Lệ quỷ lại xin chút dương khí

Chương 103 : Đạt Thành Giao Dịch

Diêu Vũ dứt lời, đã lập tức chạy nhanh về phía nữ tử. Lúc này, nữ tử vẫn chỉ dùng ánh mắt cá chết nhìn xem y. Thật sự là không dò rõ, rốt cuộc trong đầu của nàng đang suy nghĩ chuyện gì, hoặc là có nghe hiểu những lời y nói hay không. Chỉ là, ngay khi Diêu Vũ đang chầm chậm sờ lấy thanh hỷ nến còn lại, đề phòng chuyện bất trắc xảy ra, tỷ như nữ tử này cũng không thông minh giống như y mong chờ, mà chỉ giống với miêu tả của Lưu Vạn Hoa - ngốc nghếch, điên dại. Thì cũng cùng lúc đó, một âm thanh lạnh băng đã kịp thời vang vọng trong đầu y. [ Đinh, chúc mừng người chơi thành công mở ra nhiệm vụ ẩn: Hài tử. ‎--Cấp bậc nhiệm vụ: SSS. ‎--Bối cảnh nhiệm vụ: Như người chơi đã biết, Nhược Mộng khi còn sống đã từng hoài sinh được một tiểu nam hài. Sau khi thê thảm chết đi, mới oán khí chất đầy, biến thành hung thần Quỷ Vụ.] [ Mô tả nhiệm vụ: Bởi vì ngươi đã tự mình đề nghị cùng Quỷ Vụ lập nên giao dịch. Xét thấy điều kiện ngươi đưa ra rất động tâm, nên Quỷ Vụ đã đồng ý cuộc giao dịch này. ‎--Yêu cầu nhiệm vụ: Tìm được nhi tử thật sự của Nhược Mộng. ‎--Thời hạn nhiệm vụ: 60 ngày. ‎--Thành công: Độ thân mật của Quỷ Vụ tăng lên trên diện rộng, đồng thời, như trong giao dịch, nàng sẽ giúp ngươi ngăn chặn không đầu tướng quân cùng quỷ mã. - -Thất bại: Bị Quỷ Vụ ghi hận, truy sát cả đời.] [ Nhắc nhở hữu nghị, nhiệm vụ ẩn lần này quả thật là phương thiên dạ đàm. Bởi vì đã từng chịu đựng phản bội, nên Quỷ Vụ rất chán ghét bị người lừa cùng khước từ. Một khi đã phạm vào, cũng đừng mong linh hồn của ngươi có thể lên thiên đàng hay xuống địa ngục.] Vừa chạy lại vừa nhìn xem từng dòng thông tin trên màn hình lập thể trước mặt, nhanh chóng đem nội dung bên trên sơ bộ tóm tắt lại, sắc mặt Diêu Vũ cũng không khỏi thoáng ngưng trọng. Nói thật, đây là nhiệm vụ đầu tiên khiến Diêu Vũ có cảm giác gánh nặng đường xa như vậy. Không chỉ do đây là nhiệm vụ có cấp bậc SSS, mà còn bởi vì... Ngoại trừ nhắc nhở ra, liền đã không còn tin tức hữu dụng gì! Không có yêu cầu cụ thể, tựa như ngày nào giờ nào phải làm gì... Thậm chí, ngay cả một cái tên, một bức chân dung, hay là đặc điểm nhận dạng trên người mục tiêu nhiệm vụ đều không có. Đừng nói là gợi ý, về việc nhân vật mục tiêu sau mấy mươi năm, hiện tại còn sống hay đã chết, có biến thành quỷ quái hay không, thì đều còn chưa xác nhận được. Linh Vực rộng lớn như vậy, người sinh sống bên trên, nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít. Muốn tìm một kẻ vô danh, vô diện, căn bản cũng chẳng khác gì mò kim đáy bể. Thế nhưng, cho dù khó đi nữa, một khi đã nhận, thì muốn hay không, nhất định cũng phải làm. Cảm giác bị một hung thần vạn dặm truy sát, cũng không phải là trải nghiệm đáng giá nếm thử. Bởi vì như vậy, có lẽ sẽ mất mạng. Vả lại, thời gian còn có hai tháng trời, khi đó những người chơi khác đều đã chết không sai biệt lắm. Nói không chừng, y đều có thể trở thành người sống sót cuối cùng, được trở về hiện đại. Đến lúc đó, quỷ vụ chẳng lẽ còn có thể xuyên qua hư không, đến thế giới hiện đại tìm y? Nghĩ thông suốt, Diêu Vũ trong nháy mắt liền nhẹ nhõm rất nhiều. Có lẽ đã cùng y đạt thành hiệp nghị, nên tiếng dò hỏi dồn dập của quỷ vụ cũng đã ngưng lại. Theo Diêu Vũ đến gần, vô số hắc vụ quanh người nàng cũng nhanh chóng rẽ sang hai bên, tạo thành một thông đạo trống trải, nhường đường để y đi qua người. Đứng giữa mù mịt sương đen, trước mặt đã được dọn sẵn đường, nên dù cảm giác hung hiểm vẫn còn, nhưng Diêu Vũ vẫn là dẹp xuống được nổi sợ, hữu kinh vô hiểm đi xuyên qua hắc khí. Không giống với Diêu Vũ được đi cửa sau, không đầu tướng quân hiển nhiên cũng không có đặc quyền này. Nhìn y ngày càng cách xa, hắn liền đã nóng lòng không thôi, cưỡi lấy quỷ mã đứng ngồi không yên. Trường thương mấy lần nhấc lên, dù sau đó đều hạ xuống, nhưng nắm tay vẫn như cũ siết chặt không buông. Theo Diêu Vũ tiến đến sau lưng quỷ vụ, từng tầng lại từng tầng sương mù cũng đã lần nữa gom gọn lại, đem đường đi thôn phệ. Tựa hồ cũng nhận ra sự nôn nóng của không đầu tướng quân, rốt cuộc, lần này, quỷ vụ liền đã chủ động ngẩng đầu, nhìn thẳng vào người hắn. Ánh mắt hiếm khi lại hiện ra vài tia thanh tỉnh. Nàng nhấc tay, chắn ngang ở bên người mình. Phía sau, thân ảnh của Diêu Vũ cũng đang từ từ mơ hồ, không ngừng đi xa. Tựa như đang yên lặng nói với không đầu tướng quân rằng: kẻ này ta bảo kê. Nhận ra chuyện này, động tác của không đầu tướng quân cũng có điểm hơi ngừng. Nhưng rốt cuộc, không phải kẻ hèn nhát, dễ dàng bị dọa sợ như vậy. Mặc dù hiện tại bản thân cùng đối phương đã không phải là cùng một cấp độ, không đầu tướng quân vẫn lựa chọn mãnh tiến không lùi. Trong nháy mắt, tựa như tâm lý đã đấu tranh hoàn tất. Hắn liền lập tức đá mạnh vào bụng ngựa, cả người áp sát vào trên thân ngựa, cánh tay giơ thẳng, hắc sắc trường thương lại càng tỏa ra sát khí ngút trời. Lúc này, hắn đã tựa như một đầu hung thú, trực tiếp xông thẳng vào quỷ vực của quỷ vụ. So với quỷ vực của không đầu tướng quân, quỷ vực là một mảnh sương đen của quỷ vụ rõ ràng là có diện tích nhỏ hơn rất nhiều. Chỉ là, độ vững chắc của cả hai, lại chênh lệch không chỉ một chín một mười như vậy. Nên trong giây phút va chạm, không ngoài ý muốn, quỷ vực của không đầu tướng quân trong nháy mắt liền bị mảnh sương đen kia áp chế. Cảnh quan bị quỷ vực ảnh hưởng, trở nên đồi phế cũ kỹ, trong nháy mắt cũng đều hoàn trả lại như cũ. Chỉ là, tất cả đều đã biến thành màu đen, bất kể là đất đá hay lá cây. **Suy đi nghĩ lại, cảm thấy cái tên Nhược Mộng này vẫn là phù hợp với hung thần tỷ tỷ nhất. Phù sinh nhược mộng - nhân sinh trôi nổi, phù du như mộng. Chỉ có điều, cuộc đời của nàng cũng không phải một giấc mơ đẹp, mà lại là một cơn ác mộng..