Let Me Love You - Vkook

Chương 25 : Chap 24

"Meooo...meeooo ô..." Bối Bối thấy cậu chủ của mình thì nhào đến, thẳng đuôi cọ lấy cọ để chân JungKook. Sau khi cùng Taehyung ăn bữa trưa ngọt ngào thì hai người tới tiệm chăm sóc thú cưng đón hai chú mèo của mình. "Bối Bối. Mới có mấy ngày thôi mà mày mập hơn rồi." JungKook ôm mèo nhỏ của mình cọ cọ lên mũi bé. "Meo." Một chú mèo ba tư lông trắng muốt, cao quý tiến lại chân Taehyung. "Taehyung, đây là Bảo Bảo ah?" JungKook ôm Bối Bối ngồi xổm xuống nhìn chú mèo trắng. "Đúng vậy. Đây là Bảo Bảo." Taehyung cũng ngồi xuống theo cậu. Anh vươn tay vuốt đầu chú mèo trắng. "Em vuốt nó được không." Tuy đã qua nhà Taehyung một lần nhưng lần đó tâm trạng cậu không tốt,nên vẫn chưa gặp chú mèo trắng này. "Được chứ. Con trai ngoan,tiến lên nào." Taehyung vỗ nhẹ lên đầu của Bảo Bảo. Mèo ba tư lông trắng rất thức thời tiến lên cọ chân baba của mình. "Anh vậy mà gọi nó là con trai sao?" JungKook cười với Taehyung, đưa Bối Bối cho anh rồi vươn tay ôm lấy Bảo Bảo. "Chào mày!" JungKook cọ mũi mình lên mũi mèo trắng. Từ nhỏ cậu vốn đã thích chó mèo, nên khi nhìn thấy mấy bé con lông lông dễ thương này cậu sẽ không kiềm chế được mà thân thiết với chúng. "Meo ~" Bảo Bảo chào hỏi mẹ rồi vươn đầu lưỡi hồng hồng liếm nhẹ lên chóp mũi cậu, chọc JungKook cười khúc khích không thôi. Taehyung ôm Bối Bối trong tay, vuốt ve bé thoải mái đến độ phát ra tiếng kêu grừ grừ, ánh mắt anh nhìn hình ảnh vui vẻ của JungKook đầy sự yêu thương và sủng nịnh. Hai người ôm mèo chào tạm biệt với nhân viên của tiệm rồi tiếp tục hành trình hẹn hò của mình. "Sao vậy?" Thấy JungKook ngồi ngẩn người, Taehyung đang lái xe lên tiếng hỏi cậu. "Hả." Nghe anh hỏi thì cậu hồi thần. "Anh hỏi em đó, suy nghĩ gì đến ngẩn người vậy?" Taehyung mỉm cười hỏi cậu. "Em đang suy nghĩ, tính toán việc tháng sau gửi Bối Bối ở cửa tiệm lúc nãy. Nhưng phải tới một tháng lận." JungKook rầu rĩ không thôi. Cậu sắp nghỉ hè, phải về nhà. Nhưng không mang theo Bối Bối được. Mà nếu gửi một tháng thì chi phí cậu có thể trả được nhưng vẫn rất cao ah. "À tháng sau nghỉ học rồi. Em sẽ về nhà sao?" Taehyung hỏi cậu "Vâng. Nên em tính gửi Bối Bối ở đó, để họ chăm giúp em. Lúc đầu em tính gửi bác chủ nhà ,nhưng hè này bác ấy ra nước ngoài thăm con trai rồi." "Bảo bối. Anh ghen tị." Giọng nói Taehyung mang theo sự ủy khuất. "Ah." JungKook không hiểu vì sao anh lại nói vậy. "Em chỉ nghĩ đến việc lo cho Bối Bối mà không nghỉ tới việc sẽ không gặp anh một khoảng thời gian." Taehyung liếc xéo cậu. "Em..." JungKook nhất thời bối rối không biết nói gì. "Hừ." Taehyung vừa lái xe vừa bĩu môi với cậu. "Không phải. Tại mấy ngày nay luôn bên cạnh anh nên em...không nghĩ ra thôi."JungKook hơi đỏ mặt nói ra suy nghĩ của mình. "Ngốc quá đi." Taehyung mỉm cười,một tay lái xe,tay còn lại vươn qua nắm bàn tay đang để trên đùi của cậu, anh bóp nhẹ bàn tay nhỏ của cậu. "Đừng đem đi gửi. Để anh đem về chăm giúp em." Taehyung niết nhẹ lòng bàn tay của cậu rồi buông ra, chuyên tâm lái xe. "Nhưng anh còn công việc nữa, như vậy sẽ ảnh hưởng đến anh .Vẫn để em đem đi gửi." JungKook nắm tay mình lại như muốn lưu lại hơi ấm của Taehyung. "Không sao đâu. Tuy anh đi nguyên ngày nhưng đến chiều là anh tan sở, trong ngày cũng có người đến dọn nhà cửa cho anh nên sẵn tiện cho hai đứa nó ăn luôn. Em đem đi gởi sẽ tốn một khoản không nhỏ. Cứ để anh trông Bối Bối, em vừa tiết kiệm,vừa an tâm." Taehyung mỉm cười nói với cậu. "Vậy em nhờ anh. Đến lúc đó em dẫn anh đi ăn một bữa hoành tráng." JungKook cũng không cự lại ý tốt của người yêu mình nữa. "Quyết định vậy đi. Chiều nay em muốn ghé về trường học đúng không." "Vâng. Chắc cũng có điểm thi rồi. Tuy anh đã nhờ JunHa xin phép chủ nhiệm khoa giúp em,em vẫn phải ghé qua." "Được. Bây giờ chúng ta về nhà trọ của em. Em nghỉ ngơi một chút đi,chiều hôm qua anh đã nhờ người đến dọn dẹp giúp em rồi." Taehyung biết hôm nay cậu được xuất viện nên đã nhờ người dọn sạch nhà cho JungKook, để cậu về có thể nghỉ ngơi liền. JungKook cười, gật đầu với anh. Giữa họ không cần phải nói lời cảm ơn.   Taehyung hôn lên gò má của JungKook. Vừa mới khỏi bệnh,sáng giờ lại đi tới đi lui mấy vòng nên cậu cũng thấm mệt. Cậu đang ngủ trên cái giường của mình. Nhìn dấu hôn nhàn nhạt do mình để lại trên cổ cậu lúc chuẩn bị đi ăn cơm trưa. Taehyung cúi xuống mút mạnh trên đó, dấu hôn đã phai bớt bây giờ đã đỏ sẫm lại. Anh mỉm cười hài lòng mới đúng lên quan sát căn phòng trọ của cậu. Chỗ JungKook ở là nguyên tầng hai của căn nhà,đã được sửa lại,diện tích cũng thoải mái. Có một phòng ngủ,một nhà vệ sinh,một gian bếp mở rộng với phòng khách bên ngoài,có ban công nhìn ra đằng trước của ngôi nhà. Lại được chủ nhà gắn đầy đủ hệ thống điều hoà,khí đốt nên giá mướn cũng hơi cao. Lúc chuẩn bị vô đại học, ông Jeon cùng JungKook tới đây kiếm phòng trọ cho cậu. Khi thấy căn phòng này ông liền đồng ý, vừa gần trường lại là không gian tốt cho con trai mình. JungKook tuy thích nhưng giá thuê hơi cao nên cậu nói bố đi xem chỗ khác thì bị ba mình kiên quyết từ chối. "JungKookie, nếu con biết nghĩ cho bố mẹ thì đừng nên phụ tình thương bố mẹ dành cho con. Chỗ tiền thuê nhà này bố mẹ lo được, con chỉ cần học cho tốt và giữ gìn sức khỏe cho bản thân không làm bố mẹ phải lo lắng. JungKook, đây là trách nhiệm của bố." Bố Jeon nghiêm nghị nói với con mình. JungKook cũng không cãi ý bố mình,cậu đành chăm chỉ làm thêm để bố mẹ không phải tốn thêm tiền sinh hoạt phí cho mình,tiền sách vở,dụng cụ này kia. Về phần học phí thì cậu luôn cố gắng đứng đầu trường, tham gia các cuộc thi,đem giải,danh tiếng về cho trường,điều kiện đầu tiên để dành học bổng toàn phần. Taehyung bước trong phòng ngủ nhỏ của bảo bối. Ngoại trừ giường ngủ, trong phòng còn có một bàn nước nhỏ và tủ đựng quần áo. Anh rảo bước tới tủ,mở ra. Anh mỉm cười,bảo bối của anh là một người ngăn nắp,sạch sẽ nha. Trong tủ quần dài,quần ngắn,áo thun,áo sơ mi,áo khoác được cậu chia ra rõ ràng,treo gọn gàng theo từng loại. Bộ chăn mền dự phòng được xếp  ngăn nắp nơi đáy tủ. Taehyung cau mày, nhưng đồ ít quá hôm nào anh phải mua thêm cho bảo bối rồi treo sẵn vào phòng quần áo của mình mới được. Anh nhẹ tay nhẹ chân ra ngoài rồi khép cửa phòng,đi tới khu vực bếp. Trong bếp đầy đủ dụng cụ,vật dụng,gia vị nhìn vào là biết thường xuyên được sử dụng. Uhm thì ra em ấy biết nấu ăn nha. Hôm nào nhất định phải nếm thử. Nhưng anh cũng không được thua kém,vì anh muốn tự tay nuôi béo vợ. Nấu cơm gì đó nhất định phải tự thân anh làm,vợ chỉ việc ngồi chờ thôi. Bên ngoài nơi rộng rãi nhất là phòng khách,có một bộ sô pha nhỏ kê gần cửa ban công, Bảo Bảo và Bối Bối đang gác lên nhau mà ngủ trên ghế. Kế bên là giá sách, trên giá toàn sách chuyên ngành của cậu. Đối diện là bàn học,mặt bàn có một laptop,những bản vẽ,thiết kế và các dụng cụ. Taehyung bước tới gần hơn nhìn lên bức tường. Trên tường dán tranh của hai bé mèo được vẽ theo phong cách ngộ nghĩnh,dễ thương đang tựa nhau ngủ. Anh nhìn về phía sô pha có hai còn mèo,rồi nhìn lại lên bức tranh. Anh mỉm cười,đưa ngón tay sờ lên tường nét vẽ. Bảo bối của anh đúng là một thiên tài, vẽ không những giống mà còn khắc họa sinh động,dễ thương như vậy. Đang ngắm bức tranh thì Taehyung nghe tiếng động phát ra từ phòng ngủ,anh nhanh chân bước đi. JungKook lúc này đang ngồi trên giường,hai chân chạm đất. Cậu chưa tỉnh hẳn,ngoan ngoãn ngồi im trên giường,cặp mắt xinh đẹp mang theo chút mơ màng nhìn xung quanh. Mấy ngày nay mỗi khi tỉnh dậy Taehyung đều ôm lấy cậu,nên cậu đang kiếm anh,chưa nhận ra mình đã về lại phòng trọ của mình. Taehyung bước vào,ngồi xuống trước mặt cậu, JungKook vòng tay qua ôm lấy cổ anh mà dụi dụi. Anh ôm lấy vỗ vỗ lưng cho cậu. Mấy ngày ở chung trong bệnh viện anh phát hiện bảo bối có thói quen rất dễ thương. Ngủ dậy sẽ mơ mơ màng màng một khoảng thời gian,mặc cho anh chọc ghẹo hay động tay động chân cũng không cáu gắt hay khó chịu. Ngoan ngoãn nghe theo anh đến khi tỉnh hẳn mới thôi.Yêu chết cái thói quen này của em. " Tỉnh." Taehyung vẫn vỗ nhẹ lưng cho cậu. JungKook lắc đầu. "Buông anh ra một chút, anh đi lấy khăn lau mặt với nước uống cho em." Anh ôn nhu nói với cậu. Jungkook gật đầu rồi buông Taehyung ra. Anh khẽ cười,đứng lên hôn trán cậu,quay ra ngoài thấm ướt khăn mặt rồi bước vào bếp lấy cho cậu một ly nước. Taehyung vào phòng nhẹ nhàng,tỉ mỉ lau mặt cho cậu. "Bảo bối, uống nước." Taehyung đưa ly nước đến miệng,cẩn thận giúp cậu uống nước. JungKook ngoan ngoãn nghe lời uống từng ngụm cho đến khi hết nước trong ly. "Ngoan quá đi." Taehyung hôn lên khoé miệng JungKook rồi đi cất đồ. Anh quay lại thì cậu cũng tỉnh táo. "Em lại ngủ quên sao." JungKook nhận ra mình đã về phòng trọ. Cậu giơ tay xoa xoa mi tâm của mình. "Ừ.Đau đầu sao?" Taehyung thấy vậy thì giúp cậu xoa huyệt thái dương. "Không có, em hơi choáng thôi. Mấy giờ rồi anh?" JungKook mỉm cười hỏi Taehyung,cầm hai tay anh kéo xuống.