Lên kế hoạch rước papa về nhà!
Chương 172 : Cơ Hội Cuối Cùng
Chiếc xe chở Lê Nhật Hạ nhanh chóng rẽ sang một con đường khác, tăng hết tốc độ, sau hơn mười lăm phút trốn chạy cuối cùng cũng thoát khỏi sự truy đuổi từ hai chiếc xe cảnh sát.
Cô ta ngồi trên xe ôm chặt vết thương ở chân mình, rên rỉ một cách đau đớn, đôi bàn tay đã thấm đẫm màu đỏ tươi của máu.
"Chết tiệt! Trương Tuyết Y, lần sau tôi nhất định sẽ giết chết cô!"
Đôi mắt cô ta đỏ hoe, chằng chịt các tia máu, miệng cứ lẩm bẩm mãi một câu.
Mãi hơn nửa tiếng sau chiếc xe dừng lại trước một căn nhà gỗ hoang vu, vắng vẻ.
Lê Nhật Hạ cắn chặt răng, bước xuống, lê đôi chân của mình vào căn nhà tối đen như mực.
Một người đàn ông đang đứng cạnh cửa sổ hút thuốc, làn khói trăng bay ra từ đôi môi mỏng của hắn, bao trùm lấy khuôn mặt.
Nghe thấy tiếng mở cửa, hắn ta liền dập tắt điếu thuốc, quay ra hỏi.
"Sao lại lâu như vậy? Người phụ nữ đó đâu rồi?"
Giọng nói ấy trầm khàn, nghe vô cùng đáng sợ.
Lê Nhật Hạ siết chặt tay, cúi đầu rồi run rẩy nói.
"Tôi...!Tôi xin lỗi..."
Người đàn ông kia quay đầu lại, híp mắt, lúc này lại thấy có rất nhiều máu chảy ra từ chân của cô ta.
"Tôi cho cô năm phút, đừng làm mất thời gian."
Lê Nhật Hạ tuy đang rất đau đớn nhưng vẫn cố để không chảy nước mắt, nói nhanh hết sức có thể.
"Tôi dụ cô ta lên sân thượng, sau đó kêu hai tên đàn ông lên định cưỡng hiếp cô ta rồi quay video lại, nhưng ngay lúc đó cảnh sát lại xông lên, tôi không còn cách nào khác nên đành bỏ chạy, nào ngờ đâu lại bị bắn một phát vào chân..."
Ngay khi cô ta vừa dứt lời, hắn ta lập tức lao tới, tát một cái thật mạnh.
"Á á á á á á á á!"
Lê Nhật Hạ bị đánh ngã ngửa về sau, đầu đập vào tường, từng cơn đau truyền tới khiến cô ta sống không bằng chết, rên rỉ không ngừng.
"Tôi xin lỗi...!Tôi thật lòng xin lỗi..."
Người đàn ông kia lại kéo cổ áo cô lên, tức giận bật ra từng chữ.
"Xin lỗi? Xin lỗi thì có khiến thời gian quay ngược lại được không? Tôi cho cô một tuần để bắt sống Trương Tuyết Y, vậy mà hơn một tuần rồi cô đã làm được những gì? Tung tin đồn về cô ta, để cô ta cảnh giác hơn hả? Hả?"
Tới chữ "hả" cuối cùng, hắn ta gần như gầm lên.
"Sớm biết cô vô dụng như vậy thì tôi đã không cất công cứu cô ra ngoài rồi! Có khi giết đi còn tốt hơn!"
Lê Nhật Hạ nghe vậy liền chắp hai tay lại, khổ sở cầu xin, khuôn mặt méo mó trông rất kinh tởm.
"Làm ơn đừng giết tôi...!Tôi nhất định sẽ bắt Trương Tuyết Y về cho anh! Tôi biết điểm yếu của cô ta, lần này nhất định sẽ thành công!"
Người đàn ông kia buông cổ áo của cô ta ra, để lộ đóa hoa bỉ ngạn được xăm ở lòng bàn tay, hắn ta hít một hơi thật sâu, cố kiềm chế cơn tức giận của mình.
"Được rồi, đây chính là cơ hội cuối cùng của cô, nếu không thành công thì cô biết số phận của mình rồi đó! Em trai tôi đã chờ quá lâu rồi, kế hoạch này không thể bị trì hoãn được nữa!"
Hắn ta nói xong liền đi thẳng ra ngoài, leo lên chiếc xe ô tô rồi phóng đi mất hút.
Lê Nhật Hạ giờ đây hệt như một con hổ cái bị lột da, cô ta nằm co quắp dưới sàn nhà, bật lên những tiếng rên rỉ đầy đau đớn, hai tay ôm chặt lấy chân, khóc không ra tiếng.
"Vân Hi, Trương Tuyết Y, thù này không báo không phải Lê Nhật Hạ!"
***
Trương Tuyết Y sau khi về tới nhà liền gửi đoạn video quay được cho bên phía cảnh sát để họ điều tra, lúc truy bắt Lê Nhật Hạ, Dương Nhất Nam đã kịp nhìn thấy biển số xe của tên chở cô ta đi, nhưng lúc điều tra thì lại phát hiện đó chỉ là biển số giả, điều này càng thêm chứng tỏ người đứng sau Lê Nhật Hạ có thân phận vô cùng đặc biệt.
Hai tên đàn ông ở sân thượng đã bị bắt giam, sau khi thẩm vấn thì nhận ra họ chỉ là người được Lê Nhật Hạ thuê tới nhằm làm nhục Trương Tuyết Y.
Cứ như vậy, toàn bộ manh mối ở hiện trường đã bị cắt đứt.
Tên nhà báo Hồ Thái Bình kia cũng bị bắt lại và điều tra vì tội tung tin giả, nhưng vì tội không quá nặng và không liên quan trực tiếp tới chuyện Lê Nhật Hạ vượt ngục nên hắn ta đã được bảo lãnh sau vài ngày tạm giam.
Lê Nhật Hạ và đồng bọn của cô ta cũng đã bị phát thêm lệnh truy nã khẩn cấp và siết chặt điều tra.
Tuy vậy nhưng Trương Tuyết Y vẫn vô cùng lo lắng và khẩn trương, cô ta còn chưa bị bắt ngày nào thì cô vẫn không thể sống yên ngày đó.
Vì chỉ còn hơn hai tuần nữa là tới ngày tổ chức hôn lễ nên mối quan hệ của Trương Tuyết Y và Dương Nhất Thiên cũng không thể giấu được nữa, dù sao khuôn mặt của cô cũng bị chia sẻ tràn lan trên mạng rồi, cứ giấu mãi chỉ sợ gây ra hiệu ứng xấu, cuộc sống của Cherry và Dưa Hấu ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.
Chờ Khi vụ án của Lê Nhật Hạ đi vào điều tra, cô đã đăng một bài đính chính trên trang cá nhân.
Trương Tuyết Y đã công bố thân phận thực sự của mình để không mang tiếng dụ dỗ Dương Nhất Thiên và dùng quy tắc ngầm để vào Dương Thị.
Cô cũng kể luôn việc hai người là thanh mai trúc mã, quen nhau từ bé và đã có với nhau hai đứa con, vì sợ gặp phải một số chuyện rắc rối nên mới không công khai tới bây giờ.
Từ đầu đến cuối, tất cả những gì Trương Tuyết Y nói đều là sự thật, duy chỉ có một câu là nói dối, đó chính là "tôi và Dương Nhất Thiên đã kết hôn từ năm năm trước", vì nếu không nói như vậy thì không biết sẽ còn bao nhiêu lời gièm pha nữa.
Sau khi cô đăng bài, Dương Nhất Thiên và một số người bạn đã lập tức chia sẻ lại, nhằm khẳng định tất cả những gì cô viết đều là sự thật..
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
2 chương
14 chương
6 chương
96 chương