Lão Bản

Chương 15

Từ bé tôi đã là một người dễ mềm lòng, nếu có người cầu xin tôi chuyện gì, lần đầu tiên có thể sẽ cự tuyệt, thế nhưng chỉ cần đối phương nói cầu xin nhiều hơn hai lần, tôi đại khái đều sẽ đáp ứng; bằng hữu cũng biết cái nhược điểm này của tôi, hiện tại David cũng dùng tới một chiêu đau khổ cầu xin này, muốn tôi cấp lão bản quán* chút mê thang*. quán: đút, rót… mê thang: canh mê, mê trong đây là mê hoặc. Thật sự là, làm nũng quán mê thang không phải là chuyện quá dễ dàng sao? Nhưng tôi cùng lão bản nguyên bản vô cùng cao hứng đến cắm trại, bồi dưỡng tình cảm, lại bị David anh phá hư bầu không khí, như vậy còn không biết xấu hổ muốn tôi giúp anh ở trước mặt y nói tốt? Cũng không tránh khỏi quá đề cao tôi rồi. Quên đi, giúp hắn lần này, không chừng ngày nào đó có thể đòi lại nhân tình này; huống hồ nhược điểm của Đại Nhất còn nằm trong tay hắn, vì hạnh phúc của người anh em duy nhất, tôi thấy hy sinh nhan sắc một lần cũng tốt. Cầm lấy một xâu thịt nướng màu sắc cùng hương vị thượng đẳng đưa cho người yêu, tôi cười mỉm nói: “Lão bản, hôm nay anh tối vất vả rồi, vừa lái xe vừa vội vàng chuẩn bị bữa ăn, đợi lát nữa em giúp anh xoa bóp bả vai, an ủi những lao khổ mệt nhọc của anh, có được hay không?” Lão bản tiếp nhận xâu thịt kia, tâm tình tựa hồ dịu đi nhiều rồi, thuận miệng hỏi: “Thụy thụy, em biết xoa bóp sao?” Thành thật mà nói là không biết a! Sau khi cùng lão bản cùng một chỗ, nếu tôi ngẫu nhiên nhắc tới bả vai hoặc bắp thịt chỗ nào đau nhức, đều là y chủ động ân cần bên này đè đè, bên kia ấn ấn ── mặc dù cuối cùng đều xoa bóp đến tận trên giường, nhưng rốt cuộc vẫn là tôi thoải mái đến muốn chết… Dù sao thì, trọng điểm cũng không phải là xoa bóp, mà là làm nũng. Tôi cố tình sáp lại dựa vào y, thấy Đại Nhất còn chưa có trở lại, liền vươn đầu ngón tay ở trên đùi lão bản vẽ a vẽ, đầu ngửa lên, nói: “… Vào trong lều… Anh dạy em đi…” Coi! David, Đại Nhất, tôi đối với các người thật tốt ── vì các người mà tôi phải đem mình cấp bán! Lão bản quả nhiên tâm tình rất tốt, trong mắt hai luồng hỏa chợt hiện một chút, ở bên cạnh tôi thấp giọng nói: “… Em cuối cùng cũng thông suốt, đáp ứng ở trong lều…” Tôi vội vàng duỗi ra tay, nhanh chóng cầm đồ ăn trên tay ngăn ở trong miệng y, miễn cho y ở trước mặt người khác nói ra gì đó kỳ quái. Giống như gặp phải gió xuân, lão bản ăn vài hớp đồ ăn, dùng biểu tình kỳ quái nhìn David vẫn còn đang dựa bên thân cây dừa, đột nhiên mở miệng: “David, lần này ngươi đem thông tin Thụy thụy bán bao nhiêu tiền?” Tôi sửng sốt, nhìn nam nhân mắt kính, hắn có lẽ cũng bị lão bản đưa ra câu hỏi ngoài ý liệu dọa sợ rồi, sắc mặt so với vừa rồi còn trắng hơn. “…Vincent, ta… Nào có…” Ấp úng, khẳng định có quỷ. “Bao nhiêu tiền?” Lão bản không để ý tới hắn thoái thác, ba chữ liền đánh gảy. David tựa hồ biết không thể gạt được rồi, cúi đầu đưa ra một đầu ngón tay. Lão bản gật gật đầu, cũng không nhìn hắn nữa, dùng đũa trúc găm một khối nấm hương đặt ở trong miệng tôi, nhìn tôi nhưng lại đối David hạ xuống một cái chỉ thị qua loa. “Ngươi không thông qua sự đồng ý đã đem quan hệ của ta cùng tiểu Thụy nói cho Long Dực hội ── nếu như không muốn ta tức giận, lập tức đem kia tiền bút* đưa đến tài khoản tiểu Thụy, đây đáng lẽ là của tiền của em ấy.” *: số tiến anh David đem thông tin của tiểu Thụy thụy bán cho Long Dực hội. “Một phần hai được không?” David ôm một chút hy vọng đánh thương lượng. “Toàn bộ!” Lão bản hạ thông điệp cuối cùng: “Còn có, nói cho thủ lĩnh, ta là không có dự định quay về Long Dực hội… Có phúc đáp của ta, ngươi cũng có thể báo cáo kết quả công tác, đêm nay liền mang Đại Nhất trở về đi!” Tôi cũng ngoan trừng David một cái, người này cư nhiên bán bạn cầu vinh, đem tin tức của mình bán cho tổ chức xã hội đen ở Mĩ Quốc, sau này ── mình không bao giờ giúp hắn nữa, dù cho lão bản sinh khí đem hắn đánh tới gãy xương ném ra đại dương, mình cũng tuyệt đối khoanh tay đứng nhìn! Đúng rồi, có chuyện tôi rất ngạc nhiên: “David, anh đến tột cùng đem tôi trao đổi bao nhiêu tiền?” Nhớ rõ lúc nãy hắn đưa ra một đầu ngón tay: “Một ngàn, một vạn, hay là mười vạn khối?” “Đúng vậy, một trăm vạn.” Lão bản nhàn nhạt trả lời. “Sá!!” Lần này đến lượt tôi sinh khí, lập tức đứng dậy chỉ mũi nam nhân mắt kính mắng: “Ngươi này nhân phẩm không có, ta bất quá chỉ là một học sinh nghèo gia cảnh bình thường, cư nhiên bị ngươi hãm hại ba lừa bảy lọc lấy đi một trăm vạn, gian thương!” Câu này tiểu Thụy tức giận mắng người nên mạng phép để ta-ngươi. “Chuyện liên lụy tới Ngân Lang, dù cậu là một người bình thường, chỉ cần cậu là tình nhân của y, cái tin tức này cũng sẽ rất có giá trị…” David nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tôi ban đầu vốn mở lời hai trăm vạn, nhưng nghĩ đến lão khách hàng là người bên Long Dực, nên còn đánh cái chiết khấu giảm 50%…” Lời của hắn nhắc nhở tôi nhớ đến kinh nghiệm bi thảm không lâu trước đây. Chính bởi vì tôi thân là đương nhiệm tình nhân của lão bản, nên bị người yêu cũ của y James ── cũng là sát thủ, lớn lên giống như là thiên sứ bắt đi, uy hiếp y bán mạng làm cho tổ chức hắc đạo Đao Tổ bên Mĩ Quốc. Tôi sợ nếu như Long Dực hội sau khi mua tin tức cũng dùng tới chiêu thức ấy, bức lão bản quay về Mĩ Quốc thì làm sao lo liệu? Càng nghĩ lại càng thêm hận, tôi đối tình nhân nói: “Lão bản, ngày nào đó thừa dịp thời gian em không ở nhà, anh đem David kéo tới ngõ nhỏ u ám đánh tàn nhẫn một chút có được hay không? Miễn cho hắn đem em một lần bán rồi lại tái bán nữa, thuận tiện cũng vì Đại Nhất báo thù.” Lão bản đáp nhẹ một tiếng, xem như đã biết. David gặp chiều hướng không ổn, vội vàng nói: “Tiểu thụy, đừng nóng giận, tôi lập tức chuyển tiền tới tài khoản của cậu, tính là lấy công chuộc tội đi…” “Hừ!” Quay đầu không để ý tới hắn. “… Cái ngốc tiểu tử kia sao mua một chút đồ uống cũng mua lâu như vậy… Ta đi thúc giục hắn…” Tự cố tự địa tìm câu trả lời, David giống như chạy khỏi hiện trường tai nạn mà hướng phương hướng Đại Nhất đi qua. Tôi hãy còn tức giận không chịu nổi, dùng sức đặt mông ngồi trở lại bên người lão bản. Y xem ta khí đô đô, phủ phủ đầu của tôi nhẹ giọng nói: “Thụy thụy, đừng lo, David dám đem tên của em nói cho Long Dực hội là bởi vì… Hắn biết người Long Dực hội sẽ không làm ra chuyện gì thương tổn tới em…” Đầu tôi chôn ở trong lòng ngực của y, buồn bực cả giận: “…Em sợ bọn họ sẽ lấy em làm lợi thế, bức anh trở về, trên phim không phải đều diễn như thế sao?” Tôi chủ động ôm lấy thắt lưng y, nghĩ muốn mượn cái này để đè xuống nổi bất an không cách nào hình dung trong lòng: “…Em không muốn anh tách khỏi bên người em…” Lão bản ở đỉnh đầu tôi đính một nụ hôn, than nhẹ, hai tay cũng quay về ôm tôi, lẩm bẩm nói: “Thụy thụy, em chính là như vậy, làm cho anh hảo yêu thích em…” Tôi ngẩng đầu, trái tim trong một phút đó như bị hắn chạm vào mà cảm động tràn trề, đột nhiên nhớ tới nơi này là nơi công cộng, có chút động tác… Trẻ em không nên xem, vẫn là thu liễm chút mới tốt, quay đầu nhìn sang chung quanh, còn được, không ai nhìn hướng chúng tôi. Vội vàng giãy khỏi ngực của y ── tuy rằng là mình chủ động ôm lấy y. Kết quả tính khí của lão bản lại trở về, tôi tái lấy một xâu lạp xưởng nhét vào trong miệng y, y cắn vài hớp, nói: “Thụy thụy, có cái này em không cần tái làm công…” “Cái gì?” Tôi nghe không hiểu. “Em không phải nói muốn chính mình kiếm tiền tiêu vặt sao? Chính là so với mình mở cửa hàng, cho em đi ra ngoài làm công anh càng không yên lòng…” Y như là cuối cùng đã giải quyết nhất kiện họa lớn trong lòng: “Thứ hai tiền sẽ được David chuyển vào tài khoản của em, dù sao đó cũng là dùng tư liệu cá nhân của em đổi lấy, liền yên tam thoải mái dùng đi!” “A? Em còn tưởng rằng anh cùng David là đang nói đùa… Một trăm vạn, nhiều lắm…” Trời tự nhiên bay tới một số tiền lớn, tôi cũng sợ ngây người: “Này có tính là tiền tài bất nghĩa không?” “Em nghĩ nhiều như vậy làm cái gì ni!” Lại sờ sờ đầu tôi: “Sau này em cũng không có lý do xuất đầu lộ diện nữa, sau khi tan học không có việc gì liền ngoan ngoãn trở lại bên cạnh anh, theo giúp anh…” Ha hả, đứa trẻ ba mươi tuổi a… Đại Nhất cùng David cuối cùng đã trở lại, hai người bốn tay ôm một đống đồ uống, ngoài bia và cola ra còn có cái gì đó. David nịnh hót trước mở bia hai tay dâng đến trước mặt lão bản, tôi cùng Đại Nhất thì lấy cola uống cho đã ghiền ── quả nhiên, người thanh niên cùng người trẻ tuổi vẫn là có tồn tại sự khác nhau. “Vincent, đêm nay ta cũng thuê lều muốn ngủ ở chỗ này, không ngại đi?” Có điểm dè dặt, David cười hết sức vô hại, hướng lão bản báo cáo. “Đi lên phía trước đến công viên Xã Đỉnh còn có rất nhiều khách sạn cao cấp, ngươi hà tất ủy khuất chính mình đợi tại đây?” Lão bản uống một hơi bia lại hỏi: “… Ngươi có cái mục đích gì?” David đánh cái đùa cợt: “Ta chỉ là muốn, có lẽ tới ngày mai ngươi sẽ thay đổi chủ ý… Dù sao, ta cũng bị Ngô lão căn dặn phải lấy nhiệm vụ làm trọng, xem sự tình còn có thể vãn hồi được hay không ni!” “Vẫn là một câu như xưa, ta không quay về!” Lão bản dừng một chút, nói: “David, ta cũng biết ngươi bị kẹp ở giữa rất khó xử, vậy để ta tự mình gọi điện thoại cho thủ lĩnh, có một số việc vẫn là nói rõ ràng cho tốt.” Tôi đoán lão bản là muốn sớm một chút đem sự tình giải quyết, làm cho David sẽ không có lý do gì quấy rầy nữa! Chỉ là đáng thương Đại Nhất, cậu ấy là người duy nhất chịu vạ lây… Nghĩ đến Đại Nhất, thật ra thì hắn cũng vào lúc này giật nhẹ quần áo của tôi, đáng thương nói: “Thạch thụy, đêm nay tôi không thể cùng cậu ngủ chung một cái lều được sao? Tôi không muốn cùng ác nam nhân kia cùng một chỗ, còn lão bản khi thì nhiều mây ngẫu nhiên còn có một trận mưa nữa*, thật đáng sợ!” *: ý nói tính tình anh mây mưa thất thường Tôi trong lòng có thể lượng thứ Đại Nhất rồi, hiện tại lão bản cùng David ở trong mắt của hắn như lang như hổ, chỉ có tôi đây bạn tốt cùng lớp với hắn hơn ba năm mới có thể cho tâm linh của hắn được an ủi, đó là lí do mà hắn nhất nhất yêu cầu, tôi nhịn không được liền gật đầu, đáp ứng nói: “Được!” “Không được!” Hai cái nam nhân đứng phía trước cơ hồ như đồng thanh mạnh mẽ phản đối. Lão bản phản đối còn có thể đi, David phản đối cái gì? Nhượng hắn cùng lão bản ngủ cùng một cái lều không phải cho hắn cơ hội trời cho rồi, có thể có một đêm thời gian khuyên lão bản quay về Mĩ Quốc… David chạy tới cầm chặt tay tôi, mị nhãn rưng rưng, như ai như oán nói: “Tiểu thụy, cậu lại đây theo tôi ngủ được không? Vincent làm cho người ta áp lực quá lớn, ở bên cạnh y tuyệt đối sẽ làm ác mộng; sỏa* Đại Nhất như vậy cường tráng, chỉ sợ hắn nửa đêm trở thân mình một cái sẽ đè bị thương tôi… Vẫn là chúng ta hai người cùng một chỗ hảo…” sỏa: ngốc Nguyên lai tôi lại đắt như vậy, mọi người phải đoạt nhau theo tôi cùng ngủ. Lão bản cuối cùng cũng ra mặt, một cỗ thịnh nộ nhảy lên đúng lúc, thật là, tôi thật vất vả đem y hống tâm tình thật là tốt bị David nói vài ba câu liền phá hư hầu như không còn rồi. Y chỉa chỉa David, tái chỉa chỉa Đại Nhất, lãnh khốc vô cùng nói: “Ngươi, ngươi, hai người các ngươi thuê tới một cái lều đi ngủ cho ta! Ai dám giành giật Thụy Thụy  với ta, ta cam đoan sẽ khiến cho hắn nhìn không tới mặt trời ngày mai!” Hai người bị điểm danh nhìn nhau, không dám nói hơn cái gì. Lão bản dư khí chưa tiêu, đột nhiên kéo tay của tôi, nói: “Thụy thụy, chúng ta đến bãi biển đi tản bộ!” Thật có lỗi hai vị, tôi có thể giúp cũng đã giúp, đêm nay các ngươi liền ráng chịu đựng ngủ đi, phải biết rằng, bản thân tôi cũng khó bảo toàn cho mình rồi…