Lãnh Cung Hoàng Hậu
Chương 20
Nhìn vẻ mặt từ giật mình đến ngây ngốc của hắn, ta thật sự rất muốn cười to 1 tiếng! Ai quy định là chỉ có thể đeo 1 lớp mặt nạ? Dung mạo của ta trong lớp mặt nạ lần này, so vs Tuyên Tuyết Nhi thì giống đến 3 phần! Thật cao hứng, trong mắt hắn rốt cục đã xuất hiện vẻ mê hoặc, thương cảm, thương tâm, rung động! A! Nắm đc nhược điểm của hắn quả thật ko khó, không phải sao?
“Như thế nào có thể!” Hắn hơi giật mình vỗ về mặt của ta, vẻ khiếp sợ trên mặt ko hề giảm.”Ta tưởng rằng, tất cả những người giống nàng trên đời này, đều đc ta nạp vào hậu cung, tại sao ngươi lại giống nàng đến như vậy! Giống đến 3 phần!” Hắn không tin nói.
Ta dùng sức hất tay hắn ra, nhưng lại đụng đến vết thương của mình.”Cái gì ba phần vs ko 3 phần! Chuyện ta vs Tuyên Tuyết Tán có đến 3 phần giống nhau, trên đời này, chỉ có 1 mình ta vs các muôi muội biết! Bây giờ lại gả cho Tuyên Tuyết Tán! Ngươi nói, đây không phải duyên vợ chồng thì là cái gì?” Trên mặt ta, lộ ra một nét tươi cười. Ta đương nhiên biết gương mặt này sẽ làm cho hắn rung động! Đường Vấn Thiên là con người đa nghi, nếu giống năm phần, hắn sẽ sinh nghi, ba phần, là vừa đủ! Hơn nữa, độ chân thực của lớp mặt nạ này, đã đạt đến cảnh giới cao nhất! Ta tin rằng trên đời này, ko ai có thể làm ra cái mặt nạ khác giống như thế này! Bởi vì, lớp da này là ta tự tay lột ra từ trên mặt cả 1 cô gái còn sống! Phải biết rằng, mọi mặt nạ da người, mới nhìn thì ko cảm thấy j, nhưng nếu qua 1 thời gian dài, sẽ có cảm giác thiếu chân thực. Hay có thể nói là những nét cảm xúc trên lớp mặt nạ da người, rất khó mà làm đc. Lấy da của người sống, là phương pháp hoàn hảo nhất
Ta đã tính toán cản thận, lớp mặt nạ này sẽ ko để lộ bất cứ khuyết điểm nào! Lúc đỏ mặt, lớp mặt nạ này phải đỏ ửng 1 cách vừa tự nhiên vừa rõ ràng! Nếu không phải dung mạo của ta khác xa dung mạo này thì e rằng ngay cả chính mình cũng tưởng rằng đây chính là da mặt của ta rồi!
Hắn đột nhiên lấy tay chế trụ chiếc ót của ta, khi ta kịp phản ứng, phong bế môi của ta! Mắt ta trợn trừng. Nam nhân này! Hắn đang làm cái j? Trong lòng ta hò hét, lấy tay dùng hết sức đẩy hắn ra. Nhưng dù thế nào cũng vô ích! Bởi vì ta quá dùng sức, vết thương lại chảy má! Ghê tởm! Vết thương lại rách ra rồi! Nam nhân này! Hắn nghĩ hắn đang làm cái j!
Dùng hết sức, ta cắn vào lưỡi hắn! Mùi máu tươi, tràn ngập cả khoang miệng. Đánh lén thành công! Hắn đột ngột đẩy ta ra. Ôm lấy đôi môi đang chảy máu, “Ngươi cư nhiên lại cắn ta!” Trong thanh âm mang đầy vẻ kinh ngạc như ko tin vào điều ta vừa làm! Như thể, ta cắn hắn là 1 việc ko thể dung thứ.
Bỗng nhiên thấy ủy khuất đến cực điểm, thương tâm đến cực điểm!
“Ngươi xâm phạm ta!” Ta nhoài người sang mép giường bên kia, phun tơ máu trong miệng ra, chỉ ra sự thật!
Hắn híp mắt cổ quái nhìn ta. Đột nhiên vươn tay, vỗ về mặt ta.”Nguyên lai là thật!” Trong lời nói dường như có vẻ thương cảm.
Nguyên lai! Hắn cũng không phải ko động tâm khi thấy gương mặt này! Hắn chỉ là muốn thử độ chân thực của lớp mặt nạ này! Bây giờ ta xuất hiện 1 mảng địa đỏ ửng rất tự nhiên, hắn liền tin lớp mặt nạ này là thật! Lần này, ta tiểu thắng! Bất quá, nhưng lại phải trả giá bằng nụ hôn đầu tiên. Nam nhân nay! Ta hận không thể ngay lập tức giết chết hắn!
“Ta không nghĩ là thật!” Hắn thành thật nói.”Lúc này đây, ngươi thắng!”
“Bị ngươi nhận ra, ngươi cũng thắng một! Cho nên, coi như huề nhau!” Ta không muốn tiếp tục dây dưa vs hắn. Vết thương càng lúc càng đau. Máu tươi, nhiễm đỏ áo trắng!
“Miệng vết thương của ngươi nứt ra rồi!” Hắn chỉ vào áo lót nhiễm đầy máu của ta.
“Không liên quan đến ngươi!” Ta mạnh miệng. Nhưng cơ thể lại đang bị đang bị suy yếu, từng ngụm từng ngụm hít thở! Ghê tởm! Vừa mới tỉnh lại, hắn liền đến đây quấy phá. Người nào mà chịu cho được!
“Ngươi không nên cử động, ngủ một chút đã! Ta đi gọi người đến!” Dứt lời, liền đi đi ra ngoài!
Tin lời của Đường Vấn Thiên, trên đời này, trâu sẽ bay trên trời. Khi hắn quay trở lại vs hòm thuốc trên tay, ta liền biết! Nam nhân này, tuyệt sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để hành hạ ta!
“Ngươi không phải nói sẽ gọi người tới sao? Đường thái tử sao lại trở thành đại phu rồi?” Ta cắn răng nói.
Hắn nhìn ta cười, đặt hòm thuốc trong tay xuống, lấy ra 1 ít kim sang dược(**) và băng gạc, “Thân thể của ngươi, trên đời nay, chỉ có Đường Vấn Thiên ta mới có thể xem! Ngay cả ngự y, cũng không được!”
Ta thiếu chút nữa thì tức đến hộc máu. Máu nóng dâng lên khắp người, ko thể chịu đựng đc nữa, giãy dụa đứng dậy.
Thân thủ của hắn nhanh như cắt, nhanh chóng phong bế huyệt đạo của ta. Trong nháy mắt, thân thể của ta lập tức cứng đờ!”Ghê tởm! Đường Vấn Thiên! Ngươi muốn làm gì! Nếu ngươi dám chạm đến ta, ta liền giết ngươi! Chạm một cái, ta thiêu rụi Tuyên thành, chạm hai cái, ta thiêu rụi Tuyết thành, chạm 3 cái, ta đem hoàng cung của ngươi đốt sạch! Đường Vấn Thiên! Mau ngừng tay lại cho ta!”
Khoé môi hắn co quắp, sắc mặt xanh mét, cắn răng nói, “Ta đợi ngươi!” Dứt lời, 1 tay xé toang áo lót của ta.
Chú thích:
- (*) tiểu thắng: là thắng nhỏ [mà cái tựa chưa nếu để là thắng nhỏ thì thấy kỳ kỳ cho nên ta giữ nguyên bản gốc]
- (**)kim sang dược: thuốc trị thương rất phổ biến ở cổ đại
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
4 chương
16 chương
18 chương
20 chương
81 chương
53 chương
18 chương
64 chương