ngoài khơi, Melina hai tay giương ra thành hình chữ thập, đang muốn giết chết Andy tại chỗ, đột nhiên, nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời:
- Lôi điện thật thanh thuần.
Lôi điện của Đỗ Trần cũng như Liên Hoa thánh quang, mặc dù không có uy lực cường đại bằng Thấm Thủy thánh quang của Margaret, nhưng bản chất cũng là quang mang thần thánh nhất. Lôi Vân cũng thế, có lẽ uy lực còn không khiến Melina để trong mắt, nhưng bản chất cũng là không gì có thể so bì.
Melina chậm rãi thu hồi hai tay, quát:
- Duệ Long, ngươi còn chưa chết sao, thiên ngự lôi của ngươi vì sao mất đi hoàng kim thánh tức, còn thối lui tới thập tam cấp đỉnh phong?
Lão thái thái trong lòng thầm nghĩ, trong thiên hạ có thể xử dụng lôi điện thanh thuần tới như thế, nhất định là Duệ Long đứng đầu Tứ Ngự Thần Thú.
Đáng tiếc, lão đoán sai! oanh long một tiếng nổ, trên bầu trời, một đạo lôi điện màu tím đánh xuống đầu.
Melina thốt nhiên giận dữ:
- Duệ Long, ngàn năm không gặp, chẳng lẽ ngươi muốn thử Hải Ngự Mạc của ta có mạnh mẽ như trước hay không?
Trả lời nàng, là trăm ngàn lôi điện, từng đạo từng đạo điện quang, giống như cuồng phong bạo vũ phủ xuống nhân gian, nhưng tất cả lôi điện hạ xuống bầu trời Hổ Sa tiểu đảo, lại đột nhiên thay đổi phương hướng, hội tụ tới đỉnh đầu Melina.
Quẻ thứ 6 - Lôi Sí tác dụng chỉ có một.. không phủ giả, lôi phách.
Melina hừ một tiếng, đỉnh đầu đột nhiên hiện lên một vòng sáng màu đen, có lẽ đây là Hải Ngự Mạc theo như lời lão. Vầng sáng màu đen tựa hồ có năng lực thôn phệ, không chút tiếng động, tất cả lôi điện đều tiêu tán hầu như không còn. Lúc này thì... Đỗ Trần ẩn thân, Phong Nguyên gia tốc, Hỏa Liên Đăng bộc phát đề tốc, Liên Hoa quẻ Càn tàng ẩn hơi khí tức, Thủy Minh Thuẫn phòng ngự toàn thân, Chỉ Gian Sa huyễn hóa thành trọng quyền phóng ra, xa xa vượt qua tốc độ mắt thường có thể thấy, gạt hết thảy cảm giác của Melina.
- Lão thái bà, có những người, không phải ngươi có thể tùy tiện khi dễ.
Thanh âm truyền tới tai Melina thì Đỗ Trần sớm đã nhảy lên cao, dụng chiêu mà hắn thích nhất cũng là thuần thục nhất trong phương thức đánh nhau trên đường phố, một tay nắm tóc Melina, lao đầu vào, phốc một tiếng, đầu hắn đập mạnh vào mặt Melina.
Melina không kịp ứng phó, bị đánh cho đầu váng mắt hoa, tóc bị Đỗ Trần nắm được buộc phải cúi đầu xuống, mà Đỗ Trần thuận thế xoay người, dùng một đóa Liên Hoa làm bản, đánh mạnh lên gáy Melina một cái, khiến nàng hừ một tiếng ngã gục xuống đất, chật vật không chịu nổi.
Lúc này Đỗ Trần trong lòng cười lạnh:
- Một đòn này là vì Tuyết Cơ, đòn này là vì đại ca, tiếp đó...
Đỗ Trần thừa dịp lão thái thái còn chưa kịp phản ứng, phong lôi hai cánh giản ra, cuốn lấy Tuyết Cơ, Charleman, Roland, còn có Andy chạy ra xa, sau đó hiển lộ thân hình, che trước người Tuyết Cơ, vẻ mặt giận dữ đại nghĩa lẫm liệt nói:
- Melina các hạ, ngươi chẳng lẽ muốn cho hải dương mênh mông cùng thiên không đêm tối chứng kiến sự vô sỉ của ngươi sao?
Melina tức giận đùng đùng, nhưng lại bị Đỗ Trần chửi cho sững sờ:
- Ta vô si? Ngươi nghịch tử nghiệt súc này có thể diện chửi ta sao? Chịu chết đi.
- Ngươi nếu còn có vài phần tu sỉ, vậy đứng lại cho ta.
Đỗ Trần hét lớn một tiếng, lại bất đắc dĩ vào tư thế chiến đấu, cười lạnh nói:
- Hừ, quên đi! Ngươi muốn đánh, ta phụng bồi! Nhìn ngươi cũng là kẻ không biết nói đạo lý.
Melina lập tức dừng buớc không truy kích, cả giận nói:
- Ta khi nào không giảng đạo lý?
Đỗ Trần sờ mũi, thầm nói, hô! Chỉ cần lão thái bà này dừng tay là tốt rồi, nếu không... thật không có chút tự tin đối phó mụ ta.
Melina đích xác mạnh, Andy một trảo, Đỗ Trần một cái tát cùng một Liên Hoa vào đầu. Tất cả đều đánh vào đầu mụ nhưng Melina chỉ có chút tím tái, tóc toán loạn mà thôi… Xem ra, nếu không phải Andy đột nhiên biến thân, Đỗ Trần lại chiếm lợi thế pháp bảo ẩn thân, chính diện đối quyết, Melina tuyệt đối không chỉ hơn bọn họ một bậc.
Ngữ khí của Đỗ Trần hòa hoãn xuống.
- Tốt, nếu ngài giảng đạo lý, vậy ngài nói cho ta một câu, hôn thê của ta có ân oán gì với ngươi? Ngươi lại ra tay giết nàng?
- Tiểu tiện nhân này có...
Melina vốn định trọng phục ba đại tội trạng nói với Tuyết Cơ khi nãy, nhưng lời vừa tới miệng, lại nuốt xuống. Hiển nhiên sửng sốt, chẳng biết nói thế nào.
Đỗ Trần âm thầm bĩu môi cười nhẹ:
- Nói đi, ngươi nói đi, lão tử xem ngươi nói gì, mẹ nó, ngươi nghĩ vừa rồi lão tử thật sự nhất thời xúc động đánh ngươi sao?
Thỏ gia Snoopy từng nói qua. Thực lực của dị thú rất mạnh thì tâm tự tôn cũng rất mạnh. Mới vừa rồi Melina tự thị vũ lực siêu quần, không hề cố kị ra tay giáo huấn Tuyết Cơ, nhưng ngược lại ngay vừa rồi bị Andy cùng Đỗ Trần lăng nhục, ngươi kêu nàng nói thế nào đây? Chẳng lẽ lão thái thái rất tự tôn sẽ nói, cô nãi nãi ta muốn thanh lý môn hộ! Nhưng không có ngờ, cuối cùng lại là thanh tẩy môn hộ sao....
Melina tuyệt đối sẽ không nói ra một việc dọa người như vậy! Mà Đỗ Trần cũng nắm được điểm này, mới ra tay phủ đầu đánh Tứ Ngự Thần Thú. Nói ra ác độc, lại đồng thời bịt miệng Melina... lão thái bà, nếu ngươi không sợ ta vạch trần làm người mất hết thể diện hôm nay, vậy cứ dụng ý nghĩ cổ điển của ngươi tới tìm ta phiền toái đi.
Melina nói không ra lời, nhưng Đỗ Trần tiếp tục nắm được nửa câu trong miệng lão chưa nói ra, chỉ vào Melina cả giận nói:
- Lời còn chưa nói rõ ràng, há mồm là mắng một câu tiểu tiện nhân... Tốt! Tốt! Tốt! Ta hiểu rồi, lão nhân ngài là giảng đạo lý kiểu đó, hôm nay ta Francis thật sự được mở mắt, kiến thức biết trên đời này còn có người như thế.
Melina đánh cũng không được, nói cũng không được, hắng giọng, dậm chân làm nát đá dưới chân.
Lúc này Tuyết Cơ đứng sau lưng Đỗ Trần nói:
- Người này mới là nói trưởng bối gia tộc, còn nói muốn tìm ngươi thanh lý môn hộ.. chẳng lẽ ngươi không nhận ra lão sao?
Đỗ Trần cố ý sửng sốt, kinh ngạc nhìn Melina, đột nhiên tức giận quát:
- Lão thái thái, ngươi không thể vô sỉ tới cỡ này.
- Ta, ta... sao lại vô sỉ?
- Melina các hạ còn giả hồ đồ sao? Ngươi không nói đạo lý với ta, nhưng Francis ta giảng đạo lý với ngươi. Ta sớm đã nói với ngươi, ta Francis đã bị trục xuất khỏi tộc phổ, ngay cả họ cũng bị thu hồi! Vậy hôm nay trưởng bối của ta cũng chỉ có Đỗ Trần thần, ngoại tộc trưởng bối chỉ có Ziege sư phụ, rõ ràng là ngươi vô duyên vô cớ lấy lý do thương tổn Tuyết Cơ...
Đỗ Trần không nói nổi nữa, liên tục lắc đầu, một cảnh đàn gảy tai trâu, có lý mà nói không ra với bộ dáng ủy khuất.
Lúc này thì, lời này, nhưng lại khiến Tuyết Cơ cùng Charleman đồng tình, bọn họ cũng nghĩ, đúng vậy, vừa rồi sinh tử trước mắt, chúng ta không kịp ngẫm nghĩ. Nhưng giờ phút này nghĩ ra, trưởng bối của Francis có ai? Thiên hạ cơ hồ đều biết, ngay cả Tuyết Cơ cũng không nghe qua vị lão thái thái đột nhiên xuất hiện này, vậy... lão thái thái này thật sự như Francis nói, vì đánh người là lấy cớ, vô sỉ giả mạo trưởng bối người khác chiếm lợi.
Mọi người đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Melina...
Lão thái thái rốt cục ăn không tiêu, quay đầu cấp Mayfair một ánh mắt cầu cứu.
Mayfair nhẹ nhàng thở dài, ta chỉ biết mang theo lão ngoan cố không bàn đại sự này! Quên đi, cô cô ngươi đánh Steven đã làm lộ thân phận của chúng ta, vậy cũng không nói cho con trai sao? Bất đắc dĩ cười, Mayfair trên người huyễn hóa ra hơi nước, đợi hơi nước tan hết, dung mạo cùng quần áo của nàng đều biến hóa.
Kim phát lam mâu, bạch y, dung mạo có bảy phần giống Francis, nhưng thiếu đi khí dương cương trên người Francis, mà lại lộ ra vẻ vũ mị nữ tính linh dộng:
- Francis, nhìn dung mạo ta, còn gì để nói không?
- Người, người là...
Đỗ Trần cùng mọi người sửng sốt, sau hồi lâu, Đỗ Trần đột nhiên quay đầu nói với Melina:
- Ai nha, nguyên lai ngài thật sự là trưởng bối của ta.
Một câu thật khách khí, nhưng Melina nghe được, nó đâu có chút nào khách khí?
Mayfair liếc mắt nhìn hướng Đấu Thần đảo, không để cho mọi người có cơ hội nói:
- Mới vừa rồi thiên lôi xuất hiện, biển gầm, sợ rằng cao thủ trên Đấu Thần đảo đã chạy tới tuần tra! Francis, Bi Ca Tử Sĩ, các người các ngươi đều theo ta đi.
Hôm nay tất cả những đại nhân vật đứng đầu nhân loại đã tụ tập tại Đấu Thần đảo, lực lượng đề phòng trên đảo bao nhiêu có thể tưởng tượng được... Chỉ nói hai việc, trên đảo, có ba mươi vạn đại quân giáo đình! Trong đảo, giáo hoàng với hai khẩu lôi pháo cùng một khẩu ở Đấu Thần đảo đang ở một chỗ! Tổng cộng ba khẩu lôi hỏa chích viêm pháo đủ để oanh sát bất luận kẻ nào.
Cũng quả nhiên, năng lực dò xét không kém, các cao thủ giáo đình một lát sau đã tới Hổ Sa tiểu đảo, bất quá lúc này mọi người sớm đã rời đi. Đỗ Trần cùng Charleman mang theo Mayfair bay về hướng nam hơn trăm dặm, tiến vào trong hải dương, đi tới một huyệt động dưới biển sâu, mà Melina,.. lại ở bên mà buồn bực.
Mayfair ngồi trong huyệt động, trước tiên bảo Đỗ Trần không vội, cười hỏi Charleman:
- Thiên tái Bi Ca, ung dung tử sĩ! Ta hiểu được quy củ của các ngươi, thất lễ không hỏi tính danh trước kia của các ngươi. Bất quá, các ngươi sao lại biết Đấu Thần đảo gặp đại phiền toái, thật sự theo lời Tuyết Cơ sao?
Charleman nhìn thoáng qua Đỗ Trần, cười nói:
- Tuyết Cơ bản tính thuần lương, không gạt người, đích xác là chúng ta được chiêm tinh tính ra.
Mayfair gật đầu, lại hỏi:
- Chiêm tinh thuật có bảy tầng cảnh giới, chiêm tinh sư của các ngươi... hẳn là tu luyện đến đệ ngũ cảnh bàng xao trắc kích phải không?
Charleman trong lòng chấn động, thầm nói, lão nương của Francis cũng thật sự quá thần kỳ! Hôm nay, Mayfair ngay cả lão Bowen là ai cũng không biết, bộ dáng gì không hay, nàng bây giờ dựa vào cái gì, dụng phương pháp gì nói chuẩn xác cảnh giới chiêm tinh của Bowen? Mayfair liếc mắt nhìn sắc mặt Charleman:
- Chiêm tinh thuật có một quy tắc cơ bản.. càng gần người cường đại, lại càng khó có thể đoán! Nếu chiêm tinh sư của các ngươi có thể tới tầng cảnh giới thứ bảy thần khuy, vậy các ngươi sẽ không dò xét Hổ Sa tiểu đảo tối nay, mà trực tiếp đánh tới ổ của đối phương! Cũng vậy, nếu chiêm tinh sư của các ngươi có bảnh lãnh tầng thứ sáu mệnh bặc, các ngươi có thể tìm tòi phạm vi hạn định một vòng nhỏ, mà sẽ không giống tối nay chia ra sưu tầm... cho nên vị chiêm tinh sư kia chỉ có thể dụng bàng xao trắc kích đoán trước Đấu Thần đảo gặp nạn, nhưng không rõ rằng lắm tai nạn sẽ phát sinh khi nào, phát sinh ở đâu.
Charleman than:
- Phu nhân thông thái, nguyên lai sự thần kỳ của Mayfair phu nhân đến từ tri thức uyên bác của nàng.
Mayfair trầm mặc một lát, đột nhiên nhíu mày:
- Ta nói mấy câu, có thể đối với ngươi phi thường khó nghe... muốn nghe không?
- Phu nhân xin cứ nói.
Mayfair phất tay:
- Đi thôi, rời Đấu Thần đảo! Trận này Đấu Thần đảo gặp tai nạn các ngươi không có tư cách nhúng tay! Các ngươi ở chỗ này, chỉ có thể vướng chân ta cùng Melina thôi.
Lời này thật sự khó nghe! Charleman nhất thời thần sắc biển đổi:
- Phu nhân, ngươi xem thực lực của ta thế nào?
- Thập tam cấp đỉnh phong, so với con ta Francis không hơn kém bao nhiêu.
- Nhưng trong Bi Ca Tử Sĩ so với ta cường đại hơn còn có bảy người, thủ lĩnh Demis đại nhân của chúng ta càng chỉ kém hơn Margaret một bậc.
Charleman cười ngạo nghễ:
- Vậy, ngài nói chúng ta có tư cách chứng cứu Đấu Thần đảo không?
Mayfair hờ hững, phe phẩy ngón tay:
- Không có.
Charleman càng kinh hoàng:
- Nếu chúng ta đều không có tư cách chứng cứu Đấu Thần đảo, vậy sợ rằng chỉ có Thần Hoàng sống lại mới có tư cách chứng cứu Đấu Thần đảo.
Mayfair rất bình thản nói:
- Prince cũng không có tư cách.. nói cho ngươi rõ, lần này muốn hủy diệt Đấu Thần đảo là chín quái vật, chín quái vật mỗi tên đều có thực lực đánh chết Prince, hơn nữa.. năm đó Prince chính là chết trong tay bọn chúng.
Chẳng lẽ là Xích Quân?
Đỗ Trần ở bên, Mayfair hai người nói chuyện Đỗ Trần có rất nhiều chỗ không rõ, nhưng vẫn nhẫn nhịn, nhưng lần này hắn thật sự không nhịn được:
- Mẫu thân, chẳng lẽ ngài trọng phản nhân gian là vì cứu Đấu Thần đảo trong tay Xích Quân sao?
Liên Hoa Bảo Giám
Truyện khác cùng thể loại
286 chương
28 chương
39 chương
1894 chương
69 chương
24 chương
1427 chương
1341 chương