Lão bá tu tiên
Chương 17 : khúc gỗ biến thần đèn
Tuấn Hùng thở hồng hộc, côn thịt của hắn ra vào ma sát thật mạnh vào thành âm hộ trơn nhớt, hắn cảm nhận được côn thịt của mình bị âm hộ nàng bóp chặt, nó không ngừng nút lấy côn thịt của hắn. Âm hộ nàng co bóp, quấn lấy côn thịt của hắn, từng luồng khoái cảm từ tiểu đệ truyền lại khiến não Tuấn Hùng cũng trở nên bồng bềnh trên mây, bỗng côn thịt hắn rung giựt giống như là sắp xuất.
Tuấn Hùng nhấp liên tục thật nhanh thêm chục cái rồi hắn ấn côn thịt vào sâu trong hoa tâm Phạm Băng băng, sau đó rút thật nhanh côn thịt ra, hai trái dương hoàn co bóp dữ dội, côn thịt run run giựt giựt dương tinh từ nơi đó bắn ra mạnh mẻ phun thẳng lên tấm lưng thon mượt của con dâu, nó còn phun qua khúc gỗ đang nằm bên cạnh Phạm Băng băng.
Bỗng nhiên nghe rắc một cái, dương tinh trên khúc gỗ bị nó hấp thụ hoà tan ngay sau đó , lúc này răng rắc nức ra từng đường vết rạng nức thật to.
Chợt một luồng kim quang phóng ra từ trong thân khúc gỗ, tạo thành một vệt kim ảnh bay lượn xung quanh gian phòng. Sau đó dừng lại lơ lửng trước mặt Tuấn Hùng, kim quang tan biến lộ ra một cây đèn cổ loé sáng .
Tuấn Hùng há hốc miệng nhìn ngơ ngác, không hiểu một màn vừa rồi. Hắn chỉ phóng dương tinh thôi a, làm sao khúc gỗ biến thành cây đèn rồi?
Ting! Chúc mừng ký chủ nhận được một cây thần đèn [?????????] (chưa biết tên).
Ting! Thần đèn muốn dung hợp với ký chủ!
Ting! Cần linh lực để kích hoạt dung hợp.
-thần đèn! Haha, ta biết mà, là đồ tốt. bốp
-A H!
Kích động quá, Tuấn Hùng vỗ mạnh lên bờ mông núc ních thịt của con dâu làm nàng rên một tiếng thất thanh.
Phạm Băng băng vẫn là không biết trời trăng thế nào, còn đang trong khoái cảm đê mê chưa có hồi phục cảm giác, bị vỗ mông như vậy chợt tỉnh lại nhìn cây đèn đang lơ lửng trước mặt Tuấn Hùng, hoang mang thốt ra :
-cha! Cái thứ này là thứ gì , sao giống cậu nhỏ phía dưới của cha quá vậy.
Nghe được lời nói của con dâu, Tuấn Hùng nhìn côn thịt của mình lại nhìn cây đèn thần quỷ dị kia một lần, nhìn sao cũng thấy giống y hệt.
-nàng nói làm ta mới để ý!
Sau đó hắn đi vòng quanh cây đèn thần nhìn thật kỹ, chỉ thấy cây đèn được bao phủ bởi một lớp kim quang sáng chói, thân đèn phình ra hai bên tạo thành hai quả tròn vo như là dương hoàn của hắn, phía đầu vòi dài ra khoảng 10 tấc cong thành hình bán nguyệt. Trên thân còn có vài đường hoa văn hình con vật kỳ quái, nửa người nửa linh dương, nó còn có cả cánh rồng, hai tay đang ôm hai người phụ nữ trông thật là quỷ dị.
-kỳ quái! Con vật trên cây đèn là con quỷ gì, rồng không ra rồng mà người cũng không ra, trên đầu còn có sừng của linh dương là sao?
Tuấn Hùng lẩm bẩm, sau đó lục lọi trong áo của mình lấy ra quyển sách tu tiên bốn tầng đầu, tay phải chạm cuốn sách, tâm niệm vừa động, nghĩ trong đầu học.
Qua một hồi, quyển sách run run rồi từ lòng bàn tay hắn hoá thành một đạo bạch sắc chui thẳng vào mi tâm trên trán của Tuấn Hùng .
Ting! Học thành công [Trường Sinh Quyết] sơ học 4 tầng.
Tuấn Hùng mở mắt, chỉ thấy ảnh cùng hình chợt nhộn nhạo một hồi, hoá thành một tấm màn hình 32in màu xanh trong suốt hiện ra trước mặt hắn. Tuấn Hùng liền nhìn vào bên góc phải màn hình, hiển hiện một quyển sách và những dòng chữ miêu tả.
[Trường Sinh Quyết] sơ học bốn tầng.
Miêu tả :trường sinh là ước mơ của người bước vào tu tiên, vào thời kỳ tuyệt địa thiên không. Phàm Nhân chỉ có thể sống bảy mươi tuổi, trường sinh vô vọng, thân trong tuyệt cảnh một gã đỉnh cao phàm nhân tìm ra con đường trường sinh, sáng chế phương pháp này. Phương pháp này không ỷ lại hoàn cảnh chỉ ỷ lại linh căn, linh căn không có xem như vứt. Linh căn càng cao tu luyện càng nhanh, lấy linh căn tiềm lực làm đại giới đột phá cảnh giới, bởi vậy trời sinh thể trạng cường tráng người....
Đọc tới đó hắn đã choáng không muốn đọc nữa, quá dài dòng, học công pháp thì có hệ thống lo rồi, không cần hiểu hết quyển này, chỉ cần hiểu những chỗ máu chốt là được.
Ting! + 50 EXP
Ting! + 10 EXP
Ting! + 10 EXP
...
Ting! Chúc mừng ký chủ đã đột phá đến luyện khí kỳ tầng một.
Một bảng màu vàng thống kê thông số của hắn liền xuất hiện đè lên màn hình màu xanh trong suốt lúc trước.
Ký chủ :Lương Tuấn Hùng
Tuổi : 30(65)
Cảnh giới : Luyện khí kỳ tầng một( 110/200 EXP )
Hp :458/500.
Mp:1558/2000.
Sinh lực :800/1000.
Lực lượng : 900/1000.
Nhanh nhẹn :700/1000.
Tinh thần :1000/1000
Linh căn:Mộc thuộc tính,[????]
Công Pháp :trường sinh quyết.
Pháp khí : (không)
Linh thú : (không)
Nhìn thông số của mình làm Tuấn Hùng có chút ngây người, hắn vậy mà Mộc linh căn thuộc tính, còn cái chấm hỏi phía sau là cái gì. Về phần thăng cấp hắn đã biết hệ thống nhất định trả lại EXP cho hắn khi có công pháp, bây giờ đã công pháp đã có cộng thêm hắn uống biết bao nhiêu là dược phẩm bồi bổ quý hiếm. Trăm năm nhân sâm, năm mươi năm linh chi... Vân vân và vân vân, những loại thuốc đó điều là nhà vua ban tặng lúc hắn về hưu dưỡng già.
Nhưng lạ kỳ thay! Hệ thống trả EXP cho hắn quá ít a, cũng phải đạt đến từng hai luyện khí mới đúng. Bao nhiêu bảo vật của hắn mà.
Thật ra Tuấn Hùng chỉ hiểu một mà không biết mười, dược phẩm có quý đến đâu ăn nhiều cũng không có tác dụng là mấy, hệ thống cộng như vậy là đã nhân từ với hắn.
Ting! Phiên bản 0.1.1 mở ra.
Ting! Nhặt vạn vật hệ thống dung hợp mở ra.
Truyện khác cùng thể loại
394 chương
56 chương
25 chương
35 chương
55 chương
62 chương