Thằng nhóc Thiên Tường kia sau khi giới thiệu bản thân xong liền cầm tay Tuyết Nhi lên mà mơn trớn, ấn tượng tốt đẹp ban đầu cũng vì thế mà bay đi đâu mất. Tuyết Nhi khi thấy vậy chỉ còn cách cười trừ, nhưng Khiết Lam thì không. Cô lẳng lặng đứng đó, vẻ mặt luôn trưng ra biểu cảm lạnh lùng, nhưng trong nội tâm lúc này như nổi lửa, ngay cả chiếc điện thoại trong tay cô cũng đã bị siết chặt. Quốc Thiên vì cảm thấy sắp có chuyện chẳng lành mà mở lời trước. Một tay hắn giựt lại bàn tay của Tuyết Nhi, tay còn lại hắn ra hiệu cho Lục Ninh biết tình hình. “Ngài định khi nào sẽ tổ chức hôn sự đây ?” Lão Mộc nãy giờ vẫn rất đề phòng, dù gì thì Quốc Thiên vẫn là không phải người tốt lành gì. Trong thâm tâm, lão thừa biết rằng tên nhóc này sẽ không bao giờ chịu khuất phục trước người khác, kể cả lão. Và đương nhiên, tên nhóc đó, sẽ canh me lúc sơ hở mà đánh úp lão, chứ cũng không trông chờ gì vào hôn sự tốt đẹp cả. Nhưng dù vậy, Lão Mộc vẫn cứ diễn vai thân thiện, lão ta từ từ nâng tách trà nóng lên miệng, nhấm nháp một ít trà rồi thong thả nói : “Ta đã định được ngày rồi. Ngày mười hai của tháng sau, cậu nghĩ sao ?” Ở phía đối diện, Quốc Thiên nghe xong gương mặt liền có hơi biến sắc. Nếu vào ngày mười hai thì đã quá nhanh rồi. Chưa kể là kế hoạch chắc chắn sẽ tang hoang, vì làm gì có thời gian chuẩn bị lực lượng. Nói chung, quyết định này nếu được đưa ra thì quả là ép người quá đáng. Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng hắn ta vẫn không dám nói ra, trong thoáng chốc bèn dùng một vẻ mặt khác mà trả lời : “Tùy ý ngài. Nhưng mong là bên phía chúng tôi có thể gửi nữ hầu này đi theo, để giúp Tuyết Nhi về lễ giáo !” Lão Mộc nghe vậy, thấy cũng có lý nên gật đầu đồng ý luôn. Dù gì thì Mộc gia cũng có thêm một nữ hầu để giúp mấy việc lặt vặt. Vả lại, nhìn bộ dạng của Khiết Lam bây giờ rất giống người ngay thẳng, biết điều, vì vậy lão liền sơ suất mà đánh giá cho cô 10 điểm đạo đức. Hai bên trò chuyện được hồi lâu thì xảy ra xung đột, lời qua tiếng lại. Cái này cũng là vì Quốc Thiên không đồng ý sắp đặt cho lễ cưới diễn ra vào buổi sáng, vì như thế đồng nghĩa với việc thủ tiêu Thiên Tường sẽ gặp khó khăn. Một mặt khác, nếu lễ cưới kia diễn ra vào thời gian đó, sẽ thật không ổn nếu Tuyết Nhi bước ra khỏi Mộc gia với bộ váy cưới đã nhuộm bằng máu tươi. Còn về phần lão Mộc lại muốn buổi lễ diễn ra vào buổi sáng. Điều nãy cũng đơn giản, bởi vì sâu trong suy nghĩ của lão ta vẫn luôn muốn tìm cách gây bất lợi cho Quốc Thiên, cho dù hắn ta không gây ra hoặc sẽ gây ra điều gì đi chăng nữa ! Lời qua tiếng lại, cho dù hai bên đều dùng những từ ngữ và cách xưng hô rất lịch sự đi nữa, thì chỉ cần nhìn vào hoàn cảnh hiện tại là có thể biết ngay, họ sẽ có thể đánh nhau nếu nói tiếp. Và đương nhiên, với độ u mê Tuyết Nhi của Thiên Thiên Tường, thì cậu nhóc kia đã một mực nghe lời nhà vợ, đến nỗi, có thể buộc dừng cuộc cãi vã kia : “Nếu Tuyết Nhi muốn tiến hành hôn lễ vào buổi tối thì cũng được thôi ! Anh không có ý kiến gì hết. Mọi việc vẫn nên làm theo lời của người phụ nữ thì vẫn hơn.” Ngay sau khi nghe con trai mình nói vậy, lão Mộc liền im bặt, không ngờ đứa con trai mà lão hết mực cưng chiều lại có thể ngu ngốc đến vậy. Nhưng lời đã nói ra thì không rút lại được, vì thế lão ta đành gật đầu cho qua.... \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ Sorry mọi người nha ! Hôm qua khu phố chỗ ta ở bị cúp điện nên là không đăng chương mới được, nên đến tận hôm nay mới up chương lên ! Sorry rất nhiều