Lãnh đạo

Chương 69 : Có tính cách.

Từ xa đã thấy hai chiếc xe phóng đến như tên bắn, Vương Học Bình thấy sau lưng truyền đến tiếng bước chân dồn dập, thì ra là Lưu Đạo Vân, phó chủ nhiệm Lưu. Lưu Đạo Vân thở hổn hển đứng vào hàng ngũ, lúc này tất cả công nhân viên chức hiệp hội quản lý đều thấy được một hình tượng lãnh đạo cực kỳ khốn khổ. Mọi người không khỏi thở dài một tiếng, trong cơ quan mà không thức thời, sao có thể phát triển? Ngay cả vài cán bộ đi theo Lưu Đạo Vân cũng âm thầm lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ, chiến tranh giữa các lãnh đạo thường kiêng kỵ nhất là biểu hiện ra ngoài, xem ra chủ nhiệm Lưu đã già rồi. Ngay sau đó chiếc xe số 3 của huyện ủy chạy vào cổng hiệp hội quản lý, Cổ Văn Cường khẽ vẫy tay: Đùng, đùng đùng, tiếng pháo lập tức vang lên rộn rã. Mã Tam Cao xuống xen rồi chắp tay sau lưng đứng đó, Vương Hòa Bình vội vàng dẫn thành viên ban ngành đến đón. - Chào mừng nah, bí thư Mã! Vương Hòa Bình vươn tay bắt tay Mã Tam Cao, sau đó còn lắc lắc, khi phát hiện đối phương có dấu hiệu muốn rút tay về, hắn tự nhiên buông tay. Hai người không quá quen biết nhau, thậm chí còn ở trên hai trận tuyến khác nhau, chỉ cần qua loa mà thôi, đáng lý cũng không nên so đo như vậy chứ? Mã Tam Cao bắt tay với các thành viên ban ngành hiệp hội quản lý theo thứ tự, lúc này trên mặt mới xuất hiện nụ cười, hắn quay đầu hỏi Vương Học Bình: - Hiệp hội quản lý quả nhiên đều là binh hùng tướng mạnh. Vương Hòa Bình cười nói: - Bí thư Mã, huyện ủy bên kia mới là nhân tài đông đúc, khu quy hoạch chúng tôi lấy đâu ra binh hùng tướng mạnh? Vương Hòa Bình rất đề phòng với mọi lời nói của Mã Tam Cao. Mã Tam Cao khoát tay nói: - Vừa rồi ngồi xe đến đây tôi thấy nhà xưởng còn nhiều hơn so với thời anh Tần, rất tốt, đồng chí Học Bình rất tốt. Tiết Văn biết rõ Mã Tam Cao và Nghiêm Minh Cao có mâu thuẫn, vì vậy cũng là một câu nói, nếu được phát ra từ miệng bí thư Nghiêm thì đó là ca ngợi, còn bí thư Mã, chỉ có trời mới biết. Vương Học Bình đưa Mã Tam Cao vào phòng họp, mời lãnh đạo đến vị trí thường ngày của mình. Lãnh đạo huyện ủy ngồi xuống, các thành viên ban ngành cũng ngồi xuống, ai cũng đưa mắt lên người Mã Tam Cao. Phó bí thư đoàn thể của huyện ủy không giống với phó bí thư bình thường, vì phần lớn mũ ô sa của quan lại đều nằm trong tay Mã Tam Cao, bây giờ lãnh đạo gặp một đám cán bộ cấp khoa, ai dám chậm trễ? Vương Hòa Bình xoay micro lại khách sáo nói vài lời, sau đó mời bí thư Mã Tam Cao phát biểu. Mã Tam Cao khoát tay nói: - Hôm nay tôi đến thị sát, chỉ mang theo hai tai và một quyển vở, tôi muốn nghe về công tác đảng của khu quy hoạch, nghe nói đã có nhiều thành tích. Tất nhiên cũng có thể có vấn đề, nói chung phần lớn có tác dụng tham khảo, mọi người cùng nhau tìm phương án cải tiến. Mã Tam Cao khẽ nói vài câu mà làm cho người bên dưới hiểu ra huyền cơ, trước tiên nói về thành tích, nhìn thì có vẻ rất ổn, nhưng chỉ sợ sau này còn vấn đề chưa nói. Vương Hòa Bình dùng ánh mắt không chút biểu cảm nhìn Lưu Đạo Vân, hắn cười nói: - Mời đồng chí chủ nhiệm Lưu làm báo cáo chuyên đề về xây dựng đảng cho lãnh đạo. Mã Tam Cao dung ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn Vương Hòa Bình, thầm nghĩ báo cáo chuyên đề trước nay đều do lãnh đạo nắm, Tiểu Vương này sao lại ném quyền ra ngoài? Lưu Đạo Vân bị ép lên Lương Sơn, gương mặt khổ sở, chỉ lấy ra hai trang giấy mỏng, bắt đầu đọc. Mã Tam Cao nghe những lời báo cáo của Lưu Đạo Vân mà không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ Lưu Đạo Vân sao không coi trọng như vậy? Báo cáo xây dựng đảng mà chỉ có hai trang giấy, đây không phải trò đùa sao? Nhưng Lưu Đạo Vân dù sao cũng là người của Mã Tam Cao, dù Mã Tam Cao không thoải mái thì vẫn phải để lại mặt mũi cho đối phương. Mã Tam Cao cố gắng nhịn tức nghe Lưu Đạo Vân báo cáo xong, sau đó hắn châm một điếu thuốc, khẽ đặt bật lửa lên bàn, lại khẽ gật đầu: - Đồng chí Đạo Vân vừa rồi nói khá đủ, tôi bổ sung thêm một điểm, đó là trước mắt không chỉ phát triển đảng viên từ cơ quan đơn vị, cần phải tiếp tục phát triển đảng viên từ xí nghiệp, đặc biệt là từ xí nghiệp tư doanh, cần phải làm lớn mạnh tổ chức đảng ở cơ sở... .... Lúc này xem như Vương Học Bình đã hiểu, thì ra Mã Tam Cao vì nàng ta mà đến, nghiên cứu công tác đảng chỉ là ngụy trang mà thôi. Sau khi cẩn thận suy xét thì Vương Học Bình cảm thấy Mã Tam Cao là bí thư công tác đoàn thể, Tạ Hàn Yên mở nhà máy ở đây, là xí nghiệp tư doanh, bình thường hầu như rất ít tiếp xúc với ai. Khó trách Mã Tam Cao lại tích cực đến thị sát khu quy hoạch, Vương Hòa Bình cảm thấy ngày hôm qua mình phán đoán chính xác, ông say không phải vì rượu, Mã Tam Cao muốn bò về phía Tạ Hàn Yên, rất thông minh. Ngày đó trong huyện náo loạn gà bay chó chạy mà Tạ Hàn Yên không lộ mặt. Vài ngày sau Tạ Hàn Yên mới chủ động đến gặp Nghiêm Minh Cao, trùng hợp là Vương Học Bình cũng đến báo cáo công tác với bí thư Nghiêm, vì vậy mà hai bên có quen biết. Không ngờ Tạ Hàn Yên chỉ đợi ba phút, sau đó bỏ lại một câu, câu nói đó vẫn còn mới mẻ với Vương Hòa Bình: "Tôi đến kinh doanh, không phải thị sát công tác, xin bí thư Nghiêm chuyển cáo cho các cán bộ trong huyện biết, đường lớn chỉ lên trời, tất cả cùng đi!" Thật sự rất có tính cách. Tạ Hàn Yên làm cho bí thư Nghiêm không xuống đài không được, mà ấn tượng của Vương Hòa Bình với nàng cũng rất xấu, vì vậy ngày trước hắn gặp nàng trong khu đại sản hành chính, hắn cố ý tránh né. Nếu Mã Tam Cao không sợ thì cứ để xông vào, Vương Hòa Bình nghĩ đến đây thì dặn dò Cổ Văn Cường: - Chủ nhiệm Cổ, anh liên lạc với các xí nghiệp tư trong vùng, nói là bí thư Mã muốn đến thăm hỏi, các vị lãnh đạo đừng nên rời khỏi công ty. Mã Tam Cao nghe xong những lời của Vương Hòa Bình thì vẫn điềm nhiên như không, nhưng trong lòng có chút mất tự nhiên, có một cảm giác giống như bị nhìn thấu. Sau đó dưới sự chủ trì của Vương Hòa Bình, hội nghị báo cáo chuyên đề biến thành hội nghị tọa đàm, mọi người đều tham gia nghiên cứu, ai cũng nói, phần lớn chỉ là nói suông, khách sáo, dù sao đều là lời hay ý đẹp mà thôi. Ngay sau đó Cổ Văn Cường chạy về báo cáo: - Ngoài công ty điện tử Giai Sang không trả lời thì tất cả đều đã liên lạc tốt. Vương Hòa Bình thầm nghĩ, đây là chuyện trong dự đoán, không kiêu ngạo sẽ không phải là Tạ Hàn Yên. Hắn báo tình huống cho Mã Tam Cao, tất nhiên Mã Tam Cao cũng sớm chuẩn bị tâm lý, hắn khoát tay nói: - Chúng ta chỉ là đến xem? Nào phải thị sát? Bản thân cách nói đã không đúng, giá trị tồn tại của huyện ủy chính là thượng truyền hạ đạt, vì phục vụ cho lợi ích phát triển của xí nghiệp. Vương Học Bình thầm buồn cười, Mã Tam Cao vì muốn bò lên mà có tinh thần không sợ khổ không sợ chết, nếu là như vậy thì sẽ được thành toàn. Vì vậy Vương Hòa Bình nói: - Bí thư Mã, tôi có một đề nghị, chúng ta có nên xâm nhập vào các xí nghiệp trong vùng làm một cuộc khảo sát thực địa hay không? Lời này của Vương Hòa Bình rất phù hợp với Mã Tam Cao, vì vậy hắn gật đầu nói: - Không điều tra sẽ không có quyền lên tiếng, đồng chí Học Bình, đề xuất của cậu rất tốt. Tiết Văn cũng đã thấy ra ý đồ chân thật của Mã Tam Cao, hắn thầm nghĩ, tập đoàn điện tử Giai Sang của Tạ Hàn Yên bây giờ còn chưa có nhà xưởng, văn phòng cũng ở trong khách sạn huyện thành, tất cả chỉ là bãi cỏ trống, có gì mà xem?