Lễ tình nhân đến muộn
Chương 3 : Chương 01.3
Những người quen thân với Cận Trọng Kỳ đều biết rõ, anh là người rất nguyên tắc. Kế hoạch là căn cứ để thực hiện mọi việc, vì thế đương nhiên anh sẽ có một kế hoạch hoàn chỉnh ình; bao gồm thành lập công ty, mở rộng biên chế, thậm chí làm cho “Xây dựng Kỳ Ký” trở thành một tập đoàn xuyên quốc gia. Tất cả đều được thực hiện theo đúng kế hoạch của anh.
Giống hai chữ “Kỳ Ký”, anh như một con thiên lý mã không ngừng lao về phía trước; hoặc cũng có thể do thần số mạng đặc biệt ưu ái anh, hay đúng là anh có điểm nào đó hơn người. Tóm lại, các kế hoạch của anh chưa từng sai một bước chứ đừng nói đến thất bại. Thật không ngờ ngay cả việc trọng đại trong đời người vốn khó đoán định như hôn nhân cũng được anh cẩn thận sắp xếp trong kế hoạch.
Quả thật ngoài sức tưởng tượng.
“Đây chắc chắn là điều cậu muốn sao?”, đôi khi Chiêm Khắc Cần cũng không hiểu nổi cách suy nghĩ của Cận Trọng Kỳ nên cậu ta mới hoài nghi hỏi lại.
“Cậu thấy tôi đang đùa sao?”, ánh nhìn sắc bén hướng thẳng về phía Chiêm Khắc Cần.
Thật ra, Cận Trọng Kỳ rất hiếm khi nói đùa. Anh cảm thấy đó là một thứ “đối thoại” không mang tính xây dựng và lãng phí thời gian, cũng là thú tiêu khiển tốn sức nhất.
Chiêm Khắc Cần thở dài giống như đã hạ quyết tâm, sau đó rút một túi hồ sơ bằng da từ xấp công văn ra đưa cho Cận Trọng Kỳ. “Nếu vậy, nguyện vọng của cậu thành hiện thực rồi.”
“Cái gì thế?” Cận Trọng Kỳ không vội mở hồ sơ, ngược lại còn hứng thú miết nhẹ nếp gấp trên miệng túi.
“Một phụ nữ, là thứ cậu đang cần.” Trong đó đúng là có tư liệu về một cô gái, không hiểu tại sao Cận Trọng Kỳ lại may mắn như vậy, ước gì được nấy.
“Từ đâu mà có?” Ánh mắt Cận Trọng Kỳ lướt qua túi hồ sơ màu cam nhưng vẫn chưa có ý định xem tài liệu bên trong.
“Một vị trưởng bối dựa vào quan hệ quen biết chuyển tới cho tôi”, Chiêm Khắc Cần nhún vai, không muốn nhận thêm trách nhiệm, “Người ta nói rõ là giao cho cậu, trước khi tôi nhận được cũng chưa có ai xem đâu”. Do yêu cầu công việc, thư ký buộc phải xem trước thư của sếp để tránh trường hợp nhận được thư rác.
“Ồ”, Cận Trọng Kỳ nhướn mày, những ngón tay vẫn dừng lại ở miệng túi, “Lai lịch thế nào?”.
“Con gái độc nhất của Công ty Kế thị.” Gia thế này khiến người khác phải giật mình, tuy công ty của họ gần đây hơi sa sút nhưng tốt xấu gì cũng từng một thời hoàng kim, hơn nữa lại không có tai tiếng.
Khóe miệng Cận Trọng Kỳ khẽ nhếch, đôi mắt để lộ sự thích thú: “Tên là gì?”.
Cận Trọng Kỳ đương nhiên biết tiếng công ty gang thép nhà họ Kế, cũng từng nghe Kế Chí Xương chỉ có một người con gái, có điều chưa từng gặp cô ấy trong những cuộc xã giao; hoặc cô ấy không phải loại người ngây ngô thường xuất hiện trong những cuộc gặp như thế, chỉ xét về điểm này cũng khiến anh có thêm thiện cảm.
“Kế Chỉ Tường”, Chiêm Khắc Cần thở dài.
Trên đời có người hỏi gia cảnh trước mới hỏi tên người ta sao? Tư duy của Cận Trọng Kỳ quả nhiên khác thường.
“Tường vi màu tím?”, nét cười của Cận Trọng Kỳ càng đậm, sự thích thú trong mắt cũng càng lúc càng rõ, “Cái tên rất đẹp”.
“Không phải là Tử của màu tím, mà là Chỉ trong Chỉ Lan.” Chiêm Khắc Cần không nghĩ phát âm của mình tệ đến vậy, chắc không đến mức phát âm nhầm Chỉ thành Tử chứ?
“Sao cũng được”, vẫn là một cái tên thanh nhã, “Tên sao người vậy chứ?”, Cận Trọng Kỳ bất giác như đang chờ mong điều gì đó.
“Tư liệu ở chỗ cậu, sao cậu không tự xem đi?” Ui… có cần phải làm mọi thứ thêm phức tạp thế không? Người kỳ lạ! Sự thật là Chiêm Khắc Cần không thể miêu tả được cảm giác của mình sau khi xem ảnh của Kế Chỉ Tường, cô ấy… Ai da! Dù sao anh cũng không thể hình dung được cảm giác đó thế nào, hơn nữa, là Cận Trọng Kỳ muốn tìm vợ, không liên quan đến anh, anh vẫn nên tìm nơi mát mẻ mà đứng!
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
16 chương
12 chương
19 chương
88 chương
170 chương
44 chương
33 chương