Lão Phu Thiếu Thê
Chương 20
Cung Phàm ngồi trên sô pha, quay đầu nhìn nhìn Tỉnh Phi, Tỉnh Phi đang nấu cơm, cúi đầu có chút thất lạc, tâm sự tầng tầng. Không chút để ý mà xào rau.
Cung Phàm đi qua đem toàn bộ đồ ăn bưng đến trên bàn, Tỉnh Phi đi phía sau anh.
Ngồi ở trên bàn, Tỉnh Phi ỉu xìu.“Phi Phi là đang đếm hạt cơm à?” Cung Phàm gõ gõ cái đĩa, ý bảo cậu chuyên tâm ăn cơm một chút. Tỉnh Phi bĩu môi, ăn cơm không chút khẩu vị.
Cơm nước xong, Cung Phàm cũng tắm rửa xong đi vào thư phòng xử lý công việc hôm nay còn trì hoãn. Tỉnh Phi đi tắm. Không muốn xem TV, không muốn chơi máy tính, cũng không muốn chơi di động. Tỉnh Phi ở trên giường lăn qua lăn lại, trong đầu đều là cái người [Phù sinh] kia. Trong lòng rất hoảng loạn.
Cung Phàm xử lý công việc xong xuôi đã cũng đã là hơn mười một giờ đêm, thời điểm đi vào, vừa lúc Tỉnh Phi ngủ không được đang muốn nhào về phía anh. Cung Phàm sờ ga giường bị cậu làm nhăn nhúm, ôm Tỉnh Phi.
Tỉnh Phi cảm nhận được ấm áp, thuận thế lăn vào trong lòng anh.
“Ca.” Tỉnh Phi thân thủ sờ sờ tay anh, thấy có chút lạnh. Tỉnh Phi đem tay anh đặt lên trên mặt bụng của mình. Bàn tay to lớn của Cung Phàm sưởi ấm ở trên mặt bụng của cậu, lại giống như bên trong có một hàm ý khác.
“Ngủ không được sao?” Cung Phàm thanh âm trầm thấp, mang theo chút khàn khàn, Tỉnh Phi nghe đến có chút hoảng,“Không phải.” Theo bản năng không thừa nhận. Tỉnh Phi ghé vào trong lòng anh.
Cung Phàm xoa xoa bụng của cậu. Ngữ khí như thường nói,“ Hôm nay Phi Phi thật sự không vui.”
Tỉnh Phi đem mặt chôn trên cổ anh, xúc cảm ấm áp.“Ca, em hôm nay không cẩn thận đăng nhập vào QQ của anh.”
“Ừm.” Cung Phàm thản nhiên nói. Tỉnh Phi rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, Cung Phàm cũng không để ý tới chuyện này.
“Ca, anh thích loại hình như thế nào?” Tỉnh Phi nhớ tới trang cá nhân của vị kia. Trong nội tâm liền như có một tảng băng lớn, tâm vừa trầm lại lạnh xuống.
Cung Phàm đảo người, một nửa người đặt trên thân Tỉnh Phi, Tỉnh Phi cảm giác được một cỗ áp bách. Tay Cung Phàm dạo chơi trên thân thể cậu một vòng.“Ca thích giống như Phi Phi vậy.”
Tỉnh Phi trong lòng vui sướng, ngẩng đầu tại trên mặt anh “chụt” một ngụm. Hai ngón tay Cung Phàm kẹp lấy môi cậu. Hai người náo loạn trong chốc lát.“Ca, hôm nay em cùng cái người [Phù sinh] kia nói chuyện một lúc, anh thấy người đó thế nào?” Bây giờ mới dám nói trọng điểm.
“Một cái Hoa Khổng Tước(*).” Cung Phàm nhắm mắt lại nói bâng quơ, Tỉnh Phi đoạt lại bụng mình từ trên tay của anh.
(*Hoa Khổng Tước: ý anh Phàm vị kia chỉ là người quan tâm đến vẻ bề ngoài)
“Phi Phi dùng xong liền vứt bỏ sao.” Cung Phàm vén quần áo cậu lên, dùng chân mình kiềm giữ chân Tỉnh Phi. Một cánh tay ôm eo Tỉnh Phi còn một tay kia thì chọc chọc trên bụng cậu.
Tỉnh Phi cười khanh khách, muốn trốn lại trốn không thoát,“Ngứa ~”
Cung Phàm không buông ra, thâm sâu liếc mắt nhìn Tỉnh Phi. Tỉnh Phi ngẩng cổ nhìn Cung Phàm. Cung Phàm nhìn chiếc cổ trắng nõn của cậu lộ ra, giống một chú thiên nga ưu nhã.
“Phi Phi giống Thiên nga.”
“Ca vậy anh giống lại lão ngưu(**).” Tỉnh Phi muốn thề, cậu thật sự chưa hề dùng đại não mà suy nghĩ thì lời nói đã bay ra khỏi miệng, quả thật chỉ là thuận miệng mà thôi. Trong bóng tối tuy rằng nhìn không rõ sắc mặt Cung Phàm, thế nhưng từng đợt khí tức nguy hiểm vẫn vòng quanh Tỉnh Phi. Có sửa lại lời nói cũng vô dụng rồi.
(**lão ngưu: trâu già =))))
“Lão ngưu?” Tỉnh Phi nhìn bóng dáng mông lung của anh.
“Xem ra, hôm nay Phi Phi nghẹn hỏa, muốn tới tìm ca để phun trào nha. Ca trước tiên phải cắn cây cỏ non(*) là em!” Cung Phàm giống như Thái Sơn áp đỉnh. Tỉnh Phi cả người đều bị bao phủ dưới bóng của anh, có chút khẩn trương lại điểm chờ mong.
(*Trâu già gặm cỏ non:’>)
Lần hôn môi nóng bỏng trước kích động như vậy khiến Tỉnh Phi vẫn hơi miên man bất định, Cung Phàm bắt lấy đôi môi kia, Tỉnh Phi đáp trả liền ôm lấy của eo anh.
Cung Phàm giữ chặt tay cậu,“Có thể chấp nhận sao?” thanh âm Cung Phàm trầm thấp, trong đêm tối có một loại mị hoặc độc đáo.
Tỉnh Phi đỏ mặt không để ý tới anh. Cung Phàm cúi đầu hôn lên trán cậu.“Eo của Phi Phi mềm mềm. Ca thật là có diễm phúc.”
Tỉnh Phi đỏ bừng từ đầu tới đuôi, mở to đôi mắt không biết nên phản ứng như thế nào, né tránh ánh mắt Cung Phàm đang nhìn thẳng.
“Mông Phi Phi cũng thực cong.” Cung Phàm nói tiếp.
Tỉnh Phi cảm giác chính mình sắp nóng như bánh nướng rồi. Trong lòng bắt đầu rục rịch, chịu không nổi Cung Phàm trêu đùa như vậy, Tỉnh Phi kéo chăn qua đem bản thân che kín từ đầu tới đuôi.
Cung Phàm liền ôm cả người lẫn chăn, Tỉnh Phi cảm giác thấy anh lại có điểm bất thường. Một cử động nhỏ cũng không dám, để cho anh ôm.
Môi sưng đỏ cùng cảm giác đau đớn khiến cậu lại bắt đầu đối với Cung Phàm có chút chờ mong, thế nhưng lại không dám hành động. Nhắm mắt lại dục hỏa từng đợt nổi lên. Tỉnh Phi cảm giác chính mình như sắp cháy đến nơi. Thật sự là chịu không nổi lại đem chăn đá văng ra.
“Phi Phi đắp chăn vào.” Cung Phàm lại đem chăn kéo lên cho cậu. Tỉnh Phi ngượng ngùng không nói, chỉ là động tác kháng cự. Cung Phàm đụng đến thân thể nóng bỏng của cậu, cũng không nói thêm gì nữa, liền ôm lấy cậu, dùng nhiệt độ cơ thể bao bọc lấy Tỉnh Phi.
Tỉnh Phi gắt gao nhắm mắt lại, bên tai truyền đến tiếng cười trầm thấp của Cung Phàm.“Nhóc ngây thơ.”
Thân thể Tỉnh Phi càng nóng, một mình chịu thống khổ không bằng hai người cùng khổ, xoay lưng lại dùng mông đối diện với Cung Phàm. Sau đó… ngủ!
Cung Phàm cảm nhận được từng trận ấm áp, xúc động càng thêm rõ rệt. Lật người qua, đắp cho Tỉnh Phi một nửa cái chăn, lại để một nửa chăn còn lại nhét xuống dưới hông. Tay anh đặt lại trên chăn, hung hăng bóp chiếc mông cong nho nhỏ kia một cái, Tỉnh Phi rên rỉ một tiếng, cái mông ở chỗ đó xoay qua xoay lại.
Truyện khác cùng thể loại
192 chương
104 chương
93 chương
45 chương
80 chương
27 chương