Let's Play - Xin Mời Đến Chơi
Chương 10 : Số 1, Cậu Có Muốn Mơ Chung Với Tôi Không?
Taehyung cẩn thận quan sát hai bảng chữ cái một lần nữa rồi đưa ra kết luận.
"Chúng ta đã quá chú ý đến việc tìm ra quy luật sắp xếp của các con chữ, trong khi có vẻ như đó không phải là hướng đi của mật mã lần này."
Taehyung nhìn sang Jungkook, dường như cậu cũng đã nhận ra điều đó.
"Cậu cũng nhìn thấy đúng chứ? Hai bảng chữ cái tưởng rằng khác biệt nhưng thực ra lại giống nhau ở một điểm."
Jungkook khẽ gật đầu.
Taehyung vuốt vuốt tờ giấy, "Cả hai bảng đều xuất hiện tất cả các chữ cái, duy chỉ có một chữ không có, chữ Z."
Ban đầu Taehyung cho rằng những chữ này được sắp xếp theo một quy luật nào đó, nhưng cho dù hắn đã nghĩ đến rất nhiều các hướng giải khác nhau thì những chữ được giới hạn lại cũng không tạo nên được từ nào có nghĩa cả.
Những chữ cái cũng sắp xếp vô cùng lộn xộn nên ngay từ lúc bắt đầu Taehyung đã không nhìn ra điểm tương đồng cơ bản của cả hai bảng này, đó là việc thiếu đi chữ Z ở mỗi bảng.
Mấu chốt của vấn đề chắc chắn nằm ở chữ Z đó.
Taehyung gõ gõ mặt bàn gỗ, tập trung suy luận hướng giải quyết mật mã. Hắn nhìn chằm chằm tờ giấy trước mặt, vô thức dùng ngón tay vẽ vẽ chữ Z trên bàn. Đột nhiên Taehyung quay lại nhìn tay mình, mí mắt hơi nheo lại, thầm nghĩ thì ra là vậy.
"Hai bảng chữ cái này vốn dĩ không hề thiếu đi chữ Z." Taehyung bình tĩnh nói từng chữ một.
Jungkook có vẻ không hiểu ý Taehyung lắm, cậu nhìn lại hai bảng chữ cái một lần nữa, nhưng rõ ràng vẫn không thấy chữ Z nào cả. Vậy thì ý tứ của Taehyung là gì?
Taehyung cũng không vòng vo nhiều thêm, "Chúng ta có nhìn đi nhìn lại bao nhiêu lần đi chăng nữa thì cũng không thấy chữ Z được, vì nó đã bị ẩn rồi. Nhưng chỉ cần tôi làm một thủ thuật nhỏ thì chữ Z sẽ xuất hiện ngay lập tức."
Taehyung nói rồi cầm cây bút trên bàn lên.
Jungkook chăm chú quan sát hành động của Taehyung, chỉ từ cử chỉ đầu tiên cậu đã hiểu được ý nghĩa trong câu hắn vừa nói.
Đầu tiên Taehyung gạch một đường ngang kéo dài từ chữ A đến chữ J ở hàng đầu tiên trong bảng chữ cái thứ nhất, rồi từ J Taehyung lại tiếp tục nối một đường chéo kéo dài đến chữ X ở hàng cuối cùng. Sau đó hắn kết thúc bằng một đường ngang nữa, bắt đầu từ chữ X khi nãy và dừng lại ở chữ K.
Taehyung làm tương tự với bảng thứ hai. Sau khi hoàn tất, hắn nhếch môi, mãn nguyện nhìn thành quả của mình.
Quả thật, chữ Z đã xuất hiện đúng theo lời Taehyung nói.
"Giờ thì chúng ta đã có chữ Z rồi. Nếu trò chơi muốn ẩn Z đi vậy thì những chữ trong mật mã hẳn sẽ là những chữ tạo nên chữ Z này."
Taehyung đưa tay xoa xoa cằm, cẩn thận chỉ ra hướng đi kế tiếp.
"Bây giờ chúng ta chỉ cần giới hạn lại số chữ cái trùng nhau nằm trong chữ Z của mỗi bảng, sau đó..."
Taehyung chưa nói xong, vừa nhìn sang thấy đã Jungkook viết ra gần hết các con chữ rồi.
Cái tên nhóc này, cậu có biết người lớn đang nói chuyện không mà dám phớt lời lời của tôi như vậy hả?
Taehyung chỉ đành thở dài một hơi, sau đó nhìn xuống những chữ cái Jungkook viết ra, hắn lập tức nhíu mày.
Tại sao chỉ có 10 cặp chữ trùng với nhau?
Taehyung cẩn thận đếm lại một lần nữa, nhưng kết quả hắn nhận được vẫn y như Jungkook trước đó.
Không khí xung quanh bắt đầu trở nên ngột ngạt.
Mật mã có đến tận 11 chữ, nhưng bây giờ lại chỉ có 10 cặp chữ trùng nhau giữa hai bảng, chẳng lẽ mình đã tính sai rồi sao?
"Thời gian còn lại là 10 phút-RÈ RÈ RÈ RÈ" Ngay lúc đó NPC đột nhiên lên tiếng.
Taehyung cau mày nhìn đồng hồ, hắn không còn nhiều thời gian nữa, phải lập tức nghĩ ra được lời giải ngay bây giờ, nếu không cả hai sẽ phải tham gia vào ải thứ ba.
Nhưng kết quả đột nhiên chệch hướng như vậy khiến Taehyung không biết hiện tại nên bắt đầu lại từ đâu.
Dù sao thì, trong mọi tình huống, điều tiên quyết chính là phải bình tĩnh.
Taehyung xoay mặt đồng hồ, ngước lên hỏi Jungkook: "Cậu nghĩ gì đầu tiên khi so sánh hai bảng chữ cái này?"
Jungkook nhìn lại Taehyung, môi khẽ mấp máy: "Không có Z...?"
Taehyung cúi đầu lặp lại câu nói vừa rồi, không có Z, không có Z...
Hắn ngẫm lại lời Jungkook vừa nói, sau đó nhìn lướt qua hai bảng chữ cái lần nữa. Dường như phát hiện ra điều gì đó, hắn lập tức vỗ vào trán của mình.
Trong mật mã, sẽ không có Z.
Chết tiệt, đây mới chính là ý đồ của bảng chữ cái này! Ngay từ đầu hai bảng chữ cái đều không có Z, mục đích không phải muốn ẩn chữ Z mà ý muốn nói là phải bỏ Z đi. Nghĩa là, thay vì giữ lại những chữ trong Z thì phải bỏ chúng đi và chọn những chữ còn lại trong bảng.
Taehyung vừa suy luận trong đầu xong thì cùng lúc đó Jungkook vốn đang loay hoay viết gì đó xuống giấy đã hoàn tất con chữ cuối cùng.
Chính là những chữ cái không nằm trong chữ Z kia.
Taehyung nhìn những chữ vừa được viết ra sau khi đã giới hạn lại.
Quả nhiên, kết quả cuối cùng có chính xác 11 cặp chữ trùng nhau!
Vậy những chữ cái nằm trong mật mã kia chính là: E, O, S, O, M, R, O, A, T, G, R.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Tuy rằng đã tìm ra 11 chữ, nhưng vấn đề bây giờ là phải sắp xếp những còn chữ này trở thành từ có nghĩa.
Taehyung quan sát 11 con chữ trước mặt.
Tại sao lại có tận 3 chữ O?
Nếu như ở lần trước mật mã chỉ điểm nơi giấu thuốc giải là BUILDING B thì mật mã lần này chắc hẳn sẽ chỉ dẫn đến một cái gì đó chi tiết hơn, ví dụ như...
Một căn phòng nào đó chẳng hạn?
Theo như suy luận của Taehyung thì có khả năng trong mật mã sẽ có từ "ROOM", nó cũng trùng khớp với số lượng chữ ở từ thứ hai của mật mã.
Nhưng vẫn còn lại 7 chữ: E, S, R, O, A, T, G. Taehyung nhìn đồng hồ, thời gian hiện tại đang vô cùng gấp rút.
Từ này có vẻ hơi khó nhìn ra, nhưng lại chỉ còn có 8 phút thôi, làm sao kịp đây? Đã đi đến cuối chẳng lẽ lại chịu thua ở đây hay sao?
"STORAGE" Jungkook đột nhiên lên tiếng.
Ban nãy khi Taehyung đang tập trung suy luận trong đầu thì Jungkook đã tự tìm cách giải mật mã. Cậu cũng có suy đoán giống Taehyung về từ "ROOM", nhưng Taehyung không ngờ rằng Jungkook còn có thể nhìn ra được từ còn lại nhanh như vậy.
Ngẫm lại thì "STORAGE" đúng thật gồm 7 chữ và cũng hoàn toàn ứng với những chữ còn sót lại.
Vậy thì đáp án của mật mã lần này chính là...
STORAGE ROOM.
Phòng kho.
Taehyung bật cười tỏ ý khen ngợi, hắn vỗ vỗ vai Jungkook nói: "Nhưng làm sao cậu giải ra được từ còn lại là "STORAGE" trong khoảng thời gian ngắn đến vậy?" Thậm chí còn chưa đầy 1 phút nữa.
"Bản đồ." Jungkook chỉ đáp ngắn gọn.
Taehyung hít một hơi lạnh. Hắn quên mất là khi trò chơi bắt đầu ở sảnh chung kia Jungkook đã nhìn rất lâu vào bản đồ bệnh viện đặt trên tường. Có lẽ cậu ấy đã nhớ được hết tất cả ngóc ngách của bệnh viện này nên có thể dễ dàng biết tên của những căn phòng ở đây dựa trên bản đồ. Từ đó chỉ cần nhớ lại tên phòng nào trùng khớp với những chữ trong mật mã là được.
Thông thường thì nhà kho sẽ nằm ở vị trí tầng trệt. Nhưng mà lần trước hắn gần như đã vào toàn bộ các phòng ở tầng đầu tiên của toà nhà B, làm gì thấy có "storage room" nào? Lẽ nào là ở tầng trên?
"Jungkook, cậu biết căn phòng đó nằm ở đâu chứ?"
Jungkook gật đầu, sau đó lẳng lặng xoay người đi ra phía cửa. Taehyung cũng đi theo phía sau.
Truyện khác cùng thể loại
112 chương
311 chương
18 chương
62 chương
160 chương
6 chương