Let Me Love You - Vkook

Chương 42 : Chap 41

—————— "Kookie,biệt danh của em có phải là JeonJK, chuyên viên thiết kế trên mạng.Hiện tại em có hợp tác với công ty trang sức QL đúng không?" Lee MiChae,con dâu lớn của Kim gia hơi ngờ ngợ hỏi JungKook.Lúc này hai người đang ngồi trên bộ sô pha trong phòng bệnh trò chuyện,tán gẫu đã được một lúc. Hôm nay cô đi theo mẹ chồng vào đây thăm JungKook.Vì cô rất tò mò về người yêu của em chồng mình qua những lời mẹ chồng kể với cô.Hơn nữa do bệnh nghề nghiệp nên Lee MiChae rất hứng thú,để ý với cái đẹp.Cô bị khuôn mặt và khí chất đặc biệt của JungKook thu hút qua tấm hình của Taehyung đã đưa mẹ chồng và cô xem,nên hôm nay cô tạm gác công việc theo chân mẹ chồng đến đây. Sau một lúc trò chuyện thì cô nhận thấy giọng nói và cách nói chuyện của cậu rất quen,thêm kiến thức của cậu về hội họa và mảng thiết kế thì cảm giác thân quen đó càng rõ ràng. Lee MiChae năm nay 29 tuổi.Là một phụ nữ mang vẻ đẹp thời thượng,luôn hợp thời.Cô và Han Hyeon đều là mỹ nữ vạn người mê.Han Hyeon thiên về sự quyến rũ,gợi cảm còn Lee MiChae thì mạnh mẽ,dứt khoát,thêm sự mặn mà của người phụ nữ đã làm mẹ. "Dạ đúng.Chị MiChae.Sao chị lại biết ạ?" JungKook ngạc nhiên hỏi Lee MiChae.Cậu cũng nghe thấy giọng của cô rất quen nhưng cái đầu nhỏ của cậu không nhớ đến là quen như thế nào. "Em không nhận ra giọng chị sao.Cả năm nay em đã hợp tác với chị biết bao nhiêu lần rồi mà.Tài khoản chị hay dùng là Lee MiChae đó. Chị luôn nhờ em thiết kế những mẫu trang sức mới cho công ty,nhưng em không đồng ý chỉ chấp nhận hai tháng ra một mẫu thôi.Chị còn thường mời em đi uống coffee để gặp mặt trò chuyện,muốn lôi kéo em về làm thiết kế sư độc quyền cho công ty nhưng em luôn từ chối.Em nhớ ra chưa." Lee MiChae nghe JungKook thừa nhận thì vui mừng,kích động,chồm đến gần,nắm chặt tay cậu. "Là chị sao?Tổng giám MiChae của công ty trang sức QL và chuỗi của hàng trang sức,đá quý cao cấp." JungKook kinh ngạc hỏi lại. "Đúng đúng.Là chị.Công ty QL thuộc sở hữa của tập đoàn Kim gia,chị quản lý và điều hành giúp chồng là anh TaeOh đó.Trời ơi,ngưỡng mộ em đã lâu,muốn gặp mặt để lôi kéo em về làm cho chị mà luôn bị em từ chối đây này.Không ngờ thế giới này nhỏ quá,em lại là người yêu của Taehyungie,là người trong nhà nha.Chị không ngờ JeonJK tài giỏi lại còn nhỏ như vậy ." Lee MiChae bật cười,vui vẻ nói với JungKook liên tục. "Em cũng không nghĩ là sẽ gặp mặt chị trong trường hợp như thế này." JungKook cười ôn hoà với cô. Cậu rất thích hợp tác và tính cách của nữ tổng giám tài giỏi này.Cô là người thẳng thắn,mạnh mẽ,dứt khoát,rõ ràng lại là người phóng khoáng,vui vẻ,dễ gần.Không có kiểu cách của người thành đạt hay nhà giàu có.Cô luôn có những ý tưởng mới,yêu cầu cao đưa ra cho cậu.Đã nhiều lần vị tổng giám này muốn gặp mặt,lôi kéo cậu về làm cho cô,nhưng lúc đó cậu chưa quen Taehyung,chứng sợ tiếp xúc với người khác của cậu vẫn mãnh liệt nên không đồng ý với cô. "Mấy ngày trước khi nhận mail của em nói trong đợt này không thể ra mẫu mới thì chị đang rầu thúi ruột đây,tháng này công ty sẽ không đạt được chỉ tiêu đã đề ra." Lee MiChae bĩu môi,đáng thương nói. "Xin lỗi chị,tai nạn đột ngột quá nên em không trở tay kịp,chưa chuẩn bị trước cho chị." JungKook nhìn khuôn mặt thành thục của cô làm vẻ mặt mấy bé lolita thì bật cười. "Ừ,bây giờ thì chị đã biết nguyên nhân rồi.Kookie.Chị rất vui khi chúng ta trở thành người nhà.Tuy chị chỉ tiếp xúc với em qua mạng và điện thoại,nhưng chị rất quý tính cách của em.Biết nói sao bây giờ.Chị thật sự rất vui,không diễn tả được." Lee MiChae kích động nói với JungKook. "Chị MiChae.Em cũng vui khi biết chị." JungKook cười ôn hoà với cô. "Còn nữa nha.Không ngờ em còn trẻ đến vậy,chưa học hết mà đã giỏi như vậy.Trước đây chị cứ nghĩ em ít nhất phải trên 27 tuổi.Nhìn xem,không những nhỏ tuổi mà còn rất đẹp trai nha.Hèn gì hớp hồn được em chồng của chị." Lee MiChae nháy mắt với JungKook,trêu chọc cậu. "Chị MiChae,chị đừng chọc ghẹo em." JungKook cười bất dĩ với cô.Mấy ngày nay bị người nhà của Taehyung trêu ghẹo riết cậu cũng quen,không còn thấy ngượng ngùng,xấu hổ nữa. "Hai đứa nói gì mà vui vẻ vậy?" Hwan Bo Hee vừa đi vào phòng thì nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ,bà dịu dàng hỏi hai con dâu một là nữ,một là nam của bà. "Mẹ." Lee MiChae cười với bà. "Dì." JungKook cũng cười với bà. "Kookie.Con mới ta gọi là gì." Hwan Bo Hee cười nguy hiểm nhìn JungKook. "Dì..." JungKook lí nhí gọi lại. "Gọi lại cho ta xem.Con dám lập lại từ đó,đừng trách ta hung ác với con,5 ly sữa đang chờ con đó." Hwan Bo Hee cười hoà ái nhưng đầy uy hiếp. "Mẹ..." JungKook ấp úng gọi bà. "Vậy mới ngoan.Con cứ thử gọi mẹ bằng từ dì nữa xem." Hwan Bo Hee cười hài lòng,tiếp tục uy hiếp cậu. JungKook nằm viện đã được 12 ngày. Từ lần đầu gặp mặt JungKook cho đến mấy ngày sau này,cha mẹ Kim đều tới đây với cậu.Vì dạo này Taehyung rất bận thường ra ngoài đến tối mới về.Nên vợ chồng bà giúp Taehyung chăm sóc JungKook để anh yên tâm đi giải quyết công việc của mình.Cho đến trời tối hay những khi Taehyung rảnh rỗi họ sẽ trả JungKook lại cho anh. Cha Kim rất thích đến là vì ở chung với JungKook ông sẽ có cảm giác thành tựu trở thành người cha hiền từ,hoà ái,được dỗ dành con cháu.Hơn nữa nói chuyện với cậu rất thoải mái,không có làm ông đau đầu như ba thằng con gian xảo. Mẹ Kim cũng thực hiện chế độ bồi bổ,tăng cân cho cậu.Tình cảm của bà với JungKook ngày càng thân thiết,bà đã xem cậu như con mình.Khi cha mẹ Kim biết em trai và em dâu của mình chiếm lợi trước,được JungKook gọi là chú ba và thím ba thì cha mẹ Kim liền không thua kém.Uy hiếp, bắt JungKook theo Taehyung gọi ông bà là cha mẹ thì mới không nháo cậu nữa. Nhiều khi JungKook cũng rất đáng thương.Có lúc cậu bị vị phu nhân tôn kính của Kim gia mãnh liệt bộc phát tình thương của người mẹ với cậu.Chăm sóc cậu hơi hơi quá.Làm cậu vừa hạnh phúc vừa khổ không thể tả.Nhất là khoảng ăn và uống sữa,vì JungKook ăn rất ít và không thích uống sữa một chút nào.Mà cậu thì không được quyền phản khán,làm cậu muốn khóc mà không dám ngậm ngùi mà thực hiện chế độ của mẹ Kim. Người già mà,ai cũng thích được con cái quây quần,vui vẻ theo nói chuyện bên mình.Cũng vì JungKook rất ngoan ngoãn,đáng yêu lại kiên nhẫn bồi chuyện với họ nên hai người rất nhanh chóng thương yêu cậu,xem cậu như con ruột trong nhà mà đối đãi,không có một chút xa lạ. Có khi Taehyung còn theo ghẹo mẹ mình,hỏi bà anh và JungKook ai mới là con ruột.Hwan Bo Hee rất không nể tình mà nói "Con mà cũng dám so con với Kookie à,không biết xấu hổ.",cha Kim thì gật đầu đồng ý vợ mình. Thêm tính cách của JungKook rất dễ chịu,không đòi hỏi hay kén ăn,Hwan Bo Hee nấu món gì cậu đều vui vẻ ăn hết,không có một câu phàn nàn hay chê bai,nên hiện tại địa vị của cậu còn cao hơn cả ba người con trai của họ. "Kookie.Tại sao con chưa uống ly sữa,mẹ ra ngoài đã 10 phút rồi đó." Hwan Bo Hee thấy ly sữa còn đầy để trên bàn kính của bộ sô pha thì cầm lên đưa cho cậu,trừng mắt nói. "Hôm nay con có thể không uống không." JungKook đau khổ không thôi. Taehyung lừa đảo,nói cái gì uống một nửa cho cậu,nói cái gì đồng cam cộng khổ,anh toàn không có mặt ở đây.Dạo này anh rất bận,cậu chỉ được thấy anh có một xíu vào buổi sáng và buổi tối thôi. "Kookie ngoan.Nhanh uống hết cho mẹ." Mẹ Kim cười hiền từ. JungKook đành nhận mệnh đau khổ cầm lấy,uống hết ly sữa. Lee MiChae nhìn biểu tình thống khổ của cậu thì bật cười. "Tốt.Đưa ly đây cho mẹ. MiChae lúc nãy con với Kookie nói gì mà cười vui vẻ vậy." Mẹ Kim hài lòng nhìn JungKook uống hết ly sữa thì cầm lấy ly không trong tay cậu,để lại lên bàn rồi ngồi xuống ghế,hoà ái hỏi con dâu lớn. "Mẹ.Kookie thì ra là JeonJK thường hay hợp tác với công ty trang sức của chúng ta mà con hay kể với mẹ đó." Lee MiChae nhào tới ôm cánh tay mẹ Kim,vui vẻ nói. "Thì ra là Kookie sao?!" Mẹ Kim quay sang,mắt loé sáng nhìn JungKook đang ngồi gần bên. "Phải.Mẹ nhớ bộ trang sức con tặng mẹ hôm sinh nhật không.Là của em ấy thiết kế giúp con đó." Lee MiChae nói tiếp. "Mẹ không ngờ nha.Bộ trang sức đó là bộ mẹ thích nhất.Kiểu dáng đơn giản nhưng không thiếu sự tinh tế.Mẹ còn đang tò mò là ai đã vẽ ra được bản thiết kế đó.Thì ra là Kookie nhà chúng ta nha." Mẹ Kim nhìn JungKook đầy tự hào.Bà nhớ tới mấy bà bạn khi thấy bà đeo bộ trang sức đó thì khen lấy khen để,ghen tị đỏ cả mắt,vì đây là bộ độc nhất vô nhị,không có tung ra thị trường.Nếu họ biết do Kookie đáng yêu nhà bà thiết kế thì còn ghen tức đến cỡ nào. "Mẹ." Một giọng nam nghiêm nghị,trầm thấp,nam tính vang lên,cắt ngang câu chuyện của họ. "TaeOh.Con đến rồi à.Cha con và Taehyungie đâu?" Mẹ Kim nhìn về phía cửa,mỉm cười với con trai lớn.Lúc sáng cả ba người đều đến toà nhà chính của tập đoàn Kim thị để bàn về công việc. "Cha con đang ở văn phòng của chú ba. Taehyungie bận việc ở công ty em ấy nên sẽ về sau ạ." TaeOh đi tới,ngồi xuống kế bên vợ mình,rồi trả lời mẹ Kim. "Cậu là JungKook." TaeOh nhìn JungKook bằng ánh mắt nghiêm nghị,mang theo sự dò xét cùng với khuôn mặt than của mình.Thêm giọng nói vô cảm có chút lạnh lẽo.Anh vô hình tạo áp lực cho cậu. "Vâng.Anh TaeOh." JungKook bình thản,ôn hoà. Nhìn thẳng TaeOh.Cậu cười nhẹ,hơi gật đầu,chào hỏi anh.Không vì khí tức mạnh mẽ của TaeOh mà bị ảnh hưởng. "Em gọi anh hai theo Taehyungie đi." TaeOh khẽ nhếch khoé môi vừa lòng,giọng nói cũng mang theo chút gần gũi với JungKook. "Anh hai." JungKook gọi lại.TaeOh gật đầu với cậu. "Anh bày đặt dò xét Kookie cái gì.Đừng bày cái vẻ mặt than muốn giết người của anh ra với em ấy." Lee MiChae không đồng ý,nhéo thật mạnh tay chồng mình. "Cẩn thận đau tay em." TaeOh vội cầm tay vợ mình lại. JungKook thấy cảnh này...rất quen quen. "Lão công.Anh biết Kookie là ai không?" Lee MiChae vội khoe với chồng mình. JungKook khẽ đưa tay lên sờ mũi,rất ngại.Mẹ Kim thì cười tủm tỉm.Có thêm đứa con dâu tài năng.Có thể đè bẹp mấy bà bạn khuê mật của bà rồi. "Hửm?" TaeOh nhẹ giọng hỏi vợ mình,tay vẫn xoa mấy ngón tay của vợ nhéo anh lúc nãy. "Em ấy là nhà thuyết kế trên mạng đang hợp tác với công ty trang sức của mình đó đó. Vợ dụ dỗ em ấy về làm nhân viên thiết kế độc quyền cho chúng ta hoài mà không được đó." Lee MiChae hơi ngả người vào chồng mình,cười nói với anh. "JeonJK mà em hay kể sao.Rất trẻ." TaeOh mang chút kinh ngạc nhìn JungKook. JungKook nhẹ gật đầu. "Kookie.Em có muốn suy nghĩ lại về đề nghị của chị trước đây không?Về giúp chị,cũng như phát triển tài năng của em." Lee MiChae mỉm cười dịu dàng rồi đột nhiên hỏi JungKook. "Chị MiChae,em...không biết nữa." JungKook cau nhẹ mày,hơi thở dài một chút.Những ngày vừa qua có một chút ý nghĩ loé lên trong đầu cậu,cậu muốn thay đổi suy nghĩ trước đây của mình một chút. "Kookie.Tập đoàn Kim thị không chỉ có một mình công ty trang sức QL mà còn hoạt động trong nhiều lĩnh vực khác.Anh nghe cha nói chuyên ngành thiết kế của em rất rộng,bao hàm nhiều lĩnh vực nên vào công ty QL,vào làm trong tập đoàn Kim thị là môi trường tốt để em phát huy tài năng của mình ." TaeOh nghiêm túc nói với JungKook. "TaeOh nói đúng đó Kookie.Con nên suy nghĩ lại mà về phụ anh hai và chị dâu con,chưa kể sắp tới Taehyungie sẽ về tiếp quản tập đoàn cùng anh hai.Vào công ty QL là bước khởi đầu cho con phát triển tài năng.Không phải chúng ta chê con không có chí hướng,mà chúng ta chỉ muốn con đừng vì chướng ngại của mình mà ảnh hưởng đến tài năng của con,điều đó rất uổng phí.Chúng ta sẽ tạo cho con điều kiện tốt,không đụng chạm,tiếp xúc người khác nhiều,để con yên tâm mà phát huy." Mẹ Kim vuốt nhẹ má JungKook,động viên cậu. "Đừng lo.Anh chị đã nghe mẹ nói về chuyện của em nên anh chị sẽ tạo không gian riêng cho em.Chị rất thưởng thức tài hoa của em và chị rất mong em về làm với chị.Kookie,em không chỉ là một thiết kế sư tài hoa mà còn rất có tâm với nghề.Từ lần đầu tiên hợp tác với em chị đã bị tính cách của em làm cho chị khâm phục,ngưỡng mộ."Lee MiChae đứng lên đi về hướng JungKook ngồi.Cô ngồi xuống bên cạnh,nhìn thẳng JungKook rồi cầm chặt tay cậu,nghiêm túc,thành tâm nói với cậu.