Liên Hoa Bảo Giám
Chương 200
Khu túc xá Thượng Thủy hà, Đỗ Trần tiễn Tuyết Ny rời đi, sau khi dạy bảo Andy, xoay người ngồi lên ghế da hổ xa hoa, một đôi tặc nhãn nhìn chăm chú vào Thú Hoàng Tỷ trước mặt, tay trái nâng tay phải sờ, ngón cái tay phải lại sờ sờ cái mũi, chẳng biết suy nghĩ cái gì.
Dịch Cốt từ chỗ ẩn thân lắc mình xuất hiện, con mắt đầy âm khí cũng nhìn chằm chằm vào Thú Hoàng Tỷ, hắn mở miệng muốn nói gì, lại bị Đỗ Trần phất tay cắt đứt:
- Không thể nghi ngờ, đây là Thú Hoàng Tỷ chính thức! Có lời nguyền phi thường kinh khủng, hơn nữa người có Thú Hoàng Tỷ sẽ bị gia tộc St. Baron truy sát.
- Theo Tuyết Ny a di nói, Thú Hoàng Tỷ hẳn là có lời nguyền phi thường ác độc, nói cách khác, nó mang theo tự nhiên nguyên lực phi thường cường đại, nhưng từ sau khi thấy nó, ngươi thậm chí không có phát hiện một chút tự nhiên nguyên lực... có thể cho ta một giải thích hợp lý không?
Dịch Cốt đỏ mặt, trầm ngâm một lát nói:
- Nếu lời Tuyết Ny nói là thật, vậy Thú Hoàng Tỷ nhất định có tự nhiên nguyên lực ba động rất mạnh, nhưng ngay cả ta đều đã xem qua, giải thích này căn bản không đúng, nếu giả thiết này được thành lập, vậy giải thích duy nhất có thể là, ... có tự nhiên nguyên lực ba động, nhưng bị lực lượng cường đại áp chế.
- Lực lượng cường đại? Là Liên Hoa thánh quang của ta áp chế nó sao?
Đỗ Trần trong mắt linh quang chợt lóe, khóe miệng nở nụ cười.
Nhưng Đỗ Trần lại lạnh nhạt hỏi lại:
- Tiểu Bối Bối vừa rồi cầm Thú Hoàng Tỷ làm đồ chơi, đã đi rất xa, nhưng Tuyết Ny a di không có từ trên Thú Hoàng Tỷ phát hiện ra cái gì ba động! Chẳng lẽ tiểu Bối Bối cũng có năng lực hoàn mỹ để áp chế Thú Hoàng Tỷ?
Dịch Cốt chần chờ một chút. Dưới con mắt chăm chú của Đỗ Trần vội nói:
- Nói thật, Liên Hoa thánh khí của thiếu gia mặc dù thần kỳ, nhưng ta sau khi nghiên cứu cẩn thận, có thể nhìn ra một chút. Nhưng tiểu thư Beiermengde... nàng đã vượt khỏi nhận thức của ta, đặc biệt là lực lượng tinh thần của nàng! Sợ rằng tiểu thư không nói, đương thời không một vị cao thủ nào không cho rằng nàng chỉ là một tiểu cô nương bình thường, mà không phải một cao thủ tinh thần lực kinh khủng.
- Cho nên tiểu Bối Bối trên người phát sinh cái gì đều không thể đánh giá được, nàng có thể áp chế Thú Hoàng Tỷ là rất hợp lý, phải không?
Đỗ Trần ôm lấy nữ nhi đang ngủ say:
- Nó rất nguy hiểm, không nên trêu chọc nó... nhưng biểu hiện của nó là một hài tử bình thường.
Dịch Cốt đột nhiên cảm nhận được một chút áp lực, áp lực đến từ Đỗ Trần, không phải thực lực, mà là tâm tính! Hình như, vừa rồi thiếu gia cùng Tuyết Ny nói chuyện với nhau, trở nên "Lạnh" hơn rất nhiều.
- Người có Thú Hoàng Tỷ, trong sáu tháng hẳn phải chết.
Đỗ Trần cầm lấy kim sư ấn tỷ trên bàn, xem xét kỹ càng.
- Thiếu gia, muốn ta lập tức hủy nó đi không?
Dịch Cốt hỏi.
- Hủy diệt? Tại sao phải hủy?
Đỗ Trần có chút lắc đầu, vuốt cái mũi cười nói:
- Người có Thú Hoàng Tỷ, trong sáu tháng hẳn phải chết.. Nhưng còn một câu nói khác! Người nào có Thú Hoàng Tỷ, kẻ đó có đại thảo nguyên.
Dịch Cốt sửng sốt:
- Thiếu gia, lời nguyền của Thú Hoàng Tỷ là thật, nhưng đại thảo nguyên bất quá là một truyền thuyết huyễn ảo, bằng một vật nhỏ thế này, sao có thể có được đại thảo nguyên, sao có thể khiến ngàn vạn thú nhân cúi đầu xưng thần?
- Ngươi không tin, ta cũng không tin, nhưng có rất nhiều người tin.
Đỗ Trần day day cái trán, nói:
Không cần theo Francesca nữa! Nhớ kỹ nhiệm vụ của ngươi bây giờ, đầu tiên, mau tìm cho ta một hộp thánh khí, bề ngoài bình thường có thể giấu Thú Hoàng Tỷ là được, nhưng cấp bậc càng cao càng tốt! Thứ hai, mau liên lạc với Bác Bì, thứ ba, âm thầm lưu ý động hướng của Betty cùng Keane...
Đỗ Trần liên tiếp hạ lệnh, sau đó nở nụ cười:
- Mẹ nó, nhiều chuyện thật, lão tử cũng chậm rãi chơi đùa, xem ai chơi lớn hơn.
Nói xong, Đỗ Trần nhẹ giọng gọi một câu "Nữ nhi", tiếu Bối Bối lập tức biến thành Alex, sau đó giao Thú Hoàng Tỷ ra trước mặt Alex. cười ha ha nói với Alex:
- Đại cao thủ Alex, lúc trước ngươi liếc mắt một cái nhìn ra nguyên liệu tạo thành tổ hợp dị thú, vậy bây giờ giúp ba ba nhìn thứ này tạo từ cái gì.
Alex bàn tay nhỏ bé vung lên, cự tuyệt Thú Hoàng Tỷ mà Đỗ Trần giao cho, chỉ liếc mắt một cái nói:
- Nguyệt hồn thạch, hơn nữa đấu khí rất mạnh, miễn cưỡng xem là đồ tốt.
Dịch Cốt xoay người vừa muốn rời đi! Chợt nghe Alex nói thì phì cười:
- Đừng lao lực, nguyệt hồn thạch ngươi tìm không ra đâu! Đó là thứ phi thường hiếm thấy! Ba ba, ngươi muốn làm đồ giả sao?
Tiểu tử kia rất khinh bỉ nhìn Đỗ Trần.
Không hiểu tiểu tử kia sao lại khinh bỉ mình, Đỗ Trần cười khổ nói:
- Ngươi xú tiểu tử này! Đúng vậy, ba ba muốn làm một Thú Hoàng Tỷ giả.
Alex nhìn qua, nhìn vào mông đít Đỗ Trần:
- Lấy ra đây.
- Bảo bối, ngươi muốn cái gì.
- Những thứ bị người trộm được cùng tỷ tỷ đó, còn có công cụ để làm.
Alex ngồi xuống, lỗ mũi nhỏ hếch lên hướng cửa phòng.
- Ngươi muốn những thứ ba ba có được trong thực nghiệm thất của Phillip sao? Tốt, Dịch Cốt, ngươi đi đóng cửa lại, đừng cho bất luận kẻ nào quấy rầy chúng ta.
Đỗ Trần tò mò xuất ra một đóa Liên Hoa, lấy ra những thứ có được từ thực nghiệm thất của Phillip, trong đó còn không ít bảo bối có giá trị liên thành.
Tiểu tử Alex kia xem liền ôm lấy Thú Hoàng Tỷ, nhảy vào trong Liên Hoa, sau đó nghe thấy trong Liên Hoa tiếng đinh đương đả tạo.
Đỗ Trần ngạc nhiên nhìn nhi tử, không rời mỗi động tác, chưa tới nửa canh giờ, Alex mang một cái tạp dề, đầu đội mũ, trên mặt đầy bụi, từ trong Liên Hoa đi ra, có chút phong thái của một đại sư điêu khắc.
Alex xoa xoa bàn tay nhỏ, lại lấy cái mũ xuống, bĩu môi nói:
- Hoa công tượng? Hô! Quả thực khiến đại cao thủ Alex dọa người, ba ba ngốc, không nên nói quen ta.
Nói xong, tiểu tử kia chuyển thân đi vào trong thiên thính.
- Không nên hỏi ta sao lại làm được, đại cao thủ, đại cao thủ không cần nói lý do, càng không cần giải thích. Ai nha!
Alex rắm thối trong khi ra ngoài thì va đầu vào cánh cửa...
Đỗ Trần tức cười không thôi, nhi tử rắm thối như vậy, một chút lớn đều không có. Bất quá về năng lực của Alex, các lão tổ mẫu đã gặp quá các loại dị thú trong Vẫn Thần thì đại đã cho Đỗ Trần một lời giải thích tương đối hợp lý.
Alex hẳn là trứng của một siêu cấp dị thú, tuy không biết cụ thể là chủng tộc nào, nhưng không thể nghi ngờ, giai đoạn tiền ấp trứng, thì cũng là giai đoạn đản sinh ra thần trí. Cho nên, bọn họ sau khi xuất sinh có được nhiều năng lực đặc thù.
Giải thích này có một ví dụ, như là cự long! Bọn họ cũng là vừa sinh ra đã có trí tuệ cao thâm của chủng tộc.
Bởi vì đi đường mà chỉ nhìn trời, Alex vấp ngã, Đỗ Trần phải an ủi một lúc, chờ khi tiểu tử kia khóc lóc đi ra khỏi thiên thính tẩy quần áo, Đỗ Trần xuất ra Liên Hoa, nhìn lại...
Hai cái Thú Hoàng Tỷ giống nhau y như đúc.
Đồng dạng kì sư, đồng dạng đế, đồng dạng màu sắc, lấy tay ước lượng. ngay cả sức nặng đều tương đương không sai! Trong lúc nhất thời Đỗ Trần cũng không nhận ra Thú Hoàng Tỷ thật.
- Nhi tử tốt.
Đỗ Trần vuốt cái mũi nở nụ cười, dùng ánh mắt của tặc vương đánh giá hai cái Thú Hoàng Tỷ, thật lâu sau, chắp tay nói:
- Dịch Cốt, ngươi có thể nhìn ra bất đồng chứ?
Dịch Cốt lắc lắc đầu:
- Thú Hoàng Tỷ chính thức bị thánh quang của ngài áp chế, nếu ngài không ở chỗ này, Thú Hoàng Tỷ chính thức sẽ phát ra ba động lời nguyền, ta có lẽ từ lực lượng ba động nhìn ra, nhưng bây giờ... không được! Thiếu gia, ngài xem.
Đỗ Trần nhún vai:
- Ta dùng ánh mắt chuyên nghiệp cũng không thấy được, Alex, tới, nói cho ba ba cái nào là thật đi.
Alex đang dùng bàn giặt, ra sức giặt quần áo, nghe vậy lớn tiếng hô:
- Ngu ngốc! Xem lỗ mũi của nó! Sau này đi ra ngoài đừng nói là ngươi quen ta, ta không quen ngươi.
Đỗ Trần cầm lấy hai Thú Hoàng Tỷ nhìn vào hai lỗ mũi của kim sư, hắn nhịn không được nở nụ cười.
- Thú Hoàng Tỷ chính thức thì cười, thậm chí ngay cả lông mũi của kim sư đều điêu khắc đến, mà giả kim sư trong lỗ mũi... Dịch Cốt, ngươi nghĩ một chút, một đầu sư tử mà dùng thiết câu xuyên qua lỗ mũi, thì thành cái dạng gì?
- Ân? A a, ta hiểu tiểu thiếu gia sao lai lưu lại chỗ bất đồng rồi.
Dịch Cốt cũng tức cười, nghĩ tới ngày đó đối phó Andy, tiểu tử kia chỉ dùng 1 tuyệt chiêu - chọc vào lỗ mũi ngươi.
Alex lại hô lên:
- Các ngươi hai người ngu ngốc còn không nhìn ra, thì hãy dùng chùy đánh nát ra! Thật sự Thú Hoàng Tỷ dùng nguyệt hồn thạch tạo nên, còn miễn cưỡng coi như có đấu khí... a, trong mắt các ngươi là thần lực, nó là tập chất không hỏng! Giả là cái kia, ta dùng luyện kim vật liệu tạo nên, dùng đấu khí tứ cấp là có thể đánh vỡ. Ai nha, thật là phiền. Mông đít của ta.
Đỗ Trần cùng Dịch Cốt không hẹn mà cùng cười ha hả, sau khi cười xong, Dịch Cốt hỏi:
- Thiếu gia, ngài chuẩn bị dụng vật giả lừa gia tộc St. Baron sao?
- Ngươi đoán được một bộ phận nhỏ.
Đỗ Trần nở nụ cuời thần bí:
- Bây giờ cục diện rất loạn, hình như rất nhiều chuyện, nhưng, hồn thủy mới có thể ngạc ngư... tốt lắm, mau làm xong mấy việc ta giao đi.
Dịch Cốt ẩn thân rời đi không lâu, Harry từ bên ngoài trở về, hắn trong tay ôm thức ăn bao lớn bao nhỏ, vẻ mặt kích phẫn, nhìn hình dáng như muốn cùng Keane so đo một lần nữa lễ nghi quý tộc, đáng tiếc Keane đã đi theo Betty, Harry chỉ có thể lưu lại tiếc nuối, bất quá hắn đã mua nhiều thứ, từ trong lòng móc ra một phong thư, đi tới bên ghế giao cho Đỗ Trần:
- Tôn quý chủ nhân, bưu chính sở trên đường có gửi cho ngài một phong thư, là bưu kiện từ trấn York.
Đỗ Trần lấp tức mở mắt nhìn tín kiện, ngày gửi là nửa tháng trước, mà khi đó Đỗ Trần vừa ngồi Á Long liễn đi khắp tam đại lục, người của trấn York có thể không tìm được vị trí chuẩn xác của hắn, lại biết Đỗ Trần dám chắc trở về đấu thần đảo, cho nên gửi tín kiện tới nơi này.
Mở thư tín, Đỗ Trần liếc mắt một lần, đột nhiên nở nụ cười:
- Đã bắt đầu rồi sao?
Liên Hoa Bảo Giám
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
532 chương
40 chương
11 chương
7 chương
20 chương
181 chương
44 chương
133 chương