Lão đại cũng biết yêu

Chương 28 : Tiểu bảo bối 26 tuổi của lão đại - ánh mắt nhìn thấu hồng trần

Trong khi Khiết Lam dẫn Tuyết Nhi đi tham quan biệt thự thì Việt Bân ở một mình trong phòng riêng để làm một số chuyện vặt vãnh. Mới vừa nãy, anh đã mượn chị mình lọ kem che khuyết điểm và một chiếc gương để giấu đi những vết “muỗi đốt" mà lúc trước đó vì quá gấp để ra đón tiếp bà nên anh chưa giấu được. Anh ngồi trước gương, lúng túng bôi kem theo chỉ dẫn mà không để ý rằng hắn \- Quốc Thiên, đã vào phòng mình từ lâu. Anh vẫn ngồi đó, bôi kem lên những vết đấy, chợt, hắn đi lại gần, ôm anh từ phía sau, nói : “Em đang làm gì vậy, Tiểu bảo bối !" Bất ngờ vì bị ôm từ phía sau nên anh có chút bối rối, lúc này những vết “muỗi đốt " cũng đã được che đi hết, anh nhanh hóng cài chiếc khuy áo lại, sẵn tiện nói : “Chúng ta nên đi ra ngoài thôi, bà nội chắc cũng đã xuống phòng khách rồi !" Anh với gương mặt ửng đỏ mau chóng thoát ra khỏi vòng tay của hắn, anh lướt qua hắn nhẹ nhàng như một cơn gió, im lặng \- anh để lại lời nào nữa mà đi xuống phòng khách, bỏ lại hắn một mình ở trong phòng. Nhưng Quốc Thiên thì không chịu để yên, hắn ta nhanh chóng bước theo anh xuống dưới lầu. Đặt hai tay lên vai anh, hắn cười nhếch mép, thì thầm vào tai anh : “Tiểu Bân, em còn định trốn tránh nữa sao, chẳng phải tất cả mọi người đều bước hết rồi à ?" Anh bỗng dưng lại tức giận, anh đặt hai tay hắn xuống, đẩy hắn ra xa một chút, anh nói vẻ vô tình : “Bạch Quốc Thiên, anh nên im lặng thì hơn ! Chuyện của tôi với anh, chưa xong đâu !" Rồi anh đi một mạch xuống phòng khách, mặc hắn cười ở đó. \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_ Mọi người lúc này đã tập hợp sẵn ở trong phòng, bỗng, bà nội bảo anh lại ngồi gần bà, với vẻ ngạc nhiên, bà hỏi : “Cháu và Quốc Thiên thật sự đã....À Mà thôi, nhưng mấy vết đỏ ở cổ cháu, cháu...che đi hết rồi à ?" Từ trạng thái bình thường, khuôn mặt của Việt Bân đột nhiên đỏ ửng, anh xua xua tay, cố làm ra vẻ như không cò chuyện gì xảy ra : “Làm...Làm gì có chứ..." Nhưng bà không tin anh, ra vẻ hiểu biết, bà nói tiếp : “Đừng nói dối, Khiết Lam đã kể cho ta biết hết chuyện đó rồi. Bây giờ, chỉ còn lựa ngày tốt nữa thôi là xong." Anh nghe xong liền nhìn qua chỗ của Khiết Lam, cô lúc này đang nở một nụ cười kiểu : “Xin lỗi, tôi cũng không muốn vậy !", còn Quốc Thiên thì cười khúc khích, coi bộ là thích thú lắm. Rồi, bà tiếp tục nói, vẻ bình thản : “Còn Khiết Lam với cô bé kia, hình như hai cháu cũng giống như Việt Bân và Quốc Thiên, cũng là đôi tình nhân, đúng không ?" Việt Bân sau khi nghe bà mình nói thì không nhịn được mà che miệng cười, còn Khiết Lam và Tuyết Nhi thì có hơi khó xử. “Bà cứ xem là như thế cũng được ạ !" “Khôn....." Tuyết Nhi định xen vào nhưng chưa kịp nói hết thì dẵ bị Khiết Lam bịnh miệng lại, nhìn bằng ánh mắt ăn tươi nuốt sống. \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ \_ THÔNG BÁO NHỎ : Từ chương này trở đi ở couple Quốc Thiên × Việt Bân sẽ có yếu tố ngược, ngược nhiều hay ngược ít thì ta xin phép được không nói tới, vì vậy mong các bạn hãy chuẩn bị trước tinh thần. Còn về couple Khiết Lam × Tuyết Nhi thì sẽ rất “ngọt" nhớ nhé, rất là “ngọt" luôn, “ngọt" hơn cả đường. Tiếp theo thì ta nói trước, trên đời này, ta thích ngược nhất là ngược tâm công, và ngược thân thụ vì thế đừng có hỏi vì sao ta lại ngược thụ hoặc công quá nhe. Cuối cùng thì ta xin hỏi các bạn một điều : Có bao giờ các bạn nản và muốn bỏ truyện không ? HẾT