Bạch Tuyết không nghĩ tới cô vẫn chưa nằm lên trên giường, đã bị Lãnh Dạ đặt nằm ở mép giường, rồi ngoa tâm từ phía sau đâm vào thân thể của cô, theo tiếng kêu của Bạch Tuyết, Lãnh Dạ rất hài lòng, hắn đã sớm nghĩ muốn từ phía sau hung hăng muốn cô, chinh phục cô.
Bạch Tuyết bị sự bá đạo dã man của Lãnh Dạ hù doạ, mà cô lại không được cầu xin tha thứ, bởi vì mỗi lần cầu xin tha thứ cũng là hung hăng kích thích Lãnh Dạ, để cho Lãnh Dạ thoải mái , thoải mái đến cuồng bạo, làm cho Lãnh Dạ nhiệt huyết sôi trào. Càng thêm phát tiết muốn cô. Nhưng Bạch Tuyết thân là người phàm làm sao có thể chịu được sự đụng chạm mãnh liệt của Lang Vương tu luyện ngàn năm chứ , liền té xỉu ở mép giường!
Nhưng mà Lãnh Dạ vẫn không có dừng lại hành động, vẫn như cũ hung hăng đụng mềm mại của Bạch Tuyết. Hắn không phải là không thương tiếc Bạch Tuyết, mà do lửa trong thân thể hắn vẫn chưa dập tắt , cho nên hắn không kịp quan tâm cảm thụ của Bạch Tuyết , hắn chính là muốn cô, hung hăng muốn cô!
Hồi lâu, Bạch Tuyết hôn mê liền tỉnh lại, phát hiện Lãnh Dạ vẫn như cũ ở trên người cô ra sức , chẳng qua là không phải từ phía sau, mà là phía trước , cô chỉ có thể vô lực phản kháng, người đàn ông này khí lực quá lớn, cô đã thật sự cảm nhận được, tròng mắt tối sầm lần nữa hôn mê ngã xuống giường, Lãnh Dạ không thể làm gì khác hơn là tự mình nhấc lên chân của cô hung hăng ra vào!
Hắn là Lang Vương tu luyện ngàn năm , dục vọng của hắn đã bị đè rất lâu nên chốc chốc vẫn không thể thỏa mãn hết, nên hắn càng muốn đem sự đè nén toàn bộ phát tiết ở trên người Bạch Tuyết .
Một chút cũng không để lại! truyện được lấy từ nguồn DocTruyen . o r g
Chốc chốc Bạch Tuyết lại tỉnh dậy cổ họng đều kêu la, nhưng cũng không đổi lại được sự thương hại của Lãnh Dạ, Bạch Tuyết rốt cuộc minh bạch tim của Lãnh Dạ tàn nhẫn như thế nào, cô đành khóc cầu xin anh dừng lại, nhưng anh cũng không có mềm lòng, chỉ lo khát vọng của mình, làm Bạch Tuyết lúc tỉnh lúc mê, ý thức sau cùng, thì người đàn ông này tuyệt đối không phải là người, hắn là dã thú đang xé xác cô, làm nơi đó rất đau , nhất định bị sưng rất lợi hại!
Bạch Tuyết lần cuối cùng tỉnh lại, khạc ra một câu: "Em sẽ bị anh x chết. . . . . ." Sau đó lại hôn mê!
Lãnh Dạ nhìn người phụ nữ bị hắn đánh bại, liền cười. Đương nhiên Bạch Tuyết không có cơ hội nhìn thấy Lãnh Dạ tươi cười, bởi vì cô lại ngất đi.
Vì Bạch Tuyết đã làm hắn thoả mãn. Nên sau này hắn sẽ không cần phải kiềm chế khát vọng , càng không cần tích lũy khát vọng, mặc dù cô lần lượt cầu xin tha thứ, thế nhưng, cô cũng được hắn dẫn tới cao trào vô số lần. Đem Bạch Tuyết ôn nhu ôm lấy, hướng phòng tắm đi đến. Hắn nên vì cô mà tẩy trừ phía dưới, vì hắn đã đem Bạch Tuyết chật vật, nhất là, trên giường đệm cũng bị ướt một mảng lớn, nên hắn phải đi thay lại, đặt Bạch Tuyết vào bồn tắm , dùng một cái phao cấp cứu đem cô cố định , sau đó liền đi vào phòng ngủ đổi đệm chăn.
Kỳ thực, phao cấp cứu là là do em gái Lãnh Nguyệt của hắn bình thường khi tắm vui đùa, vừa vặn lúc này dùng tới, để Bạch Tuyết đang hôn mê nằm, sẽ không bị sặc nước, còn có thể giảm bớt mệt mỏi, mặc dù cô vẫn bị động , đều là Lãnh Dạ tự mình chơi đùa, thế nhưng phía dưới bị hắn ra ra vào vào vô số lần nhất định là rất mệt!
Trong không gian thần bí .
"Có lầm hay không? Người ta cũng đã làm xong chuyện rồi, phía trên tại sao còn không có ra lệnh! Nha ! Người đưa tin không phải là ngủ quên đi, nên lầm giờ chúng ta đầu thai !" Thần bí thứ hai bò dậy nói.
"Sẽ không lầm giờ đâu, chúng ta lần này đầu thai, nhưng là trời cao đã an bài, nên chờ một chút!" Thần bí thứ nhất không chớp mắt nhìn chằm chằm Bạch Tuyết trong bồn tắm , bởi vì tín hiệu đầu thai sẽ xuất hiện ở trên người Bạch Tuyết.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
118 chương
40 chương
91 chương
30 chương
97 chương