Điệu nhạc ngừng lại khiến 2 đứa sực tỉnh, nó buông tay ra khỏi vai Hoàng nhưng Hoàng cứ giữ lấy eo nó, và tay nó, ánh mắt Hoàng nhìn nó đắm đuối. Mặt Hoàng sát mặt nó quá, cảm giác thật khó chịu, nó thấy mọi người xung quanh bắt đầu chú ý, nó liền nói - Bỏ tôi ra chứ, mọi người nhìn kìa – mặt nó đã bắt đầu hồng hồng lên và giựt tay ra khỏi Hoàng Hoàng nhứ chợt tỉnh lại, nó bỏ tay ra, nhưng ánh mắt vẫn còn chút luyến tiếc. 2 đứa ngại ngùng mỗi đứa quay 1 hướng. Bỗng…nó thấy Long ở đâu lao tới, khuôn mặt phừng phừng, đôi mắt rực lửa - Trúc ra ngoài này với Long 1 chút – Nó kéo Trúc đi, trong ánh mắt ngỡ ngàng và bực bội của Hoàng Ra đến vườn, Long vẫn kéo mạnh tay Trúc, nó nắm chặt đến nỗi Trúc phải la lên - Long kéo tay Trúc đau quá, bỏ ra đi Long nghe Trúc kêu vậy nó vội thả tay ra, cổ tay Trúc lằn đỏ lên những ngón tay của Long, nó ôm cổ tay suýt xoa. Long nhìn thấy vậy luống cuống - Long xin lỗi, Trúc có đau ko thế? Để Long xem nào Nó định đưa Long xem, mỗi lần nó làm sao Long đều lo cuống lên như vậy, nó thích đc Long quan tâm và chăm sóc mà. Nhưng nhớ đến cảnh Minh Hồng và Long khoác tay nhau vui vẻ thì nỗi tức giận lại trào lên. No rụt tay lại - Thôi, Trúc ko sao hết, Long có chuyện gì muốn nói thì nói đi - Ko sao là thế nào, Trúc đưa tay đây, tay đỏ hết rồi kia,- Long giật tay nó lên - Đã bảo là ko sao mà – Nó giật lại và gắt lên - Trúc làm sao thế, Long muốn quan tâm tới Trúc mà – Long ngạc nhiên - Long kệ Trúc, Long vào trong kia đi - Có phải vì người đó mà Trúc đối xử với Long thế ko? Long nắm tay chặt lại - Ý Long nói ai? - Ai nữa, cái gã nhảy cùng với Trúc đó, Vương Minh Hoàng chứ ai? - Ko!!!Ko phải!!! – Nó muốn hét lên là tại Minh Hồng, nó ko chịu nổi khi thấy Long tình cảm với con nhỏ đó nhưng nó kìm lại, nước mắt nó đã ngân ngấn - Thế thì tại sao? Tại sao Trúc lại đối xử với Long như thế, Trúc đã hứa với Long rồi cơ mà – Thằng nhỏ cầm vai Trúc lắc mạnh - Đúng Trúc hứa…Trúc đã hứa với Long…nhưng Long ko cho Trúc 1 lời giải thích…Ko cho Trúc hiểu 1 cái gì hết….Long chỉ nói hay tin Long, hãy ở bên Long, đừng rời xa Long…Nhưng Long lại có vợ sắp cưới…Trúc chỉ biết tin Long, nhìn Long hàng ngày sánh đôi cùng vợ sắp cưới…Long bảo Trúc phải làm gì đây??? – Con nhỏ khóc, nước mắt nhòe nhoẹt gương mặt xinh đẹp của nó Long ngỡ ngàng, nó ôm chầm Trúc vào Lòng, nước mắt nó rơi lã chã. - Long hiều rồi, đừng khóc nữa, đừng khóc nữa, lỗi là ở Long, tất cả là tại Long, đừng khóc nữa – Nó vuốt ve mái tóc dài của Trúc, nó ko thể nói đc, nó làm tất cả chuyện này là để bảo vệ Trúc, vì nó biết dù ba nó đã hứa vậy nhưng ông có thể làm bất kì việc gì nếu muốn, nó ko muốn Trúc bị tổn thương, Trúc chẳng có lỗi gì ở đây cả. - Nín chưa nào- Long dịu dàng cầm 2 vai Trúc nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của nó - ANH LONG!!!!!!!!! – Tiếng Minh Hồng lanh lảnh từ phía sau Cả 2 quay ra thấy Minh Hồng đang hùng hùng hổ hổ lao tới - Anh nói với e anh đi vệ sinh, sao bây giờ lại ở đây? – Nó quay ra lườm Trúc - Tôi đi đâu cũng phải báo cáo với cô sao? Cô nên vừa vừa phải phải thôi – Long đanh giọng - Em tưởng anh đi đâu hóa ra là ra đây ah? Trúc! Cô ko nên lôi kéo chồng sắp cưới của người khác ra ngoài nói chuyện riêng thế này chứ, thật ko hay chút nào? Cô đúng là loại con gái chỉ đi mồi chài đàn ông thôi. - Cô…- Trúc nghẹn giọng - Cô im ngay! Ko ai đc phép xúc phạm Trúc, cô cứ thử nhắc lại câu đó xem – Long đanh lại, 2 mắt nó long lên sòng sọc. - Em nói ko đúng sao? Cô ta là đồ lẳng lơ – Minh Hồng lồng lộn lao về phía Trúc (cơn tức giận khiến nó quên mất Trúc là quán quân karate) 1 bàn tay ngăn lại, đó là cánh tay Hoàng, Hoàng cầm tay Minh Hồng mạnh đến nỗi con nhỏ tái mặt vì đau. - Cô làm trò gì thế? Con quỉ cái kia? – Hoàng nghiến răng nói - Anh nói cái gì?...Quỉ cái?...- Minh Hồng sững lại, từ xưa đến nay chưa ai dám nói với nó 1 câu như thế - Phải? Tôi nói cô đó? Nếu cô mà đụng đến Trúc 1 lần nữa, tôi ko nể mặt phụ nữ đâu Long, Trúc, Minh Hồng đều trợn tròn mắt khi nhìn thấy Hoàng. - Anh là cái gì của cô ta mà bênh vậy chứ , lũ đàn ông các anh bị điên hết rồi - Trúc là…vợ tương lai của tôi- Hoàng nhìn thẳng vào mặt Long mà nói