Let Me Love You - Vkook

Chương 49 : Chap 48

"Bổi bối,Bảo Bảo." JungKook ngồi trên ghế quý phi đặt ở trước cánh của kính lớn thông ra ban công trong phòng Taehyung,từ đây có thể ngắm được một phần của khu vườn trong xanh của khu biệt thư Kim gia.Cậu đang chăm chú xem những kỉ vật,hình ảnh từ nhỏ của Taehyung thì có hai bé mèo,một lông xám viền đen và một lông trắng muốt như bông gòn nhảy bổ vào lòng.Sau khi thoáng giật mình thì nhận ra đây là hai bé mèo nhà mình,JungKook lập tức ôm lấy hai bé mà thân thân thiết thiết một phen,hai chú mèo cũng nhớ chủ mà ra sức cọ lấy,cọ để cậu chủ đã một tháng không gặp của mình. "Nhớ quá đi." JungKook dụi dụi lên mũi của Bối Bối lúc này đã lớn hơn trước. "Meoo...meeoo...." Mèo nhỏ Bối Bối cũng ra sức mà cọ cọ lên mặt cậu chủ.Bảo Bảo cao quý sau khi bày tỏ nỗi nhớ với mẹ dịu dàng,cũng được mẹ đáp lại thì hài lòng,kiêu ngạo leo lên đùi ba vừa ngồi xuống bên cạnh mẹ.Tròn đôi mắt xanh như ngọc mà trông chừng Bối Bối mập,ngốc ngốc đang làm nũng với mẹ. "Anh xem,lớn lên nhiều ghê.Mà em cảm giác hình như Bối Bối bị béo phì thì phải,mập như vậy." JungKook chọt chọt cái bụng tròn vo của Bối Bối đang nằm lật ngửa trên đùi,cậu cười tít mắt,nói với Taehyung vừa ngồi xuống bên cạnh. "Không bị béo phì đâu,chỉ là hơi mập thôi,bác Han nói sức ăn của Bối Bối mạnh hơn Bảo Bảo.Dù sao Bối Bối cũng đang trong thời gian phát triển,anh thấy tròn như vậy cũng dễ thương." Taehyung vuốt nhẹ bộ lông mềm mượt của Bảo Bảo đang nằm trên đùi anh.Anh cũng vươn tay chọt chọt cái bụng mỡ của Bối Bối.Ừm cũng phải nuôi vợ mình có cái bụng mỡ tròn tròn như vậy mới được,sờ rất đã tay. Từ hôm JungKook xảy ra chuyện,anh dã tranh thủ ôm hai bé mèo về nhà lớn nhờ Han quản gia chăm sóc giúp. "Meooo." Bối Bối bị hai người chủ cùng chọt bụng mỡ thì bất mãn,kêu lên kháng nghị rồi lật người chạy đến méc Bảo Bảo đẹp trai,uy vũ.Bảo Bảo liếm lông cho Bối Bối,an ủi Bối Bối đang ấm ức vì bị ba và mẹ khi dễ. "Nhị thiếu gia,Jeon thiếu gia.Phu nhân mời hai cậu xuống dùng cơm trưa." Han quản gia gõ cửa phòng đang mở ra,hoà ái nói với Taehyung và JungKook. "Vâng.Tụi con xuống ngay." Anh và cậu để hai bé mèo xuống rồi cùng đứng dậy. "Bảo Bảo,Bối Bối đi thôi." Han quản gia vẫy tay với hai chú mèo.Hai bé rất nhanh chóng,quen thuộc chạy đến cọ chân ông.Một đoàn ba người,hai con mèo cùng nhau đi xuống lầu. Taehyung và JungKook xuống nhà ăn,dùng bữa trưa với mẹ Kim.Trong nhà chỉ có ba người họ ăn trưa với nhau vì các thành viên khác đều đã đi làm.Ba Kim tuy đã nghỉ hưu nhưng vì Taehyung nghỉ phép dài hạn nên ông tiếp nhận công việc giúp con trai mình. "Kookie cục cưng,ăn món này đi.Rất tốt cho việc hồi phục xương cốt của con." Hwan BoHee vui vẻ lại gắp thêm thức ăn bỏ vào chén cho JungKook,lúc này trong chén cậu đã thành cái núi nho nhỏ toàn đồ ăn. "Mẹ cũng ăn đi,chén con đã đầy rồi.Con ăn bớt rồi mẹ lại gắp tiếp cho con." JungKook cười nhẹ,gắp đồ ăn cho mẹ Kim. "Mẹ không thể thiên vị như vậy,của con đâu." Taehyung đẩy cái chén chỉ có cơm trắng của anh cho mẹ. "Hừ,con không có tay à,tự gắp đi chứ." Hwan BoHee rất vô tình,điển hình của việc có con dâu quên con trai. Taehyung ấm ức mà ăn cơm trắng.JungKook nín cười,gắp mấy món anh thích bỏ vào chén cho anh,mẹ Kim cũng bật cười,gắp rau bỏ vào cho anh.Chén cơm trắng rất nhanh chóng mà đầy ụ lên. Taehyung rất sung sướng mà ăn cơm.Có vợ và mẹ gắp đồ ăn cho thì không gì hạnh phúc bằng. Cả ba người đều không nói chuyện nữa mà ăn bữa cơm đầy ấm áp.Sau bữa cơm mẹ Kim lại đuổi hai người lên phòng ngủ trưa. Taehyung sau khi tắm rửa thay đồ cho anh và JungKook xong thì cả hai cùng nằm trên giường.Cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì mệt mỏi sau mười mấy tiếng ngồi trên tàu,anh nằm thêm chút nữa cho đến khi cậu ngủ say thì nhẹ tay,nhẹ chân ngồi dậy,xuống giường.Thể chất anh vốn khỏe mạnh nên không có mệt mỏi như JungKook. Cầm điện thoại đi ra ban công,anh gọi điện báo bình an đã về đến nơi cho ba mẹ Jeon.Sau một lúc trò chuyện cùng họ,Taehyung trở lại giường,cúi xuống hôn lên má JungKook,vuốt đầu hai chú mèo đang cuộn người nằm cạnh cậu rồi không tiếng động ra khỏi phòng,cẩn thận đóng cửa tránh không ảnh hưởng đến bảo bối của anh đang ngủ. "Mẹ.Mẹ không nghỉ trưa sao." Taehyung vào phòng khách sang trọng thì thấy mẹ Kim đang ngồi trên sô pha vừa cúp điện thoại gọi nói chuyện với ba Kim,anh lên tiếng gọi rồi ngồi xuống bên cạnh bà. "Cha con gọi điện,nên mẹ chưa đi nghỉ.Sao con không ngủ cho khỏe,Kookie đâu?" Hwan BoHee dịu dàng nói với Taehyung. "Em ấy mệt quá nên ngủ rồi ạ.Con thì không có buồn ngủ nên ra ngoài này." Taehyung nắm lấy tay mẹ Kim,mỉm cười trả lời. "Sao,có làm ba mẹ vợ vừa lòng không đó." Hwan BoHee nheo mắt nguy hiểm nhìn anh. "Con trai mẹ mà,tất nhiên là toan thắng trở về.Ba mẹ vợ rất thương con nha.Họ có gửi quà cho mẹ,chút chiều em ấy dậy sẽ đem xuống cho mẹ." Taehyung lập tức đầy tự tin nói với mẹ Kim. "Vậy là tốt.Không hổ danh con trai Hwan BoHee này.Đến lúc thích hợp cha mẹ sẽ về gặp mặt anh chị thông gia bên đó." Hwan BoHee cười hòa ái với con trai. "Mẹ." Taehyung cảm động nhìn mẹ Kim. "Đó là việc chúng ta nên làm.Mẹ thật tâm thương yêu Kookie,đây là điều nên làm cho thằng bé.Còn con,con lo mà dắt Kookie qua dỗ dành ông ngoại con đi.Ông con còn giận lắm đó." "Con cứ đem em ấy đặt trước mặt ông ngoại thì thế nào ông cũng thích cho xem,không thì con sẽ lấy lòng bà ngoại trước,xem ông còn giận hay không." Taehyung sờ cằm,nêu ý kiến. "Con đó,đừng có mà trêu ghẹo ông ngoại.Yên tâm đi,thế nào ông bà ngoại con cũng thích Kookie cho xem.Hôm bữa mẹ có kể về thằng bé cho ông bà ngoại con nghe.Bà con thì không sao còn ông con thì mặt mày khó chịu nhưng cứ hỏi về thằng bé suốt.Thế nào Kookie cũng cưa đổ được ông con cho xem." Bà vừa nói vừa bật cười khi nhắc đến Hwan lão gia,cha của bà. "Tất nhiên rồi mẹ,bảo bối nhà con là người gặp người thích." Taehyung đầy tự hào mà nói. "Thôi đi ông tướng.Là do ông bà thông gia dạy dỗ tốt,hơn nữa do bản tính của thằng bé ngoan ngoãn,đáng yêu từ nhỏ.Chứ có phải do con đâu ở đó mà tự hào cái gì." Thấy con trai lại mặt dày,Hwan BoHee không nể tình mà nhìn con mình đầy khinh bỉ. "Bây giờ em ấy là vợ của con,tất nhiên con phải tự hào ah." Taehyung tiếp tục mặt dày lên tiếng. Mẹ Kim vẫn dành ánh mắt khinh bỉ cho con trai mình. "Bao giờ hai đứa về nhà mình." Hwan BoHee lên tiếng hỏi Taehyung. "Ngày mai con chở em ấy đi tái khám xong sẽ về luôn ạ." "Sao sớm vậy,để Kookie ở lại đây vài ngày với mẹ,mẹ rất thích thằng bé." Bà nhíu mày,bất mãn nói với anh. "Con cũng muốn lắm,nhưng mẹ cũng hiểu bản tính đà điểu hay ngại ngùng của em ấy mà.Em ấy chưa quen,nếu ở đây vài ngày em ấy lại không được tự nhiên." Taehyung trả lời mẹ.Anh cũng không muốn ở lại đây ah,phải nhanh nhanh về nhà mới được.Hắc hắc,có không gian riêng sẽ dễ làm chuyện xấu với bảo bối hơn nha. "Thôi được rồi,mẹ cũng biết tính thằng bé.Sau này nhớ đem theo Kookie về đây ở với mẹ một tuần nghe chưa." Hwan BoHee tiếc nuối nói với anh. Mẹ Kim cùng Taehyung ngồi nói chuyện vui vẻ chừng nữa tiếng thì bà đứng lên đi về phòng nằm nghỉ một chút,dù sao cũng có tuổi rồi,ngồi lâu sẽ đau lưng. Taehyung dìu mẹ Kim về phòng rồi quay trở lại phòng mình,leo lên giường ôm lấy JungKook thơm thơm mềm mềm đang ngủ say,anh cũng nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút. Sau khi ngủ trưa dậy,Taehyung bế JungKook xuống nhà dưới,cùng với cậu lấy quà,đặc sản nơi cậu ở ra biếu cho mẹ Kim rồi ngồi trò chuyện vui vẻ với bà. Đến chiều thì mẹ Kim vào bếp,cùng với người giúp việc nấu cơm tối.Taehyung để JungKook ngồi lên xe lăn,đẩy cậu đi tham quan toàn cảnh của tòa biệt thự. "Khuôn viên này thật rộng,không khí lại trong lành,tự nhiên.Em rất thích cách bày trí trong này." JungKook vui vẻ nói với Taehyung. "Khuôn viên này là do ông nội dành cho bà nội.Chính tay ông bà đã tự mình chăm sóc,sắp xếp,bày trí mọi thứ.Sau này khi bà mất,ông nội vẫn không bỏ thói quen,tự mình chăm sóc từng gốc cây,luống hoa,bãi cỏ.Đến khi ông mất,cha và chú ba không thay đổi mọi thứ trong này,chỉ mướn người làm vườn để chăm sóc mọi thứ trong này." Taehyung vừa đẩy xe lăn vừa giải thích cho cậu. "Qua cách bày trí trong này em có thể nhận thấy được tình cảm ông nội của anh dành cho bà." JungKook cong cong ánh mắt ngắm mọi cảnh vật trong khu vườn. "Cái gì ông nội của anh.Bây giờ là ông nội của em luôn đó." Taehyung đứng lại,vòng ra trước gõ lên đầu JungKook.Bất mãn nói với cậu. JungKook đưa tay xoa nhẹ trán,nhăn nhăn cái mũi xinh đẹp của mình với Taehyung. "Ngốc.Ông bà nội quen biết nhau từ nhỏ,họ cùng nhau trải qua bao khó khăn,sóng gió mới tạo được cơ nghiệp.Nên ông bà luôn quý trọng tình cảm gia đình.Đó là điều hai người luôn nghiêm khắc dạy cho con cháu." Taehyung bật cười,nhéo nhẹ cái mũi cậu.Anh vừa nói vừa đẩy cậu đi trên bãi cỏ xanh,dừng lại dưới tán cây cổ thụ cao lớn.Thân cây to đến mức phải hai người lớn mới ôm hết. Taehyung đẩy cậu dưới tán cây rộng xum xuê,tránh đi ánh nắng mặt trời buổi chiều.Anh ngồi bệt xuống trên thảm cỏ rồi đưa tay nắm lấy tay cậu.Từ trên cành cây to có hai sợi dây thừng thòng xuống,cột chắc chắn vào tấm ván bằng gỗ,tạo thành một xích đu dây.Bên cạnh còn có một ghế dựa bằng gỗ dành cho người lớn tuổi và cái bàn trà loại nhỏ.Hai thứ đó đã cũ kĩ theo năm tháng nhưng lại rất sạch sẽ vì hằng ngày sẽ có người giúp việc lau chùi chúng.