Let's Play - Xin Mời Đến Chơi

Chương 33 : Tôi Là Thường Dân Không Có Chức Năng Gì Cả!

Số 2, người đã yêu cầu xử tử số 15 lúc này chỉ biết đứng trơ ra há mồm trợn mắt tại chỗ, mất một lúc sau mới có thể lắp bắp nói:"Số... số 15 không phải sát thủ? Sao... sao có thể như vậy? Không thể nào... Rõ ràng người đó nói..." Taehyung tức giận nhìn số 2 phía đối diện. Quả đúng như hắn nghĩ, số 15 không phải là sát thủ. Trong lúc mọi người còn đang bất ngờ về sự việc của số 15, số 8 lại như không có gì xảy ra quay sang cười nói những người xung quanh:"Thời gian Bàn Tròn vẫn còn, chúng ta không nên phí thêm thời gian nữa nhỉ? Tôi nghĩ có nhiều chuyện hẳn là cần phải được làm rõ lắm." Tuy rằng số 8 vẫn luôn nở nụ cười khi nói nhưng câu cuối cùng lại nhấn giọng rõ ràng, đôi mắt không biết vô tình hay cố ý hướng về phía số 2. Bàn Tròn ngay từ đầu được xếp đủ cho 17 tuyển thủ, nhưng hiện tại lại chỉ còn 11 người nên trông trống vắng hẳn đi. Tuy nhiên, bầu không khí vây quanh bọn họ lại ngột ngạt gấp mấy lần bình thường. Một số người vẫn còn bàng hoàng với sự việc vừa rồi nhưng cũng không dám làm chậm trễ thời gian. Taehyung đan hai tay đặt trên mặt bàn, nét mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào quét một vòng xung quanh. Lúc nãy hắn vẫn còn có chút băn khoăn nhưng bây giờ đã hiểu rõ. Đây quả thật là một kế hoạch đẩy tội có tính toán từ trước. Bọn hắn, đã mắc bẫy của phe ám sát. Phe ám sát cố ý lợi dụng việc số 15 đang nằm trong vòng nghi vấn để đổ oan cho anh ta nhằm thế mạng cho mình. Như vậy, không cần mạo hiểm ra mặt hành động nhưng vẫn gián tiếp xử lí được đối tượng thuộc phe mục tiêu. Nhưng chỉ như vậy vẫn chưa đủ, sự việc vừa xảy ra còn giúp phe ám sát hoàn thành một mục đích sâu xa khác. Chuyện số 15 bị xử tử oan chắc chắn sẽ khiến tất cả tuyển thủ còn lại trở nên thận trọng hơn với mọi quyết định của mình. Nếu không may phe mục tiêu lại tiếp tục đưa ra quyết định phán xét sai, bọn hắn chắc chắn sẽ rơi vào tình thế bất lợi. Chính vì vậy từ bây giờ trở đi, bọn họ sẽ luôn có sự dè chừng khi đưa ra quyết định, thậm chí cho dù có tìm ra sát thủ hay chứng cứ phạm tội nào đó thì cũng sẽ không chắc chắn có nên xử tử người đó không. Một chiêu trò làm náo loạn suy luận, đổi trắng thay đen. Rất thâm hiểm. Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề khiến Taehyung không khỏi nghi hoặc. Nếu số 15 không phải Sát Thủ hay thuộc phe ám sát, anh ta hoàn toàn có thể nói ra thân phận thực sự của mình để biện hộ cho bản thân giống như cách số 5 từng làm. Đúng là số 15 đã nhận mình trong vai Bảo Vệ, nhưng vì sao anh ta lại có biểu hiện ấp úng, sợ hãi, chần chừ mãi mới chịu công khai mà không làm ngay từ khi bị bắt tại trận? Ấn tượng ban đầu của Taehyung đối với số 15 là một người rất khảng khái và chân thật , hoàn toàn có thể nói là một người không sợ chết. Mọi hành vi, biểu hiện của số 15 lúc nào cũng tạo cho Taehyung cảm giác rằng anh ta là một người đội trưởng vô cùng có trách nhiệm và đáng tin cậy. Chính vì vậy số 23 và số 27 mới tỏ thái độ kính nể anh ta đến thế kể từ tận vòng trước như vậy. Tuy nhiên, kể từ Bàn Tròn đêm qua, thái độ của số 15 thay đổi rõ rệt, giống như biến thành một con người hoàn toàn khác. Taehyung vẫn đang mãi chìm vào trầm tư thì số 8 đã lên tiếng cắt đứt mạch suy luận của hắn. "Số 2, tôi nghĩ mọi người đang chờ anh lên tiếng đó. Chắc là anh cũng nên giải thích một chút chứ nhỉ?" Cậu ta vừa nói vừa liên tục gõ mặt bàn, điều đó dường như càng gây thêm sức ép cho số 2 ngồi kế bên. Số 2 không ngừng cắn môi dưới, mồ hôi lạnh nãy giờ đã thấm ướt trán khiến tóc mái của hắn ta bết hết lại. Số 2 mắt láo liên nhìn quanh, nuốt nước bọt mấy lần mới dám mở miệng:"Tôi... tôi chỉ là nghe được thông tin số 15 là sát thủ từ số 11 mà thôi." Số 5 vốn im lặng từ nãy giờ đột nhiên lên tiếng: "Số 11? Số 11 đã nói gì với cậu?" Số 2 hơi hồi tưởng lại, chần chừ một chút trước khi trả lời "Số 11 nói với tôi, Số 15 ngày hôm qua có động thái rất đáng nghi. Anh ta còn bắt tôi cùng số 23 phải nói dối về việc tách nhóm và không hề gặp lại số 27. Ngoài ra, tôi thấy số 15 có vẻ đang nhắm đến nhóm của cậu, cậu tốt nhất nên cẩn thận. Số 11 đã bảo tôi như vậy. Sau đó thì đúng là đồng đội của tôi, số 25 đã bị ám sát. Cộng thêm hành tung của số 15 vô cùng đáng ngờ, vũ khí rõ ràng cũng nằm trong hộc tủ của anh ta cho nên tôi mới..." Số 2 càng nói càng nhỏ giọng dần, đầu cúi thấp không dám nhìn thẳng mọi người. Jimin nghe đến đó lập tức cau mày nhìn về phía số 2, "Ai nói gì cậu liền nghe đấy à? Sao cậu không nghĩ đến việc số 11 cố tình lừa cậu? Với lại bây giờ số 11 cũng không có ở đây để đối chứng, chẳng ai xác nhận chính xác lời cậu vừa nói có phải là sự thật hay không." Sớm đã không có cảm tình với số 2 kể từ đêm đầu tiên nên Jimin cũng không ngại thẳng thừng chỉ trích hắn ta. Số 2 hiện tại không còn mạnh miệng như mọi lần, chỉ biết cúi đầu lí nhí:"Tôi xin lỗi..." Đoạn, hắn đột nhiên ngẩng đầu nói: "Nhưng xin mọi người hãy tin tôi, tôi thật sự là một thành viên của phe mục tiêu. Tôi là Thường Dân không có chức năng gì cả." Jimin vừa nghe đã thấy không lọt tai, cậu ta khoanh tay, hất mặt chất vấn số 2: "Cậu nói gì tôi sẽ tin sao? Vậy tôi cũng nói tôi là Thường Dân đây cậu tin không?" Số 2 bĩu môi rồi chỉ biết cúi đầu xuống, không đáp lời Jimin nữa. Đến lượt Namjoon là người đứng lên giải vây tình hình, "Được rồi, tôi nghĩ chuyện lần này tất cả chúng ta đều có một phần trách nhiệm. Là do chúng ta chỉ tập trung hướng đến việc chiến thắng trò chơi này mà không suy xét kỹ lưỡng lời nói của số 2. Chuyện cũng đã xảy ra không thể cứu vãn, tốt nhất nên nghĩ cho tình hình hiện tại." Taehyung âm thầm xoay xoay mặt đồng hồ. Mọi sự việc diễn ra từ chiều đến giờ tuy bắt nguồn từ số 2 nhưng người trực tiếp đẩy vấn đề lên cao trào lại là số 5. Chính số 5 là người đã nói ra chuyện vũ khí của Sát Thủ và Xạ Tiễn phải được đặt trong hộc tủ, nhưng chẳng ai có thể thực sự kiểm chứng được điều này. Số 5 hoàn toàn có thể lợi dụng việc giả danh Xạ Tiễn, sau đó nói bừa một thông tin sai lệch để dẫn dắt mọi người nghe theo mình. Chưa kể số 17 ban nãy còn lên tiếng vạch trần số 5 đã tự ý ném một khẩu súng nào đó vào phòng 17 để vu oan cho hắn ta. Mọi dẫn chứng trên đều phản bội lại việc số 5 tự nhận bản thân thuộc phe mục tiêu. Tuy nhiên, nếu quả thực là số 5 thực sự thuộc phe ám sát, cách chơi này chẳng phải quá mức mạo hiểm sao? Ngay từ đầu số 5 nhận mình trong vai Xạ Tiễn trong khi chưa biết Xạ Tiễn thực sự còn sống hay đã chết. Hay việc số 5 công khai việc vũ khí đặt trong hộc tủ, chẳng lẽ cậu ta ngu ngốc đến mức không lường trước được, nếu số 15 được xác định không phải sát thủ thì mọi nghi ngờ sẽ đổ dồn về cậu ta? Hoặc thậm chí là việc bỏ khẩu súng vào phòng của 17 cũng vậy. Nếu ngay từ đầu muốn đổ tội cho số 17, tại sao số 5 lại không hành động bỏ súng vào tủ của hắn ta từ trước, sau đó để mọi người chứng kiến giống như việc đã diễn ra đối với số 15. Thay vào đó, số 5 lại chọn một cách thức lộ liễu như vậy để đổ tội cho số 17, thậm chí còn khiến bản thân bị thương? Taehyung để ý người này từ đầu, số 5 chắc chắn không phải dạng tuyển thủ gà mờ hành động không biết suy nghĩ. Nếu số 5 là Sát Thủ, Taehyung đoán cậu ta hẳn sẽ không chọn một cách chơi đầy tính may rủi đến thế. Trừ khi người này là một kẻ liều mạng. Nhưng không ai liều mạng một cách ngu xuẩn như vậy. Đã vào đến vòng này, Taehyung cảm giác được rằng các tuyển thủ ở đây dù là như thế nào, thì vẫn có một đầu óc tính toán không hề đơn giản. Một trò chơi hoàn toàn phụ thuộc vào sự tin tưởng lẫn nhau thế này, chỉ cần đi sai một nước cờ thì cả thế trận phía sau đều bị ảnh hưởng. Điều đó cũng có nghĩa, nếu Taehyung chọn sai đồng minh, mọi kế hoạch hắn đã tính toán đều sẽ đi chệch hướng. Một khi Taehyung đã lựa chọn một người thuộc phe mình, đồng nghĩa với việc hắn bắt buộc phải tin tưởng người đó. Sau khi phân tích lại lần nữa, liệu hắn có nên tiếp tục tin tưởng số 5? Kể từ sau khi Namjoon dứt lời, bầu không khí vẫn luôn chìm vào im lặng. Mọi người chỉ nhìn nhau mà không ai nói gì, mãi đến khi số 8 lên tiếng: "Số 5, tôi thấy dường như anh cũng có điều muốn chia sẻ với mọi người thì phải?" Số 8 đưa tay chống cằm nhìn số 5, vẫn là nụ cười thân thiện lộ liễu đến mức giả tạo đó. Ngay sau vụ xử tử vừa rồi, Taehyung luôn chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của mọi người xung quanh. Kể từ khi số 2 đề cập đến số 11, hắn cũng chú ý thấy thái độ của số 5 có chút biến hóa. Cử chỉ tay cậu ta liên tục thay đổi, tuy nhiên nét mặt kia lại không phải đang sợ hãi, mà giống như muốn lên tiếng nhưng rồi lại có phần chần chừ. Mọi ánh nhìn lập tức chuyển sang số 5. Số 5 hít một hơi, ngước đầu bình tĩnh nói:"Số 15 vừa chết như vậy chắc hẳn mọi người đều nghi ngờ tôi. Đến nước này rồi, tôi chỉ có thể nói ra tất cả những điều tôi biết, dù sao tôi cũng có vũ khí nên không quá lo lắng việc bị phe ám sát làm hại. Nhưng với điều kiện là mọi người phải tin tôi." Cậu ta nhìn một vòng bàn tròn rồi mới tiếp tục nói: "Việc tôi là Xạ Tiễn là thật sự. Việc vũ khí phải để trong tủ lúc cũng là thật sự. Về số 11... số 11 chết không phải do về không kịp, mà là bởi vì... bị tôi giết." Lại thêm một tình tiết bất ngờ xuất hiện khiến mọi người không khỏi hoang mang. Số 17 nhìn số 5, nhướn mày nói:"Cậu bịa ra nhiều chuyện như vậy là đang tự thú nhận mình là mới là sát thủ thật sự sao?" Số 8 cười khẽ, chợt thấy mọi người đều nhìn mình mới phất phất tay nói: "Xin lỗi, mọi người tiếp tục đi." Số 5 lập tức nắm chặt tay giơ nắm đấm lên, hai mắt trừng lớn với số 17, cậu ta gằn giọng:"Con mắt còn lại của cậu đang thiếu đòn đúng không? Tôi không phải sát thủ. Tên sát thủ sắp bị xử tử chính là cậu đó, biết điều thì yên phận một chút đi."