Hình ảnh vừa ngừng, vạt áo sau lưng A Thành liền đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt. Lúc này, đầu óc hắn đã trống rỗng, không còn nghĩ ra được biện pháp gì nữa hết. 30s, vẻn vẹn trong 30s tới, hắn liền sẽ chết, hơn nữa còn là chết không toàn thây. Như vậy, dù đã biết trước tương lai đi nữa, thì hắn còn có thể làm gì để cải biến kết cục? Hiện tại bỏ chạy, tử trạng thê thảm của lão Hoàng vẫn còn ở ngay trước mắt. Nhưng nếu không chạy, thì đã chẳng còn đường ra nào ngoại trừ cái chết. Thời gian trôi qua rất nhanh, trong tích tắc, kim giây đã sắp sửa xê dịch đến số 6, thời hạn nhiệm vụ cũng sẽ đạt đến yêu cầu. Thế nhưng, nhìn xem vô số quỷ quái xung quanh, trong lòng đám người cũng không có bao nhiêu lực lượng. Dù nhiệm vụ đã chỉ sẵn đường sáng cho bọn họ, nhưng là, nửa đường có thể phát sinh dị biến gì không, làm sao lại có thể khẳng định được chứ? Những người khác có suy nghĩ gì, Diêu Vũ không biết, cũng chẳng quan tâm. Bởi vì đối với y mà nói, nhiệm vụ lần này thoạt nhìn như hệ số nguy hiểm hơi cao. Nhưng kỳ thực, đã là nhiệm vụ cấp S bình yên nhất mà y từng làm. Thời khắc 00:30 vừa tới, tay trái của Diêu Vũ liền đã đem gạo nếp vung ra xa đến trên mặt đường. Đồng thời, tay phải cũng đem đũa tre buông xuống, ngừng gõ. Một loạt động tác nhanh chóng lại lưu loát khôn cùng. Thậm chí, y còn trở tay đem ba lô mang lên, cấp tốc lấy hỷ nến ra. Hộ Hồn Tán vừa bung, liền đã trực tiếp quay lưng, đi thẳng một mạch về phía ngã ba đường. Cụ thể hơn một chút là ngã rẻ phía bên phải - con đường cách y gần nhất. Quỷ quái tụ tập quá nhiều, âm khí gần như đều sắp hóa thành thực chất, làm lam quang của hỷ nến càng trở nên âm lãnh. Chỉ là, có lẽ Diêu Vũ không phải là mục tiêu chính bị nhắm vào, nên dù tốc độ cháy có điểm nhanh. Nhưng chí ít vẫn còn nằm trong sức chịu đựng của Diêu Vũ. Được rồi, so sánh với lúc hung thần gõ cửa đến gần, đây quả thật là chẳng đáng vào đâu. Diêu Vũ đi không nhanh, miệng ngậm chặt, không phát ra nửa điểm thanh âm, cũng chưa từng quay đầu. Nhưng đồng thời, lại không hề lo sợ bản thân bị lệ quỷ tập kích từ phía sau. Có hỷ nến, lòng can đảm của y cũng lớn rất nhiều. Nhất là khi, quỷ tân lang vẫn còn ở ngay trong cái bóng, nửa bước không rời. Hắn, liền chính là đôi mắt ở sau lưng của y. Lần này, cũng không giống lần trước nảy sinh trục trặc. Sự thật chứng minh, hệ thống cho ra phương án thoát thân quả thật là vẫn rất đáng tin. Sau khi Diêu Vũ ném gạo, những người khác mặc dù suy nghĩ khác biệt, nhưng cũng đã lập tức làm theo. Vô số hạt gạo trắng ngần trong nháy mắt liền văng ra trên mặt đường, ở dưới bông đêm cũng trở nên vô cùng chói mắt. Nhất là khi, một khắc gạo nếp rơi xuống, mấy mươi đôi mắt tử khí lượn lờ cũng đã lập tức giao hòa ở cùng một điểm. Trong nháy mắt, một tiếng quỷ gào liền ở trên đỉnh đầu của đám người vang lên. Quỷ chết đói liền đã lơ lửng bay tới, tốc độ nhanh chóng, vượt xa tất cả những lệ quỷ khác. Sau một giây, vô số lệ quỷ liền bắt đầu tranh đoạt hạt gạo văng trên đường. Khung cảnh hung tàn lại đáng sợ. Gần như cùng lúc, A Thành liền đã nhanh chân, trực tiếp quay đầu bỏ chạy, có chút ý vị đào vong. Bởi vì so với những người khác, hắn lại hiểu rõ, kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì. Thế nhưng, là phúc không phải họa, là họa không tránh được, A Thành thủy chung vẫn là không thể thoát khỏi được vận mệnh an bài. Hắn chỉ vừa xoay người, thì lúc này, sau khi đứng dậy, việc đầu tiên Cao Y Na làm cũng không phải là quay lưng lại như những người khác, mà là đột ngột vươn tay, mở nắp hộp gỗ. Cạch Nắp hộp vừa mở, bả vai Cao Y Na liền đã không ngừng run rẩy. Một khắc nắp hộp hoàn toàn mở ra, chỉ thấy thứ đặt ở bên trong, cư nhiên lại là một khỏa đầu người! Khỏa đầu người này độ cao cùng hộp gỗ vô cùng tương xứng. Vách hộp vừa vặn liền che đậy nửa dưới của nó, chỉ lộ ra nửa phần trên. Đây là đầu của một nam nhân, từ độ lớn cùng màu da và sườn mặt cũng đã có thể nhìn ra. Đầu tóc vô cùng hỗn loạn, đồng thời lại thắt thành vô số bím tóc, cột cao trên đỉnh đầu, khác lạ với gu thẩm mỹ lúc bấy giờ, tựa như là người dị vực. Bởi vì tóc tai lộn xộn, cộng với bị hộp gỗ che chắn, nên chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy sóng mũi của nam nhân rất cao. Cùng với mũ giáp màu xám bạc, đã dính đầy vết máu khô trộn lẫn với sình nhơ. Thời khắc này, Cao Y Na đã đem mặt của đầu lâu đưa về phía đối diện với đám ma quỷ đang tranh đoạt trên đường kia. Trong nháy mắt, dị biến lại đột ngột phát sinh. Một màn khiến người không dám tin tưởng vào mắt mình, cư nhiên đã xảy ra! Chỉ thấy lúc này, hai mắt đã nhắm chặt của đầu lâu cư nhiên lại mở ra. Đây là một đôi mắt hắc bạch phân minh với đồng tử rất lớn, không khó để suy đoán, khi còn sống, đôi mắt này đã từng linh động, có thần đến dường nào. Chỉ là, người đã chết, mọi thứ cũng đều trở nên không còn ý nghĩa. Đồng tử của đối phương đã sớm tan rã, giống với những quỷ quái khác, không còn lại chút tiêu cự nào, ngoại trừ một mảnh xám trắng tựa như tàn tro kia ra. **Ta điên rồi mọi người ạ. Tự nhiên lại nghĩ ra một cốt truyện độc lạ đến mức mà ta phải khâm phục hoạt động não bộ của mình luôn ấy. - -Ở đây có ai thích khủng long không.